<!-- --> Trận chiến này chỉ có thể coi như không thành công. Nếu không phải Tử Dao ma tính bộc phát, Tiêu Thu Phong tuyệt đối sẽ không để Long Thiên Hành rời đi. Hani lại càng không cần phải nói. Hôm nay sẽ là ngày cuối cùng của Thatta.
Lang Tổ mặc dù không có ai bị chết, nhưng cũng có ba người bị thương. Qua đó có thể thấy cao thủ Hắc Dạ và tử sĩ mạnh như thế nào. Đáng tiếc Tử Dao bị hôn mê nên Tiêu Thu Phong không thể sử dụng kính cảm ứng, không thể tìm ra vị trí của Hani. Không thể làm gì khác hơn là tìm một khách sạn gần đó nghỉ ngơi.
Sai Lang Tổ tiến hành phòng ngự xung quanh, Tiêu Thu Phong liên lạc với Ruth và Vũ, nói tình huống nơi này một chút, bảo bọn họ tăng cường điều tra. Hani đã bị kinh động, tin rằng càng thêm nghiêm mật. Dù như thế nào, Đồ Thần và Ma Quỷ phải không ngừng tra xét, không cho Hani yên thân.
Tử Dao ngủ suốt ba ngày. Thực ra tình hình lúc đó quá cấp bách, Tiêu Thu Phong không thể không đánh ngất nàng. Nhưng hắn không dùng lực quá mạnh, theo lý một lúc sau là sẽ tỉnh. Nhưng ma khí trong cơ thể tăng mạnh, Tiêu Thu Phong không có cách nào đành phải dùng chân khí Tinh Nhật quyết cường đại áp chế giúp nàng. Nếu không dù cho nàng có tỉnh cũng sẽ rất phiền phức.
Tiêu Thu Phong đã thầm mắng Phá Quân không biết bao nhiêu lần. Tử Dao biến thành như vậy thì lại vứt cho hắn, làm hắn tưởng mình chiếm được tiện nghi. Bây giờ mới biết đây là quả bom nổ chậm, không cẩn thận sẽ bị nàng giết. Chẳng qua lúc này đánh không thẻ đánh, giết không thể giết, còn phải cẩn thận trông chừng nàng. Ai, Tiêu Thu Phong dùng hết đầu óc suy nghĩ, cũng không nghĩ được biện pháp nào để tiêu trừ lực lượng Ma xá lợi.
Sáng ngày thứ tư, Tiêu Thu Phong cảm nhận người trên giường đã động, hắn lập tức tỉnh lại, cẩn thận đề phòng. Nếu như Tử Dao vẫn bị ma tính khống chế, có lẽ vẫn phải tiếp tục cho nàng ngủ. Nếu không được nữa, thì đưa nàng về Bắc Kinh, vứt lên giường băng mà mẹ đã ngủ hơn hai mươi năm, để hàn khí áp chế ma khí của nàng.
Hàn khí?
Tiêu Thu Phong đột nhiên nghĩ đến có lẽ hàn khí có tác dụng với nàng.
Mắt đảo đảo nhìn xung quanh, cũng may lúc này Tử Dao đã bình thường lại. Nhìn Tiêu Thu Phong đang đầy vẻ đề phòng, Tử Dao hỏi: "Thu Phong, tôi, tôi có phải..." Chưa nói xong, nàng đã muốn khóc, mắt đã ươn ướt.
Bởi vì Tiêu Thu Phong đã gật đầu. Ảo giác trong đầu nàng là thật, tất cả những chuyện đó đều đã xảy ra.
Vội vàng nắm lấy tay Tiêu Thu Phong, Tử Dao vô lực nói: "Thu Phong, tôi xin anh, giết tôi đi. Ngày đó làm sư phụ bị thương một lần, tôi vốn nên chết đi. Bây giờ lại tổn thương anh, tôi thực sự, thực sự không muốn sống nữa. Thực sự, tôi không muốn biến thành đao phủ"
Yêu cầu này nàng đã từng nói với sư phụ. Nhưng Phá Quân sao có thể nhẫn tâm như vậy. Lúc này nghe lời nói đau khổ của nàng, Tiêu Thu Phong quên đi chuyện lúc trước, ôm lấy vai nàng, an ủi: "Được rồi, Tử Dao, không có gì, không có gì, tin anh. Anh nhất định sẽ có biện pháp, giải thoát em khỏi Ma xá lợi. Em phải kiên trì đến cùng, biết không?" "Hu hu... Thu Phong, xin lỗi.... rất xin lỗi.." Nàng có dung nhan tuyệt sắc, bây giờ lại biến thành củ khoai lang nóng bỏng tay. Với lực lượng của nàng, một khi bị ma tính khống chế sẽ rất khó đối phó. Hơn nữa không ai biết ma tính của nàng bao giờ sẽ bộc phát.
