Trọng Sinh Thành Nhân Vật Game Tại Dị Giới

Chương 64: Bên Trong Tu Di Giới




Ps: buồn ngủ quá, còn một chương mai 20h ta up lên nha....

-----

Hai ngày sau khi Lâm Minh đến Vân Lam tông, một tin tức chấn động như cuồng phong bão vũ quét ngang toàn bộ Gia Mã đế quốc.

Tông Chủ Vân Lam Tông là Vân Vận tuyên bố rời tông, nhường lại chức vị của mình cho Vân Sơn, sau đó tung tích biến mất.

Đi theo Vân Vận còn có hơn năm trăm đệ tử cả ngoại - nội - chân truyền, thậm chí cả trưởng lão. Tất cả họ, không có ngoại lệ đều là mỹ thiếu nữ ngàn người có một.

Đối với việc này, Vân Sơn không tỏ ra bất kỳ ý kiến gì, toàn bộ Vân Lam tông cũng không có chút hành động tìm kiếm nào, cứ như những người đó chưa hề tồn tại.

Trong khi đó, thái độ của Gia Mã hoàng tộc lại càng khiến các thế lực khác cũng bất ngờ không kém.

Vốn theo lẽ thường, khi thế lực đối thủ rơi vào trạng thái suy yếu thì Già Hình Thiên chắc chắn sẽ không bỏ qua dễ dàng, cho dù không hạ bệ được đối phương nhưng chắc chắn cũng sẽ chèn ép ở mọi mặt.

Nhưng lúc này đây, mọi thứ đều im lìm một cách đáng sợ, không phải như trời quang trước cơn bão mà là một thứ gì đó còn ghê gớm hơn.

Mấy lão cáo già thành tinh của các thế lực đều bản năng cảm thấy sự nhúng tay của một hắc thủ đáng sợ nào đó, điều này khiến chúng lo sợ vô cớ, biểu hiện ra ngoài cũng trở nên ít rêu rao hơn nhiều, gián tiếp khiến Đế Quốc có được một quãng thời gian yên ổn.

Tất nhiên, tất cả những việc đó là nói sau, Lâm Minh - hung thủ chính của việc đó chẳng hề có chút để tâm nào.

Các mỹ nữ của Vân Lam Tông giờ đây đều đang ở trong Tu Di thế giới của hắn, kể cả Nạp Lan Yên Nhiên bên ngoài kia cũng là do hắn dùng bí thuật biến một đệ tử nam trở thành giống như đúc, mục đích là để " hố " Tiêu Viêm một bả trong trận chiến ước hẹn ba năm sau.

Cứ thử nghĩ xem, Tiêu Viêm thiên tân vạn khổ đánh bại Nạp Lan Yên Nhiên, sau đó bá khí vô song mà bắt đối phương tuân ước trở thành nô tỳ cho hắn, rồi đến một đêm trăng sao lên giường cùng nhau thì phát hiện sự thật đau lòng....

.....đối phương là cú có gai!!

Hình ảnh đó, chậc chậc, tuyệt đối là cay con mắt!!

.......

Bên trong Tu Di giới, ở đại điện xưa của Cổ Long tộc, Lâm Minh hiện tại đang thưởng thức bữa sáng của mình.

Đương nhiên, phương pháp dùng bữa của hắn cũng không phải thứ gì bình thường như bao người khác.

Chỉ thấy trên chiếc bàn huyết ngọc dài ở trước mặt, nằm lấy thân thể trần trụi của mười vị mỹ nữ, mỗi người đều tràn đầy phong tình mà mị mi tế nhãn với hắn, hai chân dang rộng để lộ tiểu huyệt hồng hào như mời gọi.

Trên đôi nhũ phong sung mãn của mỗi người, đặt lấy các loại thức ăn tinh xảo, mùi hương thơm ngát của chúng hoà quyện cùng mùi hương xử nữ và mùi...d*m thủy tạo nên một quang cảnh tuyệt vời.

Những mỹ nữ này toàn bộ đều là đệ tử, trưởng lão của Vân Lam tông, sau khi hắn ăn sạch Vân Vận thì đã sàng chọn ra rồi thu vào đây, tất nhiên trước đó " động tay " một chút vào linh hồn họ là điều chắc chắn.

Đối với những mỹ nữ này bây giờ, thì Lâm Minh chính là chủ nhân của cả thể xác lẫn tinh thần của họ, mục đích để sống trên đời này chỉ là để phục vụ hắn mà thôi.

Cho nên, hôm nay được đến đây với tư cách trợ hứng " ăn " cho hắn đã khiến tất cả bọn họ thật sự cảm thấy hạnh phúc.

Lâm Minh đi đến vị trí của một mỹ nữ gần nhất, là một cô gái tuổi đôi mươi trẻ trung năng động, với mái tóc đen cắt ngắn ngang tai khá hiếm thấy ở thế giới này.

