Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 9: Đêm không ngủ(p.2)




Editor: Sakurahuong Beta: Tiểu Tuyền Liên Mạn Nhi ngủ mơ mơ màng màng, mắt mở không ra, chỉ cảm thấy có người cầm cổ tay mình bắt mạch, lại nghe thấy tiếng nói chuyện của Liên Thủ Tín và Trương thị, trong lúc đó còn nghe thêm tiếng của một người xa lạ.

“…… Mạch giống như bình thường, hẳn là không đáng ngại. Uống mấy thang thuốc thanh nhiệt an thần, nghỉ ngơi thật tốt mấy ngày là được, ta sẽ tới xem lại.” Vương thái y kê đơn xong, thấy Liên Thủ Tín và Trương thị bộ dáng hồn vía lên mây liền nói tiếp “… … Cũng là chút ít thuốc thường gặp, ta vừa lúc có mang theo một chút, không bằng các ngươi theo ta trở về, tới lúc đó lấy thêm hai thang mang về cho hài tử này uống.”

Liên Thủ Tín và Trương thị đều vội vàng gật đầu đáp ứng, theo Vương thái y từ trong tây sương phòng ra ngoài thì thấy nhà trên vẫn còn sáng đèn, loáng thoáng vẫn còn nghe thấy tiếng Chu thị ai u kêu …

Trương thị và Liên Thủ Tín liếc nhau một cái “ Vương thái y, nương của ta bệnh có nặng lắm không, có thể thỉnh cầu ngài viết ra chút ít thuốc uống không.” Liên Thủ Tín đối với Vương thái y hành lễ nói.

“ Lão thái thái nhà ngươi cũng không sao … … , ừ, nếu là muốn uống thuốc…”

Liên Mạn Nhi nằm trong phòng chỉ mơ hồ nghe thấy vài ba câu, thầm nghĩ, thì ra là vợ chồng này biết rõ Chu thị giả bộ bệnh, nhưng vẫn mời đại phu đến xem Chu thị trước. Thật đúng là hiếu thuận không còn gì để nói.

…………………………………

Tây phòng – nhà chính của Liên gia.

Liên Đóa Nhi đã ngủ thiếp đi trên giường gạch, Liên thủ Nhân và Cổ thị thì ngồi trên giường gạch, nhỏ giọng thương lượng chuyện gì, cửa đột nhiên chi nha một tiếng bị mở ra, Liên Hoa Nhi từ bên ngoài hướng về phía Liên Đóa Nhi chạy thẳng vào.

“ Hoa Nhi, con làm gì?” Cổ thị nhìn Liên Hoa Nhi sắc mặt không tốt vội vàng đứng dậy cản nàng.

Tay của Liên Hoa Nhi vốn là muốn bắt lấy Liên Đóa Nhi nhưng lại bị Cổ thị ngăn cản nên không bắt được.

“ Nương, người đừng cản con. Lần này không bóp nát miệng nó, nó còn không nhớ kỹ. Vốn là mọi chuyện đều tthuận lợi, thiếu chút nữa vì nó mà toàn bộ bị phá hủy.” Liên Hoa Nhi oán hận nói.

Cổ thị trong lòng cũng giận Liên Đóa Nhi thiếu chút nữa làm hư chuyện của Liên Hoa Nhi, nhưng mà mu bàn hay lòng bàn tay đều là thịt a.

“ Tốt lắm, không phải con đã dạy dỗ nó rồi sao? Nếu con lại đánh nó khiến người ta nhìn ra sẽ không tốt.” Cổ thị khuyên Liên Hoa Nhi.

“ Vậy trước bỏ qua cho nó, đợi trở về trấn trên… …” Liên Hoa Nhi cảm thấy Cổ thị nói có lý, không thể làm gì khác hơn là cưỡng chế bực tức nói.

“ Đóa Nhi là muội muội con…”

“ Nếu nó là không phải muội muội ruột thịt, con đã sớm đánh chết nó rồi.” Liên Hoa Nhi nổi cáu.

“ Đúng rồi” Cổ thị đột nhiên nhớ ra cái gì định hỏi Liên Hoa Nhi, lại đột nhiên ngậm miệng, chỉ tay về phía đông “ Đều ngủ rồi?”

