Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 499: Tình Thế Của Hội [Anh Em Việt Nam]




- “Tránh đường, mau tránh đường…”

Đình Tấn vừa hét lên không bao lâu, từ bên trong đám đông liền chen chúc đi ra một nhóm người, dẫn đầu là một tên thanh niên Pháp Sư.

Nhìn bộ dạng của đối phương, Đình Tấn đoán chừng tuổi cũng không lớn, độ khoảng trên dưới 28 là tối đa. Nhưng mà trái ngược với độ tuổi ấy, khí thế trên người hắn lại không hề yếu chút nào, chẳng khác nào một vị sếp lớn có kinh nghiệm lâu năm.

Chỉ một cái ánh mắt liếc nhìn của tên thanh niên đó thôi, thì đã đủ làm cho cả đám người chơi xung quanh không tự chủ mà lùi bước về phía sau, để lộ ra một khoảng đất trống, vây lấy nhóm người công kích Đình Tấn vào trung tâm.

- “Các ngươi làm gì vậy, mau lui về đây cho ta!”

Vừa đi ra ngoài, tên thanh niên ấy không hề do dự chút nào, nộ quát một tiếng, ngăn cản tên người chơi Đạo Tặc cùng với nhóm đồng bạn của hắn tiếp tục công kích Đình Tấn.

Dù chưa thể sánh bằng với một người sống trong tận thế nhiều năm như Đình Tấn, nhưng tên thanh niên này chắc chắn cũng đã phải trải qua quá trình hun đúc, rèn luyện từ khi tuổi đời còn rất nhỏ mới được cái uy như thế, Đình Tấn không khỏi âm thầm suy nghĩ trong đầu.

- “Không biết có phải là Hội Trưởng The Dawn của [The Alliance] tới bàn chuyện hợp tác hai bên hay không?”

Quát lui những tên đội viên của mình xong, tên thanh niên mới nhìn lên bầu trời đêm, lớn tiếng gọi. Đôi chân mày cau chặt của hắn, tựa như đã nói rõ, hắn cũng hiểu rõ nơi đây đã xảy ra chuyện không hay gì rồi.

Nghĩ vậy nhưng hắn cũng không có vội xử lý đám đội viên kia mà thay vào đó muốn mời Đình Tấn xuống, lui vào một nơi riêng biệt để nói chuyện cho rõ ràng, tránh để tai tiếng đồn đại đi.

Từ lúc tên thanh niên kia đi ra, Đình Tấn đã chủ động tự hạ thấp độ cao của mình xuống, chờ đến khi đối phương hỏi xong câu nói kia, thì hắn cũng đã tiếp đất, nhấc lên cước bộ đi chậm tới.

Khoảng cách dần rút ngắn, Đình Tấn càng nhìn rõ được diện mạo của tên thanh niên, bộ dạng bên ngoài tóc đen mắt đen da vàng, tiêu chuẩn của người châu Á không khác gì với Đình Tấn là bao.

Vóc dáng cao nhưng không gầy, chênh lệch với Đình Tấn chỉ khoảng một cái đầu, đã vậy gương mặt góc cạnh, lộ vẻ không giận mà uy, dẫn đến trên người tên thanh niên sở hữu thêm một loại khí tràng, tiếp thêm lực trấn áp đối với người đồng lứa.

Nhưng là, Đình Tấn cũng không có nhận lấy ảnh hưởng gì nhiều, thần sắc trên mặt từ đầu đến cuối đều là tĩnh lặng bất biến, không để người khác biết hắn đang vui đang buồn, hay đang giận.

- “Chào ngươi, ta là The Dawn, Hội Trưởng của [The Alliance], ngươi có thể gọi Đình Tấn cho tiện. Vừa rồi tới đây vô ý mạo phạm các ngươi, nhưng vì xảy ra một số hiểu lầm bắt buộc ta phải hành động không phải phép như thế, thật tình xin lỗi.”

Vừa tới trước mặt đối phương, hắn liền giành trước lên tiếng, vẻ mặt nhiệt tình tươi cười thân thiện, thật sự khiến người khác không thể nghĩ hắn đang muốn làm chuyện gì xấu được.

Làm vậy ngoài mục đích chào hỏi ra, ý đồ còn lại của hắn chính là muốn giải thích, trong tình huống vừa rồi không phải do hắn cố tình hay chủ động gây sự trước.

