Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 556: Từng Người Biểu Hiện




Mặt đất nứt lở thành vô số khe rãnh như mạng nhện, cấp tốc lan tràn đến vị trí của con Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa.

- “Bạo!”

‘Rầm rầm…’

-1744 (Choáng)

Sau một tiếng rống lớn của Terrell, ngay ở điểm cuối tiếp xúc, một luồng khí nóng cuộn trào từ khe nứt mà ra. Khí nóng với áp suất cực mạnh đánh tới, khiến con Boss choáng váng đầu óc trong một giây khắc ngắn ngủi, vừa đủ để cưỡng chế cắt ngang quá trình thi triển kỹ năng của nó.

Terrell kịp thời cứu viện, để cho Louis có cơ hội thở dốc lấy hơi, khôi phục lại chút ít tỉnh táo. Tuy nhiên, hắn cũng chưa vội rời đi mà tiếp tục giữ nguyên vị trí, chờ đợi HP của mình khôi phục lại để tham gia vòng chiến thứ hai.

Dẫu sao, [Tiến Hóa Cấp Độ 1] gây ảnh hưởng tới thần trí của hắn quá nhiều, dẫn đến không thể duy trì trong thời gian dài như [Hóa Hình] bình thường.

Mà với tốc độ khôi phục HP trên 1000 điểm hiện tại của hắn, 20.000 điểm đã bị đánh hụt mất thì chỉ cần chưa đến nửa phút liền có thể khôi phục lại đầy ắp rồi.

Một kích tung ra xong, Terrell vẫn không ngừng lại, thân thể to lớn nhưng không kém phần linh hoạt, lập tức gia tốc xông tới con Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa.

Bất quá, hắn chưa tới nơi thì một thân ảnh khác đã vô thanh vô thức xuất hiện ở trên đầu con Boss. Thậm chí ngay cả chính bản thân con Boss cũng chưa phát hiện ra được sự tồn tại của đối phương.

Thân ảnh David mờ mờ ảo ảo ẩn hiện trong ánh sáng mập mờ của buổi bình minh, tựa như một con tắc kè hoa hòa mình vào hoàn cảnh xung quanh.

Dao găm trong tay hắn lúc này đang phát tán từng đợt quang mang lạnh lẽo, kéo dài mũi nhọn của dao găm ra, như biến nó thành một thanh kiếm dài. Coi như trên thân thể con Boss có cắm đầy băng phiến cũng không thể sánh bằng.

Tựa hồ bởi vì kích hoạt kỹ năng nên [Ảnh Tặc – Ẩn Thân] của David đã mất đi hiệu nghiệm, lại thêm cảm giác nguy cơ ập tới bất ngờ khiến con Boss Lãnh Chúa bất an gầm thét dữ dội.

‘Rống’

Thân thể nó kéo theo lay động không ngừng, ý định muốn hất tung con rận đang bám trên đầu mình.

[Ảnh Tặc – Xuyên Thấu]

‘Phốc’

-3972 (Chí Mạng)

David cũng không dây dưa dài dòng, kỹ năng tích súc năng lượng vừa đủ thì hắn tung ra ngay tức khắc. Dường như được gia cố thêm năng lượng, mũi dao của hắn trở nên sắc bén cực kì, dễ dàng xuyên phá lớp da dày cộm, cứng hơn sắt thép của con Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa.

Dao găm đâm thẳng tới vị trí não bộ, gây ra một lượng sát thương gấp ba lần không hề nhỏ, mà David giống như còn chưa muốn ngừng lại tại đó.

Diện mạo bị ẩn giấu sau tấm khăn che mặt, chỉ để lộ ra cặp mắt lạnh lùng vô cảm của hắn. Hai thanh dao găm trong tay David cứ thay phiên nhau đâm xuyên vào trong đầu con Boss, phá ra từng cái động sâu hoắm ghê rợn, dẫn bạo vô số thương tổn nổi lên.

Ấy thế nhưng, công kích mạnh mẽ thì tỉ lệ thuận với tiêu hao sẽ cao hơn rất nhiều. Thế nên David không thể duy trì liên kích quá lâu, chỉ vài mươi giây đã kéo hụt gần hết ống MP của hắn.

[Ảnh Tặc – Phi Tốc]

Canh đủ lượng MP kích hoạt kỹ năng, David nhẹ nhàng dẫm lên thân thể con Boss, từng bước chân như dẫm đạp lên không khí, liên tục đẩy hắn qua lại theo đường zik zak, thoáng cái nháy mắt đã rời khỏi phạm vi công kích của con Boss.

Nghề nghiệp của David sau khi được chuyển chức lên cấp hai thì không hề giống với các nghề nghiệp đặc biệt ẩn giấu như của đám người Terrell hay Louis, Ameerah.

Đạo Tặc chuyển chức lên cấp hai sẽ phân chia ra làm hai nhánh nhỏ, tương tự như những nghề nghiệp bình thường khác, trong đó bao gồm Ảnh Tặc và Ma Tặc.

