Trong tủ quần áo của anh treo quần áo của cô, nhiều hơn cả quần áo treo trong tủ quần áo nhà cô.
Nhìn xem một đống lớn đồ vật bên trong, Chung Noãn Noãn có chút kinh ngạc.
"Anh chừng nào thì mua?"
Hôm qua cô mới nói sẽ đến bộ đội, thế nhưng là hôm qua anh còn bị tập kích, ban đêm đến rạng sáng đều đang xử lý chuyện bị tập kích, sao có thể mua nhiều quần áo như vậy được?
"Chính là lúc biết em muốn ra tù, nghĩ đến mang cho em một bộ quần áo tới, thế nhưng là luôn cảm thấy rất nhiều quần áo đều thích hợp em, trong lúc nhất thời liền mua nhiều.
Ngoại trừ áo khoác chưa có giặt qua, các quần áo khác đều đã giặt rồi, có thể yên tâm mà mặc."
Xích Dương tìm ra hai bộ áo ngủ: "Em thích bộ nào?"
"Em đều thích!" Chung Noãn Noãn tiếp nhận một bộ trong đó: "Trước hết mặc bộ này được không?"
"Được." Xích Dương gật đầu, vẫn là một khuôn mặt nghiêm túc như cũ, thế nhưng là bên trong đôi mắt óng ánh tất cả đều là vui mừng.
Anh thích xem cô vợ nhỏ mặc quần áo anh mua! Như vậy khiến anh rất vui vẻ, cũng sẽ có cảm giác thành tựu.
"Anh Xích Dương, cám ơn anh!"
Chung Noãn Noãn trong lòng ấm áp.
Cái gì là thân tình?
Đây mới là!
Đời trước cô trở lại nhà họ Chung, liền vì thân tình hư giả kia hủy mình, hủy Xích Dương.
Còn tưởng rằng thân tình chính là chuyện nhà như thế, dù là khổ sở trong lòng, nhưng máu mủ tình thâm là cắt không đứt, đây là ràng buộc nhất trong lòng mà cô khát vọng từ sau khi bị lừa bán.
Nhưng là bây giờ cô đã hiểu ra, thân tình là xây dựng trên cơ sở của tình yêu. Không có yêu, thân tình chính là cứt chó.
Chuông Khuê Quân là người có tư tưởng ích kỷ, ông ta ngay cả Chung Thiên Thiên dưỡng dục 18 năm đều chưa nói tới yêu bao nhiêu, chớ nói chi là đứa con gái 3 tuổi liền bị người lừa bán như cô.
Về phần Giang Xu Uyển cùng nhà họ Giang ở sau lưng bà ta, càng là ha ha đát. Căn bản cũng không phải là mẹ ruột cô, muốn chiếm lấy cuộc đời cô, muốn chiếm lấy đàn ông thay con gái bà ta, hiện tại không chơi chết bà ta, đều chỉ là vì về sau dẫn ra người cô muốn tìm.
Người thân, nên giống như Xích Dương vậy. Chẳng những là người yêu của cô, còn sẽ đối đãi với cô như người trong nhà. Khi cô đói bụng, anh sẽ nấu cơm cho cô ăn. Khi anh đi shopping, anh sẽ nhịn không được ngứa tay cũng cho mua mấy bộ cho cô.
"Anh là chồng chưa cưới của em, tương lai sẽ là người thân cận với em nhất trên thế giới này, cho nên anh vì em làm cái gì đều là đương nhiên."
Khuôn mặt tuấn tú người người oán trách của anh nghiêm túc như vậy, nói lời nói lại là chọc người như thế, anh có suy nghĩ qua trái tim thiếu nữ của cô không?
Chung Noãn Noãn bị Xích Dương hung hăng liêu một chút, nhịn không được nhón chân lên, đối khuôn mặt cương nghị tuấn lãng kia chính là "bẹp" một tiếng.
Xích Dương: "!"
Hoàn toàn không nghĩ tới Chung Noãn Noãn sẽ xuất hiện một hạng thao tác như vậy vào lúc này, Xích Dương kinh ngạc đứng tại chỗ nhìn xem cô, chưa tỉnh hồn lại. Chỉ còn lại nhịp tim nhảy loạn không bị khống chế trong lồng ngực, một dòng máu nóng từ lòng bàn chân bốc lên, đột nhiên lẻn đến toàn thân, lẻn đến đầu quả tim, lập tức liền "ầm vang" một tiếng nổ vang.
Sau đó, bởi vì cái hôn này của Chung Noãn Noãn, Xích Dương ù tai.
Nhìn xem người thiết huyết cương nghị như anh Xích Dương nhà cô, vậy mà bởi vì cô chủ động hôn mà đỏ từ lỗ tai đến mặt, lại xuyên qua đến cổ, đứng ở nơi đó ngây thơ tay chân luống cuống, Chung Noãn Noãn liền cảm giác trái tim của mình bị xốp giòn hóa, manh nổ.
"Anh Xích Dương, em đi tắm rửa."
Dứt lời, Chung Noãn Noãn đi dép lê Xích Dương mua cho cô, "cộc cộc cộc" đi tới phòng tắm.
Thẳng đến cửa phòng tắm triệt để đóng lại, ngăn cách ánh mắt rực của Xích Dương, lúc này mới lấy lại tinh thần.