Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài

Chương 209




Bọn họ vừa mới đi thì Hà Loan Loan đã trở lại.

Nghe Hạ Quân nói chuyện của bà Dương, Hà Loan Loan cũng thổn thức: “Lúc con nhắc nhở bọn họ có lẽ vẫn còn cơ hội cứu bà ta, để tới bây giờ thì con cũng không thể nắm chắc, trong lòng mẹ Dương Ba tồn động ác khí, hại người hại mình, khiến việc trị liệu gặp khó khăn.”

Hạ Quân vỗ tay cô: “Đừng động vào bọn họ, ai có mệnh của người đó, hai ngày nay con không ở nhà, mẹ rất lo lắng, trưởng ban Triệu có tới tìm con, nói là có việc gấp. Ngoài ra còn chuyện vị thầy thuốc đông y lợi hại mà mẹ nói với con khi trước, thời gian trước trời xui đất khiến thế nào cũng không tìm thấy ông ấy, lần này ông ấy lại tới Tây Lâm, ngày mai mẹ cùng con vào thành phố một chuyến, xử lý cả hai việc này.”

Vừa qua tết thì cao nứt da đã tạm ngừng sản xuất, hiện tại chỉ bán cao trị mụn dưỡng trắng da, cộng thêm thuốc dán trị phong thấp Hà Loan Loan làm lúc trước.

Hà Loan Loan cân nhắc nếu đã vào thành phố một chuyến thì cũng nên sắp xếp chuyện bái sư nên lập tức đồng ý.

Ở nhà nghỉ ngơi một đêm, Hà Loan Loan còn cố ý đi tìm Bao Thải Hồng, cảm ơn cô ấy lần trước đã ra mặt giúp mình.

Bao Thải Hồng thật sự bị dọa sợ, lôi kéo Hà Loan Loan nói nửa ngày.

“Cô không biết đâu, lúc đó mẹ Dương Ba nằm dưới đất hộc máu, làm tôi sợ muốn chết! Cũng may bác sĩ bảo bà ta bị ung thư dạ dày, nếu không bọn họ sẽ ăn vạ nhà tôi mất! Nhưng mà tôi và lão Tạ vẫn đưa bọn họ năm mươi đồng, quỷ biết tôi căn bản không đánh bà ta, ngược lại là bà ta còn cào tôi vài đường!”

Bao Thải Hồng đưa cổ tay ra, trên đó vẫn còn vài vết máu đọng.

Hà Loan Loan càng thêm chán ghét bà Dương, cô lấy đống đồ mình mang tới ra: “Vừa lúc tôi có mang cho cô kem dưỡng da tôi tự làm, còn có một vại mật ong, một bao nấm tuyết, loại người này rồi sẽ gặp báo ứng thôi. Thải Hồng, cảm ơn cô đã lên tiếng giúp tôi.”

Bao Thải Hồng mặt mày hớn hở: “Cô quá khách sáo rồi! Chúng ta quen nhau lâu như vậy, tôi thấy có người nói bậy như vậy, thay cô nói hai câu không phải là chuyện thường tình sao? Cô còn mang nhiều đồ tới đây như vậy, thật sự xem tôi là người ngoài mà!”

Hà Loan Loan cũng cười nói: “Không xem cô là người ngoài nên mới tặng đồ cho cô, cô có thấy tôi giả vờ khách sáo với người ngoài bao giờ chưa?”

Lời này khiến Bao Thải Hồng rất thoải mái, mỉm cười thuận miệng nói: “Ai da, rồi rồi rồi, tôi nhận vậy. Đúng rồi, hai ngày này cô có vào thành phố không? Nếu có thì mang giúp tôi ít màn thầu với bánh bao qua đó đi, em gái tôi nấu ăn không giỏi, hai ngày trước Tiểu Triệu tới đây nói Bạch Tuyết thai nghén, tôi...”

Bao Thải Hồng đang nói thì đột nhiên khựng lại, thấy hối hận vì đã nói ra những lời như vậy!

Dù sao Hà Loan Loan kết hôn đã nửa năm còn chưa có động tĩnh gì.

Bao Bạch Tuyết mới kết hôn một tháng đã mang thai, là ai thì cũng sẽ thấy không thoải mái trong lòng.

Nhưng Hà Loan Loan cũng không để ý: “Được thôi, ngày mai tôi vào thành phố, tôi mang đi giúp cô. Bạch Tuyết mang thai là chuyện tốt!”

Bao Thải Hồng do dự một lúc rồi hỏi: “Vậy còn cô? Chuyện của cô tính thế nào? Hai vợ chồng phải có đứa nhỏ mới được chứ. Chính cô cũng biết y thuật mà, vấn đề nằm ở đâu?”

