Trọng Sinh Em Gái Quốc Dân

Chương 21: Trường quay




Úc Ninh ở nhà không đến hai ngày liền nhận được thông báo của đoàn phim.

có vết xe đổ lần trước, trước khi ra khỏi nhà cô đã chuẩn bị sẵn nước và ô che nắng, hơn nữa còn có bài tập vật lý và bút, có thể nói là để đầy cả cái ba lô.

Không giống như mấy hôm trước, lần này nơi quay phim chuyển đến một con sông nhân tạo trong phim trường. Úc Ninh tới sớm, thiết bị đều chưa lắp đặt, đạo diễn Tiền đang ngồi trên một cái ghế gập, một bên vừa cùng biên kịch thảo luận kịch bản một bên vừa ăn bánh bao, chú ý thấy cô liền hướng cô cười, hỏi:" ăn sáng chưa? chưa ăn liền qua kia lấy "

Úc Ninh nói:" cám ơn đạo diễn, cháu đã ăn rồi "

Đạo diễn Tiền gật đầu, lại tiếp tục bàn bạc với biên kịch.

Úc Ninh quen thuộc tìm được phòng hóa trang.

Vừa mở cửa ra, cô bị dọa sợ, chỉ thấy một căn phòng hóa trang không lớn để đầy các trang phục quần chúng thời kỳ dân quốc, những nhân viên trang điểm chen chúc bên trong không ngừng trang điểm cho mọi người, thay quần áo, đội tóc giả, căn bản là bận không có lúc nghỉ ngơi.

cũng không biết những người này ở đâu tìm được, líu ríu không ngừng, phòng hóa trang nho nhỏ ồn ào không chịu nổi.

Thống Trù sứt đầu mẻ trán, Úc Ninh cũng không phải vai diễn quan trọng gì, nhất thời cũng không phân cho cái gì, cách hai hàng người líu ríu nói với Úc Ninh:" tự mình tìm một chỗ chờ đi------, qua một tiếng lại đến ----!"

Úc Ninh quay phim nhiều năm như vậy, hoàn cảnh khoa trương hơn không phải là không thấy qua, cười nói với anh ta:" được--! cảm ơn----!"

nụ cười của cô gái nhỏ thật có sức hút, Thống Trù nguyên bản đang lo lắng cũng không tự chủ bị thu hút, trên khuôn mặt mệt mỏi lộ ra vẻ tươi cười, làm một dấu tay với cô.

Úc Ninh một lần nữa đóng cửa lại, cảm giác không khí bên ngoài tươi mát không ít.

Một tiếng rảnh làm gì?

đương nhiên là làm bài tập!

còn hơn một tuần lễ nữa là bắt đầu học bổ túc rồi, bài tập của cô vẫn còn chưa làm xong đâu.

Không phải là không chăm chỉ, nhưng thực sự là quên nhiều lắm, nhất thời khó có thể bù đắp được.

đặc biệt là vật lý, công thức phức tạp, loai bài tập nhiều, Úc Ninh đối với một đề về điện năng mà buồn bực nghiên cứu rất lâu mới kịp phản ứng phải dùng luật bàn tay trái để tính, đặt bút xuống, vặn người nắm tay thành nắm đấm.

cô chuyên tâm nhìn chằm chằm đầu ngón tay, dần dần tầm mắt của cô từ bàn tay mình chuyển sang phía sau chiếc phông nền trước mặt------------nơi đó........hình như có người?

ánh đèn huỳnh quang của phòng giải lao mờ mờ, nhìn cái gì cũng như cách một màn sương mù, người nọ lại càng đứng trong bóng tối, mơ hồ chỉ nhìn rõ được là đàn ông, nhưng Úc Ninh nhìn thế nào cũng là cảm thấy người đó đang thay quần áo.

Người nọ hiển nhiên cũng nhìn thấy Úc Ninh, ngón tay anh ta dừng lại vài giây, dáng vẻ thản nhiên quay lưng lại, đem chiếc áo sơ mi đã cởi một nửa vắt lên ghế xô-pha, nhanh nhẹn lưu loát thay một chiếc trường sam màu tím, thong dong cài nút thắt.

kịp phản ứng bản thân vẫn đang duy trì tư thế nắm tay nhìn chằm chằm vào người ta, Úc Ninh vội thu hồi tay, cúi thấp đầu tiếp tục giả bộ đang làm bài tập, trong lòng không ngừng mặc niệm " ta là trái bí đỏ, ta là trái bí đỏ "

có lẽ bị ảnh hưởng từ phong thái của người đàn ông mà cô không có một ý tưởng đen tối nào, cũng không cảm thấy đối phương là một kẻ biến thái không tôn trọng nữ giới mà phảng phất giống như người kia không phải đang thay quần áo mà chỉ là đang uống một chai nước khoáng bình thường.

Chỉ là đó dù sao cũng là người, Úc Ninh cúi thấp đầu, nghe âm thanh xột xoạt, một chữ cũng không viết được.