Từ nhỏ không cha không mẹ, được sư phụ Phá Quân thu nhận và nuôi lớn, không hiểu sự đời. Nàng vốn tưởng rằng người tốt nhất với mình chính là sư phụ Phá Quân và sư thúc Tham Lang. Nhưng thật không ngờ lúc này cả hai người đó đều bỏ rơi nàng. Dù cho tu luyện đến cảnh giới vô tình cũng có tác dụng gì chứ, người không phải cây cỏ, có bản tính, không thể khống chế được.
Cũng may trong cuộc đời nàng lại xuất hiện người đàn ông này, không biết từ lúc nào Tiêu Thu Phong từ từ tiến vào trong thế giới của nàng, trở thành duy nhất.
Tiêu Thu Phong nói: "Tử Dao, ma tính chỉ là ảo giá. Em chỉ cần cố gắng chống lại. Anh bây giờ thử một lần xem chân khí hàn băng có thể áp chế được ma tính trong cơ thể em hay không. Em yên tâm, bất cứ lúc nào, anh đều ở bên cạnh em"
Đây đúng là một lời an ủi, cao thủ tuyệt thế Tử Dao, nhưng tính cách của nàng lại như một đứa bé, muốn có nười quan tâm đến mình, muốn có người trân trọng, muốn có người gánh vác giúp mình.
"Thu Phong, thật chứ, anh thật sự sẽ không bỏ em lại một mình chứ?"
Nhìn vẻ khẩn trương của Tử Dao, không khỏi thương xót, Tiêu Thu Phong cười nói: "Em quên rồi sao, em là vợ của anh, anh sao có thể bỏ em lại chứ. Đến đây nào, thử xem tác dụng của chân khí hàn băng"
Tay vẫn nắm tay Tiêu Thu Phong, trên mặt xuất hiện nụ cười. Không thể phủ nhận nụ cười của nàng rất đẹp. Đặc biệt là sau khi nàng có ma tính, trong vẻ thuần khiết còn mang theo sức hấp dẫn, quả thực làm cho lửa dục của người ta dâng lên. Nếu Tiêu Thu Phong không phải là cao thủ có thể ức chế, bất cứ người đàn ông nào cũng có thể lao vào nàng.
Ngày đó sau khi cứu Tử Dao ra khỏi tay Tham Lang, Phá Quân cũng đã biết tính cách của đồ đệ mình thay đổi. Cho nên lão mới đưa Tử Dao đến cho Tiêu Thu Phong bằng cách nhanh nhất. Dù sao đó chính là cơ duyên giữa hai người, tất cả thuận theo tự nhiên.
Tiêu Thu Phong nhớ lại, khi Long biến tâm quyết tiến hóa, băng long trong cơ thể đã biến hóa. Khi khí vận đan điền, Long biến tâm quyết dưới tác dụng của võ chi phách đã dâng lên. Lực lượng nóng bỏng từ từ biến thành chân khí hàn băng, một lát sau trên mặt không còn mồ hôi, mà là một làn sương mờ nhạt.
"Vận khí dung hợp..." Tiêu Thu Phong quát lên, hai tay dán sát vào sau lưng Tử Dao. Nhưng vướng quần áo khiến cho khí kình lưu chuyển khó khăn. Hai tay hắn đặt lên áo nàng, dùng sức xé xuống, "rẹt" một tiếng, da thịt trắng như tuyết lộ ra, mùi thơm nhàn nhạt của cơ thể cũng bay ra.
"A, Thu Phong..." Tử Dao kêu lên sợ hãi. Nhưng Tiêu Thu Phong đã quát: "Không được phân tâm, dung hợp chân khí của anh"
Tử Dao lập tức bình tĩnh lại, Thuần chân thần kinh trong cơ thể đã tiếp lấy chân khí hàn băng, hai thứ bắt đầu dung hợp. Chân khí hàn băng như khí tức từ chín tầng địa ngục, vừa hấp thu một chút, Tử Dao không khỏi run lên. Rất lạnh, giữa hai mắt đã hiện lên một tia bàng bạc.
Nhưng chân khí hàn băng này rất có tác dụng, từ từ dung hợp, từ từ thanh tẩy, từ từ áp chế ma khí đang lưu chuyển vào trong tâm mạch, cô động lại, hình thành một quả cầu màu đen. Mặc dù không thể giải trừ, nhưng có thể đảm bảo không bị ma khí xâm hại.
