Trọng Sinh Dị Thế: Thú Nhân Chi Lập Hạ

Chương 27




Dưới lời hiệu triệu của đám thú nhân nung đất có động lực như đánh tiết gà, chỉ trong thời gian một ngày, đột ngột từ mặt đất mọc lên năm cái lò nung gạch. Cũng không biết có phải thật sự do Thú Thần chiếu cố hay không, sau nửa tháng thật đúng khiến bọn hắn mân mê ra gạch xanh. Mới đầu Lập Hạ còn có chút không thể tin, bởi vì mấy lần đầu nung trong hầm lò đều không thành công. Đợi đến lúc Lập Hạ thấy thực thể chân chính, mới không nhịn được hai tay chống nạnh ngửa mặt lên trời cười to một phen, cảm thán vận khí của bọn hắn. Lập Hạ nhớ rõ đã từng xem sơ qua tư liệu về phương diện này, gạch xanh là tại trong quá trình nung gạch tới thành thục liền từ đầu tới cuối dùng nước cưỡng chế làm lạnh, dựa vào quá trình bốc hơi mà hình thành ra. Mùa mưa mặc dù vừa qua, nhưng hôm trước vẫn rơi xuống một trận mưa không lớn không nhỏ, đại khái là trận mưa này làm lò gạch ngấm nước vào, mới khiến bọn hắn vô duyên vô cớ đạp phải vận cứt chó.

Cũng may lò nung xây lớn, các thú nhân không tiếc khí lực vận chuyển củi lửa, năm cái lò nung nung gạch ra đủ để xây kín phòng ở cho mấy nhà liền. Lập Hạ cùng tộc trưởng thương lượng qua một lần, để bọn hắn trước dùng đám gạch này xây một cái nhà to cực to, thuận tiện cho nhóm người bị thương vào ở trước, về sau nhà này liền thành phòng họp cho bộ tộc thương nghị sự tình, hoặc trở thành nhà kho gửi đồ ăn, gạch nung ra đợt sau mới bắt đầu xây dựng nhà cho mọi người. Ngõa Nhĩ Đặc vốn chuẩn bị xây nhà cho Lập Hạ – sứ giả Thú Thần – trước cơ, nhưng bản thân Lập Hạ đã yêu cầu như vậy, ông một phen suy nghĩ sau cũng vui vẻ gật đầu đồng ý, đồng thời cũng lần nữa cảm thán trong lòng: Lập Hạ là đứa bé ngoan.

Đợi đến thời điểm chính thức khởi công xây dựng, Lập Hạ vẫn bị đổ lên đầu sóng ngọn gió, tuy nói cậu không biết về chuyện xây nhà, nhưng so với đám thú nhân nghe đều chưa nghe qua, kiến thức của cậu thực sự phong phú có thể đè chết người.

Chuyện đầu tiên trước khi xây nhà là cần chọn địa điểm, địa phương có tính chất đất tơi cùng nơi lưng dựa sườn núi dốc không nằm trong diện suy xét, không nhắc tới nền móng bất ổn, chỉ cần là đất đá sạt lở từ trên núi xuống cũng khiến bọn cậu chịu đủ. Lập Hạ bằng vào chính kinh nghiệm nửa vời của mình, sau khi một vòng xem qua bộ lạc, vẫn thấy địa điểm ban đầu không tệ, địa thế bằng phẳng không nói, nguồn nước cũng rất thuận tiện. Đợt trước bộ lạc thanh lý cũng đã hoàn thành, vừa vặn thuận tiện cho bọn cậu xây dựng.

Hố làm móng của nhà lớn được đào rất nhanh, cứ như vậy, một khối chỉnh tề ngay ngắn tọa lạc tại một bên của bệ đá trên quảng trường, hố sâu gần ba mét. Thời điểm kiến thiết thành thị, khắp nơi đều là công trường kiến trúc, một cái nền cho tòa nhà cao mười tầng cũng phải sâu đến ba bốn tầng lầu, hiện tại phòng ở bọn cậu dựng cũng chỉ có một tầng, Lập Hạ cảm thấy độ sâu này có lẽ đã đủ rồi. Mười mấy thú nhân nghe theo phân phó của Lập Hạ, hoặc một người san đất, hoặc hai người một tổ vung dây leo sỉ mị cột đá lớn đem đất nện phẳng.

