“Có thể xem ở đây được không?”
Hứa Khắc Minh đi đến cái bàn, trên bàn bày một bàn thu ngân, nơi để máy tính tiền và máy tính kết nối với máy theo dõi.
“Để tôi tìm một chút.”
Lily là thu ngân nhưng đối với sự việc phát sinh hôm nay một chút cũng không biết, tuy cô sợ đắc tội với Trần Tư Giai, nhưng là một công dân tốt vẫn nên phối hợp với cảnh sát điều tra sự việc.
Nhưng mà tìm video giám sát đó nửa ngày mà cũng tìm không ra, đột nhiên một suy nghĩ trong đầu Lily chợt lóe lên:” A, tôi nhớ ra rồi, cái máy giám sát ở hành lang bị hỏng rồi, hai ngày trước camera đột nhiên rơi xuống tan nát, camera khác chưa kịp mua để gắn lên lại đâu!”
Nghe nói máy theo dõi đã hỏng, tảng đá trong lòng của Trần Tư Giai nhất thời đặt xuống, cả người đều nhẹ đi không ít.
Đúng là trời giúp cô mà.
Hứa Trầm Đình hẳn là sẽ không nghĩ tới máy theo dõi ngay lúc này lại hỏng, cái gì cũng không được lưu lại.
Nói như vậy, sự việc xảy ra giữa bọn họ trong thời gian đó, không còn phụ thuộc vào cô nữa.
Rốt cuộc thì cô ta cũng là ‘người bị hại’!
Cô ta muốn chóng mắt lên xem Hứa Trầm Đình có thể đắc ý bao lâu.
Lily cẩn thận suy nghĩ một chút, lại nhớ tới một việc.
“Tôi nhớ không lầm là lúc ấy Hứa Trầm Đình là người thu dọn mảnh vỡ của máy theo dõi, đúng không Trầm Đình!”
Lily có chút không chắc chắn liền đặc biệt xác nhận với Hứa Trầm Đình.
“Đúng vậy.”
“Vậy cậu nói có máy theo dõi là có ý gì?” Hứa Khắc Minh cau mày, anh ta không thể lý giải được cậu thanh niên này đang nghĩ gì.
“Tôi chỉ là nhắc nhở một chút rằng hành lang có máy theo dõi, tôi cũng chưa hề nhắc tới là xem video theo dõi.”
Hứa Trầm Đình vô tội giải thích lời chính mình vừa nói là có ý tứ gì.
Kỳ thật là cũng không có ý tứ gì, chính là ý chỉ bên kia có máy theo dõi, bởi vì nơi đó vốn dĩ có máy theo dõi.
Hứa Khắc Minh có một loại cảm giác ‘nghe lời của vua nói như nghe lời nói’.
Hứa Trầm Đình rõ ràng biết rằng máy theo dõi đã không còn, lại làm bộ có chứng cứ của sự việc, cậu đây là đang muốn làm gì?
Trần Tư Giai âm thầm hối hận, mình vừa rồi khẩn trương như vậy có quá rõ ràng rồi hay không?
“Cô à, có máy theo dõi không tốt hay sao? Cô sẽ có thể bắt ta, cô khẩn trương như thế làm gì?”
Hứa Trầm Đình biết là không có máy theo dõi, vì vậy video theo dõi cũng không phải vì muốn làm rõ việc Trần Tư Giai tự biên tự diễn, mà muốn cho Trần Tư Giai khẩn trương, cô ta có tật giật mình, dưới tình huống cực kỳ hoảng loạn, trong đầu chỉ có thể suy nghĩ xem sự việc này có liên quan đến chính mình, căn bản sẽ không có tinh lực đi phân tích việc này có phải hay không có quỷ.
“Còn có, tôi vừa rồi nói tôi không có tiến vào phòng nghỉ, khác với lời cô nói là tôi kéo cô vào phòng nghỉ như vậy hai cách nói không có giống nhau, tại sao cô không có phản bác? Vẫn là nói, cô hoàn toàn chú ý vào những thứ khác?”
Trần Tư Giai lộ dấu vết cũng không phải một lần, tố chất tâm lý quá kém, tùy tiện hù dọa một chút, nghĩ cái gì cũng nghĩ ở trên mặt.
“Tôi không có hoảng sợ, tôi chỉ sợ hãi khi nghĩ đến hình ảnh chính mình bị xâm phạm, vừa mới nhớ tới tôi liền không nhịn được mà phát run.”
Xác nhận rằng Hứa Trầm Đình không có bằng chứng, mọi lo lắng trong lòng Trần Tư Giai ngay lập tức biến mất, cách nói chuyện càng thêm kiên định, lời nói càng qua loa.
“Mọi người ở đây đều có thể làm chứng cho tôi.”
“Đúng vậy, bọn tôi có thể làm chứng.”
Những người đó đều bênh vực Trần Tư Giai, tinh thần trọng nghĩa đều hướng về phía Trần Tư Giai.
“Nhiều người làm chứng cho tôi như vậy, cậu còn muốn chối cãi nữa không?” Trần Tư Giai càng tự tin có thể đổ oan cho Hứa Trầm Đình, trong lòng thật sự rất đắc ý, giống như Hứa Trầm Đình sắp phải đền tội, nói cái gì cũng vô dụng.
Cùng cô ta đấu khẩu, Hứa Trầm Đình còn rất non.