Cảm ơn bạn slidernnh đã donate tlt cho truyện!
-----
" Tiền bối, xin ngài bớt giận, đây chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm..."
Đứng trước sức ép kinh khủng từ Lâm Minh toả ra, Hồn Chấn Thiên chỉ cảm thấy không gian xung quanh mình như đông cứng lại, mỗi một tế bào đều điên cuồng báo động về điềm báo tử vong.
Giờ phút này, cái gì mà tôn nghiêm của nhất tộc chi chủ, cái gì mà kiêu ngạo của cường giả Đế cấp, tất cả chỉ là đồ bỏ đi, so với tính mạng của hàng vạn tộc nhân Hồn tộc cùng bản thân hắn thì chẳng đáng là gì.
" Thôi dừng "
Lâm Minh đưa tay không kiên nhẫn nói, hắn xưa nay làm việc quang minh chính đại không thích dây dưa dài dòng, nên trực tiếp đưa ra mục đích đến đây của mình.
Mà nếu Hồn Chấn Thiên biết được suy nghĩ đó của hắn thì chắc chắn sẽ mắng thầm một câu vô sỉ, tùy tiện đi đồ sát Hồn điện rồi đến tận đây uy hiếp mà quang minh cái beep.
" Bổn thiếu gia không có hứng thú, cũng không có thời gian nghe các ngươi nói nhảm "
" Hôm nay ta đến đây chỉ có một mục đích duy nhất, đó là muốn Hồn Tộc quy hàng, trợ ta làm việc!"
" Nếu các ngươi đồng ý, ta tuyệt sẽ không bạc đãi. Còn không thì...."
Câu sau Lâm Minh không nói ra nhưng Hồn Chấn Thiên hoàn toàn hiểu rõ, nếu hôm nay hắn mà dám nói ra một từ " không " thì chắc chắn Hồn tộc ngày mai sẽ trực tiếp biến mất trên đại lục này.
Nhất là khi cái uy áp hùng mạnh của đối phương vẫn còn đang bao phủ như uy hiếp, cho dù cho hắn thêm mười lá gan cũng không dám trái lời.
" Vâng, thuộc hạ bái kiến chủ nhân. Hồn tộc nguyện đời đời kiếp kiếp vì chủ nhân phục vụ, lên núi đao xuống biển lửa cũng không chối từ!!"
Hồn Chấn Thiên cũng là một tay kiêu hùng dám cầm thì dám buông, sau khi rõ ràng bản thân vô lực phản kháng thì ngay lập tức ngã theo chiều gió, như một nô tài trung thành thề ước với Lâm Minh.
Tất nhiên, trong lòng Hồn Chấn Thiên nghĩ gì thì cũng chỉ có hắn mới biết được, Lâm Minh mới lười suy đoán, chỉ cần đối phương ngoan ngoãn làm việc cho hắn thì được rồi.
Nếu phản kháng, một tát vỗ chết là xong chuyện....!!
" Tốt, bây giờ ngươi hãy gọi lại tất cả tộc nhân...ừm, nữ nhân của nơi này đến đây!!"
Lâm Minh thu lại uy áp, sau đó tùy ý ra lệnh, còn bản thân thì nửa nằm nửa ngồi dựa đầu vào đôi nhũ phong đầy đặn của Nữ Oa, híp mắt hưởng thụ nhị nữ phục vụ.
" Vâng, thưa chủ nhân "
Hồn Chấn Thiên cung kính trả lời, ít ra ngoài mặt là vậy, sau đó chớp mắt một cái biến mất, hiển nhiên là đã đi làm việc theo lời hắn.
Thoáng cái, trên bầu trời ngoại trừ nhóm người Lâm Minh thì cũng chỉ còn lại một mình Hư Vô Thôn Viêm trong bộ dạng một trung niên nhân vẻ mặt khổ sáp thở cũng không dám thở mạnh.
" Ngươi là Hư Vô Thôn Viêm?? Chủ nhân của mấy cái phân thân quản lý Hồn Điện!"
Nhìn đối phương từ trên xuống dưới một lần, Lâm Minh tràn đầy hứng thú mà hỏi, nói thật hắn rất xem trọng năng lực của kẻ này, đặc biệt là về mặt tình báo.
" Vâng, chính là tại hạ. Ngài có thể gọi ta Thôn Viêm là được "
Hư Vô Thôn Viêm cung kính cúi đầu, tuy âm thanh có phần kiêng kỵ nhưng lại không mang theo chút nào sợ hãi.
Hiển nhiên, trong tay hắn đang nắm lấy một thủ đoạn bảo mạng nào đó mà tự tin rằng kể cả Thần cũng không thể giết được mình.
