Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Chương 571: Là con của ta!




Chiều ngày hôm đó, Âu Dương Thiên Thiên theo Âu Dương Vô Thần rời khỏi khách sạn, hai người lên chuyên cơ riêng rời đi theo như lời Mã Nhược Anh đã nói trước.

Thế nhưng, điều làm Âu Dương Thiên Thiên không ngờ là.... cô lại đi chung với cả một nhóm người. Và đương nhiên... là có cả Elena.

"...."

Tại sao lại gặp cô ta chứ? Dù biết hai anh em Stefan cũng có trong nhóm nhưng không phải đi riêng sao?

Lần trước từ Trung Quốc sang Ý thì đi riêng, lần này lại đi chung, sao vậy? Sao không đi riêng nữa? Quê???

Âu Dương Thiên Thiên mím môi, suốt cả chuyến bay cô đều ngồi im bên cạnh Âu Dương Vô Thần, buồn chán thì đi ngủ, chứ không nói chuyện với bất kì ai.

Đám người thì vẫn ngồi bàn bạc kế hoạch, trong mơ màng, cô nghe họ nói gì đó về một nhà thờ nổi tiếng tên Siena....

========================

Ở Âu Dương gia, vào đêm khuya....

Lily khóa trái cổng chính lại, Eira cho giải tán tất cả người hầu, sau khi kiểm tra những cánh cửa khác, bọn họ tắt hết điện, rồi bật công tắt lazer lên - một cái bẫy để phòng chống những kẻ xâm nhập.

Làm xong, cả hai cùng vào một căn phòng, thay ra trang phục hầu gái trên người, mặc vào những bộ đặc công màu đen.

Đeo găng tay, dắt súng vào hai bên hông, sau đó cầm lên một sợi dây thừng, cột vào eo mình.

Nghiêng đầu nhìn cửa sổ, Lily căn chỉnh góc độ, rồi bắt đầu trèo lên, Eira cũng theo sau sát nút.

Lên tới mái nhà, cả hai cô gái thu lại dây thừng, thong thả đứng đợi, vài giây sau, một trực thăng liền xuất hiện trên bầu trời đêm. Dừng lại ngay trên đầu họ, nó thả xuống một cầu thang dây khác, Lily và Eira nhìn nhau, nhếch môi cười.

Vươn tay nắm lấy sợi dây, cả hai được kéo lên trên, cùng nhau rời đi trong đêm.

========================

Ở một nơi khác nữa,

Người đàn ông ngồi trên ghế, tay cầm bức hình của một cô gái. Mái tóc đen tuyền dài đến eo, đôi mắt màu nâu trong suốt cùng nụ cười tỏa nắng nở trên môi vô cùng rạng rỡ. Không khó để nhận ra đây là một cô gái sở hữu nhan sắc trời ban, vô cùng xinh đẹp.

Thế nhưng, cô gái này lại trông quá đỗi quen thuộc....

Người đàn ông nhìn tấm hình một hồi lâu, mới liếc ánh mắt sang xấp ảnh bên cạnh, ở trên đó, in một cô gái với khuôn mặt giống hệt,

Cũng mái tóc đen dài, cũng khuôn mặt thanh tú và nụ cười tươi tràn đầy sức sống, không hề khác biệt người con gái trong khung hình lúc nãy.

Một người hầu đứng bên cạnh anh ta, lên tiếng:

- Ông chủ, cô gái này tên Âu Dương Thiên Thiên, là con ruột của Đường tiểu thư và Âu Dương Chấn Đông.

Người đàn ông nghe xong, đột nhiên nói:

- Không phải, con bé là con của Nhược Vũ, nhưng chắc chắn không phải con ruột của Âu Dương Chấn Đông.

Tay siết chặt khung hình, anh ta nói với giọng run rẩy:

- Âu Dương Thiên Thiên.... là con gái của ta!

Người kia có chút giật mình trước lời của anh, nhíu mày hỏi:

- Ông chủ, ngài có chắc không?

Người đàn ông mím môi, anh ta cúi đầu nhìn cô gái trong bức hình, lẩm bẩm:

- Nhược Vũ, em lừa ta.... đến cuối cùng vẫn lừa ta...

Dứt lời, anh ta nói với người hầu đứng phía sau:

- Âu Dương Thiên Thiên, con bé.... hiện giờ đang ở đâu?