Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài

Chương 173




Thật ra ở núi tuyết đã xảy ra những chuyện rất kỳ dị, chỉ là Cố Dục Hàn vẫn luôn là người chính trực, chưa bao giờ tin những chuyện đó.

Hà Loan Loan gật đầu, thỏa mãn nhắm mắt vùi vào ngực anh, qua một hồi lâu lại tò mò hỏi: “Em nói với anh những điều này, anh không sợ sao? Không sợ em là quỷ hay yêu tinh gì đó à?”

Cố Dục Hàn đột nhiên siết chặt bàn tay đang nằm trên eo cô, đuôi mắt ngập tràn ý cười bỡn cợt: “Thật sao? Em là quỷ? Yêu tinh? Tới hút dương khí của anh? Vừa lúc anh dương khí dồi dào, có thể chia cho em một ít.”

Anh vừa nói vừa xoay người đè cô, Hà Loan Loan “ô ô” hai tiếng rồi không còn phát ra âm thanh gì nữa.

Sau khi nói ra bí mật của không gian, Hà Loan Loan cũng nhẹ nhõm rất nhiều, có thể nhờ Cố Dục Hàn yểm trợ không ít chuyện.

Ví dụ muốn lấy thứ gì tốt trong không gian ra ngoài cũng không cần tới thành phố một chuyến, giả vờ mua sắm nữa, cứ nói là Cố Dục Hàn đem về.

Anh có thể bịa ra rất nhiều lý do, nhờ đồng đội mua về, hoặc là nhờ ô tô bộ đội tiện đường lên thành phố mua giúp.

Món ăn trong nhà càng ngày càng được cải thiện.

Mùng tám tháng chạp là ngày hội nấu cháo Laba, mỗi nhà đều đua nhau nấu cháo bát bảo.

Vừa lúc Cố Dục Hàn được khen ngợi, lần làm nhiệm vụ này, anh lại nhận được bằng khen hạng hai!

Lần này cách lần nhận bằng khen trước còn chưa tới hai tháng!

Toàn bộ người ở khu đại viện đều hâm mộ, người nào nhìn thấy Hà Loan Loan cũng ngợi khen: “Chồng cô thật lợi hại!”

Hà Loan Loan cũng cảm thấy người đàn ông nhà mình rất ngầu!

Vì để chia sẻ niềm vui này, cô đã nấu một nồi cháo bát bảo to thơm ngào ngạt mềm mại ngon miệng mời mọi người ăn, mỗi nhà đều có thể tới lấy một tô.

Vì tay nghề của Hà Loan Loan rất tốt nên mọi người cũng không khách sáo, người nào cũng húp một chén.

Nói cũng khéo, hôm nay Hứa Đồng cũng nấu một nồi cháo bát bảo to, cô ta muốn mời mọi người ăn, tất nhiên không phải mời không.

Một vị giáo viên ở trường tiểu học trong khu nhà ở này có việc gấp phải về nhà, tạm thời phải tìm người thay thế.

Hứa Đồng nghĩ bây giờ Hà Loan Loan đang làm bác sĩ ở Trạm Y tế, vị trí giáo viên này Hà Loan Loan chắc chắn không cạnh tranh với cô ta, cô ta lấy lòng mấy người này một chút, làm giáo viên không phải sẽ ổn định hơn sao?

Lúc cô ta nấu nồi cháo bát bảo này đã tốn rất nhiều gạo và đậu, bận rộn đến mức đổ đầy mồ hôi!

Cuối cùng cũng mang từng chén tới gõ cửa từng nhà.

Nhưng đến lúc cô ta đưa qua mới biết được hôm nay Hà Loan Loan cũng chia cháo bát bảo cho mọi người!

Điều khiến cô ta tức giận nhất chính là cháo bát bảo Hà Loan Loan nấu nhìn rất đẹp mắt, nhìn đặc sệt ngon miệng, bên trong còn có một ít bánh trôi, cũng không biết Hà Loan Loan kiếm đâu ra nhiều tiền như thế, chỉ là nấu cháo thôi, bỏ thêm nhiều thức ăn như vậy làm gì!

Lại nhìn cháo Hứa Đồng nấu, liếc mắt nhìn là thấy có thể soi gương, một chén cháo lưa thưa chẳng có được mấy hột gạo...

Có mấy quân tẩu ngoài cười trong không cười nói: “Ai da, tôi không ăn được nhiều như vậy đâu, Hứa Đồng cô cầm về đi.”

Chỉ có vài người thích chiếm của hời hoặc có quan hệ tốt với Dương Ba mới nể mặt mũi nhận cháo của Hứa Đồng!

Tốn hết cả một ngày, Hứa Đồng nhìn nồi cháo còn thừa hơn phân nửa, giận tới phát khóc!

Cô ta càng nghĩ càng giận, trực tiếp rời khỏi khu nhà ở đi tìm Hà Linh Linh!

Hôn sự này là do Hà Linh Linh tìm cho cô ta, hiện tại Dương Ba đối xử với cô ta không tốt, người trong khu nhà ở cũng không thích cô ta, ngày tháng thế này sao mà sống được!

Cũng may Hứa Đồng tới tìm ngay lúc này, bởi vì lúc cô ta đến đã nhìn thấy Hà Linh Linh đang thu thập hành lý!

Hứa Đồng nóng nảy, bước lên bắt lấy cô ta: “Cô muốn đi đâu?”

Hà Linh Linh đi rồi, cô ta sẽ không còn bất cứ người quen nào ở nơi này!

Hà Linh Linh lười để ý tới cô ta nhưng vẫn giải thích: “Chồng tôi phải rời khỏi Tây Lâm, chuyện kinh doanh bên này đã làm xong rồi, mẹ tôi cũng đã tìm được chỗ dừng chân ở Hải thị, tôi định tới Hải thị thăm mẹ rồi theo chồng tôi về Kinh thị.”

Nghĩ đến bây giờ mình có một người mẹ đáng tin cậy, tương lai còn có thể nhận Lý Quốc Chấn là cha, Cố Viêm Lâm cũng không dám ly hôn với cô ta, trong bụng còn có đứa nhỏ, ở Hải thị và Kinh thị đều có nhà kiểu Tây xinh đẹp, Hà Linh Linh cảm thấy có chút kiêu ngạo.

Mẹ cô ta đã nghe ngóng được tin tức, qua Tết Âm Lịch là Lý Quốc Chấn sẽ rời khỏi căn cứ bí mật.

Tính toán một chút, thời gian còn khoảng hai tháng!

Hứa Đồng kích động nói: “Hà Linh Linh! Tôi thì sao! Tôi phải làm sao! Cô như vậy là muốn hại chết tôi sao? Dương Ba kia căn bản không phải thứ gì tốt! Một tháng chỉ tắm một lần, một khi cởi quần thì thật thối chết người! Tối nào tôi cũng phải quỳ rửa chân cho anh ta! Tiền cũng không cho tôi, tôi ở khu nhà ở đó luôn bị người ta xem thường! Cô cứ như vậy vỗ m.ô.n.g đi mất? Cô thử đi xem!”

Hà Linh Linh đảo mắt: “Không phải tôi mặc kệ cô nhưng bây giờ cô vẫ nên ở đây đi, không phải Hà Loan Loan còn ở đây sao?”