Người đàn ông rất nhanh đã mặc xong quần áo, ngồi trên ghế xô-pha, bắt đầu đi đôi giày cùng bộ.

" cốc cốc cốc " ba tiếng, cửa phòng nghỉ có người gõ.

người bên ngoài hỏi:" Anh Lý, anh thay quần áo xong chưa? bữa sáng mua được rồi "

Người đàn ông lên tiếng, cánh cửa bị mở ra.

" Anh Lý, Anh xem ăn ở đây hay là...."

Tiểu Trần vẻ mặt tươi cười nhưng khi nhìn thấy Úc Ninh đang ngồi phía sau đống trang phục diễn và đạo cụ thì đột nhiên cứng đờ. Anh ta quay đầu lại nhìn xem Lý Bân đang chỉnh sửa đôi giày, lại nhìn Úc Ninh, đoán là cô từ sáng sớm đã chờ ở chỗ này rình coi, mà Lý Bân không phát hiện ra, nguyên bản giọng điệu tràn ngập lấy lòng chuyển sang chất vấn:" cô tại sao lại ở trong này! có phải hay không đang rình coi chụp chộm anh Lý! điện thoại đâu cầm ra đây! "

Úc Ninh vốn định cùng Tiểu Trần chào hỏi có chút mạc danh kỳ diệu.

Bất quá cô rất nhanh đã kịp thời phản ứng lại, mở hai bàn tay ra biểu thị trong sạch, thản nhiên nói:" tôi không có chụp ảnh "

" vậy cô đang làm gì?" Tiểu Trần đem ba lô cô đặt trên bàn đổ ra để tìm "chứng cứ mà cô đang che dấu ".........một cuốn sổ tay?

Nhìn thấy vẻ mặt anh ta có chút ngớ ra, Úc Ninh nói tiếp:" tôi đang làm bài tập "

Tiểu Trần:"....."

làm bài tập cái quỷ gì? như thế nào lại có người ở phòng nghỉ nơi quay phim làm bài tập chứ?

Tiểu Trần có điểm không quá tiếp nhận được quay đầu nhìn ông chủ của mình, muốn anh cho ý kiến.

Lý Bân lại không nói một lời, lững thững đi về phía họ, tiện tay lấy túi khăn giấy từ trong túi ra lau sạch tay, rồi lấy một cái bánh mì tròn ra.

Ngón tay của anh nhỏ dài, khớp xương chỉnh tề, chỉ cầm cái bánh mì bình thường mà phảng phất như một tác phẩm nghệ thuật hoa mỹ.

Tiểu Trần nóng nảy, lại như đang thúc giục:" Anh Lý, cô ấy vừa rồi đều ở nơi này nhìn lén, nói không chừng là còn chụp ảnh, quay video..."

Lý Bân nâng mắt lên tùy ý nhìn anh ta một cái, giọng nói im bặt dừng lại, Tiểu Trần há miệng thở dốc, cả người đổ đầy mồ hôi lạnh.

"tôi biết " Lý Bân ngữ khí bình thản nói.

" cô gái này đến trước, tôi đến sau " hai ngón tay anh miết miết bánh mì trong tay, tầm mắt rơi xuống trang sách, lại rơi trên mặt Úc Ninh, khóe miệng gợi lên một độ cong nhỏ:" thật ngại quá, là tôi không chú ý tới cô "

Lý Bân vốn nổi danh là mỹ nam tử, thời điểm cười rộ lên lại làm người ta không khỏi cảm thấy lâng lâng. mặt Úc Ninh cũng không ngoại lệ đỏ lên, cô vội khoát tay:" không có, không có, tôi cũng có......trách.........nhiệm "

giọng nói của Úc Ninh thấp dần, theo tầm mắt của Lý Bân nhìn xuống, tầm mắt dừng ngay tai đề lý mà cô viết viết xóa xóa mãi vẫn chưa làm ra. Sau đó, cô nhìn thấy ngón tay giữa đẹp đẽ chỉ vào một bước trong đó, nói:" là sai rồi "

Nói xong Lý Bân liền cầm đồ ăn sáng, mang theo trợ lý nghênh ngang rời đi.

Úc Ninh:".............."

Vì cái gì cô có cảm giác vừa bị giáo viên vật lý kiểm tra bài tập..........

Ngồi ở phòng nghỉ một lúc lâu mới có nhân viên hóa trang đến gọi Úc Ninh đi trang điểm.

mệt mỏi cả buổi sáng, tốc độ trên tay nhân viên hóa trang chậm đi rất nhiều. Đợi Úc Ninh thay xong quần áo, đã chậm 15" so với thời gian dự định.

Cô ngày đầu tiên quay phim, lại là cơ hội vất vả tranh thủ được, không nghĩ tới lại tới muộn, cảm ơn nhân viên trang điểm xong liền vội vàng ra bờ sông, sợ bởi vì cô mà ảnh hưởng tới tiến độ của mọi người.

còn chưa đi đến, rất xa cô liền nghe thấy tiếng quát của một người phụ nữ, nhưng nghe lại không giống như đang quay phim, thật giống như đang náo loạn.