- “Xin chào, ta là Lam Phúc, Hội Trưởng của [Anh Em Việt Nam], đồng dạng là phụ trách quản lý sự vụ của Lam gia trong trò chơi Anh Hùng.”

Tên thanh niên lúc này mới lộ ra vẻ cười mỉm tự nhiên trên gương mặt, thuận tiện bắt tay với Đình Tấn, sau đó mới nói tiếp.

- “Ta hiểu, cảm ơn ngươi đã nương tay. Ở đây nói chuyện không tiện, mời vào trong chúng ta lại tiếp tục bàn chuyện.”

Nói đoạn, hắn làm ra tư thế mời, dẫn Đình Tấn hướng về phía một tòa kiến trúc nhà ở khá lớn, được xây dựng bằng gỗ giữa khu trung tâm cách nơi cánh cổng [Thủy Tinh Thể] của cứ điểm không xa.

Đình Tấn không nói nhiều nữa, ứng thanh đáp một cái rồi âm thầm nối gót theo sau Lam Phúc.

Sự tình chuyển biến quá bất ngờ, đến khi đám người xung quanh nhìn thấy Hội Trưởng của mình ra tận nơi tiếp đón Đình Tấn rời đi, mấy bọn họ không khỏi kinh ngạc hiểu ra, Đình Tấn tất nhiên là vị Hội Trưởng sở hữu một đại quân vong linh, với thực lực mạnh mẽ của [The Alliance], nổi tiếng khắp các trang mạng internet trong thời gian qua.

Trong tiểu đội tên Đạo Tặc công kích Đình Tấn lúc nãy, gương mặt của từng người họ đều đã bị lấp đầy bởi vẻ kinh hãi khi phát hiện ra, bản thân mình lại làm ra một chuyện hết sức ngu ngốc.

- “Ngươi cái tên ngu ngốc này, tại sao chưa hỏi rõ kỹ lưỡng lại lao đầu lên đánh người ta như vậy? Bây giờ thấy rõ rồi chưa, cả nhóm đều chuẩn bị nhận kỷ luật theo ngươi đây.”

Tên thanh niên lớn tuổi nhất trong nhóm không kìm được uất hận, hướng về gã Đạo Tặc công kích Đình Tấn mà tức giận mắng chửi.

Trong lòng hắn giờ đây tràn ngập hối hận, tự trách sao mình lại ngu ngốc không đứng ra can thiệp, để cho sự tình diễn ra đến mức nghiêm trọng thế này.

Nếu không may bị đuổi khỏi hội [Anh Em Việt Nam] thì cơ hồ hắn phải khóc không ra nước mắt.

Những người khác đồng dạng cũng sử dụng một loại ánh mắt phẫn nộ nhìn lấy gã Đạo Tặc.

- “Anh Duy, thật xin lỗi. Em không cố ý, chỉ tại thấy tên đó khả nghi lắm nên…”

Tên Đạo Tặc bối rối gãi gãi đầu, ngượng ngùng xin lỗi giải thích. Bất quá, không biết hắn đang nghĩ gì trong đầu mà đôi mắt cứ không ngừng lấp lóe lên từng tia sắc lạnh mà không ai phát hiện ra.

Cả một nhóm mười người đang vui vẻ yên lành như thế đấy, thoáng chốc lại bị phủ lên một tầng sương lạnh chết chóc, sự im lặng thay thế tất cả những điều bọn họ muốn nói ra.



Trở lại với Đình Tấn, một đường đi thẳng không bị người ngăn cản, hắn đã rất nhanh ngồi trên bàn họp nói chuyện với Lam Phúc, cùng những cao tầng khác của hội [Anh Em Việt Nam].

- “Không biết Hội Trưởng Đình Tấn đến từ lúc nào vậy?”

Lam Phúc ngồi trên bàn chờ đợi cho người bưng nước lên phục vụ xong thì mới cất lời hỏi thăm mà không hề có bất cứ nghi ngờ gì về thân phận của Đình Tấn như những tên đội viên của mình trước đó không lâu.

Làm một tên Hội Trưởng đi tìm kiếm đồng minh hợp tác, hắn chắc chắn phải đi tìm tư liệu và xem xét qua những tư liệu cá nhân của Đình Tấn rồi.

- “Cách đây cũng không lâu đi, cũng chừng 20 phút đổ lại.”

Đình Tấn thong dong nâng ly uống một ngụm nước, nhàn định nhìn Lam Phúc rồi từ tốn đáp.