" Haha, khá khen cho cái dũng khí của ngươi. Tuy nhiên nếu chỉ dựa vào việc bản thân có thể dùng phân thân để trùng sinh thì vẫn chưa đủ đâu...."
Như đọc được suy nghĩ của Thôn Viêm, Lâm Minh không chút kiêng nể cười lớn, ánh mắt hài hước nhìn đối phương.
Tuy nhiên, nội dung câu nói tiếp theo lại khiến toàn thân Hư Vô Thôn Viêm phát lãnh, nội tâm như chìm xuống dưới đáy vực sâu.
" Ngươi biết không, thật trùng hợp khi pháp tắc ( đại đạo) chủ tu của ta cũng là về Linh Hồn, chỉ cần ta truy theo một tia lạc ấn của ngươi để lại thì có thể dễ dàng bóp chết ngươi, cho dù có là dùng phân thân trốn đến chân trời góc biển đi nữa..."
Như để chứng minh lời mình nói, Lâm Minh đưa tay ra phía trước nắm nhẹ lại một cái, lập tức thân hình Hư Vô Thôn Viêm ở phía xa hơi run nhẹ lên, khuôn mặt trắng cắt không còn giọt máu.
Trong cảm thức của Thôn Viêm, hơn chục vạn phân thân của hắn vừa bị một cái tát đánh thẳng vào mặt trong cùng một tích tắc, kể cả những phân thân được giấu kỹ bên trong các cấm địa khắp đại lục này cũng vậy.
Đây rõ ràng là một lời cảnh cáo của Lâm Minh, khiến cho Thôn Viêm biết rằng bản thân giờ đây chỉ như một con cá nằm trên thớt, để mặc đối phương muốn chém muốn giết thế nào cũng được.
" Đừng lo, ta không có hứng thú với cái mạng nhỏ của ngươi đâu. Chỉ cần ngươi hoàn thành cho ta một việc thì ta sẽ bỏ qua, hơn nữa nếu làm tốt thì thậm chí sẽ còn có thể.... Thành Thần!"
" Thần??"
Nghe đến hai chữ cuối cùng, Thôn Viêm tràn đẩy rung động ngẩng mặt lên nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, khiến hắn bỗng chốc khó chịu định đập cho đối phương một tát nhưng may mà kiềm chế lại được.
" Xin hỏi đại nhân, đó là việc gì??"
Thôn Viêm cẩn thận từng li từng tí hỏi, trên đời này không ai cho không ai cái gì, muốn nhận được thì phải biết cho đi. Hắn mới không tin Lâm Minh sẽ đưa ra một việc dễ dàng gì.
Nhưng vì mục đích trở thành Thần, phi thăng Thượng giới thì Thôn Viêm đã ngay lập tức chuẩn bị sẵn tư tưởng liều mạng, bằng bất cứ giá nào cũng phải thực hiện được đối phương yêu cầu.
Viu!!
Lâm Minh không nói gì, chỉ vung tay lên, lập tức có một cái thủy tinh cầu bay đến dừng trước mặt Thôn Viêm.
" Đây là Cảm ứng châu, ngươi hãy đập nó ra thành những mảnh nhỏ sau đó giao lại cho các phân thân của mình. "
" Yêu cầu của ta rất đơn giản, trong ba tháng phải tìm và bắt được tất cả những nữ nhân mà Cảm ứng châu có phản ứng, sau đó liên lạc và giao lại cho hai cô gái này!!"
Tiếp theo, hắn lại lấy ra một hộp ngọc trong suốt cầm trên tay, bên trong có một viên đan dược màu Đỏ tía có vô số hoa văn kỳ bí.
" Đây là một viên Á Thần đan, phục dụng xong sẽ khiến ngươi trực tiếp bước chân vào được cánh cổng Pháp tắc, trở thành một Bán Thần!!"
" Ực "
Thôn Viêm nuốt khan một ngụm nước bọt, ánh mắt như bị thôi miên nhìn chằm chằm vào viên Á Thần đan.
" Ba ngàn người, chỉ cần ngươi tìm được ba ngàn nữ nhân mà Cảm ứng châu phản ứng thì thứ này sẽ thuộc về ngươi!!"
Lâm Minh nhàn nhạt nói, nhưng sâu trong nội tâm thì đang âm thầm cười lạnh.
Ba ngàn đại đạo hạt giống, bây giờ đã có hơn mười nằm trong tay hắn ta.
Đừng nói là ba tháng, cho dù có trăm năm, ngàn năm hay cả đời thì Thôn Viêm cũng đừng mong sẽ tìm đủ.
Muốn cầm lấy viên Á Thần đan này, hắc hắc...
Nằm mơ đi!!!