Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài

Chương 239




Còn Hoàng Vũ Vi hôm nay trang điểm thật sự xinh đẹp, một cái váy ren màu trắng, phủ bên ngoài là áo len sợi có hoa văn màu trắng, nhìn thanh thuần hút mắt.

Khoảnh khắc Hà Loan Loan đi vào trong, Hoàng Vũ Vi vẫn siết chặt ngón tay!

Cô ta đã chọn rất lâu mới mua được bộ quần áo kiểu tây tự nhận là hết sức xinh đẹp này, thanh thuần yêu kiều, tiên khí phiêu phiêu! Bản thân tuyệt đối sẽ không thua Hà Loan Loan.

Nhưng ai ngờ, hôm nay Hà Loan Loan lại mặc một cái sườn xám hoa nhí, nền màu vàng, mặt trên thêu hoa sen và lá sẽ phong cách cổ điển nhã nhặn, ập vào trước mặt là vẻ tiểu thư đài các cổ đại!

Bộ sườn xám này càng phác họa ra đường cong tinh tế đẹp đẽ của Hà Loan Loan, lúc đi lại, chiếc áo choàng dáng dài không nút màu sắc kết hợp khoác bên ngoài kia hơi đong đưa, đôi khi có thể làm người nhìn thấy sườn xám bên trong bao lấy đường cong tuyệt vời, thật là vẻ đẹp tỳ bà che nửa mặt hoa che nửa mặt!

Hơn nữa Hà Loan Loan còn dùng một cây trâm ngọc vô cùng đơn giản búi tóc lên, là người đẹp bước ra từ trong bức tranh cổ đại.

Hoàng Vũ Vi cực kỳ không vui.

Lần trước sau khi trở về cô ta đã kiểm tra hết một lượt, phát hiện tuyến sữa của mình quả thật có vấn đề.

Nhưng nếu thật sự Hà Loan Loan muốn tốt cho cô ta thì nên nhường Cố Dục Hàn cho cô ta.

Có ai không biết cô ta thích Cố Dục Hàn cỡ nào chứ?

Hà Loan Loan không để ý đến cô ta, trực tiếp đi qua quét sân giúp, vừa đánh giá mọi thứ được bày biện bố trí ở nơi này.

Cô thuận tay lau bàn, sửa sang lại bàn cho chỉnh tề, bởi vì cỏ dại lan tràn nên trong sân có côn trùng, Hà Loan Loan bèn móc từ trong túi ra một nén hương tự chế rồi đốt, rất mau đã hết côn trùng, chỉ dư lại mùi hương thoang thoảng.

Hai học trò kia của đại sư Thương Tế đều không nhịn được mà gần gũi với Hà Loan Loan.

Còn Hoàng Vũ Vi thì khinh thường làm những việc này.

Tay cô ta dùng để trị bệnh cứu người, từ nhỏ cô ta đã sống trong nhung lụa, không giống với dân quê.

Nhưng Hoàng Vũ Vi cũng không nhàn rỗi, cô ta thấy Hà Loan Loan đang rửa nồi sắc thuốc liền đi qua cười nói không có ý tốt: “Tôi nghe nói, xưởng thuốc Trường Ninh có mấy loại thuốc bán chạy đều là do cô cung cấp phương pháp điều chế? Các cô còn sử dụng thủ đoạn không chính đáng để lũng đoạn thị trường sản xuất thuốc ở Tây Lâm à?”

Hà Loan Loan lười để ý đến cô ta, chỉ lo làm việc trong tay mình.

Hoàng Vũ Vi thấy cô không nói lời nào thì lạnh lùng cười một tiếng, ngón tay trắng như ngọc chọc lên cánh tay từng chút một: “Vậy cô có biết xưởng thuốc Trường Ninh do ai quản lý không? Nếu xưởng thuốc Trường Ninh xảy ra chuyện thì cô tính để Cố Dục Hàn nhúng tay vào chuyện này à? Người trong bộ đội không tiện nhúng tay vào đâu.”

Rốt cuộc động tác của Hà Loan Loan cũng ngừng lại, cô ngẩng đầu, con mắt trắng đen rõ ràng nhìn chằm chằm Hoàng Vũ Vi.

Thấy vẻ mặt Hoàng Vũ Vi thản nhiên, trong ánh mắt mang theo một vẻ bỡn cợt và đắc ý, Hà Loan Loan lập tức đoán được!

Chỉ sợ xưởng thuốc Trường Ninh đã xảy ra chuyện rồi.

Cô biết Hoàng Vũ Vi không đáng tin nên nhanh chóng rửa xong nồi, nhắn lại với những người khác rằng muốn đi ra ngoài mười phút.

Xưởng thuốc Trường Ninh cách này không xa, chờ lúc Hà Loan Loan chạy tới nơi, quả thật trong xưởng đang bận rộn.

Trong phòng hội nghị, xưởng trưởng Ngưu và trưởng ban Triệu hít mây nhả khói, một đám đều mang khuôn mặt u sầu.

“Trước đó đều êm đẹp cả, không biết sao bỗng nhiên lại không phê duyệt giấy chứng nhận cho chúng ta nữa! Con mẹ nó, cứ tới tới lui lui chạy mười mấy chuyến thế này nhưng lại không cho một lời chắc chắn! Không có giấy chứng nhận, nhóm thuốc tiếp theo căn bản không thể khởi công! Chỉ tính trước mắt thôi đã hao tổn mấy ngàn đồng rồi!

Dược liệu đều đã chất đống, thuốc thành phẩm cũng chất đầy hai cái phân xưởng, không tặng quà được, nhờ người hỏi chuyện cũng không rõ ràng, người kiểm tra chất lượng này nghĩ như thế nào vậy chứ?”

Người phụ trách cửa ải kiểm tra, chỉ cần muốn làm khó bạn thì sẽ có quá nhiều cách.

Xưởng trưởng Ngưu và trưởng ban Triệu vẫn luôn giữ khuôn phép làm người, không quen biết người có quyền lực quá lớn, gặp phải vấn đề như vậy lập tức liền trở nên chân tay luống cuống.

Hà Loan Loan ở cửa nghe được lời này, chỉ cảm thấy sự ghê tởm xông lên đỉnh đầu!

Hoàng Vũ Vi này ích kỷ tới vậy!

Cô ta có biết cô ta tùy tiện nổi giận một lần thì sẽ khiến bao nhiêu gia đình mất đi nguồn thu nhập hay không?

Thuốc đã làm xong mà không bán ra được thì tiền lương của công nhân cũng sẽ bị trì hoãn theo, nhưng Hoàng Vũ Vi không dính khói lửa phàm tục, sao lại hiểu những chuyện này chứ?

Bản thân Hà Loan Loan cũng không muốn đấu với Hoàng Vũ Vi, thật sự quá lãng phí thời gian.

Nhưng hiện tại, cô quyết định phải cho người phụ nữ này biết tay!

Nông dân thì làm sao vậy? Nông dân muốn diệt bạn thì cũng không có cửa mà thương lượng đâu!