Trọng Sinh Để Đến Bên Anh

Chương 23: Giúp !






Cốc ...!cốc ...!cốc
\_" Hạo Thiên em vào được không ? " \- Hứa Giai KÌ đứng bên ngoài do dự một lúc rồi lên tiếng
\_" Vào đi " \- tiếng nói bên trong vọng ra
Vùa nghe Lục Hạo Thiên nói xong , Hứa Giai Kì liền mở của đi vào thì thấy Lục Hạo Thiên đâng ngồi thẩn thờ nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

Vẻ mặt trầm tư như đang suy nghĩ gì đó.

Cô cũng không ngần ngại di chuyển đến bên chiếc giường của anh rồi nằm xu
\_" Hạo Thiên , anh bị sao vậy ? sáng giờ em thấy anh lạ lắm " \- Hứa Giai Kì lên tiếng , quan sát vẻ mặt của Lục Hạo Thiên

\_" Anh không sao , chỉ đang nghĩ mấy chuyện ở công ty thôi ! Em sang đây có chuyện gì ? "
\_ " À , em cho anh xem cái này ! " \- Nói rồi cô mở điện thoại lên , ngón tay di chuyển trên màn hình rồi ấn vào phần thư viện.

Bên trong là mấy tấm ảnh của Hạ Lăng Tuyết cùng Ngô Khải Phong.

Cô bật dậy , chạy về phía Lục Hạo Thiên , từ đằng sau khua khua chiếc điện thoại ngay trước mặt anh.

\_ " Cái này ...!em đưa anh xem cái này làm gì ? " \- Lục Hạo Thiên bất ngờ , quay về phía sau nhìn cô , nhíu mày hỏi
\_ " Hạo Thiên , em bị người ta cắm sừng rồi , anh phải giúp em trả thù " \- Hứa Giai Kì đi đến trước mặt Lục Hạo Thiên , đưa bàn tay ra nắm lấy bàn tay to lớn của anh lay lay , đôi mắt long lanh phủ một tầng hơi nước
Lục Hạo Thiên bất ngờ nhìn hành động của cô , lúc anh lên gọi cô xuống ăn sáng thì vừa nhìn điện thoại vừa cười , không lẽ lúc đó là nhìn mấy bức ảnh này ...!nhưng mà lúc đó nhìn vẻ mặt cô như đang tính kế gì đó bây giờ lại quay sang nhờ anh trả thù giúp là sao? Không lẽ là cô lợi dụng anh sau đó lại vứt bỏ anh không chút thương tiếc ....
\_" Giai Kì , ý em là sao ? Em là đang đau lòng không muốn tự tay mình làm tổn thương người mình yêu , lợi dụng anh để tống tên đó đi khỏi tầm mắt của em sau đó vứt anh lại luôn ?" Lục Hạo Thiên nhíu mày nhìn cô , vẻ mặt tối đi mấy phần
\_" Không phải ! không phải ! anh nghĩ sao mà bảo em đau lòng , không muốn làm tổn thương tên đó chứ " \- Hứa Giai Kì vội vàng nói " Hắn ta dám làm điều này sau lưng em , em chưa giết chết hắn là may rồi ! "
–" Em cũng đâu phải muốn lợi dụng anh xong rồi vứt , em đâu phải loại người như thế" \- Giai Kì cúi đầu xuống nhỏ giọng nói
\_" Vậy đưa anh xem mấy cái này là có ý gì ? anh giúp gì được cho em ngoài làm cái tập đoàn cỏn con đó phá sản đâu chứ ! " \- Lục Hạo Thiên kéo cô ngồi xuống ngay bên cạnh mình rồi lên tiếng
\_ " Hơ hơ , việc phá sản cứ để sau đã , em còn phải lấy tiền của tên đó đi ăn chơi , anh giúp em in khoảng vài trăm bức ảnh trong đây là được " \- cô nhanh miệng nói , tay lướt lướt mấy tấm ảnh trong điện thoại của mình
\_ " Để làm gì ? "
\_ " Để mấy bữa nữa phát cho cả học viện xem ý mà , em muốn xem bộ dạng của bọn chúng sau khi nhìn thấy mấy tấm ảnh này " \- Cô cười hì hì quay sang nói với anh

\_ " Ý em trả thù chỉ có vậy thôi sao ? nhẹ nhàng quá đó " \- Lục Hạo Thiên uống một ngụm nước rồi lại nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ
\_" Em còn một đoạn video của hắn và Hạ Lăng Tuyết nữa , lúc nào rảnh thì gửi cho giới truyền thông chơi " \- Cô lại đi đến trước mặt anh " Vậy rốt cuộc có giúp em không đây ? anh không giúp thì em đi tìm người khác !"
\_" Anh giúp , chút nữa gửi ảnh qua cho anh " \- Lục Hạo Thiêm mỉm cười nhìn cô nói
\_ " OK ! thank you ! em về phòng đây ! pái pái!" \- nói rồi cô vẫy tay tạm biệt anh rồi nhanh chân về phòng của mình .
Cô biết chắc chắn Lục Hạo Thiên sẽ giúp cô mà , cô là đang rãnh rỗi không có gì để làm nên mới muốn làm phiền anh một chút , tiện thể xem anh có bị gì hay không nhưng nhìn dáng vẻ của anh chắc là vẫn bình thường.

Cô đã tính hết rồi , nếu anh bị bệnh thì cô sẽ kêu dì Thẩm chăm sóc cho anh chứ cô đâu biết chăm sóc người bệnh , còn nếu anh vẫn bình thường thì cô sẽ nhờ anh in mấy bức ảnh đó ra , dù sao anh cũng đang rảnh , làm mấy việc vặt cho đỡ chán.

Cô cũng muốn để Lục Hạo Thiên biết mình đã không còn chút tình cảm nào với tên Ngô Khải Phong kia nữa.

Cô hi vọng Lục Hạo Thiên sớm nói tình cảm của mình cho cô biết.

Cô không muốn anh lại dấu diếm tình cảm của mình như kiếp trước , cô muốn kiếp này anh phải sống một cách vui vẻ.


Kiếp trước chờ đợi tình cảm của cô những tám năm mà không được đáp trả lại.

Anh âm thầm yêu cô , âm thầm chôn dấu tình cảm của mình không cho cô biết , đến khi anh chịu nói ra thì cũng là lúc mà cô rời khỏi trần thế.

Lúc đó cô muốn đáp lại tình cảm của anh dành cho mình cũng không được nữa.

Kiếp trước cô đã để anh làm lãng phí suốt tám năm , lãng phí cả tuổi thanh xuân chỉ để chờ đợi tình cảm của cô , kiếp này cô sẽ bù đắp tất cả lại cho anh .