Trọng Sinh Cưng Chiều Cả Đời

Chương 19: Chương 19






[Trong nháy mắt nghe được tên của Ngô Trác, Bùi Niệm không khỏi cảm thán mình gặp may.

Hai người này tuy rằng cậu không quen biết, nhưng kiếp trước đã từng nghe qua tên của bọn họ.
Kiếp trước có tất cả mười căn cứ lớn mạnh nổi tiếng cả nước, đứng đầu là căn cứ kinh đô, thứ hai chính là căn cứ Quang Minh của Triệu Tử Hiên, mà Ngô Trác cùng Tạ Nhất Thần chính là thủ lính của căn cứ xếp thứ năm.]
------------------------------------
Edit: Giản Mân
Có vẻ như trước mạt thế cũng không có nhiều người di chuyển trên đường cao tốc nên hiện tại tang thi trên đường không có bao nhiêu, Tạ Nhất Thần cùng Ngô Trác đi theo sau xe nhóm Triệu Tử Hiên một đường coi như thuận lợi.
Trước mạt thế bọn họ chỉ là sinh viên bình thường, cùng nhau thuê một căn hộ bên ngoài, ngủ ba ngày, may mắn không biến thành quái vật.
Nhìn vào những tin tức và bài đăng tràn ngập trên Internet, Tạ Nhất Thần cùng Ngô Trác hai ngày mới bắt đầu cũng giống những người khác, dựa vào một thùng mì ăn liền trải qua hai ngày đó.
Thẳng đến ngày thứ ba thấy đám người Triệu Tử Hiên ở siêu thị đối diện bọn họ đánh tang thi, bọn họ mới cố lấy dũng khí đi xuống tìm đồ ăn, sau đó Tạ Nhất Thần cùng Ngô Trác luôn chú ý hành động của nhóm Triệu Tử Hiên.
Vốn dĩ bọn họ còn đang buồn bực vì hôm nay không gặp được nhóm Triệu Tử Hiên, lại nhìn thấy mấy chiếc xe đặc biệt phóng qua, để ý người lái, hai người mới ý thức được nhóm người này có khả năng rời khỏi thành phố.
Tình hình đã như vậy, hai người cũng bất chấp đem mấy vật tư mới thu thập được lên xe, đi theo nhóm Triệu Tử Hiên.
Thấy hai xe phía trước ngừng lại, Tạ Nhất Thần cùng Ngô Trác không sợ bị phát hiện, cũng ndừng lại.
Qua bữa trưa, nhìn xe đằng sau không có động tĩnh gì, Bùi Niệm liền kéo Triệu Tử Hiên đi xem tình huống.
Kiếp trước sau khi mạt thế bùng nổ, bởi vì đến quá bất ngờ, nên có không ít người đi theo Triệu Tử Hiên.


Cũng chính vì vậy Triệu Tử Hiên rất nhanh thành lập đội ngũ, hắn vì Bùi Niệm nên không nghĩ rời khỏi D thị, trực tiếp ở D thị phát triển lớn mạnh.
Nhưng đời này lại không giống, Triệu Tử Hiên trước khi mạt thế đến đã cho người làm nghỉ hết, hơn nữa bọn họ gấp rút muốn đến T thị, nếu như trên đường gặp được người phẩm chất không tồi, thu nhận cũng không phải lựa chọn tồi.
Vừa đi qua, Bùi Niệm liền thấy Tạ Nhất Thần cùng Ngô Trác đang gặm bánh mì.
"Chào a, hai người muốn đi đâu đây?!"
"À....., thực ra chúng ta là đi theo các ngươi ra khỏi thành phố." Dù sao cũng đã đến nước này rồi, Tạ Nhất Thần không có ý định giấu diếm.
"Vì cái gì muốn đi theo chúng ta?!" Bùi Niệm có chút nghi hoặc, hai người này kiếp trước cậu chưa từng gặp qua.

Tại mạt thế nguy hiểm như vậy, hai người kia chưa chuẩn bị cái gì liền đi theo bọn họ, không khác gì tự sát cả.
"Mấy ngày nay chúng ta có nhìn thấy đội mấy người đánh tang thi, tất cả đều rất mạnh, chúng ta muốn gia nhập đội ngũ của mấy người." Trải qua mấy ngày quan sát, bọn Tạ Nhất Thần tuy biết thực lực của Bùi Niệm không cao như người khác, nhưng không dám coi thường cậu.
"Gia nhập đội ngũ chúng ra?! Các ngươi không định đi tìm người thân các ngươi sao?!" Bùi Niệm có chút buồn bực, theo lý mà nói bọn họ trẻ tuổi như vậy, hẳn là sẽ nghĩ biện pháp trở về bê cạnh ba mẹ a.
"Hắn lớn lên trong cô nhi viện, ba của ta là một con sâu rượu, căn bản không quan tâm đến ta." Ngô Trác phẫn hận nói, hai người bọn họ tuy học cùng trường nhưng không quen biết, sau này vì cùng làm thêm ở cửa hàng tiện lợi mới thân thiết.
"Như vậy a, các ngươi không tự giới thiệu sao?!" Không có vướng bận, vừa vặn có thể gia nhập đội ngũ giúp đỡ.
"Ta là Ngô Trác, y là Tạ Nhất Thần."
Trong nháy mắt nghe được tên của Ngô Trác, Bùi Niệm không khỏi cảm thán mình gặp may.