Không đồng nhất với Ảnh Tặc, Ma Tặc là một nhánh khác của Đạo Tặc chuyển sử dụng ma pháp vào công kích của mình.

Với thiên phú nhanh nhẹn và khả năng ẩn giấu của mình, David hiển nhiên phải lựa chọn nghề nghiệp Ảnh Tặc nghiêng về tốc độ.

Đồng dạng, ngoại trừ nghề nghiệp Pháp Sư và Triệu Hồi Sư ra, những nghề nghiệp khác đều phân chia ra làm hai nhánh khác biệt. Tùy từng phong cách chiến đấu khác nhau của từng người mà làm ra lựa chọn.

Có thể nói, đạt được sự chỉ dẫn của Đình Tấn lúc ban đầu, mọi người đều đã sớm định hình ra được ưu và nhược điểm của mình, sớm lựa chọn nghề nghiệp phù hợp nhất để chuyển chức. Nhờ đó có thể phát huy ra được gấp bội phần sức chiến đấu.



David rút đi xong thì sau đó chính là Terrell gia nhập vào vòng chiến. Ngay khi tiếp cận được con Boss, Terrell súc thế nhún người nhảy lộn nhào trên không trung. Lưỡi búa trong tay hắn nhưng một cái máy cắt không ngừng xoay tròn gia tốc.

[Cuồng Trảm]

Một búa mang theo khí thế bài sơn đảo hải khai thiên tích địa, Terrell nhắm chuẩn xác ngay vị trí giữa đầu của con Boss Lãnh Chúa, dứt khoát bổ thẳng xuống.

‘Grét…’

Tiếng gầm thét mang theo chút sợ hãi vang lên, con Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa vẫn luôn cố gắng vùng vẫy thoát khỏi sự kìm kẹp của cổng không gian, rốt cuộc đã tìm được cơ hội tránh thoát.

Cổng không gian bất ngờ khuếch trương ra một đoạn lớn, giải phóng hoàn toàn đoạn thân thể phía sau của con Boss đang bị mắc kẹt lại bên trong đường hầm không gian.

‘Ầm… phốc’

-18465 (Điểm Yếu)

Mặc dù Terrell không có kích cỡ thân thể khổng lồ cũng như khả năng khôi phục mạnh mẽ của Louis. Nhưng bù lại, với thuộc tính sức mạnh đã xấp xỉ chạm đến con số 2000 điểm, lại thêm [Cuồng Nộ] thăng cấp lên tầm cao mới, tăng đến những gấp bốn lần sức mạnh, kéo theo khía cạnh lực lượng, phòng thủ cũng như sát thương gây ra của Terrell đều bỏ xa mọi người trong đội mấy con phố.

Một kích vừa ra liền quất đi mất một đoạn lớn rõ rệt trên ống HP của con Boss.

‘Hống!’

[Băng Chùy]

Con Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa nhịn đau phản kích, thân thể căng phồng lên, kèm theo đó còn có những mũi băng sắc nhọn như một khỏa chùy gai, không cho bất cứ một ai có cơ hội tiếp xúc.

‘Phốc phốc…’

- “Ây ây!” - Terrell rút không kịp tức khắc bị dính không ít mũi băng nhọn đâm tới.

[Cường Giáp]

Không chút chậm trễ, Terrell liền kích hoạt ngay kỹ năng phòng thủ duy nhất từ nghề nghiệp cấp hai của Cuồng Chiến Sĩ.

-1775 [Băng] (Kháng Cự)

-1775 [Băng] (Kháng Cự)



Kỹ năng được tung ra đúng thời điểm, hiệu quả hiện ra một cách rõ rệt. Tổn thương hơn 5000 điểm [Sát Thương Thuộc Tính Băng] của con Boss Lãnh Chúa chỉ có thể gây cho Terrell không tới 2.000 điểm, ít đến đáng thương.

Mà với lượng HP hơn 60.000 điểm của hắn cũng bị rút đi mất không ít, tuy vậy cũng không mấy ảnh hưởng nhiều lắm tới khả năng chiến đấu của Terrell.

Nhưng mà bấy nhiêu đó đã quá đủ với con Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa!

‘Grào hống hống!’

Đẩy lui, kéo dài khoảng cách hoàn toàn với kẻ địch, đã cho nó có cơ hội thở dốc lấy hơi. Lợi dụng [Băng Chùy] vẫn còn tồn tại, nó co rúm thân mình lại, bắt đầu kích phát kỹ năng diện rộng sát chiêu của chủng loại Rồng Băng Nguyên.

Bất thình lình, ngay lúc này, Long vẫn luôn im ắng từ đầu đến cuối lại đột ngột xuất thủ.

- “[Thánh Kiếm]!”

Vũ động đoản trượng trong tay mình chỉ về phương hướng của con Boss, bờ môi Long thì thầm hai tiếng nhẹ nhàng.

Lập tức, trước mặt Long xuất một thanh kiếm ánh sáng khổng lồ, phủ lên một lớp hào quang màu vàng rực như được tụ họp từ những tia nắng bình minh, vô thanh vô thức hiện ra trên hư không.