Liên Hoa Nhi gật đầu. “ Vừa mới để cho Tứ thúc và Tứ thẩm hầu hạ uống thuốc, náo loạn cả đêm, sớm đều buồn ngủ không chịu được rồi, lúc con đi ra thì đã ngủ như chết.” Liên Hoa Nhi nói.

Cổ thị vừa nhoài người ra cửa sổ nhìn một chút, thấy bên ngoài không có ai, lúc này mới lôi Liên Hoa Nhi. “ Mạn Nhi thế nhưng sống lại, cái việc đó, nó không nghe thấy chứ?” Cổ thị cúi đầu lên tiếng hỏi.

“ Hẳn là không có, bằng không nó đã sớm nói ra.” Liên hoa Nhi suy nghĩ một chút “ Nhìn cách nói chuyện hay việc làm của nó hôm nay , thì ra là nhìn lầm nó rồi.”

“ Anh tử bên kia không thành vấn đề chứ.” Cổ thị lại hỏi.

“ Nó là đồ kiến thức hạn hẹp, bị con dùng mấy lời hữu ích đã dừng lại được, cái vòng tay kia nó còn tưởng là nhận được vàng, thật là đồ không biết gì.” Liên Hoa Nhi khẩu khí có chút khinh bỉ “ Chuyện này chỉ cần giấu diếm đến khi con gả đi thì không cần sợ nữa.”

“ Vậy cũng được.” Cổ thị gật đầu.

“Nương, có cái gì ăn sao, con cũng muốn chết đói rồi.” Liên Hoa Nhi ngồi vào trên giường gạch.

“Nương biết con sẽ đến là tìm đồ ăn a.” Cổ thị cười cười từ trong áo lấy ra một hộp điểm tâm “ Quế hoa cao của Quế Hương trai ở trấn trên, con thích nhất đây.”

Liên Hoa Nhi liền lấy điểm tâm từ trong hộp ra ăn.

“ Nương, con nhất định phải ở nơi này xuất giá sao? Nếu không ngày mai con trở về trấn trên. Thức ăn nhà bọn họ, con thật ăn không nổi, suốt ngày cũng là gạo kê cùng bánh ống, cắt đau cổ họng luôn nhưng một ngụm cũng phải ăn. Tú Nhi cô cô còn muốn gắp thịt ăn, miếng thịt mỡ đó cũng chỉ có thể cho chó ăn, nàng còn tưởng là cái gì tốt. Buồn cười là lúc ăn cơm, cũng vì cái này mà náo loạn cả lên.” (TT: thì họ ăn uống kham khổ để cho mày ăn sung sướng, còn chê >_

Liên Hoa Nhi nói xong lời cuối nhịn không được mà bật cười lên.

“ Trước nhịn một chút đi, không trở lại, dựa vào phụ thân con thì đồ cưới có thể đặt mua cho con à.” Cổ thị vừa nói chuyện vừa liếc qua Liên Thủ Nhân bên cạnh.

“ Con xem ông bà cũng nghèo, vừa không chịu bán đất thì có thể làm đồ cưới cái gì. Ngày mai chúng ta có tiền rồi hay là dứt khoát trở về trấn trên, thuận tiện hơn nhiều.” Liên Hoa Nhi nói.

“ Ta cũng có ý này, Đại lão gia, người xem kia, ngày mai trở về trấn trên thôi?” Cổ thị cười hỏi Liên Thủ Nhân.

“ Ta cùng phụ mẫu đã nói sẽ ở đến khi Hoa Nhi xuất giá, từ nhà cũ nơi này gả đi.” Liên Thủ Nhân trả lời.

“ Hiện tại có tiền, Tống gia bên kia cũng đã nói, từ trấn trên gả đi cũng dễ dàng hơn.” Cổ thị nói.

Liên Thủ Nhân có chút chần chờ.

“ Nói như vậy cũng được, bất quá phụ mẫu biết ta ở trấn trên không có chỗ ở, muốn chúng ta ở qua sang năm. Nếu ngày mai đi sợ là làm lạnh lòng phụ mẫu, sau này mọi chuyện cũng không dễ làm.” Liên Thủ Nhân nói “ Ngày mai tự ta trở về, các ngươi cứ ở nơi này, ta sẽ gọi bọn Đại lang trở lại. Lập tức sẽ phải thu hoạch vụ thu, các ngươi ở nơi này cũng dòm ngó chút ít, chuẩn bị một tí đi trấn trên đổi gạo trắng, đủ chúng ta ăn sang năm.”