Hai người này tuy rằng cậu không quen biết, nhưng kiếp trước đã từng nghe qua tên của bọn họ.

Kiếp trước có tất cả mười căn cứ lớn mạnh nổi tiếng cả nước, đứng đầu là căn cứ kinh đô, thứ hai chính là căn cứ Quang Minh của Triệu Tử Hiên, mà Ngô Trác cùng Tạ Nhất Thần chính là thủ lính của căn cứ xếp thứ năm.
Nghe nói hai người kia là một đôi người yêu đồng tính, Ngô Trác dị năng hệ kim, Tạ Nhất Thần là dị năng hệ tốc độ.

Hai năm sau mạt thế, bởi vì tang thi càng ngày càng lợi hại, hai người kia liền phân công hợp tác, một người chủ nội một người chủ ngoại, đem căn cứ xử lý gọn gàng ngăn nắp.
"Ta là Bùi Niệm, hắn là Triệu Tử Hiên, hoan nghênh các ngươi gia nhập." Cứ như vậy có thêm hai người mới gia nhập đội ngũ của Triệu Tử Hiên, Bùi Niệm tự nhiên là nhiệt liệt hoan nghênh.
"Cảm ơn, cảm ơn, vốn dĩ hai chúng ta đánh liều đi theo sau mọi người, hiện tại có thể gia nhập đội ngũ của mọi người thực sự là quá tốt."
Trước khi mạt thế bùng nổ Ngô Trác thường xuyên xem tiểu thuyết, tiểu thuyết mạt thế cũng đọc không ít.

Tỉnh lại sau khi hôn mê ba ngày, nhìn xuống lầu thấy mấy thứ sắc mặt đen ngòm, cử chỉ thập phần chậm chạp, Ngô Trác liền không khỏi nghĩ đến tang thi nói đến trong tiểu thuyết.
Từ khi nhìn thấy tang thi kia, Ngô Trác vẫn luôn trong trạng thái lo lắng đề phòng, sợ mình không thể bảo vệ Tạ Nhất Thần.

Hai người thông qua làm chung mà quen biết, trong quá trình tìm hiểu, hắn càng ngày càng có hảo cảm với đối phương, sau đó hai người họ cứ như vậy dọn về ở cùng nhau.

Tuy rằng hai người kiếm không được bao nhiêu tiền, nhưng vẫn cắn răng thuê một căn hộ ở bên ngoài ở chung, không nghĩ tới vừa trải qua đoạn thời gian vất vả kia, mạt thế liền đến.
Khi thấy nhóm người Triệu Tử Hiên đánh tang thi, Ngô Trác bắt được một tia hy vọng, chỉ cần gia nhập đội ngũ của Triệu Tử Hiên, Ngô Trác tin tưởng chính mình có thể bảo vệ Tạ Nhất Thần tốt hơn.


Hai người xưa nay có chuyện gì cũng chia sẻ với nhau, hắn lập tức nói cho Tạ Nhất Thần biết dự định của mình, xem ý tứ của Tạ Nhất Thần.
Đối với Ngô Trác, Tạ Nhất Thần thập phần tín nhiệm, nếu Ngô Trác đã nói như vậy, y tự nhiên sẽ không phản đối.

Trải qua mấy ngày quan sát, thấy Triệu Tử Hiên đối với Bùi Niệm chăm sóc, càng khiến họ thêm kiên định với quyết định gia nhập đội ngũ.
"Tiểu đội chúng ta mới thành lập không lâu, các ngươi có thể gia nhập ta là cầu không được.

Như vậy đi, các ngươi ngồi vào xe đi phía trước, cùng bọn họ thương lượng chia ca lái xe, về sau chúng ta chính là người cùng một đội ngũ rồi."
Nhiều thêm hai người thực lực mạnh gia nhập, Bùi Niệm nghĩ bên xe Triệu Lập Hiên có hai tiểu cô nương, trực tiếp để bọn họ ngồi xe của nhóm Triệu Lập Hiên.
Nghe thấy Bùi Niệm nói vậy, Ngô Trác cùng Tạ Nhất Thần không khỏi nhìn về phía Triệu Tử Hiên, thấy hắn gật đầu, mới bở xe đi về đằng trước.

