Vợ của trưởng thôn, nhân vật mấu chốt trong câu chuyện bát quái đã tới, náo nhiệt khẳng định muốn tăng lên.
Nhưng mẹ con Thịnh gia không có tâm tư vây xem náo nhiệt, trên đường trở về vừa lúc gặp được Thịnh lão tam đang ra ngoài tìm họ.“ Con gái út làm sao vậy? Ai chọc con tức giận?” Thịnh lão tam nhiều năm như vậy vẫn luôn đối xử với Thịnh An như con gái ruột của mình.
Bởi vì con gái lớn luôn tùy hứng kiêu căng không ra dáng một người chị, trong lòng ông càng áy náy với người con gái nhỏ.Sau khi Thịnh Ninh tham gia quân ngũ rồi, Thịnh lão tam càng thêm yêu thương Thịnh An sủng trong lòng bàn tay.“Có phải lại có người nói lời khó nghe không?”“Không có, cha sao người lại đi ra đây?" Thịnh An nghĩ Thịnh Ninh đã trở lại, cha khẳng định vui vẻ vây xung quanh chị ta ân cần hỏi thăm mới phải.
Vốn dĩ trong lòng cô có chút ê ẩm, bây giờ lại nhìn thấy cha đi tìm bọn họ lập tức vui vẻ trở lại, mặt mày hớn hở.Thẩm Lộ Hoa nhìn thấy rõ tâm tư nhỏ của con gái, vốn dĩ định lớn tiếng quát nàng.
Nhưng nghĩ đến việc kế nữ gọi bà là mẹ, lập tức không nhịn được ngây ngô cười.“Lão tam, ông làm sao lại để Ninh Ninh một mình ở nhà? Chết! Đã đến giờ nấu cơm chúng ta mau về nhà đi thôi.”“ Hả ! Được, được.” Ông chính là đi tìm vợ về nấu cơm.Thịnh Ninh đã làm quen với phòng bếp, sau đó nấu một nồi cơm tẻ, từ trong rổ rau lấy một củ cải gọt vỏ sạch sẽ cắt thành từng miếng.
Lại lấy một chút mỡ lợn còn sót lại trong lọ nấu món sở trường của cô: thịt hầm củ cải.Tuy rằng không có thịt, nhưng có mỡ lợn cũng có thể thay thế phần nào cho người nhà bổ sung chất béo.Ở nông thôn không có bếp ga mà dùng bếp củi, cô chỉnh lửa cháy nhỏ liu riu chậm rãi hầm, không bao lâu là có thể ngửi được mùi thơm đồ ăn làm người ta thèm thuồng.Rau hẹ được xử lý sạch sẽ, đầu tiên cô cho chút mỡ vào láng chảo sau đó cho rau hẹ vào đảo qua đảo lại hai ba lần cho đến khi rau mềm xuống ra chút nước, nêm chút muối cho vừa ăn rồi bắt nồi ra luôn.Bởi vì cô điều chỉnh lửa cháy tốt cộng thêm kỹ thuật xào rau với thủ pháp nhanh nhẹn, từ một món ăn rất bình thường là rau hẹ xào qua tay cô lại thành một món ăn nhìn rất hấp dẫn và ngon miệng.Vội vàng nấu xong hết thảy, Thịnh Ninh cảm thấy vẫn hơi ít món ăn lại chạy ra vườn rau nhà mình hái được hai quả dưa chuột.
Trở về đem dưa chuột rửa sạch để cả vỏ cắt thành các lát mỏng, tỏi bóc vỏ băm nhỏ, chộn hai thứ với nhau thêm một chút giấm là đã hoàn thành một món ăn vừa đơn giản lại ngon gọi là sa lát dưa chuột.Thịnh Ninh trước kia làm công ở khách sạn món ăn am hiểu nhất chính là món cay Tứ Xuyên cùng đồ ăn Hoài Dương.
Mỗi một món ăn cô nấu đều có thế khiến người khác trầm trồ là tinh mỹ vô song, cả sắc và hương vị đều đầy đủ.Cho nên hiện tại cô làm món ăn không hẳn là giống khẩu vị người Đông Bắc , mà sẽ giống món ăn của người phương nam hơn.“Lão tam có ở nhà không ?” Trong sân vâng lên tiếng nói tục tằng.
Thịnh Ninh lau tay vào tạp dề, vội vàng đi ra ngoài xem.Trong sân có một người đàn ông trung niên khoảng năm mươi tuổi đang đứng, cao to hung dữ nhìn qua đặc biệt dọa người.
Là loại đàn ông Đông Bắc điển hình.Người tới vừa nhìn thấy Thịnh Ninh, ngay lập tức khuôn mặt cười tươi như hoa.
Đáng tiếc người lớn lên nhìn quá hung dữ, nhìn ông ta cười như vậy đều có thể dọa khóc một đám trẻ con.Thịnh Ninh biểu tình lạnh nhạt, chỉ tò mò nhìn hắn hỏi, “Xin hỏi ông là ai?”“Cái gì ? Cư nhiên nhìn thấy ta mà không thấy sợ hãi?” Trong đôi mắt hung dữ của Từ Tiên Hùng lộ ra biểu tình kinh ngạc, nhưng trong lòng lại đối với Thịnh Ninh càng thêm vừa lòng.Vốn dĩ ông ta thay con trai muốn định ra hôn sự với Thịnh Ninh hoàn toàn là do nghe nói nàng lớn lên xinh đẹp.
Đàn ông ấy à! Ai mà không yêu thích cái đẹp? Cái thằng con trai của ông không biết phấn đấu, đã sắp 30 tuổi rồi còn không có kết hôn.
Mấy năm trước còn ở trên chiến trường, bọn họ cũng không có tâm tư làm mai cho nó.
Hiện tại thật vất vả mới có thể kết hôn, đương nhiên muốn tìm cô gái xinh đẹp nhất.
Tuy rằng quyết định này bị người ta vô cùng xem thường, nhưng lý trí của Từ Tiên Hùng rất kiên định.Cưới vợ phải cưới vợ hiền, đều là lời nói vớ vẩn ông không quan tâm.Đáng tiếc con trai không muốn, Từ Tiên Hùng hận không thể vọt tới bộ đội, đem hỗn tiểu tử kia đánh cho một trận.Một người vợ đẹp như vậy mà không cần, sẽ có ngày nó phải hối hận.“……” Cô không sợ hãi ông ấy thì kỳ lạ lắm sao? Không biết hiện tại cô lộ ra biểu tình sợ hãi còn kịp không ?.