"Điều này đại biểu bối cảnh của Xích Dương ở thủ đô! Cho nên tôi mới không tra được bất luận cái gì tư liệu của cậu ta! Còn cần tôi nói tiếp sao? Bà cái kẻ ngu này!
Tôi đã nói bao nhiêu lần, Xích Dương đối Chung Thiên Thiên hoàn toàn không có hứng thú, thậm chí là chán ghét nó, bà càng muốn lặp đi lặp lại nhiều lần để Chung Thiên Thiên đi trêu chọc Xích Dương, trêu chọc người Xích Dương để ý là Noãn Noãn. Hiện tại Chung Thiên Thiên đã câu được Eden, bà vì cái gì còn muốn cho nó đi cắt lễ phục của Noãn Noãn? Liền vì để Noãn Noãn khó xử mất mặt trên tiệc hội? Liền vì có thể để con gái bà trở thành tiêu điểm của toàn trường?"
Đúng lúc này, điện thoại di động của Giang Xu Uyển vang lên, là anh ruột bà, chủ tịch trên danh nghĩa của tập đoàn Vân Thượng, Giang Hàn Lâm.
"Giang Xu Uyển, hôm nay tôi chỉ là trừng phạt nhỏ, giảm bớt một phần thu nhập của nhà họ Giang các người. Nếu như bà lại hành động ngu xuẩn vì đứa con gái không có đầu óc kia của bà, đừng trách tôi không màng tình cảm vợ chồng, làm ra chuyện khiến nhà họ Giang căm hận bà!"
Giang Xu Uyển bị Chung Khuê Quân mắng nước mắt rơi đầy mặt, cũng không quan tâm điện thoại của anh trai, thương tâm lên án nói: "Trong lòng của ông cũng chỉ có Bồ ngọc, cho nên con gái bà ta sinh ra ở trong lòng ông cũng là tốt nhất! Thiên Thiên của tôi rõ ràng đã câu được Eden, nhưng ông như cũ cảm thấy nó kém hơn Chung Noãn Noãn!"
"Nó câu được Eden?" Chung Khuê Quân cười lạnh: "Tôi đều không muốn đả kích các người! Eden là ai? Có thể bị Chung Thiên Thiên câu dẫn? Dựa vào cái gì? Gia thế, tướng mạo hay là tính cách?
Giang Xu Uyển, bà vẫn là muốn thực tế một chút mới tốt. Tôi mặc kệ nó làm sao câu dẫn Eden, tóm lại bà nhớ kỹ cho tôi, về sau mặc kệ là bà vẫn là Chung Thiên Thiên, đều không cho phép lại xảy ra xung đột với Noãn Noãn! Nếu không tôi sẽ không nương tay giảm bớt 30% thu nhập của nhà họ Giang. Đến lúc đó, con gái tốt, em gái tốt như bà, liền tự mình đi cùng nhà họ Giang giải thích!"
"Vậy nếu như là nó gây chuyện thì sao?" Giang Xu Uyển hỏi.
"Ở trong lòng tôi, Noãn Noãn cũng không phải là người hay gây sự. Cho nên coi như sự tình thật sự là nó gây ra, một khi huyên náo không cách nào kết thúc, trách nhiệm cũng tại trên người bà cùng Chung Thiên Thiên."
Dứt lời, Chung Khuê Quân quay người rời đi, "Phanh!" một tiếng đóng cửa lại.
Giang Xu Uyển đang muốn phát tác, cửa lại đột nhiên mở ra.
"Bản kiểm điểm 3000 chữ, thiếu một chữ, viết lại, nhận biết không khắc sâu, tiếp tục viết lại. Tôi ngược lại muốn xem xem bà có bao nhiêu bản mẫu có thể sao chép."
"Phanh!" Cửa lại lần nữa bị đóng lại.
Giang Xu Uyển tức giận đến nghiến răng, nhưng lại không thể không đối mặt với điện thoại đã vang lên rất nhiều lần.
"Alo, anh.."
* * *
"Trời ạ Thiên Thiên, cậu đẹp quá! Bộ lễ phục này quả thực đẹp bạo! Ai, vốn là dáng dấp xinh đẹp như vậy, còn mặc lễ phục đẹp như vậy.. Cậu hôm nay quả thực là miểu sát toàn trường."
Chung Thiên Thiên vốn dĩ tâm tình vô cùng không tốt, bất quá bị bạn học Tiết Mễ Kỳ lấy lòng như vậy, tâm tình trong nháy mắt thay đổi tốt hơn một chút.
"So Diệp Mộng Khê thì sao?"
Tiết Mễ Kỳ liếc mắt: "Xin nhờ, đừng nói về cô ta với tớ. Tớ cũng không biết mấy lần trước đó cô ta sao có thể bị bình chọn làm hoa hậu giảng đường. Hoàn toàn chính là phát dục không tốt mầm đậu nành! Đoán chừng những học sinh nam kia không có trải qua chuyện đó, cho nên chỉ nhìn mặt! Loại người như cô ta đến lúc làm chuyện đó, sẽ giống như là sờ một bộ xương cốt vậy?"
Chung Thiên Thiên thổi phù một tiếng bị chọc cười.
"Vậy.. Tớ so với Chung Noãn Noãn thì sao?"
Tiết Mễ Kỳ không cần suy nghĩ bĩu môi nói: "Cậu so với cô ta làm gì? Mặc dù cô ta có một khuôn mặt hồ ly tinh, thế nhưng là ngoại trừ gương mặt kia, cô ta còn có cái gì? Một cái đồ nhà quê, không có khí chất lại không có phong độ của danh viện, thô bỉ không chịu nổi."
Đối với Tiết Mễ Kỳ đánh giá, Chung Thiên Thiên cảm thấy rất đúng trọng tâm.