_" Chúng ta đi thôi ! " Lục Hạo Thiên kéo cô đứng dậy rồi nói
_" Đi đâu ? Em còn chưa ăn xong mà ! " Hứa Giai Kì bất mãn nhìn anh nói
_" Lên phòng ! Còn những thứ này ...!cô mang lên phòng làm việc chô tôi ! " Lục Hạo Thiên nhìn đống đồ rồi nói với Hạ Mai đang đơ ở đó
_" Tôi ...!tôi sao ? " Cô ta giật mình hỏi lại , vậy có nghĩa là cô ta không bị đuổi việc ...
_" Ở đây còn ai khác sao ? Nhớ là đi nhanh lên không thì đừng trách tôi ! " Lục Hạo Thiên nói rồi kéo Hứa Giai Kì đi luôn
Còn Hạ Mai thấy anh nói vậy liền vui vẻ vô cùng , cô ta lại sắp được đi lên phòng của Lục Hạo Thiên.
Thử hỏi trong cái công ty này ai có thể bước vào phòng làm việc của Lục tổng chứ ! Lần này cô ta được nở mày nở mặt rồi !
Nhưng nhìn lại những thứ ở trên bàn làm cô ta hơi ngán ngẩm , chừng này đồ ăn cô ta phải đi mấy lượt mới mang hết lên đó được chứ ?!! Vì sự nghiệp sau này , cô ta đành phải ngậm ngùi ôm chút đồ vào người rồi đi ra phía thang máy dành cho nhân viên.
Vừa bước đến nơi thì một người đi đến dán biển báo sửa chữa .
_" Thang máy vẫn bình thường mà , anh dán cái biển báo này làm gì vậy ? " Cô ta khó chịu , nhăn mày nhìn người kia
_" Tôi là người bảo trì tất cả thang máy ở trong Lục thị này , hôm nay tôi kiểm tra thấy có một chút trục trặc nên phải sửa lại.
Những thang máy khác cũng không sử dụng được đâu nên phiền cô đi thang bộ vậy ! " Hắn liếc nhìn cô ta rồi nói
_" Nhưng không phải hồi nãy Lục tổng vẫn sử dụng thang máy bình thường sao ? "
_" Đó là thang máy dành riêng cho Lục tổng , tất nhiên sẽ không xảy ra một chút trục trặc gì ! Cô dừng ở đây nói nhiều nữa để tôi còn làm việc ! " Hắn xua tay đuổi cô ta đi
Cô ta nhìn chiếc thang máy mà đau lòng , Lục Thị có tất cả hơn một trăm tầng mà phòng làm việc của Lục Hạo Thiên ở tầng cao nhất , thêm nữa đây mới là tầng hai mươi tám.
Vậy có nghĩa cô ta phải leo hơn bảy mươi tầng nữa mới đến phòng làm việc của Lục Hạo Thiên ! Như thế có khác nào giết người đâu chứ ! Chỗ thức ăn mà Hứa Giai Kì lấy chỉ sợ cô ta đi thêm vài lượt cũng chưa mang hết lên được ! Cô ta thực sự không muốn đi nữa , nhưng mà nếu không mang lên thì ai biết Lục Hạo Thiên sẽ làm gì chứ !
Nghĩ một lúc , cô ta quay lại cantin tìm vài chiếc túi nilon rồi để hết dố đồ ăn , thức uống của Hứa Giai Kì vào đó.
Tưởng chừng mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhưng không ...!mười túi đồ , hai tay mỗi tay năm túi đầy , vừa leo lên được tầng kế tiếp cô ta mệt đến nỗi thở không ra hơi.
Trong lòng đang chửi thầm Hứa Giai Kì , lấy nhiều đồ ăn như vậy rồi cô ta lại là người mang lên hầu hạ .
Cứ vậy , từng phút từng phút trôi qua cũng đã hơn một tiếng đồng hồ.
