Trọng Sinh Để Đến Bên Anh

Chương 65: Đi Du Học






Sau ngày hôm đó cô đúng là rất sợ hãi , chỉ biết trốn trong phòng kể cả Hứa Gia Lâm có gọi cô cũng không mở cửa ra nhưng chỉ đến hôm sau Hứa Gia Lâm lại dụ dỗ cô bằng mấy cái bánh kem cỡ lớn , nhìn chúng vừa to vừa hấp dẫn như vậy cô liền quên hết cái chuyện kinh khủng kia mà chạy xuống dưới nhà ăn bánh.

Nhưng mà vừa đặt chân xuống phòng khách thì trước mặt cô hiện lên tầm năm , sau người đàn ông cao to lực lưỡng , đã vật còn chơi luôn bộ đen từ đầu tới chân làm coi giật cả mình .
Hứa Giai Kì né mấy người đó ra , chạy đến chỗ Hứa Gia Lâm đang ngồi .
–" Anh hai , bọn họ là ? " Hứa Giai Kì e dè lên tiếng
–" Vệ sĩ của em ! " Hứa Gia Lâm nói rồi đưa tay ẩn một chiếc bánh kem và một cái dĩa sang chỗ cô
–" Vệ sĩ ? Em không cần ! " Hứa Giai Kì cho một miếng bánh vào miệng rồi nói
–" Không cần ? Vậy từ giờ em ngoan ngoãn ở yên trong nhà cho anh ! Không được bước ra khỏi nhà một bước ! " Hứa Gia Lâm nhấn mạnh câu cuối

Lần trước vì anh sơ xuất nên mới để Hứa Giai Kì trốn ra ngoài vào buổi tối như vậy ! Anh sẽ không để chuyện này lặp lại lần nữa.

Hứa Gia Lâm đã cho người canh gác xung quanh Hứa gia , kể cả là sáng hay tối đi chăng nữa thì cũng sẽ luôn có người.

Để bảo đảm an toàn cho Hứa Giai Kì khi ra ngoài , Hứa Gia Lâm đã tự mình chọn vài người tài giỏi ở Hắc Long Bang để bảo vệ cho cô !
–" Được rồi ! Em cần , rất rất cần ! " Hứa Giai Kì vội vàng nói , dù sao có vệ sĩ cũng tốt hơn không có với lại cô cũng không muốn ở trong nhà mãi đâu !
–" Ngoan lắm ! " Hứa Gia Lâm xoa xoa đầu cô rồi chia ánh mắt nguy hiểm về phía sáu người kia " Bảo vệ tốt cho Giai Kì , nếu con bé mà bị làm sao thì mấy người chết chắc ! "
–" Chúng tôi sẽ bảo vệ tốt cho tiểu thư ! " Bọn họ đồng thanh nói , lão nhị đáng sợ quá , cái ánh mắt vừa rồi họ không muốn nhìn thấy lần nữa đâu
–" Em lên phòng trước đây ! " Hứa Giai Kì vội vã cầm theo chiếc bánh rồi chạy đi
–" Tiểu thư , để tôi đem lên cho người ! " Một người trong số những vệ sĩ của cô lên tiếng
–" Không cần , không cần ! Tôi tự làm được ! Mọi người cứ tự nhiên như ở nhà , không có gì phải ngại ! Muốn ăn uống gì cứ vào phòng bếp lấy không thì nói với anh hai của tôi ! Vật nha ! " Hứa Giai Kì vội từ chối rồi nói một lượt sau đó nhanh chân bước lên lầu .
Những anh vệ sĩ : \(◎\_◎;\)
Hứa Giai Kì vừa nói với bọn họ cứ tự nhiên như ở nhà ?! Thật ra bọn họ cũng muốn tự nhiên lắm chứ nhưng cứ nhìn thấy mặt của lão nhị là tự nhiên không nổi !
Hứa Gia Lâm nhìn theo bóng lưng của Hứa Giai Kì , cô chịu ra ngoài là tốt rồi.


Mấy hôm trước Hứa Giai Kì chỉ nhốt mình ở trong phòng , đến giờ cơm thì anh sẽ mang thức ăn đến cho cô.

Đợi đến khi Hứa Gia Lâm đi thì Giai Kì mới mở cửa ra lấy đồ ăn , sau khi ăn xong lại lặng lẽ để chén bát vào cái khay rồi để ra ngoài.

Hiện giờ cô đã tốt lên rất nhiều !
Hứa Giai Kì ở trong phòng , vừa ăn bánh vừa nghĩ về một chuyện.

Thật ra cô đã dùng mấy ngày nay để suy nghĩ không biết có nên đi du học ở nước ngoài hay không ! Thành tích của cô cũng chỉ thuộc loại kha khá , muốn giúp Hứa thị phát triển mạnh hơn nữa thì cô phải thật giỏi.

Nhưng cô lại không muốn tiếp tục học ở Học viện hoàng gia vì hai con người đáng ghét nào đó vậy nên cách tốt nhất là đi du học .
Suy nghĩ một hồi Hứa Giai Kì quyết định sẽ sang Anh học tiếp hai năm còn lại , lấy cái bằng tốt nghiệp loại giỏi về khoe với Hứa Gia Lâm và Lục Hạo Thiên sau đó thì đi làm ở một công ty nào đó để có thêm kinh nghiệm rồi mới quay về giúp anh hai điều hành Hứa thị .

Nhưng mà vừa sảy ra chuyện vừa rồi liệu Hứa Gia Lâm có đồng ý cho cô một mình ở nước ngoài học tập không chứ ?! Câu trả lời thì cô nghĩ sẽ là ...!không !
Trước nay Huứa Gia Lâm đâu có cho cô đi đến chỗ nào một mình.

Có mỗi một lần đến thành phố T chơi nhưng mà ông anh của cô lại nhờ Lục Hạo Thiên chăm sóc .
Giờ cô nói muốn sang nước ngoài du học một mình có khi nào bị Hứa Gia Lâm nhốt lại cho đến khi cô dẹp cái suy nghĩ này không ?!
Nhưng mà cô làm vậy cũng vì muốn giúp đỡ Hứa Gia Lâm mà ! Vậy có nên đi nói với Hứa Gia Lâm không nhỉ ? !
Hứa Giai Kì ngồi trên giường nghĩ đi nghĩ lại về vấn đề này , cái bánh kem cỡ lớn kia cũng dần dần , dần dần mà " bốc hơi " hết , không còn lại một mảnh vụn nào !!!.