Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài

Chương 157




Bởi vì vết sẹo trên trán Lý Quốc Chấn không phải là sẹo bẩm sinh mà là sau khi ông ấy rời khỏi căn cứ bí mật không lâu gặp phải chuyện ngoài ý muốn nên mới có vết sẹo đó!

Nhưng rốt cuộc là Cố Viêm Lâm đã sống lại hay bị một linh hồn khác chiếm đoạt thân thể?

Nếu là sống lại thì cô sẽ tôn trọng lựa chọn cá nhân của Cố Viêm Lâm.

Nhưng nếu thân thể Cố Viêm Lâm bị linh hồn khác chiếm giữ, cô phải sớm ngày nói cho Cố Dục Hàn và Hạ Quân để giành hai đứa nhỏ về, tuyệt đối không thể để “Cố Viêm Lâm” tổn thương người nhà họ Cố!

Cố Viêm Lâm vẫn còn muốn giải thích: “Loan Loan, tôi đưa cô tới Hương thị, cô gặp ông ấy rồi sẽ biết, thật ra ông ấy cũng rất nhớ cô...”

Hà Loan Loan lập tức ngắt lời anh ta: “Cố Viêm Lâm, chiếm thân thể của người khác vui không?”

Cố Viêm Lâm đột nhiên ngừng câu chuyện, ánh mắt trở nên âm u, gắt gao nhìn Hà Loan Loan chằm chằm!

Lần này, Hà Loan Loan càng chắc chắn trong thân thể Cố Viêm Lâm là một linh hồn khác!

Cho nên trong vụ tai nạn giao thông lúc trước, Cố Viêm Lâm chân chính đã qua đời rồi sao?

Chẳng trách Cố Viêm Lâm này lại máu lạnh với người nhà như thế, trong mắt chỉ có tiền tài!

Cố Viêm Lâm nhìn Hà Loan Loan, trong đầu anh ta như là sóng cuộn biển gầm, thật lâu sau mới thấp giọng hỏi: “Cô... cô là ai?!”

Hà Loan Loan bình tĩnh nhìn anh ta: “Anh không cần biết tôi là ai, nhưng tôi nói cho anh biết, cứ cho là anh có được năng lực mà người khác không có thì anh vẫn nên thành thật làm chính mình đi, nếu để tôi phát hiện anh có ý đồ tổn thương những người xung quanh tôi, tôi sẽ không ngại cho anh biết cái gì gọi là trả giá đắt đâu!”

Cố Viêm Lâm nhất thời không dám phản ứng lại, nhưng từ đáy mắt lại lộ ra ngọn lửa hưng phấn.

Có phải Hà Loan Loan cũng giống anh ta không, là một linh hồn tới từ nơi khác?

Nếu thật như vậy, chỉ cần anh ta có thể chinh phục Hà Loan Loan thì chẳng phải tương lai của bọn họ sẽ càng tốt hơn sao?

Nhưng Cố Viêm Lâm lại không rõ thực lực của Hà Loan Loan tới đâu nên tạm thời không dám làm căng.

Ở một bên khác, Hạ Quân đã đưa hai đứa nhỏ ra tới, Cố Viêm Lâm cũng không còn cơ hội nói gì nữa.

Chính Chính có chút không nỡ: “Ba ba, con muốn ở chỗ của bà nội vài ngày.”

Phỉ Phỉ cũng nhanh chóng hùa theo: “Ba ba, con cũng muốn ở chỗ bà nội! Con không muốn ở cùng dì Hà!”

Cố Viêm Lâm nheo mắt: “Bà nội chăm sóc các con sẽ rất mệt, cứ về với ba ba đi.”

Nhưng nếu Hà Loan Loan đã phát hiện bộ mặt thật của anh ta, tất nhiên sẽ không phó mặc để hai đứa nhỏ quay về.

“Hình như Chính Chính và Phỉ Phỉ gầy đi rồi, hay là cứ ở đây vài ngày đi. Không phải Hà Linh Linh đang mang thai sao? Cũng không tiện chăm sóc đứa nhỏ.”

Cô lạnh lùng liếc Cố Viêm Lâm, Cố Viêm Lâm cũng không còn gì để nói, chỉ đành đồng ý: “Vậy được rồi, làm phiền mọi người.”

Anh ta không ở lại lâu, rất nhanh đã rời đi.

Chỉ là trước khi đi vẫn nhìn Hà Loan Loan đầy thâm ý!

Chính Chính và Phỉ Phỉ được ở lại nên vui vẻ không thôi.

Hà Loan Loan nhìn hai đứa nhỏ chơi với bà nội phấn khởi như vậy, trong lòng lại có chút bi thương.

Nếu Cố Viêm Lâm chân chính biết sau khi mình ra đi, gia đình lại bị một linh hồn không biết tới từ đâu phá hỏng bét thì sẽ đau khổ đến mức nào?

Cô quyết định phải nói chuyện này cho Cố Dục Hàn!