- “Rất xin lỗi vì sự cố vừa nãy, đều là do ta quản giáo người không nghiêm để xảy ra chuyện đáng tiếc không nên có này. Thật tình mà nói thì dạo gần đây, chúng ta bị kẻ địch đánh lén cũng không ít, cho nên các thành viên của hội luôn ở trong trạng thái căng thẳng dây thần kinh, khó tránh khỏi sẽ nghi ngờ người lạ đột nhiên đi vào cứ điểm. Mong rằng ngươi có thể thông cảm bỏ qua, đừng để bụng với bọn họ.”



Đầu nhẹ gật gù, Lam Phúc cười gượng, ngại ngùng xin lỗi.

- “Ồ, chẳng lẽ ngoài [Thiên Địa Hội] ra thì các ngươi lại có kẻ thù nào khác ở đây nữa à?”

Hơi chút ngạc nhiên, Đình Tấn tức khắc đã bị tin tức trong lời nói của đối phương khơi dậy sự tò mò trong bụng, tức thì buông ly nước ra, ngồi thẳng lưng chăm chú nghe ngóng.

Nhắc đến chuyện này, những người khác trên bàn họp đều không nhịn được tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, siết chặt nắm tay.

Một trong số đó có một người đàn ông trung niên, gương mặt chữ điền góc cạnh, hiển lộ rõ ràng vẻ cực độ phẫn hận nói.

- “Đều là do đồng bọn của đám người [Thiên Địa Hội] đó. Bọn chúng lẫn vào trong nước Campuchia với Lào, tham gia tổ chức thế lực vào hai tòa KH thành và LA thành. Sau đó mới từng bước thao túng người chơi của hai khu vực ấy, để bọn họ đến [Chiến Trường Thế Giới] thành lập cứ điểm, rồi dẫn quân không ngừng công kích, quấy rối chúng ta.”

- “Lại có chuyện này?! Vậy các ngươi có bị thiệt hại gì nhiều hay không?”

Sắc mặt tức thì trầm xuống, Đình Tấn truy hỏi.

- “Thực sự tới giờ thì vẫn chưa có làm ra ảnh hưởng to tát gì, nơi này của chúng ta tụ hợp lực lượng cả ba miền Bắc – Trung – Nam tại Việt Nam, sức mạnh đủ để trực diện chống cả hai nước Campuchia và Lào hợp lại.”

Lam Phúc thở dài ra một hơi, nói bằng giọng điệu chán chường. Suốt nhiều ngày vừa qua, hắn đang cố gắng vừa đánh giặc ngoài, vừa phát triển bên trong cứ điểm, nhưng đối phương thoắt ẩn thoắt hiện, làm cho những kế hoạch phòng bị phản công của hắn đều bị thất bại liên tiếp. Nghĩ đến đây, Lam Phúc lại tiếp tục kể ra.

- “Thế mà bọn chúng lại rất khôn khéo, chia nhau ra phục kích từng nhóm người nhỏ lẻ của chúng ta. Mỗi khi đi luyện cấp xa hơn vài cây số bên ngoài cứ điểm, chúng ta lại gặp không ít lần bị đánh lén, mà tổ chức người đến tiếp ứng hoặc phản công thì đối phương đã rút đi, quả thật là không có cách nào.

- Mấy ngày gần đây đã tổn thất không ít đẳng cấp cùng với trang bị của người chơi rồi, khu vực luyện cấp đồng dạng cũng bị thu hẹp lại, dẫn đến thực lực của đội viên cũng không thể tăng nhanh lên như trước được nữa. Sợ là khó lòng mà chống lại được quái vật công thành sắp tới.”

Nghĩ đến bản thân mình thì ở ngoài sáng, đối phương lại nằm trong bóng tối, lâu lâu lại nhảy ra cắn lén một cái, cảm giác uất ức có thể nói là không gì sánh được.

Nghe xong toàn bộ sự việc, Đình Tấn lại rơi vào trầm tư, im lặng chống cằm suy nghĩ. Mà Lam Phúc cùng với những tên nhân viên cao tầng khác cũng không nói thêm gì nữa, không gian trong phòng phút chốc liền trở lại vẻ tĩnh lặng chết chóc.

- “Nếu các ngươi không ngại bỏ qua một phần thu hoạch nguyên vật liệu từ quái vật mà nói, ta có một đề nghị thế này. Hãy để người của ngươi đi sang EL thành luyện cấp, đồng thời làm nhiệm vụ của [NPC Hướng Dẫn] ở đó luôn.

