Trọng Sinh Thành Nhân Vật Game Tại Dị Giới

Chương 55: Kẻ Yếu Bi Ai




Cảm ơn bạn slidernnh đã donate tlt cho truyện

-----

Rất nhiều giờ sau, Lâm Minh mới rời khỏi phòng vip, đi theo sát ngay sau không phải ai khác ngoài Tiểu Y, còn hai tỷ muội công chúa thì đã được hắn thu vào bên trong Tu Di giới để dưỡng sức.

Tại trong đó, sẽ có Merlin trợ giúp điều giáo những lúc Lâm Minh vắng mặt, tài nghệ của cô nàng đó ở mặt này là khỏi phải bàn cãi rồi, năm vạn Long nữ lúc trước chỉ tốn một thời gian ngắn mà giờ đã ngoan ngoãn quy phục hắn rồi.

Cơ mà Lâm Minh cũng không có thất hứa với hai người họ, chỉ một vài viên đan dược thì hắn đã giúp Già Hình Thiên khôi khục hoàn toàn, đồng thời tiện tay biên ra một lời nói dối " thiện ý " vì sự biến mất của hai tỷ muội.

" Chủ nhân "

Bên ngoài, người đã rời đi hết, nhờ có Mị Ma trợ giúp mà Mễ Đặc Nhĩ gia tộc cũng không có mất mát gì quá lớn ngoài một tên cường giả Tông cấp Cách Lâm.

Tất nhiên, không lớn chỉ là trong mắt của Lâm Minh, chứ còn cao tầng gia tộc thì đang đau lòng gần chết, đó chính là đệ nhất cao thủ của tộc đó a!!

" Tốt lắm, Nhã Phi thế nào rồi?"

Nhìn Mị Ma đang cung kính quỳ trước mặt mình, Lâm Minh bất chợt nhớ đến Lâm Mị, nhưng đã bị hắn rất nhanh đã dẹp bỏ đi.

Chết cũng chết rồi, trả thù cũng trả thù rồi, còn lại cũng chỉ là chút ký ức.

" Nhã Phi tiểu thư có nói rằng cao tầng gia tộc muốn gặp mặt chủ nhân, giờ họ có lẽ đang đợi bên dưới!!"

" Ừ, ta biết rồi. Trở về đi!!"

Lâm Minh nhàn nhạt nói, sau đó cứ thế bước lướt qua, để lại Mị Ma ở phía sau hoá thành một đám sương đen dần biến mất.

Theo thông đạo đi đến đại sảnh, hắn lập tức nhìn thấy tám vị trưởng lão Mễ Đặc Nhĩ đang đứng cung kính chờ, bên cạnh ngoài trừ Nhã Phi, Ý Vân thì cũng chỉ có hai chị em Rin Ran đang run rẩy ở một góc phòng.

" Lâm công tử "

Tộc trưởng Mễ Đặc Nhĩ La Lan thấy Lâm Minh thì bước đến một bước chắp tay cúi người chào, những người khác cũng có hành động tương tự, không hề dám có chút bất kính.

Dù sao trước mặt họ cũng là một đại nhân vật có thể tùy ý bóp chết Đấu Thánh của Hồn tộc, nếu trước đây bọn họ cung kính với hắn chỉ vì lo sợ sau lưng hắn có thế lực thông thiên thì bây giờ là vì sợ hãi.

Chỉ cần là cường giả thì ở thế giới này đều sẽ được kính trọng

" Ừ "

Lâm Minh rất tùy ý nói, cũng chẳng cần giả trang quân tử gì.

" Đây là đồ ngài đã đấu giá thành công và hai chị em thì ở đó, gia tộc chúng ta không cần tiền, chỉ xin công tử...."

La Lan có chút khó xử nói, trong tâm thầm lo lắng đối phương không đồng ý hay bị chọc giận, nhưng giờ Mễ Đặc Nhĩ thiếu cường giả toạ trấn nên đành phải muối mặt mà thôi.

" Các ngươi muốn Ma Đấu Đan? Được thôi, đây là thoả thuận trước đó!!"

Lâm Minh lấy ra một hộp ngọc ném cho La Lan, bên trong có một viên Ma Đấu Tông Đan, là cái giá mà Mễ Đặc Nhĩ gia tộc " bán " Nhã Phi cho hắn.

Đứng bên cạnh, Nhã Phi hiểu họ đang nói chuyện gì, cô nở nụ cười đắng chát thay cho số phận hồng nhan bạc mệnh của mình.

Lâm Minh thấy biểu cảm của Nhã Phi thì trầm ngâm, sau đó phất tay ném tiếp một hộp ngọc, bên trong có hai viên Ma Đấu Tông đan khác.

" Ta muốn cô ta!"

Hắn chỉ vào Ý Vân, không chút dài dòng mà nói thẳng.

" Cái gì??"

Ý Vân thất sắc, sau đó lửa giận trong lòng bừng bừng cháy lên.

Lúc nãy trong phòng vip Lâm Minh đã thừa nhận Nhã Phi là nữ nhân của hắn, bây giờ thì lại muốn cả cô, cho dù hắn có là cường giả thì cũng không có quyền đó.

