Anh ta dùng hết toàn lực muốn rụt tay về, xin tha: "Các người bắt nhầm người rồi! Tôi, tôi không phải Cố Viêm Lâm, tôi không phải Cố Viêm Lâm!"
Người ngoài phòng hơi ngước mắt, điếu t.h.u.ố.c lá trong tay bị bóp tắt.
Trong phòng, mũi d.a.o còn đang di chuyển trên tay Cố Viêm Lâm.
Anh ta còn đang điên cuồng kêu: "Tôi không phải Cố Viêm Lâm! Tôi thật sự không phải anh ta! Các người bắt nhầm người rồi!"
Người áo đen quát: "Vậy mày là ai? Mày không phải Cố Viêm Lâm thì là ai? Hôm nay ông đây muốn g.i.ế.c Cố Viêm Lâm!"
Cố Viêm Lâm điên cuồng mà kêu: "Tôi không phải Cố Viêm Lâm! Cố Viêm Lâm đã bị tai nạn xe cộ! Anh ta đã c.h.ế.t từ lâu rồi!! Anh ta đã… A!"
Sợ hãi và kích thích mãnh liệt làm anh ta không chịu nổi, trực tiếp ngất đi.
Hai người áo đen nhìn một lát, lại dùng d.a.o nhỏ khều tay Cố Viêm Lâm, xác nhận anh ta không có phản ứng thì lại đi ra ngoài.
"Đại ca, tên đó ngất xỉu rồi."
Người ngoài phòng cực cao, con mắt u ám sâu không thấy đáy.
Tiếng nói của anh trầm thấp: "Coi chừng anh ta, chờ tỉnh lại thì tiếp tục hỏi."
Suốt ba ngày liền, Cố Viêm Lâm bị tra tấn dữ tợn, nhưng anh ta cũng chỉ có thể nói lặp đi lặp lại: "Tôi không phải Cố Viêm Lâm, tôi không biết tôi là ai, tôi không phải anh ta, anh ta gặp tai nạn xe cộ đã c.h.ế.t từ lâu rồi, tôu không biết, tôi thật sự không biết, tôi không biết sao mình lại thành như vậy…"
Như vậy giống như sắp điên rồi.
Cuối cùng, người nọ sợ anh ta không chịu nổi kích thích thật sự phát điên, chỉ có thể từ bỏ.
Mà mấy ngày nay, Cố Dục Hàn đều không ở nhà.
Hà Loan Loan cho rằng anh đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, nên không có hỏi nhiều.
Bên chỗ xưởng thuốc Trường Ninh lại đưa tới một ít tiền hoa hồng, lầm này có chừng năm nghìn tệ.
Hà Loan Loan phân ra một ít đến quỹ liên hiệp phụ nữ của thành phố Tây Lâm, sau khi quỹ này được thành lập đã trợ giúp không ít phụ nữ, rất có ý nghĩa.
Những việc này Hà Loan Loan âm thầm làm, không nói cho bất cứ ai.
Nhưng việc sửa đường thì mọi người đều đã biết cả rồi.
Nháy mắt, hôm Cố Dục Hàn trở về thì đường cũng đã được sửa xong.
Trùng hợp chính là mấy ngày nay vừa lúc lãnh đạo của bên Kinh Thị tới thăm thành phố Tây Lâm.
Lúc mấy người ngồi máy bay trực thăng đi xuống, từ xa đã trông thấy một con đường cái thẳng tắp rộng mở tựa như dải lụa xinh đẹp quấn lấy mặt đất vậy!
Đến gần hơn liền nhìn thấy Hà Loan Loan dẫn theo một nhóm vợ lính đang tưới nước cho hoa non hai bên đường.
Mọi người nghĩ đến không bao lâu nữa đám hoa non này sẽ nở thì đều có tâm trạng cực tốt.
"Bác sĩ Hà, hiện tại chúng ta lên thành phố thật sự tiện hơn rất nhiều! Tôi về nhà mẹ đẻ cũng gần hơn!"
"Ai nói không phải chứ, bác sĩ Hà, cô thật đúng là đã giúp toàn bộ đồn đóng quân của chúng ta một ơn lớn!"
"Ôi, tôi bảo này mọi người, tổ chức đáng ra nên trao thưởng cho bác sĩ Hà chứ nhỉ? Bác sĩ Hà ở trạm y tế đã giúp mọi người nhiều như vậy, sau khi sinh nở tay chân người ngợm tôi vẫn luôn lạnh toát, may nhờ có bác sĩ Hà điều trị cho mới khỏi đấy."
"Tôi rụng tóc uống thuốc của bác sĩ Hà xong là hết hẳn, tôi cũng phải cảm ơn bác sĩ Hà!"
…
Mọi người mồm năm miệng mười, trên mặt mỗi người đều mang nụ cười.
Thôi Xuân Hồng ở bên cạnh nhìn, không khỏi nhớ lại, thật ra trước khi Hà Loan Loan tới, viện gia quyến của đồn đóng quân không được hài hoà như vậy.
Khi đó mọi người tụ ở bên nhau sẽ nói chuyện, nhưng vừa quay đầu là sẽ vạch trần chỗ yếu của nhau.
Đặc biệt lúc ấy có một Tào Hiểu Kiều, sau đó lại có một Hứa Đồng, nhưng không ngờ sau khi Hà Loan Loan tới, bầu không khí của viện gia quyến lại dần dần thay đổi.
Bởi vì mọi người đều được lợi từ chỗ Hà Loan Loan, ai cũng ngại nói xấu sau lưng cô.
Mà Hà Loan Loan luôn có thể tìm chút thú vui trong những ngày tháng nhàm chán cho mọi người, Bao Thải Hồng đã bắt đầu đi theo Hà Loan Loan học tập đông y, mà các cô vợ lính khác thì sao?
Có người được Hà Loan Loan gợi ý, bắt đầu tự học sách giáo khoa trung học, có người thì dùng chính sở trường đặc biệt của mình để đi kiếm tiền, ví dụ như thêu hoa, làm tác phẩm nghệ thuật thủ công vân vân.
Thì ra cuộc sống lại có ý nghĩa như vậy.
Thôi Xuân Hồng không dám nói cái gì, cũng cúi đầu trợ giúp làm cỏ, tưới nước.
Trong lòng cô ta có chút hâm mộ Hà Loan Loan được nhiều người thích như vậy, nhưng vẫn nói với chính mình, Hà Loan Loan không thể sinh con, đã lâu như vậy còn chưa mang thai, thật ra đời người luôn không được viên mãn.