Trọng Sinh Quân Y

Chương 67






Xe dừng lại, cửa mở ra, Trần San đi ra, nhìn tòa kiến trúc trước mặt, là club Thời Gian.
Dựa vào, Trần San cảm thấy thế giới thật nhỏ, vòng đi vòng lại cuối cùng cũng đến cái nơi bi thương này.

Nháy mắt quay đầu, nhìn vẻ mặt lãnh đạm của Hàn Khải đứng ở bên cạnh, thầm nghĩ, thủ đô thật nhỏ, chẳng lẽ không còn nơi nào khác để ăn cơm sao, nơi nào nhỏ hơn cũng được a.

Chẳng lẽ nhóm quyền quý thủ đô chỉ có một cấp bậc này thôi sao.
Trần San nhìn ánh mắt ôn hòa của Hàn Khải lại nghe anh nói: “Sao vậy, không thích sao, chúng ta đổi nơi khác.” Hàn Khải nhìn nha đầu đang đứng bất động trừng mắt nhìn cửa lớn.
Trần San nhìn nhìn, trấn định nói: “Không cần, nơi này cũng rất tốt.” Có nhiều mỹ nữ với mỹ nam a.

Lập tức đi vào, vừa đi vừa đưa mắt nhìn mấy người khác cũng xuống xe đi theo.
Quản lí Hảo của club vừa mới nhận được thông báo đã sớm đứng ở cửa lớn chờ bị Hàn cục kia.

Trong ấn tượng của quản lý Hảo, quan hệ giữa vị Hàn cục này với ông chủ rất tốt, nhưng mỗi lần anh đến thì đều hoành tráng như thế, khiến cho hắn tiều tụy một phen, sau khi dọn sạch mấy người đang ăn cơm ở tầng trệt thì quản lý Hảo lập tức ra tiếp giá.
Nhìn đại sảnh trống trải, những người phục vụ đã sớm rút lui, chỉ còn mình quản lý Hảo đứng nhìn chằm chằm cái cửa, nhìn đồng hồ, còn một phút nữa.
Quản lý Hảo nhìn thấy mấy cái xe ngừng ở bên ngoài, bóng người chậm rãi đi tới, ánh mắt quản lý Hảo rất tốt, nhìn thấy thế vội vàng chạy nhanh tới.
Trần San nhìn thấy người chạy tới trước mặt mình, không phải là quản lý Hảo rất có trách nhiệm lần trước đây sao.
“Tiểu thư Trần San, lại nhìn thấy cô rồi, hoan nghênh hoan nghênh a.” Quản lý Hảo thấy thần tượng thì đôi mắt lóe sáng.
“Quản lý Hảo đúng không?” Trần San hỏi người trước mặt, thầm nghĩ, chủ nhân chính còn ở sau nha, cô chỉ là đi theo thôi.

Nghĩ đến lần trước cô đến còn không thèm liếc mắt một cái, sao lần này ánh mắt lại tinh như thế.
“Đúng, thật vinh hạnh khi tiểu thư Trần San còn nhớ rõ tôi, lần này ăn cơm hay gì khác, tôi giúp cô sắp xếp, đã lâu cô không tới.”
“À, ăn cơm.” Trần San trả lời xong thì quay đầu nhìn Hàn Khải.
Quản lý Hảo nheo mắt nhìn theo Trần San, a, đây không phải Hàn cục sao, đi cùng nhau sao.


Trình độ sùng bái của quản lý Hảo cũng có trình tự sắp xếp, ông chủ thì vẫn xếp sau vị tiểu thư Trần San này nha.
“A, thì ra là mang theo Hàn cục đến đây ăn cơm, tiểu thư Trần San, tôi đã sắp xếp tốt rồi, xin mời theo tôi.” Quản lý Hảo đi ở trước, vừa đi vừa nói chuyện với Trần San ở bên cạnh.
Sau khi Hàn Khải tiến vào thì không nói một câu, nhìn quản lý Hảo ân cần với Trần San, thầm nghĩ, người quản lý club này cũng nên thay đổi đi, mỗi lần anh đến đây cũng không được tiếp đón nhiệt tình như thế này.
Vẻ mặt bình thản vừa đi vừa nhìn quản lý Hảo nói chuyện, ánh mắt thì lạnh lùng.
Lão Hồ cùng những người ở sau thấy một màn này thì cúi thấp đầu, a, trận này biến đổi quá nhanh a, sao bây giờ họ cùng Hàn cục là biến thành người đi theo a.

Vị kia của Hàn cục cũng thật lợi hại.
Trần San cùng Hàn Khải theo quản lý Hảo đến một căn phòng riêng, quản lý Hảo đẩy cửa ra, một đống người đi theo sau tiến vào trước xem xét một hồi rồi nhanh chóng đi ra gật đầu với lão Hồ, sau đó tản ra.
Lúc này Hàn Khải mới kéo tay Trần San đi vào, nhìn thấy quản lý Hảo còn muốn vào theo thì liếc mắt nhìn qua.


Đầu quản lý Hảo đổ mồ hôi lạnh, mang theo chút không cam lòng nhìn Trần San: “Tiểu thư Trần San, đồ ăn sẽ lập tức được mang lên, trước hết mời nghỉ ngơi một chút.”
“Cảm ơn, quản lí Hảo.” Trần San gật đầu trả lời.
“Tốt, cô sẽ rất hài lòng.” Quản lý Hảo mang theo khuôn mặt tươi cười vội vã chạy đi chuẩn bị.
Hàn Khải thu hồi ánh mắt, phất tay với Lão Hồ, kéo Trần San đến chỗ mấy cái ghế.
Trần San nghe thấy tiếng đóng cửa, nháy mắt đã bị Hàn Khải kéo đến chỗ sofa trong phòng, đặt mông ngồi trên đùi Hàn Khải, nhìn ánh mắt lạnh lùng của anh mà tim run cả lên.
“Việc này, anh để tôi xuống dưới đi, ngồi trên đùi anh rất không thoải mái.”
“Trả lời vấn đề của anh trước đã, quản lý Hảo kia nói đã lâu không thấy là thế nào?” Tiếng nói thâm trầm của Hàn Khải nhẹ nhàng vang bên tai của Trần San..