“Lại chụp được rồi! Chàng trai này chắc chắn là chủ tịch Diệp của công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan, đồng thời cũng là chủ tịch của đầu tư Tinh Nguyên và công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu.
Chàng trai đầu đinh mặt vô cùng kích động.
Anh ta là một phóng viên thực tập, trước đây rất có hứng thú với APP hỗ trợ học tập và APP trị liệu sức khỏe, kết quả lên mạng tra, lại phát hiện hai công ty này thuộc sở hữu của một người tên Diệp Tinh.
Đồng thới, chủ tịch của đầu tư Tinh Nguyên mà anh ta theo dõi cũng tên là Diệp Tinh.
Anh ta không ngừng chờ đợi ở ba nơi này, cuối cùng cũng nhìn thấy một chàng trai đồng thời cũng là chủ tịch của ba công ty xuất hiện, mà cuối cùng anh ta cũng điều tra ra được người này tên Diệp Tinh, là một sinh viên năm hai, hơn nữa gia cảnh không tốt, chẳng phải phú nhị đại gì cả.
Dựa vào các loại manh mối điều tra, Lý Minh Cường phát hiện ra manh mối từ rất nhiều việc.
Diệp Tinh thành lập công ty TNHH đầu tư Tinh Nguyên, đầu tư 《Giới Nguyên Châu》, thu được lợi nhuận kinh người, sau đó thu mua công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải, công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu, ngay sau đó APP hỗ trợ học tập và APP trị liệu sức khỏe được đưa ra thị trường, dần dần trở nên hot.
Mặc dù không biết tiền vốn lúc đầu Diệp Tinh có được như thế nào, nhưng không thể che giấu được chuyện Diệp Tinh tới từ một gia đình nông thôn bình thường.
Chàng trai tới từ một gia đình nông thôn bình thường này, trong thời gian một năm ngắn ngủi, khiến cho sự nghiệp bước được tới mức này, đây quả thực là kỳ tích!
“Haha, mặc dù hiện giờ chưa có người bạo liêu*, nhưng một khi mình bạo liêu, chắc chắn mình sẽ nổi tiếng.” Lý Minh Cường thầm vui vẻ trong lòng.
_*Một ngôn ngữ mạng của Trung Quốc, chỉ hành động phát tán tin tức về một vấn đề khả nghi nào đó trước công chúng, không có giá trị pháp lý, không có đủ chứng cứ, có thể là sự thật hoặc không._
_*Một ngôn ngữ mạng của Trung Quốc, chỉ hành động phát tán tin tức về một vấn đề khả nghi nào đó trước công chúng, không có giá trị pháp lý, không có đủ chứng cứ, có thể là sự thật hoặc không._
Anh ta nhanh chóng rời khỏi nơi này, sau đó trở về tòa soạn của mình
“Lý Minh Cường, bảo cậu ra ngoài điều tra việc của minh tinh đó, cả ngày cậu chạy đi đâu vậy?” Tổng biên tập của Lý Minh Cường là một người đàn ông trung niên béo, ông ta nhìn thấy Lý Minh Cường liền tức giận.
“Tổng biên tập, tin tức lớn!” Lý Minh Cường vui mừng nói: “Tôi điều tra rất nhiều tin tức của chủ tịch đầu tư Tinh Nguyên, công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải, công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu, ông xem những thứ này đi.”
Lý Minh Cường đưa toàn bộ tài liệu liên quan tới Diệp Tinh trong tay cho người đàn ông trung niên xem.
Sắc mặt người đàn ông trung niên khẽ biến, lật xem tài liệu trong tay, sau đó mặt lạnh lùng nói: “Những tin tức này không được phát ra ngoài, nếu không trừ lương của cậu.”
“Tại sao? Tổng biên tập! Đây là tin tức lớn đó!” Lý Minh Cường vội vàng nói.
“Tôi nói không được phát ra ngoài, cậu không nghe thấy hả?” Người đàn ông trung niên ra lệnh: “Chuyện này cậu không cần quan tâm nữ, đi điều tra chuyện liên quan tới minh tinh đó cho tôi.”
Trong mắt Lý Minh Cường có vẻ không cam lòng, nhưng chỉ đành đi ra ngoài.
Người đàn ông trung niên ngồi trong phòng làm việc, ông ta suy nghĩ một lát, sau đó gọi một cuộc điện thoại.
...
Thành phố Thượng Hải phồn hoa, đường sá bốn bề thông suốt, tiếng xe không ngừng vang lên, hai bên đường có rất nhiều người đi đường.
Lúc này Diệp Tinh cũng đang lặng lẽ đi trên đường, bỗng nhiên điện thoại của hắn vang lên, là Trần Quân Nam gọi tới.
“Có chuyện gì?” nhận điện thoại, Diệp Tinh trực tiếp hỏi.
“Ông chủ, người của tòa soạn báo Thượng Hải gọi tới nói là tòa soạn của mình có một thực tập sinh không hiểu quy tắc, đang điều tra tin tức của cậu, còn chuẩn bị đăng lên.” Trần Quân Nam nhanh chóng nói.
“Ồ? Đăng tin tức của mình?” trong lòng Diệp Tinh thầm nói.
Thực tế, rất nhiều người biết thân phận của Diệp Tinh, có điều mấy người Chu Kinh Thiên tất nhiên không thể để lộ.
Hơn nữa người của công ty hắn cũng biết, có điều, quy tắc đầu tiên của công ty hắn là nghiêm cấm tiết lộ thân phận của hắn ra ngoài.
“Ông chủ, bây giờ làm thế nào?” Trần Quân Nam hỏi.
Hiện giờ thân phận của Diệp Tinh lúc nào cũng có nguy cơ lộ ra ngoài.
“Không cần để ý tới anh ta.” Nghĩ một lát, Diệp Tinh cười nói: “Cho dù người khác không tiết lộ, vài ngày nữa tôi cũng sẽ chủ động công khai thân phận của tôi.”
“Chủ động công khai?” Trần Quân Nam ngây ra.
Qua lại với Diệp Tinh lâu như vậy, anh ta biết Diệp Tinh trước giờ không phải người không thực tế.
“Được rồi, không nói những điều này nữa, hiện giờ dùng toàn lực thu vốn, bán hết bản quyền phim điện ảnh đi.” Diệp Tinh căn dặn.
“Vâng, ông chủ.” Trần Quân Nam trả lời.
Nói không được mấy câu, hai người đã cúp máy.
“Bíp!” “Bíp!”
Tiếng còi xe của thành phố Thượng Hải không ngừng vang lên, một tòa nhà cao chọc trời đứng sừng sững, ngựa xe như nước, Diệp Tinh nhìn thành phố lớn phồn hoa này.
“Khoảng hai tháng sau, APP hỗ trợ học tập và APP trị liệu sức khỏe sẽ được bán ra, hiện giờ nhanh chóng nâng cao giá trị của hai APP lớn này là điều rất quan trọng.” trong lòng Diệp Tinh thầm nghĩ.