“ Phụ thân nói không sai, chuyện này để đại ca và đại tẩu làm là được, bọn họ cũng đã quen làm, con cùng nương theo phụ thân trở về trấn trên, chuẩn bị cho tốt đồ cưới.” Liên Hoa Nhi nói.

“ Chẳng lẽ Đại lão gia có chuyện gì, muốn bỏ qua mấy mẫu tử chúng ta mới có thể làm?” Cổ thị cười híp mắt nhìn Liên Thủ Nhân.

“ Nói nhảm gì đó, vậy sáng sớm ngày mai cùng phụ mẫu nói mang các ngươi cùng nhau trở về.” Liên Thủ Nhân vội nói.

Cổ thị và Liên Hoa Nhi nhìn nhau cười.

“ Phụ thân, nương đồ cưới của con, ngài tính xong chưa?” Liên Hoa Nhi lại hỏi.

“ Tống gia công tử không phải đã nói là không cần đồ cưới sao, hắn cưới cũng là cưới con.” Liên thủ Nhân vội nói “ Con cũng thấy đấy, chúng ta còn tiền đâu đặt mua đồ cưới.”

“ Phụ thân nói như vậy thì chuyện sau này của phụ thân cũng khó làm.” Liên Hoa Nhi cầm khăn lau bột phấn điểm tâm trên khóe miệng.

“ Ngươi, nha đầu này, nói gì đó, muốn làm khó phụ thân ngươi?” Liên Thủ Nhân có chút giận.

Cổ thị bận rộn ở một bên khuyên giải “Hai người các ngươi có chuyện gì từ từ thương lượng.”

“Phụ thân, người đừng quên, ngày mai mượn tiền, cũng là con mượn. Ngày mai mượn tới tay năm trăm bốn mươi hai, ba trăm lượng còn phải đưa cho Dương Thành Phong, Còn hai trăm bốn mươi hai, bốn mươi hai để lại cho phụ thân dùng, hai trăm lượng còn lại đưa con mua đồ cưới, miễn cưỡng cũng trôi qua.” Liên Hoa Nhi nói, hiển nhiên là đã sớm tính toán rõ ràng.

“ Gì, muốn hai trăm lượng đặt đồ cưới?” Liên Thủ Nhân nóng nảy “ Chúng ta ở nông thôn, theo quy củ hai ba mươi lượng bạc đồ cưới đã là cực có thể diện rồi, bởi vì ngươi gả vào Tống gia, liền cho ngươi…”

Nói đến đây Liên Thủ Nhân dừng một chút, sau đó hung hăng “Lấy cho ngươi một trăm lượng bạc, còn dư lại chỗ nào trong nhà mà không cần tiền. Khó khăn lắm mới góp được hai mươi lượng, vì chuyện của ngươi mà phải giao lại cho bà nội ngươi rồi, coi như xong rồi, ngươi có một trăm hai mươi lượng đồ cưới.”

Liên Hoa Nhi nghe Liên thủ Nhân nói như vậy vội vàng đưa cho Cổ thị một ánh mắt.

“ Đại lão gia, chuyện này Hoa Nhi nói đúng, Tống gia là nhà giàu, đồ cưới của Hoa Nhi phải phong phú chút ít chúng ta mới có mặt mũi, sau này thân gia lui tới chúng ta cũng dễ nói chuyện. Huống chi bất quá cũng chỉ có hai ba tháng, chờ Hoa Nhi gả đi, công tử Tống gia làm con rể của chúng ta, còn sợ không cho chúng ta bạc sao?” Cổ thị nói.

Hai mẹ con khuyên mãi, còn nói đến tiền đồ tương lai của Liên Thủ Nhân hắn mới miễn cưỡng gật đầu.

“ Hoa Nhi, phụ thân vì con đúng là táng gia bại sản.” Liên Thủ Nhân cười nói.