" Lâm công tử xin hãy tự trọng, Ý Vân ta tuy là goá phụ nhưng mười mấy năm giữ thân như ngọc nuôi con, huống hồ ngài còn là nam nhân của Nhã Phi. Ngài hãy thu lại lời cợt nhả lúc nãy, ta...."

Ý Vân mặt lạnh hàm sương nói, chỉ là chưa hết lời thì Nhã Phi đã vội vàng ngăn lại, sau đó nét mặt bất đắc dĩ mà thì thầm vào tai cô.

Khuôn mặt Ý Vân từ giận dữ chuyển qua sợ hãi, sau đó là không dám tin, cuối cùng hoá thành đau thương mà trầm mặc.

" Không có ta thì sẽ có một nam nhân khác, đó là kẻ yếu vận mệnh. Các ngươi là mỹ nữ nhưng không có đủ thực lực để tự bảo vệ mình, sớm hay muộn cũng sẽ như một món hàng bị bán ra ngoài!"

Lâm Minh hiếm thấy dùng giọng nhẹ nhàng nói, ánh mắt loé lên một tia hoài niệm xa xôi.

" Theo ta đi, ta sẽ ban cho các ngươi sức mạnh! Ngoại trừ ta thì không cần nhìn mặt ai mà sống nữa!!"

" T-a...."

Ý Vân do dự, cô biết số phận của mình đã được định đoạt nhưng thân là một người vợ người mẹ muốn cô chính miệng nói ra là không thể nào.

" Ý Vân, đừng không biết tốt xấu!! Được Lâm công tử nhìn trúng chính là phúc phận của các ngươi ".

Một tên trưởng lão gần đó nổi giận quát, thậm chí còn định ra tay đánh người, nhưng chỉ nháy mắt hắn giơ tay lên thì toàn thân đã bị một ngọn lửa đen kịt bao phủ, hoá thành tro bụi tan biến.

Ý Vân nhận ra vị trưởng lão này, hắn ta thường ngấp nghé mẹ con cô đã lâu, thậm chí từng hai lần ra tay sàm sỡ.

" Nữ nhân của bổn thiếu ai cho ngươi động tay vào!"

Giọng nói lạnh lùng của Lâm Minh khiến những kẻ khác run lên, luôn miệng hô hai tiếng không dám.

" Ta cho ngươi thời gian để suy nghĩ, đồng ý thì đêm nay đến phòng ta, còn nếu không thì ta cũng không ép buộc!! Nhưng Nhã Phi thì chắc chắn sẽ phải theo ta..."

Nói rồi, Lâm Minh bỏ qua Ý Vân mà tiến đến chỗ hai chị em Rin và Ran, ngồi xuống đối diện với họ

".... "

Hai chị em sợ hãi ôm nhau co rúm vào một góc, hiển nhiên là không quá tin tưởng Lâm Minh.

" Đừng sợ, ta không làm hại các em đâu!"

Lâm Minh cười hiền hoà, ngoại trừ Mary Merlin, Tiểu Y và Thanh Lân thì có lẽ đây là lần đầu hắn biểu hiện như vậy với người khác.

Điều này khiến Tiểu Y thoáng cái có hảo cảm với hai cô bé rất nhiều, đối với cô không gì quan trọng hơn chủ nhân mình, chỉ cần hắn vui thì cô cũng hạnh phúc.

" A-nh sẽ không đánh chúng em chứ??"

Cô bé tóc đen có vẻ là chị có vẻ can đảm nói, hai tay vẫn ôm chặt em gái mình vào lòng.

" Sẽ không đâu, theo anh đi, sẽ không còn ai bức hiếp các em nữa. Em là Rin - là tỷ tỷ đúng không!!"

Lâm Minh xoa đầu cô nói

" V-âng "

Rin hơi è dè, nhưng sau đó cảm thấy hắn không có ác ý thì điểm nhẹ đầu nhỏ.

Hắn nghe vậy thì cười cười, sau đó phất tay giải trừ còng xích trên người hai cô bé, sau đó mở ra một cánh cổng không gian nối với Tiêu gia ở cạnh bên.

" Tiểu Y, dắt họ đến chỗ của tiểu Lân đi, có bạn chơi chắc con bé vui lắm!! Sau đó ở lại Ô Thản thành vài ngày, ta có việc cần đến Vân Lam Tông và Tháp Qua Nhĩ sa mạc!!"

Lâm Minh đứng dậy phân phó, Tiểu Y dù có chút không bỏ khi xa hắn nhưng vẫn nhận lênh gật đầu, đi đến cầm tay hai cô bé.

" Theo tỷ tỷ đi nào!!"

" V-âng "

Trước khi biến mất ở cổng không gian, hai cô bé đồng thời đưa mắt nhìn hắn một cách chăm chú, trong lòng âm thầm khắc sâu bóng dáng của hắn ta.

Xong việc, Lâm Minh mới quay lại nhìn cao tầng Mễ Đặc Nhĩ gia tộc, âm thanh lại trở nên nhàn nhạt không cảm xúc

" Cho ta một căn phòng, đêm nay ta muốn ở lại đây!"

" Vâng, Lâm công tử mời đi lối này!!"

La Lan cung kính nói.

Ps: còn một chương nữa 23h mới có!!