Vu Lan ngồi cạnh nhìn đoạn chat của Cẩu ca với đối phương mà cười gần chết. Nhất là khi nghĩ đến gương mặt đẹp trai của người đó thì gương mặt lại không giấu được vẻ mê trai: “Thật đẹp trai quá đi!”
Cẩu ca: “...”
Thật muốn đánh người quá đi. Anh ta nhịn, tiếp tục trao đổi với đối phương bằng tin nhắn.
Cỏ đuôi chó: Tốc độ đăng bài của cậu cũng khá nhanh, trước mắt trang web chúng tôi đề nghị khoảng 4000 - 6000 chữ mỗi ngày, đến khi đủ 20 vạn chữ thì có thể bàn lại tốc độ đăng bài.
Hoàng đế: Trước mắt tôi đang thiếu tiền, tôi cần kiếm tiền nhanh một chút.
Đăng tải một quyển sách rồi lên tác phẩm VIP, sau đó độc giả muốn đọc sách cần trả phí. Đây là thành quả mà tác giả nhận được, cũng là tương xứng với phần công việc này. Đương nhiên, cô cũng muốn có thù lao. Không biết có chuyện gì mà lại nói thế. Cẩu ca đương nhiên cũng hơi bất ngờ khi nghe đối phương nói thế. Thiếu tiền đến thế cơ à?
Vu Lan càng thêm kích động: “Cẩu ca, anh hỏi sô thẻ của anh ta đi, em chuyển tiền cho… Đừng giúp anh ta!”
Cẩu ca:...
Cỏ đuôi chó: Tiêu chuẩn lên VIP của chúng tôi là 20 vạn chữ, 10 vạn chữ bắt đầu đề cứ cho độ giả, vậy đi, nếu bây giờ cậu muốn lên VIP nhanh thì tôi có thể sắp xếp đề cử sớm cho cậu, cậu có thể nhanh lên VIP hơn.
Hoàng đế: Bây giờ tôi đăng lên 10 vạn luôn, sau đó anh có thể sắp xếp đề cử cho tôi được không?
Cỏ đuôi chó: Bây giờ cậu còn bao nhiêu…
Hoàng đế: 10 vạn.
Cỏ đuôi chó: Thế thì không vội, chúng ta có thể từ từ, dù sao sau khi lên VIP thì lượng chữ cần cập nhật sẽ lớn hơn, cậu không có bản thảo sẵn sẽ rất khó duy trì.
Hoàng đế: Nhưng một ngày tôi có thể viết được 30 vạn chữ, không sao.
Cẩu ca nhất thời cứng đờ mặt. Khi anh tiêu hóa xong mấy lời này thì quay sang Vu Lan mắng: “Cậu ta không chỉ giả bộ mà còn là kẻ khoác lác nữa!” Một ngày 30 vạn chữ, hừ, tốc độ này chém cũng lên trời rồi!
Hoàng đế: Tôi có thể đưa bản thảo cho anh luôn, nếu anh không tin, trong vòng một tuần lễ tôi sẽ cung cấp bản thảo cho anh, vào khoảng 200 vạn chữ.
Cỏ đuôi chó:...Nếu cậu có thể làm được như thế thì bây giờ tôi sẽ đưa cậu lên đề cử luôn!
Hoàng đế: Ok!
Nhìn tin nhắn đến, Quân Từ lập tức ra lệnh cho Cô Lỗ đăng tải 10 vạn chữ còn lại lên mạng. Cẩu ca thấy ngay sau đó cuốn sách này được cập nhật thêm mười vạn chứ thì ngu người luôn.
“Cái này không khoa học, trang web của chúng ta nhanh như vậy sao?” Mỗi chương truyện của Quân Từ vào khoảng 3000 chữ, trước kia cứ đăng từng chương một cũng mất một lúc, sao trong nháy mắt mà anh lại đăng được toàn bộ như thế?
Nhưng trên thực trên thực tế thì Cẩu ca nhanh chóng đáp ứng điều đã nói với Quân Từ. Anh ta cảm thấy lâu lắm mới gặp được một cuốn khoa học viễn tưởng hợp khẩu vị như vậy. Đó cũng là nguyên nhân anh ta dễ dàng bỏ qua cho Quân Từ, nhanh chóng sắp xếp đề cử cho cô. Đổi thành người khác thì Cẩu ca đã sớm mắng cho cuốn xéo rồi!
Anh ta nhìn nội dung cập nhật, tạm thời gác lại mấy cái khác, đọc tác phẩm này trước đã. Học tập tác giả của một cuốn sách có tiềm năng cũng là một trong các nhiệm vụ của một biên tập.
Quân Từ đăng tải toàn bộ nội dung, mặc dù trước mắt mạng văn học Lạc Đô vẫn còn mới, lúc này độc giả của Quân Từ chỉ có mỗi Cẩu ca. Nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến nhiệt tình sáng tác của Quân Từ. Cô lên lại tinh thần, trên bục giảng, thầy giáo đang nhiệt tình giảng bài, còn trong đầu cô đang điên cuồng viết bản thảo.