Editor: Hye JinChu Tiểu Lan dường như bị thứ gì đó đánh vào người, buồn nôn, theo bản năng nghiêng đầu, nương qua kẹt cửa nhìn thấy cái khăn voan trùm đầu bị cô ném xuống giường.Áo khoác màu đỏ lớn của Đàm Tú Phương, theo uyên ương hí thủy, khăn voan đỏ, chữ hỷ lớn ở bên trên, tiếng khua chiêng gõ trống, tiếng pháo hoa ...!Tất cả xâu chuỗi lại với nhau đều chỉ hướng về một thứ khiến cả người Chu Tiểu Lan phát lạnh.Chu Tiểu Lan kinh hãi mà mở cửa!Trong cái sân bùn đất ồn ào tấp nập, bày ra mấy cái bàn vuông vức, còn có 10-20 cái ghế dài trên mắt đất.
Gần giếng nước còn có một ít thịt heo, còn có đống rau xanh, khoai tây, mấy người phụ nữ ở một bên rửa rau xắt rau, cách giếng nước không xa còn có một cái nồi sắt lớn, bên trong hầm đồ vật, nóng hôi hổi!Tất cả những điều này cho thấy gia đình này đang làm hỷ sự."Cô dâu mới ra tới, cô dâu ra tới rồi ..."Tiếng cười rộn rã vui mừng có, chúc phúc có đánh thức Chu Tiểu Lan, cũng làm toàn bộ thân thích hàng xóm Hoàng gia ánh mắt nhìn về phía bên này.Đối mặt với hàng chục cặp mắt xa lạ, Chu Tiểu Lan sợ tới mức cả người run rẩy, bản năng cất bước chạy ra ngoài cổng lớn, cô mới không lưu lại cái chỗ quỷ quái này đâu!Một thím là người đầu tiên phản ứng, lớn tiếng quát: "Lãm tam, lão tam, vợ của con bỏ chạy rồi!"Đang lúc xuân phong đắc ý, tắm mình trong gió xuân, Hoàng Lão Tam nghe thấy vợ bỏ chạy, nhanh chóng đuổi theo.
Hoàng Lão Tam, tuy là dáng người thấp bé, rốt cuộc cũng là cái nam nhân, sức lực mạnh hơn Chu Tiểu Lan nhiều, mấy phút đã bắt lấy được người.Chu Tiểu Lan quay đầu lại, nhìn thấy mí mắt một cục thịt đáng sợ sợ tới mức nhắm hai mắt hét lên: "Cút ngay, buông ta ra, cút đi ..."Chính vì vóc dáng thấp bé, ngoại hình xấu xí, gia cảnh nghèo khó đặc biệt còn cục mụn thịt lạ lùng dưới mí mắt cổ quái dọa người cho nên Hoàng Lão Tam không cưới được vợ, cũng không có nữ nhân nào nhìn vừa mắt hắn, mấy đứa nhỏ nhìn thấy hắn đều bỏ chạy, còn cô nương trong hay đám phụ nữ có chồng trong thôn thấy hắn cũng đều đi đường vòng.Dần dà theo thời gian tính cách vặn vẹo, mẫn cảm đa nghi cộc cằn thô lỗ.
Hiện tại cả vợ đã tới tay rồi còn ghét bỏ hắn thì càng kinh khủng, thô bạo túm lấy tóc của Chu Tiểu Lan kéo vào bên trong nhà.Chu Tiểu Lan không chịu về, dùng hết sức lực phản kháng, vừa khóc vừa la hét: "Buông tôi ra, thả tôi ra, tôi không biết các người, anh trai tôi ở trong thành là quan lớn, các người chờ ..."Hoàng Lão Tam giơ tay giáng cho cô ta một cái tát: "Đừng có nằm mơ, chính là người nhà cô bán cô cho tôi, ngoan ngoãn trở về cùng lão tử, làm ấm giường sinh cho lão tử một đứa con trai mập mạp, không nghe lời lão tử đánh chết cô.""Không có khả năng, ông nói dối.
Nhà tôi thương tôi như vậy sẽ không làm như vậy, ông buông tôi ra, tôi phải về nhà ...."Chu Tiểu Lan ra sức giãy giụa, hai tay khua loạn xạ, cào lên mặt Hoàng Lão Tam, cào ra một đường máu thật dài.Hoàng Lão Tam vừa đau vừa cáu kỉnh, giơ tay lên, nắm lấy cánh tay Chu Tiểu Lan ném cô ta như ném một cục đá, nện trên mặt đất, sau đó rồi túm đầu tóc của cô ta nhấc lên: "Thành thật chút đi, không thành thật lão tử đánh cô!"Chu Tiểu Lan da đầu đau đớn vì bị túm, căn bản không nghe hắn nói cái gì, nức nở khóc ròng: "Ông buông tôi ra, ba mẹ sẽ đến tìm tôi, ông mau thả tôi ra ..."Vất vả lắm mới cưới được vở, buông nó ra sao? Nó đang nằm mơ.Hoàng Lão Tam lôi kéo Chu Tiểu Lan, lôi đi như lôi một con chó đã chết, kéo vào trong nhà vừa đi vừa gọi cháu trai: "Lục Oa, lấy cho chú cái dây thừng lại đây."Chân của Chu Tiểu Lan đau nhức vì đá lởm chởm trên đường, khuôn mặt đau rát vì bị tát, da đầu y như toát ra tới nơi, khó chịu vô cùng, nức nở tuyệt vọng mà khóc ra tiếng.Hoàng Lão Tam nghe được thì càng phát hỏa: "Khóc khóc cái búa, lại khóc lão tử làm chết cô."Một ngày làm hỉ sự vui vẻ bị con đàn bà này phá hủy, khóc sướt mướt không yên, khóc tang sao, thứ đen đủi.Chu Tiểu Lan quá sợ, cắn chặt môi không dám khóc thành tiếng, cứ yên lặng rơi lệ, nước mắt chảy thành dòng, trang điểm trên mặt hòa với nước mắt loạn thành một đoàn, xấu xí khó coi vô cùng.Hoàng Lão Tam liếc cô ta một cái, kinh tởm, hết muốn ăn cái gì, quả thực không muốn nhìn đến lần thứ hai.Thôi quên đi, phụ nữ, tắt đèn đè ở trên giường cái nào chẳng giống nhau, trẻ tuổi, có thể sinh được con trai thì được rồi, xấu thì xấu..