Tới nơi, quả nhiên vẫn chưa bắt đầu, ngoài cô gái mặc sườn xám đứng ở giữa sân ra, những nhân viên công tác đang chơi điện thoại thì vẫn chơi điện thoại, đang nói chuyện vẫn nói chuyện, Lý Bân thậm chí còn đang ôm máy tính xách tay, vẻ mặt tự nhiên tựa vào ghế xem video.

Úc Ninh cũng không cho rằng mọi người vì đợi cô mà chưa quay, nhưng lễ phép cơ bản cũng phải có.

Cô lén lút đi đến bên người Tiền Tụng Ca, nói xin lỗi với ông ấy.

đạo diễn Tiền gật đầu, bảo cô trước đi nghỉ một lát.

Đột nhiên, cô gái cười lạnh nói:" đạo diễn Tiền, ngài cũng biết vai diễn này là Hàn tổng giúp tôi tranh thủ, ngài cũng không thể không nói đạo lý, nói thay người liền thay đi!"

Tiền Tụng Ca cười ha ha, thầm nghĩ chính ông ta cũng không thực muốn thay đổi người, dù sao đầu năm nay diễn viên có hình tượng quyến rũ cũng không dễ tìm.

nhưng Lý Bân lại kiên trì không cùng người này diễn chung, ông ta có biện pháp gì đây? cũng không thể khiến cho anh ta mang một nghìn vạn cút đi được?

Tiền Tụng Ca Thật vất vả mới lôi kéo được nhà tài trợ đành phải mang tiếng xấu trên lưng, nói:" thật ngại quá, cô Khúc, đây là quyết định của tổ đạo diễn sau khi bàn bạc cặn kẽ, cho dù chỉ vì hôm qua cô NG hơn 20 lần, hôm trước cũng không ít, chúng tôi thực sự cảm thấy cô không phù hợp với vai diễn này."

Khúc Huệ nghe xong có điểm chột dạ, NG là lỗi sai của cô, nhưng cô đều đã đem kim chủ đưa ra nhưng lão già này một chút mặt mũi cũng không cho? nhưng càng không tốt chính là hai ngày này không biết Hàn Phong đi đâu mà cô không liên lạc được.

Cũng bởi vì cô nghe nói bộ phim này sẽ chiếu tại khung giờ vàng của kênh Vệ thị, mới để tâm như vậy, bằng không với kinh nghiệm của cô ta thế nào lại phải chịu khổ ở đoàn phim rách nát này.

Nghĩ đến đây, cô ta đột nhiên có chút hít thở không thông----- chính là, lão nương đóng bộ phim của các người vẫn chính là cho các người mặt mũi!

Môi đỏ thắm hé mở, cười nói:" Ngài nói xem, tôi tốt xấu gì cũng đã từng đóng vai chính của vài bộ phim, trong phim này chỉ đóng vai nữ số 5, tôi cũng quay hơn nửa rồi, NG mà, ai chả có, ngài đột nhiên đổi người, kinh phí sợ là không cho phép a "

Nào biết Tiền Tụng Ca nguyên bản còn có chút không nỡ nghe thấy lời này đột nhiên không vui:" ý của cô Khúc là đoàn phim rách nát của tôi đây không xứng với thân phận và địa vị của cô"

Khúc Huệ cảm thấy người đứng sau mình đủ lớn lên ngạo mạn cười, không nói.

đạo diễn Tiền không lên tiếng, ngay tai thời điểm Khúc Huệ nghĩ đối phương sẽ khuất phục thì ông ta đột nhiên đưa ra quyết định:" cũng đúng, ngài là người diễn những vai chính, những nhân vật nhỏ chúng tôi ai cũng có thể diễn, quả thực là làm phiền ngài đại giá "

Tính khí Khúc Huệ bị khơi lên, cô ta xoa thắt lưng, có chút kích động nói:" người nào cũng có thể diễn? đạo diễn, ngài thật sự là quá xem trọng lời nói của mình đi?" cũng đừng nói, các tiểu hoa trong nước bây giờ, nói về quyến rũ, xinh đẹp, Khúc Huệ cô nói hai không ai dám nói một!

Đạo diễn Tiền bị nghi ngờ năng lực quả thực bị chọc tức, ông nhìn trái nhìn phải, rốt cục cũng tìm được một nữ diễn viên, hướng cô ấy hét:" cô! cô qua đây!"

Úc Ninh bị điểm mặt nhìn trái nhìn phải, trừng mắt nhìn, mờ hồ có một loại dự cảm.

Quả nhiên, ngay sau đó, giọng Tiền Tụng Ca như chuông lớn tuyên bố với mọi người:" tôi nói cho cô biết! cô ấy có thể diễn!"