Trọng Sinh Làm Vương Nữ

Chương 3: Chương 3





Đợi Vũ Cơ đi xa , thuộc hạ do Lâm Ngữ Khê cài vào lúc trước vội vã về cung hồi báo
Rầm.....!Lâm Ngữ Khê tức giận đập mạnh tay lên bàn.
_ Cái gì? Ngươi nói Vũ Cơ cho người mang theo lễ vật đến Sở Gia?
_ Vâng! Chính tai thuộc hạ nghe được.
_ Nó biết rõ người ta muốn nạp về phủ là Phi Hoan, nay lại dám ngang nhiên cướp lấy.
Lâm Ngữ Khê tức giận.

_ Mau theo ta đến Sở Gia, lần này ta xem ngươi làm cách nào cưới chàng ấy .
Sở Phi Hoan là con trai thứ 3 của Sở Gia do 1 lần say xỉn Cha cậu đã cưỡng hi.ếp mẹ cậu là nô tỳ của Sở Gia, sau đó sinh ra cậu.

Khi cậu lên 5 thì mẹ cậu lâm trọng bệnh mà qua đời Vì là con của Nô tỳ nên cậu sống bị ức hiếp, nhục mạ từ bé.

Sở Dung Chỉ là phó quan trong triều cũng là gia chủ trong nhà, sau khi biết chồng mình qua lại với nô tỳ liền ghét bỏ đuổi mẹ của Sở Phi Hoan ra ngòai nhưng vì mẹ cậu cầu xin để được ở lại vì trong người đang mang thai cậu , nên bà ta cho phép ở lại với mục đích ko được dòm ngó gia sản của Sở Gia.
Sau khi mẹ Sở Phi Hoan mất, Sở Phi Hoan ngày lớn lên càng khôi ngô, chăm chỉ đọc kinh sách nên chỉ vừa 20 cậu đã tinh thông tất cả kinh sử.

Mấy năm gần đây biết Hoàng Thái nữ là Lâm Ngữ Khê để ý Sở Phi Hoan, Sở Dung Chỉ có chút đối tốt với cậu vài phần cho cậu vào phòng riêng ngủ ko phải ngủ trong căn phòng cũ nát lúc trước, nhưng vẫn bị các con của Sở Dung Chỉ ức hiếp.
Hôm nay cũng như mọi ngày Sở Phi Hoan buộc hờ tóc lại phía sau đang chăm chú giặc y phục thì 2 huynh trưởng của Sở Gia là Sở Đường Dịch và Sở Mộ Ngôn đến chọc phá, thấy Sở Phi Hoan ko trả lời bọn chúng càng tức giận mà đá chậu nước bẩn giặc đồ vào người Sở Phi Hoan , Sở Phi Hoan không kịp phản ứng chỉ kịp đưa tay che lấy mặt .
Do bị nước bẩn văng trúng Sở Mộ Ngôn càng tức giận liền đạp vào người Phi Hoan làm cậu té ra sau 2 tay vì chốc xuống nền đất đá ,bị đá nhọn đâm trúng liền rớm máu
Sở Phi Hoan lúc này không thể nhịn nữa mà lên tiếng
_ 2 huynh đừng có ức hiếp người quá đáng.
_ Ai dô! hôm nay còn dám mạnh miệng trả lời.


Ngươi vừa rồi lại dám sủa lại bổn công tử.

Là muốn chết hả?
Sở Mộ Ngôn tát 1 bạt tai làm khóe miệng Sở Phi Hoan ứa máu .
_ Ây, cái gì trên cổ ngươi.

mau đưa ta xem...
Sở Đường Dịch nhìn thấy miếng ngọc bội trên cổ Phi Hoan tò mò , miệng chưa dứt câu tay đã muốn chụp lấy sợi dây
_ Không! Cái này là của mẫu thân cho ta..

huynh ko được lấy .
_ Của mẫu thân ngươi, bọn hạ nhân các ngươi lại có được đồ quý như vậy, chắc hẳn là đồ ăn cắp.

Mau đưa ta.
Sở Đường Dịch giằng lấy nhưng vì Sở Phi Hoan giữ chặc ko buông ,tức quá hắn giơ tay định đánh Phi Hoan thì Vũ Cơ đến kịp lúc
_ Dừng tay cho ta.
Nhìn người nam nhân gương mặt xanh xao , yếu ớt ngã dưới đất bàn tay rớm máu dính trên y phục Vũ Cơ ko nhịn đc nữa mà quát lớn
Vũ Cơ bước vội đến giơ tay nhanh chóng 1 cái tát như trời gián lên mặt Sở Đường Dịch làm hắn ngã ra sân
_ Ngươi là ai, lại dám tự ý vào phủ Sở Gia làm loạn.

Ngươi có biết mẫu thân ta là ai ko?
Sở Mộ Ngôn thấy thế vội đỡ Sở Đường Dịch lên vừa ngang ngược to giọng nói
_ Vậy ngươi nói ta nghe xem, mẫu thân ngươi là ai?
Vũ Cơ nhếch miệng cười nói
_ Mẫu thân ta là Phó Quan Sở Dung Chỉ?
Ko đợi Sở Đường Dịch nói hết câu, Sở Dung Chỉ vội vã chạy ra ngoài.
_ Đường Dịch! con im ngay cho ta.

