Mọi ánh mắt đều đỗ dồn vào hai người cô gái đẹp nhất đêm nay, sự giao đấu bằng mắt thôi rồi cũng lướt qua nhau không ai nói gì ai cả
Hạ Bối, hôm nay dù tôi có chết cũng sẽ phải kéo cô xuống nước
Hạ Anh Anh chị thử thì đụng vào tôi xem
Chào hỏi những người không quen vận dụng hết tất cả quan sát và kiến thức để thân quen, bộ mặc giả dối nụ cười điêu luyện dù cho là luyện tập bao nhiêu lần cũng không có thể như cô, quá ư là chân thật rồi giả vờ như một con cừu non giữa một bầy sói vậy
Ở một nơi khác, Lục Cảnh Thâm lẳng lặng quan sát cô, dù sao thì anh cũng không yên tâm về phần cô, vợ anh vô cùng lương thiện dù cho ghét ai cũng không có thể nào hại hoặc làm cho người đó thân bại danh liệt cả nhưng anh khá vui vì cô cũng biết tạo dựng lớp da dê con nỏn nà để cho chú hồ ly bên trong thoải mái mà tung hoành, bất giác mà cười nhẹ một cái làm cho những người xung quanh anh cũng bắt đầu sợ anh rồi
" Lục gia, không biết lần này ngài định nhấm vào ai đây?"
" Dù sao thì cũng không phải là chuyện của anh "
Anh đặt ly rượu lên bàn, sau đó thuận tiện lấy ít bánh mà cô thích để lên dĩa, bon họ vô cùng bất ngờ trước hành động này của anh vì anh nổi tiếng trước nay không thích ăn đồ ngọt nhưng hôm nay lại lấy rất nhiều
" Tôi đi đây "
Vỗ vai vài cái rồi rời đi về phía cô, ai cũng khó hiểu dù cho là đối tác trung thành thì cũng không thể nào hiểu nổi con người anh, mọi hành động mọi cử chỉ đều không một chút sơ hở nào cả mà ngược lại cho họ từ bất ngờ này đến bất ngờ khác
Bên phía Hạ Bối, cô thì đang tung tăng nói chuyện vô cùng vui vẻ
" Lục phu nhân không ngờ tôi lại có thể gặp cô hôm nay đó quả thật rất vinh hạnh "
" Không không, tôi phải là người vinh hạnh gặp được Cố phu nhân ở đây "
Cố phu nhân mỉm cười, nếu nói cô được anh bao bộc đến nỗi chưa từng tiếp xúc ở giới thượng lưu này quả thật là một điều sai lầm, cô rất biết diễn rất biết cách nói chuyện, không đắt tội ai còn tạo thêm nhiều thiện cảm với các vị phu nhân có tiếng ở đây kể cả người khó gần nhất cũng thích nói chuyện với cô rất khác với tính cách rụt rè ít nói khi còn ở nhà, cứ như hoá thành người khác vậy
Một vị phu nhân khác tiếp lời
" Cái thai của Lục phu nhân chắc cũng được tám tháng rồi nhỉ "
Hạ Bối vút bụng to của mình, ánh mắt hiện lên sự hạnh phúc khó tả trong khoảng thời gian ngắn đó có lẽ họ đã nhận ra hạnh phúc vô bờ bến của cặp đôi nổi tiếng ngày hôm nay rồi dù cho cô chỉ là một vị tiểu thư không có tiếng tâm hay là một Lục gia vô tình thì họ chắc chắn là dành cho nhau, nhìn vào đôi mắt họ có thể nhận ra cả hai luôn hướng về đối phương
" Phu nhân, cô đoán thử xem là trai hay gái "
Cố phu nhân lên tiếng trước, nở nụ cười vui vẻ hôm nay cô đã chuẩn bị sẵn dự định sẽ công kích Hạ Bối để cho cô không thể nào hóng hách được nhưng khi chỉ nói chuyện đôi ba câu bà đã dẹp ngay suy nghĩ đó vì bà biết cô gái nhỏ bé này là một người vô cùng tốt bụng và vô cùng hiền lành
" Theo như kinh nghiệm của tôi thì tôi nghĩ là trai "
Cái vị phu nhân khác đồng loạt ùa theo
" Phải đấy, tôi nghĩ con trai cũng tốt sẽ giúp phu nhân đứng vững ở vị thế mình hơn "
Dù cho bao nhiêu lời nịnh nọt kia có cố làm cho cô vui thì đến cùng cô cũng chả để tâm bởi vì cô muốn con mình mạnh khoẻ ra đời là được, đúng lúc này một cảm giác lành lạnh ươn ướt xuất hiện trên má cô, quay sang nhìn thì ra là Lục Cảnh Thâm lại muốn giở trò nhưng mà cô không mắng anh ngược lại cô lại mỉm cười thơm ngược lại lên má anh
" Anh định chiếm tiện nghi em sao?"
" Phải, nếu phu nhân không phiền ".
Truyện Điền Văn
Cái bầu không khí ngọt ngào này lan toả khắp bữa tiệc, ai cũng phải ngượng ngùng đỏ mặt trước tình cảm cả hai người, anh đưa dĩa bánh cho cô dịu dàng thuận tay cầm lấy một chiếc bánh muốn đút cho cô
" Ăn chút đi "
" Bây giờ anh đang quản việc ăn uống của em luôn à "
" Nếu em không thích thì lát nữa anh đưa em đến nhà hàng nào đó để em thoải mái lựa chọn "
Cô sống với anh cũng tròn một năm rồi, cũng đi ăn với nhau hơn chục lần rồi anh vô cùng khó tính trong việc lựa chọn thức ăn nhất là khi cô mang thai nếu bây giờ cô không ăn thì anh lại kiếm cớ gây khó dễ cho người khác triệt đường sinh sống của người ta cho mà xem thôi thì thuận theo anh vậy
Cắn lấy một miếng, quả thật rất ngon cô vui vẻ cầm lấy một cái bánh khác đưa cho anh, mọi ánh mắt đều đổ dồn về hai người họ, đang đoán xem anh có ăn hay không nhưng dựa về khẩu vị trước giờ mà họ nhìn thấy thì họ đã đoán chắc vị Lục gia của chúng ta nhất định không ăn
Anh không nói gì ăn lấy một miếng vui vẻ không biểu lộ gì là khó chịu cả, những người khách có mặt ở đó mà há hốc mòm, không phải nổi tiếng không thích ăn đồ ngọt sao bây giờ thì họ hiểu rồi sự cưng chiều mà Lục Cảnh Thâm dành cho Hạ Bối không chỉ đơn thuần là vợ chồng mà đúng hơn thì Lục Cảnh Thâm đã hoàn toàn chìm đắm trong cái gọi là tình yêu rồi
Hạ Anh Anh ở trên lầu nhìn xuống, tức giận mà xoay người rời đi, cô ta thề phải cho cô chết thảm.