Hố to sau khi san đất làm phẳng thì còn có hai mét, thời điểm này bắt đầu thế gạch đắp đế móng. Bột mì, bột mạch lúc trước bị nước vào thực hiện sứ mạng cuối cùng của chúng nó, được trộn vào cùng cỏ dại, bùn đất, dựa theo kích thước bốn phía của gian nhà mà đắp lên tường gạch hơi cao so với mặt đất một chút; trước đó Lập Hạ đã để mọi người đổ bùn nhão quấy với đá vụn và cỏ dại vào trong khe xung quanh bên ngoài tường, khoảng không gian trong tường gạch cũng được thực hiện giống như vậy. Cỏ dại khắp nơi đều có, đá vụn cũng bị Lập Hạ dùng nguyên lý nhiệt trướng lạnh co mà làm chúng tách ra từ một tảng đá lớn, dù sao đá bên trong suối nhỏ cũng có hạn, hơn nữa khai thác quá nhiều sẽ phá hư hoàn cảnh. Đợi tới lúc hỗn hợp bùn cứng lại, liền trải một tầng gạch tại mặt trên, thế này mới tính đại công cáo thành phần móng.

Kế tiếp là lấy tường bốn phía nhô lên từ dưới đất làm cơ sở mà tiếp tục xây lên trên, trải qua kinh nghiệm đắp gạch xây tường lúc trước, các thú nhân đối công tác thế tường sau đó cực kỳ thuận buồm xuôi gió, phần cửa sổ Lập Hạ không thể làm ra thủy tinh hiện đại hóa, nhưng phòng không cửa sổ đối Lập Hạ loại người hiện đại này, quả thực không thể chịu được, cho nên sau một hồi liên tục cân nhắc, kết hợp với trình độ bộ lạc tại đại lục A Nhĩ, chỉ có thể biến thành cửa gỗ giống thời cổ đại, cái loại chống lên gậy đó, đương nhiên, tại đây không có các song cửa chạm trổ hoa văn, một tấm ván gỗ phù hợp kích thước liền OK rồi. Loại cửa sổ này để Lập Hạ cảm khái cả buổi, ngược lại các thú nhân cảm thấy không quan trọng lắm, dù sao đối với các thú nhân bộ lạc đã có thể làm ra cửa gỗ có trục xoay tròn, thì nhiều hơn một cái cửa sổ như vậy chẳng qua là cửa đi được đặt ngang ra mà thôi, đơn giản vô cùng.

Nóc phòng cái gì Lập Hạ không đi thay đổi, loại trước kia bộ lạc dùng cũng không tồi, chỉ chờ các thú nhân đi làm là tốt rồi.

Nhìn căn nhà đứng sừng sững lẻ loi trên quảng trường, toàn bộ lạc đều sôi trào. Vách tường rắn chắc, mặt đất bằng phẳng, bên trong phòng thông gió lại lấy sáng rất tốt, không một tộc nhân nào không vạn phần hưng phấn. Ngẫm lại bọn họ về sau cũng có thể ở phòng như vậy, mỗi người đều tràn ngập nhiệt tình. Ngõa Nhĩ Đặc đứng trên bục đá nhìn tộc nhân dưới đài, trong lòng cũng thực kích động.

“Phòng gạch đầu tiên trong bộ lạc chúng ta đã xây dựng xong! Mọi người đều đã tham dự ngay từ lúc bắt đầu quá trình kiến tạo, về sau mỗi nhà chúng ta đều có thể có phòng ở như vậy.”

Nhìn niềm vui sướng tràn đầy trên mặt tộc nhân, lời nói Ngõa Nhĩ Đặc lại xoay chuyển. “Động đất trước đó, chúng ta đã mất đi mười hai tộc nhân… Bọn họ trở về với ôm ấp của Thú Thần, để chúng ta ở nơi đây cầu khẩn Thú Thần, hy vọng bọn họ có thể lần nữa đầu thai tại bộ lạc Lang tộc chúng ta, trở thành một trong những thành viên dũng cảm, nghị lực của chúng ta.”

Quảng trường thoáng chốc yên tĩnh lại, sau khi mùa mưa chấm dứt, tộc trưởng liền dẫn đầu thú nhân đem những người đã mất mang đi an táng, hiện nay hết thảy đã quy về bình tĩnh, nhưng sự đau xót vẫn còn nguyên trong lòng mọi người, phòng ở mới xây bọn họ không thể thấy được rồi, về sau hết thảy bọn họ cũng không thể thấy nữa, hiện tại chỉ có thể cầu khẩn Thú Thần, để cho bọn họ lấy một dáng dấp mới kiến thức được những điều tốt đẹp này.

Mấy thú con trong bộ lạc biến thành cô nhi, tại mấy ngày này sau khi tiếp xúc đều đã tìm được gia đình thu dưỡng mới, thú nhân tuy cường đại, nhưng cũng được cái này mà mất cái kia, số lượng nhân khẩu tăng trưởng ít ỏi trong mấy năm nay liền có thể nói rõ hết thảy. Hiện tại có trẻ nhỏ để nhận nuôi, mọi người chính là dồn hết sức đi tranh thủ. Á Địch cũng chính thức tại lần đại hội này trở thành một thành viên mới trong gia đình Ân Tư Đặc, thỏa mãn tâm nguyện mấy người Lập Hạ.