- Còn tại nơi đây, các ngươi chỉ cần thu hẹp phạm vi hoạt động lại, đám người [Thiên Địa Hội] đó có muốn đánh lén cũng sẽ rất khó. Đồng thời ngươi có thể tổ chức thêm một đội phản đánh lén, chỉ cần phát hiện ra hành tung của kẻ địch, liền lập tức tổ chức bao vây tiểu trừ, để đối phương ăn trộm không được còn phải trả lại thêm một nắm gạo.”

Sau một hồi lâu, Đình Tấn rốt cuộc cũng lên tiếng, đưa ra đề nghị. Tại EL thành có thể nói là địa bàn của [The Alliance], không người cạnh tranh, cũng không có thế lực nào ngấp nghé.

Bởi đơn giản là hai nước Mỹ và Canada, hàng xóm của Entire Land, sở hữu đất đai quá rộng, đã vậy tại hai tòa thành của bọn họ chỉ có một thế lực hội [Rothschild] là thành công gây dựng lên cứ điểm. Thử hỏi đất của mình còn chưa quản lý được thì làm gì còn có thời gian đến gây chuyện với Đình Tấn kia chứ.

Trong khi đó, những người khác đều câm lặng vì bị đề nghị của Đình Tấn làm cho triệt để ngây ngẩn cả người, mặt đờ ra, mắt trợn trừng đầy khiếp sợ nhìn đối phương.

- “Ngươi nói thật?! Có thể cho phép chúng ta qua EL thành làm nhiệm vụ?”

Lam Phúc do quá kích động, mà kinh hỉ vồ tới chụp lấy vai Đình Tấn gấp giọng hỏi lại, hô hấp cũng đã trở nên dồn dập lên không ít.

- “Nói gì thì nói, các ngươi cũng là đồng minh của ta, làm sao lại không thể mở cửa mời mọi người qua đó luyện cấp kia chứ. Chỉ có điều là EL thành dù sao cũng là một khu vực có diện tích nhỏ hơn VN thành rất nhiều, sợ là nếu các ngươi qua đó, lại phải chạy ra xa thêm một ít. Nếu lưu lại gần với cứ điểm quá thì chắc sẽ không đủ quái vật để cho các ngươi đi luyện cấp nữa là.”

Đình Tấn mỉm cười gật đầu, thản nhiên đáp lời. Mặt ngoài hắn là muốn đang muốn giúp mọi người, nhưng thực ra trong lòng còn có một loại tính toán khác.

Hắn muốn để cho người của VN thành tới cứ điểm [The Alliance] gom góp nguyên vật liệu cùng với làm nhiệm vụ, tìm kiếm thêm lưu dân và tài nguyên xây dựng công trình về cho cứ điểm.

Phải biết người của VN thành trú đóng trong cứ điểm hội [Anh Em Việt Nam] là không dưới 5 triệu người, đây là một lực lượng không thể xem thường được.

- “Tốt, tốt, nếu đã được như thế thì ta chân thành cảm ơn ngươi cùng với [The Alliance] đã hỗ trợ.”

Không ngoại lệ, Lam Phúc dĩ nhiên cũng biết rõ người của mình qua đó có thể sẽ mang đến không ít lợi lộc cho [The Alliance].

Nhưng nói thật, hắn cũng không cần những nguyên vật liệu hay đám lưu dân đó cho lắm. Trước mắt, việc hội [Anh Em Việt Nam] cần làm tăng lên đẳng cấp và đổi mới trang bị cho hội viên thật nhanh, để sắp tới khi trận phòng thủ cứ điểm bắt đầu, bọn họ mới có sức mà chống đỡ với quái vật nữa.

- “Đã vậy, xin phép Hội Trưởng Lam Phúc mau đưa ta thiết bị liên kết, để ta nhanh chóng trở về [The Alliance] thiết lập kết nối giữa hai cánh cổng, cho mọi người sớm ngày dịch chuyển sang đó nữa. Thời gian của ta cũng không có nhiều, phía sau ta vẫn còn phải đi đến bàn hợp tác với một công hội khác đây.”

Không có quá nhiều biểu lộ cảm xúc như Lam Phúc hay những người khác, Đình Tấn chỉ là nhàn nhạt mỉm cười, không nhanh không chậm nói.