Thần Phó quan Sở Dung Chỉ tham kiến Hoàng Nữ Nhị công chúa điện hạ
Sở Dung Chỉ vừa nãy được nô tỳ bẩm báo vội vàng ra ngoài , vừa nhìn thấy Vũ Cơ liền cúi đàu hành lễ.
_ Cái gì? Là Nhị Công chúa?
Cả 2 huynh đệ Sở Gia lúc này đã thất kinh , miệng vội lắp bắp nói
_ Còn không mau hành lễ.
Sở Dung Chỉ trừng mắt nhìn Đường Dịch và Mộ Ngôn
Như hiểu ý cả 2 liền cúi người hành lễ, Sở Phi Hoan từ lúc Vũ Cơ bước vào đến giờ hắn luôn chăm chú nhìn cô, lúc này cũng ráng chống tay đứng dậy cúi đầu hành lễ
_ Khỏi hành lễ đi, lần này ta đến đây là để đưa một người đi
_ Ý của công chúa là....?
Sở Dung Chỉ khó hiểu hỏi.
_ Là huynh ấy.
Vũ Cơ chỉ thẳng tay về phía Phi Hoan đang cúi đầu hành lễ.

_ Người là muốn đưa Phi Hoan đi, nhưng.....
_ Còn lí do gì sao? Nếu muốn lễ vật, bổn cung hôm nay đến cũng không có đi tay không người đâu mang vào.
Sau câu nói của Vũ Cơ, “một ít “lễ vật mà Vũ Cơ nói khi nãy là 4 rương vàng, 4 rương bạc , vải lụa, gấm vóc đầy đủ từng rương mang vào.

làm Sở Dung Chỉ lóa mắt.
_ Ko biết Phó quan Sở đại nhân còn điều gì ko bằng lòng, có thể nói với ta
_ Ko dám …ko dám.

Nhưng nhị công chúa có phải nhìn nhầm ko? Hắn là con của hạ nhân ko có phải con của ta.
Sở Dung Chỉ liền nói , sợ Lâm Vũ Cơ nhìn nhầm người liền hỏi lại
_ Ta ko để ý, chỉ cần ta thích huynh ấy, cho dù có là thân phận gì ta cũng ko quan trọng.

Hôm nay ta phải đưa huynh ấy đi
Vũ Cơ nói rồi bước đến kéo lấy bàn tay đang hành lễ của Phi Hoan xuống, nhìn 1 lượt bộ dạng nhếch nhác của hắn , Phi Hoan lúc này mới ngẩn đầu nhìn Vũ Cơ
_ Điều ta quan tâm là huynh ấy có đồng ý hay không?
Vũ Cơ nắm lấy bàn tay đầy vết thương của Phi Hoan ánh mắt không rời mắt hắn nhẹ nhàng nói.
_ Ta ko đồng ý?
Lâm Ngữ Khê sau khi nghe Vux Cơ muốn nạp Phi liền tức tốc chạy đến Sở Gia , vừa đến đúng lúc vội chạy vào trong
_ Chúng thần tham kiến Hoàng thái nữ Đại công chúa.
Tất cả đồng thanh cúi chào ngoại trừ Phi Hoan bị Vũ Cơ nắm chắc tay không cho hành lễ lúng túng chỉ biết im lặng
_ Ta ko đồng ý, muội ko được cưới hắn.
Lâm Ngữ Khê bước lại đứng giữa Lâm Vũ Cơ và Sở Phi Hoan giọng điệu không hề vui vẻ cau mày nhìn Vũ Cơ nói lớn
_ Đại tỷ! Thật không ngờ nha, người như tỷ lại theo ta tới tận đây?
Bị Vũ Cơ hỏi đến cứng họng ko còn đường giải thích, Lâm Ngữ Khê cố lấy bình tĩnh nói
_ Ta....chỉ quan tâm muội.

Muội ko thể lấy loại người hạ tiện như vậy.

Sở Dung Chỉ bà như vậy lại im lặng?

Cả những người ở đây chỉ có Sở Dung Chỉ là hiểu ý tứ trong câu nói của Lâm Ngữ Khê, nhưng tình cảnh này Sở Dung Chỉ có thể làm gì được khi người đứng đây là nhị công chúa
_ Đại công chúa tha mạng cho.

Là nhị công chúa cứ nhất quyết đòi đưa hắn đi, người xem lễ vật cũng chuyển vào cả rồi.

Hạ thần cũng ko biết xử trí thế nào
Sở Dung Chỉ buôn vài câu né tránh làm Lâm Ngữ Khê tức càng thêm tức
Lâm Vũ Cơ lúc này nhìn Sở Phi Hoan cô nhẹ giọng hỏi hắn
_ Nếu đã như vậy, ý của huynh thế nào.

Gả cho ta có được ko?
Sở Phi Hoan ngẩn đầu nhìn Vũ Cơ hắn không biết thế nào chỉ cảm thấy cảm giác vô cùng an tâm khi đứng cạnh Vũ Cơ không để Vũ Cơ đợi Sở Phi Hoan liền trả lời
_ Ta.....!ta đồng ý .
Phi Hoan nói nhỏ, Vũ Cơ cũng tháo được 1 nút thắt trong lòng mỉm cười
_ Ta nhất định ko để huynh chịu những việc như hôm nay, đi …..theo ta về cung.
Vũ Cơ nắm tay Phi Hoan đi được vài bước thì Lâm Ngữ Khê đuổi theo, nắm lấy tay Phi Hoan
_ Huynh ko được đi.

Ta đối với huynh có khi nào là ko tốt, hôm nay huynh lại chọn gả cho muội muội của ta?
_
_.