“ Phụ thânyên tâm, con hiểu.” Liên Hoa Nhi cười nói. “ Chuyện của phụ thân, con nhất định sẽ khiến Tống lang để ý. Sau này phụ thân làm quan, thì con ở Tống gia cũng là nước lên thì thuyền lên mà.”

“ Hoa Nhi của chúng ta thật là thông minh.” Liên thủ Nhân cười nói.

Ba người thương lượng quyết định xong, Liên Hoa Nhi lúc này mới hài lòng trở lại phòng phía đông đi ngủ.

…………………………………………………………

Ánh nến đông sương phòng đã sớm tắt, Hà thị ngủ thẳng tới nửa đêm đột nhiên tỉnh, nghĩ đến việc của người nào đó liền giơ chân lên đá Liên Thủ Nghĩa bên cạnh một cước.

“ Cha bọn nhỏ…” Hà thị nói.

“ Chuyện gì?” Liên Thủ Nghĩa lầm bầm một tiếng, ánh mắt cũng không có mở ra.

“ Đại ca khẳng định là báo sổ sách giả, ngày mai ngươi đi lên trấn trên tìm cách để kiểm được mấy lượng bạc về dùng.” Hà thị nói.

“ Cái này còn cần ngươi nói” Liên Thủ Nghĩa nghe được bạc rất nhanh đã tỉnh ngủ “ Phụ thân một lòng một dạ muốn đại ca làm quan để tiền đồ rộng mở, tốt nhất là có thể đi theo làm lão thái gia, nên những lời khác đều nghe không vào. Những năm nay của cải nhà chúng ta làm ra đều cho đại ca lấy hết. Bọn họ lừa gạt phụ mẫu, lừa gạt lão Tam, lão Tứ nhưng không gạt được ta.”

“ Vậy chuyện lần này là thế nào, Tống gia là gia đình có tiền nghe nói cùng phủ thành Thẩm gia là thân thích, nên cho đại ca làm quan còn khó sao.” Hà thị đem một chân áp lên đùi Liên Thủ Nghĩa.

“Lần này xem ra là thật sự có thể thành.” Liên Thủ Nghĩa đem chân Hà thị đẩy ra.

“ Vậy ta cũng có thể đi theo không?” Hà thị vui vẻ hỏi.

“ Vậy còn phải nói, ta lại không ở riêng, phụ mẫu khẳng định đi, một nhà chúng ta cũng nhất định đi theo.” Liên Thủ Nghĩa nói “ Nghe Lý bổ đầu trong huyện nói, vị Huyện thái gia trong huyện kia đều mang theo nhiều cái huynh đệ cùng cậu em vợ ở trong nha môn, người người thấy cũng đều kêu lão gia, bạc kia thu đến tay nâng không nổi. Đến lúc đó chúng ta cũng không kém so với họ đâu.”

Hà thị cao hứng một hồi, lại nghĩ tới đi theo người khác thơm lây không bằng chính mình làm phu nhân của huyện lão gia. Hà thị nghĩ như vậy đột nhiên lại thấy chưa đủ “ Cha bọn nhỏ, nếu như ngươi tiếp tục đọc sách chuyện tốt này cũng sẽ là của ngươi.”

“ Đừng nói tới đọc sách nữa, nhắc tới ta liền nhức đầu. Ta cũng không có khuê nữ như Hoa Nhi. Những năm nay chúng ta cung cấp nuôi dưỡng đại ca rồi giờ đi theo hắn hưởng phúc là việc đương nhiên.” Liên Thủ Nghĩa đá Hà thị một cước.

“ Cha bọn nhỏ, đại ca của ngươi lòng dạ ngoan độc, xem lần này nha đầu Mạn Nhi kia là mạng lớn nên mới sống” Hà thị đột nhiên nói “ Tiện nhân Cổ thị kia, không khác gì hồ ly tinh, đến lúc đó thật có thể chiếu cố chúng ta sao?”

“Còn có phụ mẫu ở đây,hắn dám không quan tâm.” Liên Thủ Nghĩa hừ một tiếng “ Rồi lại nói, ta nhưng không phải là kẻ ngu như lão Tứ, những năm này rất nhiều nhược điểm của Đại ca đều ở trong tay ta, còn sợ hắn sao.”

“ Nhược điểm gì?” Hà thị lập tức ngồi dậy, mở to hai mắt hỏi.