Sau khi trở về phủ, không ngoài dự liệu của ta Từ Ý bắt đầu cầu xin phụ mẫu nói chuyện hôn sự với Cố Minh Phàn.
Chưa nói đến thân phận nghĩa nữ của nàng ta, chỉ riêng tình cảm hiện tại của phụ mẫu Từ gia dành cho nàng ta đã không đủ để đáp ứng yêu cầu hoang đường này.
Thỉnh cầu không được chấp nhận, Từ Ý bắt đầu tuyệt thực và dọa treo cổ để ép buộc phụ mẫu.
Từ Tu Vũ nghe được chuyện này liền trực tiếp trói nàng ta lại bằng vải, nói rằng khi nào nàng ta hết điên thì mới được thả ra.
Còn ta tuân thủ quy tắc làm Quận chúa của ta, tất nhiên là không phải cố ý phái những người hầu nhiều chuyện đi canh giữ nàng ta, cũng không mượn miệng họ để tiết lộ chuyện Cố Minh Phàn sẽ đến chùa Thiên Phật cầu phúc cho Tiên Hoàng hậu vào ngày mùng tám tháng chín.
Càng không biết làm sao để họ biết chuyện con gái nhà ai đó lấy được chồng quyền quý là vì có thai trước khi thành hôn, phải cưới gấp.
Nhưng quả nhiên sau khi tin này truyền đến tai Từ Ý, nàng ta liền trấn tĩnh lại.
Không còn làm ầm ĩ đòi ban hôn, cũng không đòi tự tử nữa, còn nói muốn đến chùa Thiên Phật thắp hương cầu phúc cho phụ mẫu.
Ta nhân cơ hội đến phủ Trưởng Công chúa thỉnh an, xin Trưởng Công chúa chuyển túi thơm ta làm cho Cố Minh Phàn, coi như món quà cảm tạ vì hắn đã khuyên nhủ ta trong hội mã cầu ngày hôm đó.
Trong túi thơm ngoài dược liệu còn có một mảnh giấy nhắn của ta, lấy cớ vụ tập kích ở cửa thành để khuyến cáo hắn cẩn thận. Người, vật, thức ăn, hương thơm đều phải thận trọng.
Ngày mùng tám đầu tháng chín, Từ Ý bừng bừng hứng khởi đi đến chùa Thiên Phật.
Ta chỉ nói muốn ra ngoài dạo chơi, rồi đi theo hướng chùa Thiên Phật, chờ đợi ở trên trà lâu gần cửa thành.
Đến khi hoàng hôn buông xuống, mới thấy đoàn người của Cố Minh Phàn từ ngoài thành trở về, xe ngựa Từ gia theo sau cùng, không về Từ gia mà đi thẳng vào Đông cung.
Ta tính đúng thời điểm trở về phủ Tướng quân, vừa hay gặp phụ tử Từ gia được triệu vào cung.
Thấy hai người họ sắc mặt ngưng trọng, ta ngoan ngoãn hành lễ tiễn họ.
Cả phủ Tướng quân đều đứng ngồi không yên, chỉ có mình ta là bình thản.
Đêm xuống, mới đợi được hai người với sắc mặt tái mét trở về nhưng không thấy Từ Ý đâu.
Mọi người nghe phụ tử Từ gia kể lại mới hiểu ra.
Hóa ra Từ Ý định hạ dược Cố Minh Phàn nhưng bị bắt tại trận, gần đây Thiên Đạo hội làm loạn, Cố Minh Phàn nghi ngờ Từ Ý là gián điệp được Thiên Đạo hội cử vào kinh thành, lại cân nhắc đến thân phận nghĩa nữ Từ gia của nàng ta, đành phải đưa vào Đông cung bí mật thẩm vấn.
Mà kết quả thẩm vấn lại là Từ Ý thừa nhận thân phận gián điệp của mình, thừa nhận đã giả mạo là nữ nhi thất lạc của Từ gia để lấy được lòng tin, còn tự tay ký tên đóng dấu, nộp cho Cố Minh Phàn.
Cố Minh Phàn đưa lời khai cho Hoàng Đế, Hoàng Đế nổi trận lôi đình, mắng hai người họ không biết nhìn người, còn để gián điệp vào gia phả Từ gia, giáng chức Từ Tu Vũ từ Thống lĩnh Tuần phòng doanh xuống Phó thống lĩnh, Từ phụ cũng bị giáng nửa cấp.
Ta thở phào nhẹ nhõm.
Ban đầu chỉ muốn Từ Ý gây ra chuyện này, bất kể nàng ta là vì lý do gì, dù sao cũng không có kết cục tốt, tệ nhất cũng bị truy cứu trách nhiệm, tiếng tăm quan chức của phụ tử Từ gia cũng sẽ bị liên lụy.
Nhưng không ngờ lại là một niềm vui bất ngờ lớn đến vậy!
Hoàng Đế và Thái tử vừa hay nhân cơ hội này đàn áp Từ gia, còn Từ Ý là phản tặc, tội phản quốc đương nhiên là tội chết!