- “Được được, để ta lập tức đi chuẩn bị.”

Bị Đình Tấn hối thúc, Lam Phúc cũng không tức giận, phản lại mặt tràn ngập vẻ tươi cười, gật đầu lia lịa rồi nhanh chóng truyền lệnh cho một tên thuộc hạ rời đi chuẩn bị thiết bị liên kết.

Tiếp theo đó, Đình Tấn lại ngồi nói chuyện với Lam Phúc, bàn về một vài phương hướng phát triển cho hai bên và đặc biệt nhất là vấn đề chuẩn bị tác chiến trong trận phòng thủ cứ điểm sắp tới.



Không lâu sau, người bị Lam Phúc sai đi chuẩn bị đã trở về, mà trong tay hắn còn mang theo một món đồ vật, chính là thiết bị để liên kết hai cánh cổng [Thủy Tinh Thể].

- “Mong Hội Trưởng Đình Tấn nhanh chóng trở về thiết lập kết nối để người chúng ta có thể sớm qua đó luyện cấp giải quyết vấn đề nhân lực nhàn rỗi ở đây.”

Tiếp nhận thiết bị từ trong tay tên thuộc hạ, Lam Phúc tận tay trao cho Đình Tấn, cũng không quên nhắc nhở hối thúc thêm.

Chậm rãi cất lại thiết bị vào trong balô mình, thái độ bình tĩnh của Đình Tấn không khỏi khiến cho những người khác đánh giá hắn cao thêm một bậc.

- “Đó là chuyện dĩ nhiên rồi, vả lại sắp tới ta cũng sẽ theo Lý Uyên trở về Việt Nam, phỏng chừng sẽ có cơ hội gặp mặt trực tiếp với mọi người đây.”

Đình Tấn thản nhiên cười đáp.

- “Ồ, thật sự? Thế thì tốt quá, Lam Phúc ta nhất định sẽ ra nghênh đón ngươi cùng em gái Uyên, mời các ngươi ăn uống một chầu thật no say mới được. Haha…”

Một câu nói của Đình Tấn chẳng những làm cho Lam Phúc cuồng hỉ, mà những người quản lý cao tầng khác thuộc Lam gia đứng ở phía sau cũng bị chấn động không ngớt.

Bọn họ là đang nghĩ thầm, có thể lợi dụng cơ hội này để thiết lập một mối quan hệ thân cận hơn với Đình Tấn cũng nên.

Trong tay Đình Tấn không chỉ có duy nhất một cái công hội [The Alliance], ngoài thứ đó ra vẫn còn có cả tập đoàn [The Alliance], với Ba Đậu Đậu cùng với các sản phẩm [The Alliance Y Dược] đang gây chấn động khắp cả địa cầu đây.

Bất thình lình đang lúc mọi người vui vẻ cười ra mặt, Đình Tấn đột nhiên lại nghiêm giọng lại.

- “Ừm, trước khi rời đi, có việc này ta xin mạn phép nói, hi vọng người anh em Lam Phúc đừng giận. Sự tình ở trước khi gặp ngươi, ta nghĩ chắc cũng không đơn giản chỉ là hiểu lầm đâu. Với thân phận của ta, những người kia không biết thì ít nhất chắc cũng phải nghe nói qua…”

Nói đến đây, Đình Tấn ngừng lại một chút, xem sắc mặt những người kia có vẻ ngạc nhiên, có vẻ suy ngẫm, mà Lam Phúc càng là trầm tư suy nghĩ điều gì trong đầu. Thấy thế, Đình Tấn mới tiếp tục cất giọng.

- “Ấy vậy mà tên thành viên Đạo Tặc kia của các ngươi chẳng nói chẳng rằng, cũng không muốn liên hệ gì với cấp trên thì đã chủ động ra tay, cơ hồ không cho ta có cơ hội giải trình.

- Tưởng tượng đến một tên người chơi thuộc hội [Anh Em Việt Nam], vừa nghe có người đến liên minh với công hội của mình thì lại không chút do dự ra tay công kích đối phương. Cái này thật làm cho người khác không khỏi phải suy nghĩ nhiều. Nếu lỡ như ta vì thế mà không vui rời đi, ắt hẳn [Anh Em Việt Nam] sẽ mất đi một minh hữu tốt nhất hiện thời.