Cô ta thân tàn ma dại lết đến phòng làm việc của Lục Hạo Thiên.
Dáng vẻ chật vật , tóc tai bù xù , người không ra người , ma không ra ma của cô ta khắp Lục thị giờ không ai là không biết .
Cốc ...!cốc ...!cốc ..
_ " Lục ...!Lục tổng ..
tôi ..
tôi mang đồ ..
đến ..
đến rồi ! " Cô ta vừa nói vừa thở hồng hộc
_" Mang vào " Giongj nói của Lục Hạo Thiên từ trong vọng ra
Cô ta cũng nhanh chóng mở cửa ra , trước mắt liền thấy Hứa Giai Kì đang cầm dĩa ăn một chiếc bánh kem to đùng ngay trong văn phòng của Lục Hạo Thiên.
Bên cạnh chiếc bánh đó chính là vài hàng li trà sữa đầy đủ mọi loại vị.
Cô ta vất vả mang số đồ này lên cho Hứa Giai Kì vậy mà ở đây Hứa Giai Kì còn ngồi ăn ngon lành.
Vậy công sức của cô ta ...!đổ sông đổ biển hết rồi .
_" Chị đi lâu quá đó chị gái ! Hơn một tiếng dồng hồ mới mang được đồ lên ! Chị làm gì dưới đó vậy ? " Hứa Giai Kì ngước đầu lên nhìn cô ta rồi nói.
Đi thang máy chỉ mấy vài phút là đến nơi cơ mà !
_" Là ..
thang ..
thang máy bị hỏng ..
nên chị mới đi lâu như vậy ! "
_" Suốt ngày viện lí do ! Hôm nay cô tăng ca đến sáng mai cho tôi ! Nếu vẫn chưa xong việc thì cô liền biến khỏi Lục thị ! " Lục Hạo Thiên lạnh lùng lên tiếng.
Rõ ràng hồi nãy anh vẫn đi thang máy bình thường , vậy mà cô ta lại nói thang máy bị hỏng ...
_" Lục tổng ...!tôi tôi ..." Cô ta vội vàng nói , muốn giải thích
_" Đi ra ngoài ! " Giọng nói của Lục Hạo Thiên trở nên lạnh lẽo hơn , mùi trên người cô ta tỏa ra làm anh vô cùng khó chịu .
_" Dạ ! " Cô ta ủy khuất lên tiếng , đặt mấy túi đồ lên bàn rồi nhanh chóng rời khỏi văn phòng của Lục Hạo Thiên .
Cô ta vừa đi khỏi , Hứa Giai Kì cầm một li trà sữa tiến lại gần Lục Hạo Thiên
_" Uống đi nè ! " Hứa Giai Kì đưa ông hút lên miệng Lục Hạo Thiên
_" Em uống chán rồi ? " Lục Hạo Thiên nói , mùi thơm thoang thoảng phát ra từ người cô nhanh chóng bao quanh lấy anh
_" Không phải anh đang khó chịu sao ? Uống một chút sẽ thấy tốt hơn ! " Hứa Giai Kì ngây ngô nhìn anh nói , đôi mắt long lanh giống như chứa những ngôi sao nhỏ trong đó
Lục Hạo Thiên nghe vậy liền uống lấy một ngụm , gương mặt không cảm xúc trả lời cô :
" Đúng là tốt hơn rồi ! "
_" Vậy anh cười đi mau lên ! " Hứa Giai Kì nở một nụ cười rồi nói " Anh biết không ? Lúc anh cười rất đẹp trai đó nha ! "
_" Thật sao ? " Lục Hạo Thiên giả ngơ hỏi cô , chư thật ra anh biết mình cũng rất đẹp trai mà ....
Hứa Giai Kì không trả lời anh , chiếc đầu nhỏ gật gật liên tục
Lục Hạo Thiên nhìn dáng vẻ của cô nhóc trước mặt , không kìm được liền bật cười ! Hứa Giai Kì dễ thương quá đi mất ...