Thời gian ngay tại từng ngày nung gạch xây nhà săn bắn gieo trồng mà trôi qua, điều không hoàn mỹ duy nhất, có lẽ là do động đất mà dẫn phát sóng thần, tại sau khi thú nhân đi dò xét bờ biển trở về, ruộng muối nhóm giống cái bộ lạc vất vả làm ra cũng đã bị nước cuốn trôi mất dạng. Lượng muối ăn tồn trong bộ lạc đã cạn kiệt, mọi người cũng chỉ có thể một lần nữa thông qua hai phương pháp đào ruộng muối cùng dùng bình gốm nấu muối mà thỏa mãn nhu cầu của toàn bộ lạc.

Nhóm thú nhân nung gạch thực sự rất tài giỏi, gạch từng tốp từng tốp xuất lò, sản lượng kinh người. Lập Hạ chống cằm cân nhắc, cứ theo đà này, phỏng chừng gạch xây tường vây bao quanh bộ lạc cũng sẽ được nung đủ. Nhà ở đang được xây, giường cũng cùng một lúc dựng lên, bằng không lại phải làm lại một lần nữa mới gọi là phiền toái. Tục ngữ nói một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao. Giường sưởi tại một đám người nhiều lần thử nghiệm thực sự làm ra rồi, đây càng là việc khiến toàn bộ tộc nhân vui đến mức cười không ngậm được miệng. Về phần nhà xí, vẫn là bị Lập Hạ biến thành hố xí tại nông thôn, cái loại ngồi để đi vệ sinh, dùng gạch xây và giội nước là trôi sạch sẽ đó. Nghĩ đến đây Lập Hạ liền muốn khóc, ngươi nói một chút, trên TV cái gì cũng chiếu, trong tiểu thuyết cái gì cũng ghi, nhưng tại sao lại không một người nào ở bên trong văn chủng điền phổ cập thoáng qua một phen phải xây nhà vệ sinh như thế nào? Lợi ích của quần chúng không phải chuyện nhỏ a! Đến thời gian cần, mới thấy hận đọc ít sách, tư liệu, nơi để tham khảo làm nhà vệ sinh cũng không có. Bất quá đây cũng chỉ là thổ tào chút mà thôi, có gian nhà vệ sinh không chỉ che gió che mưa như vậy, còn được giải thoát khỏi chuyện mỗi lần ra ngoài phải tránh trái tránh phải sợ giẫm trúng mìn. Không gian của chính mình ít nhất còn sản xuất ra giấy dầu, nghĩ vậy, Lập Hạ không khỏi đau đản thay cả đám thú nhân cùng giống cái, mỗi lần đi nhà xí liền tiện tay dùng gậy xoát qua là xong chuyện.

Chân Ân Tư Đặc không tốt, sống lâu trong lều bất lợi cho việc khôi phục. Tự cấp người già giống cái trong bộ lạc xây tốt phòng ở, Lập Hạ cũng không già mồm cãi láo, trực tiếp triệu tập một đám sức lao động trong bộ lạc bắt tay vào xây nhà lợp mái.

Lập Hạ dựa theo công dụng của nhà hiện đại mà làm một bộ bốn phòng một phòng khách, bốn gian phòng cậu cùng Ân Tư Đặc một gian, Á Địch một gian, một cái làm phòng ngủ cho khách, gian còn lại liền làm phòng trữ vật (kho). Tiến vào sân nhỏ, đập vào mắt đầu tiên chính là phòng khách rộng rãi, bên trái phòng khách là hai gian phòng ngủ đối nhau, bên phải là phòng bếp cùng một cái phòng ngủ khác. Cửa sổ phòng bếp hướng về phía sân nhỏ, mọi chuyện phát sinh trong sân đều có thể tại đây xem đến nhất thanh nhị sở. Trên vách tường phòng khách tiếp giáp với hai phòng ngủ đối nhau, làm một cái kệ bếp nấu nước, thời điểm lạnh giá mùa đông, đốt bếp lò nấu nước có thể cung cấp độ ấm cho hai phòng kia cùng giường sưởi. Bếp lò trong phòng bếp liền với gian cách vách, đồng dạng có thể đảm bảo đông ấm cả phòng. Cửa lớn phòng khách đối diện với phòng chứa đồ. Để tiện mùa đông bảo tồn thức ăn, Lập Hạ tại dưới mặt đất phòng chứa đồ đào một cái hầm nhỏ, cửa hầm sử dụng tấm ván gỗ đậy lên, thời điểm dùng nhấc ra là được. Nhà vệ sinh xây tại một góc tường viện, trung gian là lán mái bằng, nối liền từ bên đó đến phòng ở, như vậy có thể đảm bảo trời mưa hay tuyết rơi cũng không bị xối tới.