Xe này bọn họ mới chỉ trả tiền đặt cọc, hiện tại đã là mạt thế nên cũng không cần trả hết, ném đi không có một chút đau lòng nào.
"Ha Ha, chúng ta lại có thêm hai cường giả thực lực không tồi gia nhập." Bùi Niềm cười tủm tỉm nói.
Kiếp trước Triệu Tử Hiên có vô số thủ hạ cường giả, cho dù là khi mạt thế mới bắt đầu cũng không ít thủ hạ mạnh mẽ.

Nhưng hiện tại mạt thế bùng nổ rồi nhưng bên người Triệu Tử Hiên lại chỉ có mấy người, Bùi Niệm phiền lòng muốn chết, bây giờ nhìn đội ngũ từ từ phát triển, cảm thấy nhẹ nhõm hơn không ít.
"Đều là Tiểu Niệm mang lại may mắn cho anh." Nói xong, Triệu Tử Hiên liền ôm người hướng xe mà đi.

Chậm trễ một hồi như vậy, bảo bối của hắn đã tiêu cơm rồi, nên tiếp tục lên đường.
Nghe Triệu Tử Hiên nói vậy, Bùi Niệm không khỏi xấu hổ.


Trọng sinh một lần, Triệu Tử Hiên càng ngày càng chiều cậu.
Ngô Trác cùng Tạ Nhất Thần đã lên xe đằng trước, Triệu Tử Hiên mang theo Bùi Niệm lên xe liền hạ lệnh xuất phát.
Thấy hai thanh niên trẻ tuổi lên xe, sau khi bọn họ tự giới thiệu liền ngồi không được tự nhiên, Triệu Khoan từ trong tủ lạnh cầm ra hai trái táo đưa cho hai người.

"Hai thanh niên, nếu đại thiếu cho các ngươi gia nhập đội ngũ, chính là người của đội ngũ, về sau có nhu cầu gì không cần khách khí, cứ nói cho ta biết." Có thể được đại thiếu tán thành gia nhập đội ngũ, tự nhiên liền là người một nhà, hơn nữa hai thanh niên này còn trẻ tuổi như vậy, hắn tự nhiên chiếc cố một chút.
"Cảm ơn anh, anh Triệu Khoan."
Hai người cầm táo đều rất cảm kích nói, từ sau khi mạt thế đến, bọn họ ăn không phải bánh mỳ thì chính là mì ăn liền, đã vài ngày không ăn trái cây, không nghĩ tới vừa mới gia nhập đội ngũ đã được đãi ngộ tốt như vậy.
"Không cần cảm ơn, ăn táo đi rồi nghỉ ngơi một chút, bởi vì trong xe có hai tiểu cô nưng, giường nhường cho hai nàng, các ngươi tự mình tìm địa phương nghỉ tạm, chờ sau khi ăn xong cơm tối nhờ các ngươi đổi ca lái xe mấy giờ."
Vốn dĩ Triệu Khoan đều phải đi chuẩn bị đồ ăn mỗi ngày, không nên lái xe, nhưng người trong đội ngũ quá ít, cũng chỉ có thể an bài như vậy.

Hiện tại có thêm người mới gia nhập, là thanh niên trẻ tuổi khỏe mạnh, đương nhiên phải chia ca lại lần nữa.
"Anh Triệu Khoan có chuyện gì cứ phân phó, chúng ta đảm bảo phục tùng." Nếu đã gia nhập đội ngũ đương nhiên phải tuân theo quy định của đội ngũ, Ngô Trác cùng Tạ Nhất Thần đều là người lớn lên trong khó khăn, tự nhiên không ngại khổ cực.

Nghe Ngô Trác nói vậy, Triệu Khoan cũng an tâm hơn, không nghĩ tới hai thanh niên này lại hiểu chuyện như vậy, hắn ban đầu còn lo lắng họ không chịu được khổ.
Sự tình diễn ra ở xe phía trước, Triệu Tử Hiên cùng Bùi Niệm tất nhiên không biết, đem hai người kia sang bên kia, Triệu Tử Hiên tin tưởng Triệu Khoan sẽ an bài hợp lý, căn bản không cần hắn nhọc lòng.
Hiện tại việc Triệu Tử Hiên muốn làm nhất chính là ôm Bùi Niệm ngủ nướng, mà quả thực hắn đã làm vậy..