"Thu Phong, thực sự có tác dụng rồi" Tử Dao mặc dù rất lạnh, nhưng cảm nhận được tác dụng của hàn khí, để hàn khí lưu chuyển trong cơ thể mình, chống lại lực lượng của Ma xá lợi, làm cho nàng có một cảm giác được giải thoát, rất thoải mái. Lúc này nàng rất vui nên quên mất mình đang trần nửa thân trên, vội vàng xoay người lại kêu lên mừng rỡ.
Nhưng ánh mắt đang mệt mỏi của Tiêu Thu Phong lại thấy bộ ngực trắng như tuyết của nàng, hắn không khỏi si mê, nhưng vẫn phải lên tiếng nhắc nàng: "Có tác dụng là tốt rồi. Tử Dao, em mặc áo vào trước đi, sau đó điều tức một chút. Anh đi chuẩn bị đồ ăn"
Tử Dao cúi đầu nhìn xuống, xấu hổ làm mặt đỏ ửng lên, xoay người lại, hai tay che trên ngực, xấu hổ không thể chịu nổi, quên cả mặc áo. Nhưng Tiêu Thu Phong đã đứng lên, đẩy cửa đi ra ngoài. Tử Dao ở bên trong một lúc lâu mới lấy lại được bình tĩnh.
Vui mừng, xấu hổ, nhưng trong tim nàng lại có một tâm trạng chưa bao giờ gặp, tim nàng đập loạn lên. Nguồn: http://truyenfull.vn
"Chẳng lẽ đây là tình yêu?" Tử Dao xa lạ với mọi thứ, cũng từ từ hiểu chuyện đời.
Có lẽ vì để Tử Dao có thêm thời gian hồi phục, nên gần nửa tiếng sau, Tiêu Thu Phong mới bưng một chiếc khay vào, bên trên có mấy món điểm tâm...
Đặt trước mặt nàng, Tiêu Thu Phong cười nói: "Ngủ ba ngày rồi, đói bụng lắm nhỉ, ăn chút gì đi, tối ăn thêm chút nữa là khỏe"
Tử Dao run lên, có chút cảm động cầm lấy bát mà Tiêu Thu Phong đưa cho, khẽ nói: "Thu Phong, cảm ơn anh. Bao năm qua, anh là người đàn ông tốt nhất đối với em ngoài sư phụ"
Tử Dao mới tỉnh lại, ăn không được mấy, chỉ uống bát canh, ăn chút điểm tâm, gắp mấy miếng thức ăn liền bỏ bát xuống.
"Thu Phong, hôm đó em làm hỏng chuyện của anh, em bây giờ giúp anh điều tra lần nữa xem Hani ở đâu" Nói xong không được Tiêu Thu Phong phản đối, nàng đã lấy kính cảm ứng ra, đưa chân kình vào, một cảm giác mờ mờ ảo ảo hiện ra trước mặt Tiêu Thu Phong. Đáng tiếc Tiêu Thu Phong nhìn mà không hiểu.
"Ở phía tây nam, cách đây khoảng ba mươi km. Chỉ là có điểm kỳ quái, Thu Phong, anh nhìn xem, khí tức này không ngờ biến thành ba. Chẳng lẽ là ba người?"
Nhìn thấy Tử Dao đang cau mày, Tiêu Thu Phong vội vàng nói: "Tử Dao, Ma xá lợi mới bị áp chế, không nên sử dụng công lực quá nhiều. Em nghỉ trước đi, những chuyện còn lại để anh xử lý"
Tử Dao nhìn Tiêu Thu Phong một cái: "Thu Phong, em có phải quá vô dụng không, ngay cả chút việc cũng không giúp được, còn mang phiền phức đến cho anh. Đáng tiếc kính cảm ứng phải có chân khí Thần tâm quyết, nếu không em có thể dạy anh phương pháp sử dụng"
Dù có được thần kinh, Tiêu Thu Phong cũng không thể sử dụng kính cảm ứng này.
"Tử Dao, em đã giúp anh rất nhiều, thật đó" Tiêu Thu Phong gật đầu an ủi, sau đó giơ hai tay lên, vỗ vỗ, một phút sau, Lang Khuyển đã xuất hiện trước mặt hai người.
"Tiêu thiếu gia, có gì phân phó?"
"Chúng ta cảm ứng được Hani ở phía tây nam, cách đây ba mươi km. Mày cho người đến đó điều tra cho tao. Nhớ, phải cẩn thận, không được để lộ. Tra được không cần ra tay, về báo cáo là được"
"Vâng, Tiêu thiếu gia" Lang Khuyển rời đi. Trận đánh trước với Thatta không đạt được thành công, hắn rất khó chịu. Lần này có hành tung của Hani, hắn đương nhiên rất hưng phấn. Tự mình đi thám thính. Hắn có cái mũi rất thính, rất thích hợp với chuyện này.