Giếng nước trong sân vẫn là cái vốn có kia, cây Lam quả cùng vườn rau ba tập vẫn giữ nguyên lai vị trí. Ngoại trừ mới đổi thêm một cối xay lớn ra, tường viện còn trống bên kia Lập Hạ định dựng lên mấy cái lều tiếp tục nuôi những động vật nhỏ như đám chim Cổ Lỗ chẳng hạn, dù sao trên đại lục A Nhĩ này, tại mùa đông có thể có chút thịt tươi mới thật sự rất không tồi.

Xét thấy năng lực động thủ của thú nhân cực mạnh mẽ, Lập Hạ rốt cuộc thông qua một phen câu thông cùng khoa tay múa chân mà nhận được bàn ăn cùng tủ quần áo bằng gỗ Ân Tư Đặc tự tay chế tạo, tuy không có ghế dựa, vẫn chỉ là ghế đôn, nhưng bởi vì đã lấy hết bộ phận gỗ trong lòng nên cực kỳ dễ di chuyển. Trong phòng bếp, nơi dựa vào tường xây một loạt bệ dài, chính giữa dùng tấm ván gỗ ngăn thành hai tầng trên dưới, Lập Hạ không ngừng nghỉ đem bộ đồ ăn của một nhà ba người xếp vào, các loại bình nấu cơm xào rau dựa theo chiều cao kích cỡ mà sắp xếp tốt, cuối cùng nhìn quá đơn điệu còn ngớ ngẩn thế nào đi ngắt một đóa hoa không biết tên cắm vào bình bày lên trên bàn mới coi như xong chuyện.

Trong phòng khách ngoại trừ bàn ăn cùng ghế ra, tạm thời không đặt những đồ vật khác, trong phòng ngủ, bề mặt của giường sưởi Lập Hạ trát lên một tầng vữa bùn, lại phủ lên gạch nung đặc biệt dành cho giường sưởi, sau đó trên cùng được Lập Hạ trải lên một tầng đệm da lông thật dày, vô luận là sờ lên hay là nằm lên đó đều cực kỳ thoải mái dễ chịu. Da lông dư thừa được gấp gọn chỉnh tề đặt trong tủ quần áo; chống lên cửa sổ tại một bên gian phòng, ánh mặt trời ấm áp liền tràn đầy cả gian.

Nhà mới của Lập Hạ lại để đám tộc nhân nhìn trợn tròn mắt, cho tới bây giờ bọn hắn cũng không biết phòng ở còn có thể được phân ra tinh tế như thế. Sau khi tại từng gian phòng đi thăm quan mấy lần, liền nhao nhao xoay người dùng khuôn đúc mô hình này về xây nhà. Chuyện cười, phòng ở tốt như vậy bọn hắn cũng muốn a. Tô Bỉ vốn ở cạnh nhà Ân Tư Đặc thì thôi đi, hiện tại ngay cả Mạc Lâm Đạt cũng đem nhà mới của mình xây tại một bên khác nhà Lập Hạ, nói là chuyển đến gần sang ăn cái gì cũng thuận tiện hơn. Bởi vậy, ngay sau đó Ba Khắc cũng đem nhà mới kiến tại phụ cận, nếu không phải nhà của tộc trưởng nhất định bắt buộc phải xây tại trung tâm bộ lạc, nói không chừng Ngõa Cách cũng đã sớm tại xung quanh nơi này vây lên một mảnh đất rồi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao: ở đây nguyên văn là ‘Tam cá xú bì tượng, tái quá Chư Cát Lượng/ 三个臭皮匠,  赛过诸 葛亮 / Ba người thợ giày ( 裨将 / phó tướng – hiện tượng đồng âm) còn hơn Gia Cát Lượng. Chỉ nhiều người đồng tâm hiệp lực có thể tìm ra biện pháp tốt. 
Hố xí nông thôn không phải hố xí tự hoại ngày nay chúng ta hay dùng, mà nó đơn giản chỉ là cái hố, phải ngồi xổm mỗi khi đi và lo sợ bất an té xuống bên dưới đó, muốn biết rõ hơn, mọi người vào đây: vi.wikipedia.org/wiki/H%E1%BB%91_x%C3%AD

Ghế đôn: nó là mộc đôn, hay là một đoạn thân cây cắt phẳng hai đầu tạo thành ghế ngồi đơn giản, cho nên nó rất nặng, nhưng tại đây nó đã được khoét rỗng phần gỗ bên trong, nên biến thành nhẹ =))))

Vữa bùn: mình cũng không biết nó là gì đâu ~.~ sau một hồi tìm kiếm thì thấy nó thích hợp nhất, nên để luôn là vậy, còn tại sao thấy nó thích hợp nhất, bó tay ~