Cô gái thấy hắn đến lập tức dâm mị đưa ra lưỡi đỏ liếm lấy đôi môi một cách gợi dục, mị nhãn như tơ mà hướng hắn câu dẫn

Lâm Minh cười nhạt, dùng tay vuốt lên làn da trắng mịn màng của đối phương, cảm xúc truyền đến khiến hắn rất hài lòng, vừa non vừa mềm, lại không có lỗ chân lông nhiều, cứ như một miếng vải lụa thượng hạng.

Tất nhiên, so với các tuyệt thế mỹ nữ như Mary, Merlin hay thậm chí là cả Tiểu Y vẫn có một khoảng cách không nhỏ, có điều Lâm Minh hắn ăn rất tạp nên cũng chẳng để tâm.

Hắn há mồm, cắn lấy một phần bánh ngọt trên nhũ phong trái của cô, hạt đậu tròn bị răng nanh cắn trúng khiến cô như bị điện giật, hai mắt mê ly mà rên rỉ lên, bên dưới tiểu huyệt chảy ra một dòng d*m thủy bê bết.

Lâm Minh không chút khách khí ưỡn eo, cự vật lập tức đâm phá tiểu huyệt mà tiến sâu vào bên trong, xé rách màng trinh quý báu mà cưỡng ép xâm nhập vào tận cùng của tử cung.

Cô gái trợn trắng mắt, miệng há hốc định hét lên nhưng lập tức đã bị hai ngón tay thô bạo nhét vào, kẹp lấy chiếc lưỡi nhỏ mà đùa bỡn.

" Ngươi tên là gì?? Làm gì bên trong Vân Lam tông??"

" Tiện nô tên....Hà Băng....là..ưm...là đệ tử thân...aaa...thân truyền của tam trưởng lão.....ưm ưm ưm..."

" Ngươi có biết ta đang làm gì hay không...?"

Hà Băng sóng mắt dâm mị, khuôn mặt đà hồng, hơi thở gấp gáp liên tục, nhưng lại dùng giọng điệu sùng kính trả lời

" Biết....chủ nhân..đang dùng...ưm...thân thể...a...dâm dãng....của tiện nô....làm trợ hứng dùng cơm....dùng thần thánh cự vật của ngài....chơi nát tiểu huyệt....của...ta...aaaaaaa "

Lâm Minh mĩm cười, nhìn mỹ nữ trước đây luôn cao ngạo với người khác phải rên rỉ dưới háng mình quả nhiên là sung sướng, cho dù trước đây có thân phận địa vị cao quý thế nào thì giờ cũng chỉ là một món đồ chơi để hắn mặc sức gian dâm.

" Ti tiện tình nô, bản chủ nhân muốn bắn tinh, ngươi chuẩn bị xong chưa??"

" Ân, tiện nô....đã....ân aaaaa...chuẩn bị xong...dâm đãng tử cung đã sẵn sàng đón nhận...ư ư...mang thai tiểu tiện nô mới..."

" Vậy tiểu tiện nô mới sẽ như thế nào??"

" Ân....aaaa...tiện nô....sẽ...ưm...mỗi ngày dùng dương tinh thần.. thánh...aaa...của chủ nhân...cho ăn...ư...nuôi nó lớn lên....sau đó lại cho chủ nhân cưỡng gian....trở thành một tiểu tính nô mới....aaaaa"

" Haha "

Lâm Minh nghe đến đó, cười lên sảng khoái một tiếng, sau đó cong eo thúc vào tận cùng tử cung, thoải mái bắn đầy dương tinh, chống đỡ bụng Hà Băng độn lên một khối tròn nhỏ.

Cùng lúc đó, thân thể Hà Băng cũng căng cứng, một dòng âm tinh ấm nóng phủ lên đầu cự vật, khiến hắn sảng khoái vô cùng.

Rút ra cự vật, kéo theo là một mảnh hỗn độn của dương tinh âm dịch và huyết hoa xử nữ, lập tức có một vị mỹ nữ khác mang cẩu vòng hớn hở bò lại hé miệng liếm mút sạch sẽ, nét mặt muốn bao nhiêu dâm dục thì có bấy nhiêu.

Đợi cự vật được làm sạch ( toàn nước bọt??), Lâm Minh tiếp tục bữa ăn của mình với chín người còn lại.

Một bữa ăn này kéo dài suốt ba ngày bên trong Tu Di giới, đến khi kết thúc thì khắp nơi đã nằm la liệt lấy những nữ thể xinh đẹp tuyệt trần.

Tổng con số, lên đến trên năm vạn.....

Toàn bộ họ, đều bị chơi đùa đến hôn mê bất tỉnh, khắp toàn thân bị bao phủ bởi một lớp dương tinh trắng đục, khoé môi nở một nụ cười thoả mãn say đắm lòng người...!!