‘Choang! Xoát’

-33544 [Quang] (Chí Mạng)

Không giống như vẻ hờ hững trên khuôn mặt Long, thanh kiếm có một uy thế kinh khủng, phảng phất có thể đâm thủng thiên địa, mũi kiếm chỉa thẳng xuống, cắm xuyên qua đầu con Boss một cách ngọt lịm mà thế tới vẫn không dứt, tiếp tục đâm thủng xuống mặt đất đến lút cán mới dừng lại rồi tan biến đi mất.

Coi như kỹ năng này không có khả năng gây choáng, nhưng đối với quá trình triệu hồi [Mưa Băng Phiến] không cho phép bị công kích, thì như vậy đã là đủ để ngăn cản con Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa thêm một lần nữa.

Đây chính là kỹ năng mà Long đã tự chủ triệu hồi được, sau khi áp dụng pháp thuật từ hiện thực vào bên trong trò chơi. Có thể nói, nó là kỹ năng mạnh mẽ nhất sau [Địa Ngục Môn] mà hắn nắm giữ.

Đánh đổi lấy quá trình triệu hồi lâu, tiêu hao nhiều, lại cũng không có hiệu ứng phụ nào, thì tổn thương mà [Thánh Kiếm] gây ra hiển nhiên sẽ vượt trội hơn rất nhiều.

Cộng thêm đòn công kích nhắm chuẩn xác ở vị trí chí mạng của con Boss, nên đồng thời gây ra gấp ba lần thương tổn, vững vàng lôi kéo HP của con Boss từ hơn nửa triệu điểm xuống một nửa, chỉ còn lại không tới 300.000 điểm.

Trong suốt toàn bộ quá trình chiến đấu, đại quân vong linh của Đình Tấn hầu như không có quá nhiều hỗ trợ. Hắn chỉ mệnh lệnh đám Tu La Huyết Chiến Sĩ sử dụng lợi thế tốc độ của chúng, không ngừng quanh quẩn quấy rầy con Boss, tạo điều kiện cho mọi người có thêm khoảng trống.

Ấy thế nhưng…

‘Phù’

[Băng Tiễn]

Sự tình thường luôn có đột biến xảy ra. Tại thời điểm mọi người tưởng chừng như con Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa đã bị đánh gãy kỹ năng thì nó bỗng nhiên há miệng phun ra một mũi băng tiễn kích cỡ to bằng cả cây cột nhà.

Mũi băng tiễn lao đi với vận tốc không tưởng, dù cho Đình Tấn đã giật mình sớm phát hiện và làm ra phản ứng, điều động Bộ Xương Đấu Sĩ dựng hàng phòng thủ đón đỡ, nhưng hoàn toàn không có hiệu nghiệm.

‘Rắc rắc rắc’

-26800 [Băng]

-26800 [Băng]



Mũi băng tiễn xuyên thủng qua hàng rào phòng thủ của đám Bộ Xương Đấu Sĩ chẳng khác gì đâm thủng một tờ giấy. Mục tiêu hướng thẳng tới Nguyễn Trung, kẻ ngoài cuộc vẫn chưa gia nhập vòng chiến suốt từ đầu đến giờ.

- ‘Thôi thấy mẹ, ăn lá ngón rồi…’

Nguyễn Trung kinh hãi biến sắc, trong đầu vô thức toát lên một cái suy nghĩ. Thân thể hắn thì lại cứng đờ ra, không còn nghe lấy hắn nữa.

- “Cẩn thận!”

Đình Tấn còn đứng gần bên cạnh Nguyễn Trung, sắc mặt có hơi biến đổi, tức thì kích hoạt [Lưu Thủy Gia Tốc] cùng [Khống Vật Thuật], phi nhanh tới trước mặt Nguyễn Trung.

‘Ầm! Phốc phốc phốc… rắc…’

Miễn Dịch… Miễn Dịch… -13000 -13000…

Bốn tấm [Ngự Thuẫn Thuật] bị phá vỡ, đồng thời còn có sáu trong số mười tấm [Địa Ngục Cốt Giáp] bị đánh nát mới ngăn cản lại được thế tới của mũi băng tiễn.

Nguyễn Trung thẫn thờ, cả người sững sờ đứng ngây ra như phỗng, trừng trừng mắt nhìn Đình Tấn đang đứng trước mặt mình, bình chân như vại ngay cả khi gặp phải đối mặt với nguy cơ lớn đến như vậy.

Đón đỡ công kích xong, Đình Tấn không có biểu lộ gì quá lố, tựa như mọi việc đều nằm trong tính toán của mình.

- “Long! Chuẩn bị gọi Paal ra, nhớ đừng cho nó có cơ hội phản kích!”

Hắn lớn giọng hướng về Long dặn dò.

Thực sự mà nói, biểu hiện của mọi người đã làm hắn có không ít kinh hỉ, cảm giác gánh nặng dằn vặt bấy lâu nay trong lòng hắn đã vơi đi rất rất nhiều.