Hà Loan Loan cũng không nói được, đàn ông phụ nữ vô sinh rất nhiều, nhiều trường hợp không tra được nguyên nhân, chỉ biết là không sinh được.

Cô cười nói: “Đứa nhỏ là duyên phận, chúng tôi cũng không gấp, dù sao cũng còn trẻ mà.”

Huống chi sự nghiệp của cô chỉ mới bắt đầu, cô còn chưa tham gia thi đại học, nếu thật sự mang thai thì Hà Loan Loan còn cảm thấy đầu mình sẽ to ra mất.

Thấy cô không để ý, Bao Thải Hồng cũng gật đầu: “Cũng đúng, hai người còn trẻ mà, không vội!”

Ngày hôm sau Hà Loan Loan và Hạ Quân mang theo hai đứa nhỏ vào thành phố.

Hạ Quân đưa bọn nhỏ đi dạo phố trước, Hà Loan Loan đến xưởng thuốc Trường Ninh.

Xưởng thuốc An Khang và xưởng thuốc Trường Ninh cách nhau không xa, mấy tháng trước biển hiệu của xưởng thuốc An Khang còn rất to, rất khí phách, nhưng hiện tại đã bị người ta dẫm đạp dưới đất, xưởng thuốc Trường Ninh lại trở nên đặc sắc hơn nhiều.

Cô vừa định bước vào xưởng thuốc Trường Ninh thì đã thấy một người phụ nữ bộ dáng nghèo túng xuất hiện trước mặt mình.

“Hà Loan Loan, cô hại tôi thảm như vậy, cô vừa lòng chưa?” Người phụ nữ nói rất thê lương, trong mắt đều là vẻ oác độc.

Hà Loan Loan thiếu chút nữa đã không nhận ra, nhìn lại một lần mới phát hiện người này chính là Tang Lệ Na!

Chính là trưởng ban trước đây của xưởng thuốc An Khang!

Sau khi Tang Lệ Na bị sa thải, cô ta đi khắp nơi cũng không tìm được việc làm, vì chuyện cô ta từng làm quá mức độc ác nên thân thích và bạn bè cũng không để ý tới cô ta.

Chuyện đó cũng chưa tính là gì, bản thân cô ta muốn gả cho một người đàn ông, giúp chồng dạy con sống thật tốt.

Nhưng phóng viên Tiểu Trương cũng vì chuyện kia mà mất việc, chuyện xem mắt cũng thất bại nên tìm cô ta trả thù, hai người phụ nữ oán trách chỉ trích lẫn nhau rồi lao vào đánh đấm!

Không ngờ phóng viên Tiểu Trương lại quá mức tàn bạo, đánh cô ta vỡ tử cung! Cuối cùng tử cung bị cắt bỏ, đời này không thể nào mang thai sinh con được nữa!

Hôm nay Tang Lệ Na tới đây hẳn đã ôm quyết tâm phải chết.

Có người nói với cô ta, chỉ cần cô ta chết ở xưởng thuốc Trường Ninh thì xưởng thuốc này sẽ không thể nào phát triển được nữa, đây là một cách trả thù rất tốt!

Không nghĩ tới lại gặp được Hà Loan Loan ở đây, cô ta hung ác nhìn Hà Loan Loan chằm chằm: “Cô đã hủy hoại cả đời của tôi! Mấy người đừng mong được sống yên thân!”

Hà Loan Loan mặc một chiếc áo khoác nỉ màu mận chín, tóc đen búi lên gọn gàng, khuôn mặt nhỏ trắng nõn tinh xảo, cô càng choàng một chiếc khăn quàng cổ màu đen, xinh đẹp như đóa mai trong tuyết trắng, minh diễm động lòng người, đáng yêu như thỏ con.

Thấy Tang Lệ Na như vậy, cô khẽ cười: “Tự làm bậy không thể sống, nếu lúc trước tôi không phản kích thì người gặp xui xẻo lúc này là xưởng thuốc Trường Ninh, là bản thân tôi. Viên đạn cô bắn ra lại hướng vào ấn đường của cô, cô trách người khác được sao?”

Hà Loan Loan nói xong, trực tiếp bước vào xưởng thuốc Trường Ninh không quay đầu lại!

Tang Lệ Na mặt đầy nước mắt, cô ta nắm chặt nắm tay, bước sang bên cạnh như cái xác không hồn.

Hà Loan Loan đi được hai bước thì khựng lại.

Cô hoảng hốt nhớ lại một tình tiết rất nhỏ ở đời trước.