- Ta nghĩ, các ngươi có lẽ nên mở một cuộc điều tra với hắn, đồng thời rà soát và làm sạch lại nội bộ của hội [Anh Em Việt Nam] trước. Để đến lúc xảy ra phòng thủ chiến, tránh có người đâm lén sau lưng, đề phòng trước cũng là nên.”

[Anh Em Việt Nam] cũng không giống như [The Alliance], Đình Tấn là phải bày ra tỉ mỉ từng bước thanh lọc nội bộ, trải qua nhiều sóng to gió lớn mới làm thành một thế cục, đến mức độ gián điệp chỉ còn lại một con số rất nhỏ ở ngoài rìa.

Chính lý do này làm Đình Tấn ngay khi bắt gặp tên người chơi Đạo Tặc công kích mình, thì đã nghĩ ngay đến loại kết quả đối phương là nội gián.

Người này manh động làm thế, có thể sẽ dẫn đến cho mình một kết cục rất thê thảm, chẳng những bị đá ra khỏi công hội, mà còn sẽ bị truy sát trả thù, giết về 0 cấp.

Nhưng mà một khi hắn thành công gây xích mích hoặc thậm chí là đuổi Đình Tấn tức giận rời đi, đánh đổi lại sẽ mang đến cho hội [Anh Em Việt Nam] tổn thất cực kì to lớn, lớn hơn rất nhiều so với những tình báo nho nhỏ kia.

Từng câu từng chữ Đình Tấn nói ra, chẳng khác gì một cây chùy lớn đánh vào trong lòng của mỗi người quản lý hội [Anh Em Việt Nam]. Bọn họ đều là người thông minh, tất phải hiểu rõ những lời ẩn ý trong lời nói của Đình Tấn.

Ngẫm nghĩ kỹ lại, thần tình trên mặt Lam Phúc càng lộ ra vẻ khiếp sợ nồng đậm hơn, thân nhiệt cũng theo đó mà giảm đi xuống không ít.

Nhìn lại Đình Tấn, hắn liền hiểu, lần trước đối phương đụng độ phải một lần nội gian phản bội, nếu không phải có sự chuẩn bị từ trước thì cơ hồ đã bị người hủy hoại tất cả thành quả trong trận phòng thủ cứ điểm rồi.

- “Cảm tạ người anh em đã nhắc nhở, ta chắc chắn sẽ về thanh lọc lại toàn bộ công hội, không để xảy ra tình trạng đáng tiếc nào trong tương lai.”

Sắc mặt trầm xuống, Lam Phúc gật mạnh đầu, vỗ vỗ bắp tay Đình Tấn mà nói lời cảm tạ chân thành từ tận đáy lòng.

[Thiên Địa Hội] xưa nay luôn hiểu rõ phương thức đồng hóa, đánh vỡ từ bên trong nội bộ của địch nhân, cho nên Đình Tấn nhắc nhở một lần ắt sẽ không thể sai được. Mà cho dù có sai đi chăng nữa, thì phòng bị một chút vẫn là cần phải làm.

Mục đích đã đạt thành, Đình Tấn mỉm cười chào hỏi thêm vài câu liền không còn ý định dây dưa gì nhiều nữa, tức thì kích hoạt [Khống Vật Thuật] phi hành lên không trung, nhanh chóng rời khỏi cứ điểm của hội [Anh Em Việt Nam].

- “Đi điều tra người vừa công kích Đình Tấn, cấp tốc gửi tài liệu về cho ta kiểm tra.”

Đình Tấn rời đi không lâu, Lam Phúc lập tức cho người điều tra lại tên Đạo Tặc manh động gây sự cách đó không lâu.

Nửa giờ sau đó, một xấp tài liệu dày cộm nằm trên bàn làm việc của hắn. Trải qua một hồi xem xét, quả không ngoài dự liệu của Đình Tấn, tên người chơi Đạo Tặc ấy là một kẻ mang quốc tịch Lào, đã từng đến Việt Nam du lịch, rồi tiến nhập trò chơi trong một đoạn thời gian đấy.

Mặc dù đã ngụy trang rất kỹ, nhưng với thế lực mạnh mẽ của Lam gia tại Việt Nam, muốn điều tra ra rõ ràng thân phận của một người cũng không phải là một chuyện gì khó.

- “Khốn kiếp thật…”

Nội tâm cuồn cuộn lửa giận, Lam Phúc không kìm được phẫn thanh mắng thầm.

Kết quả trong một đêm hôm đó, tại hội [Anh Em Việt Nam] liền diễn ra một cuộc thanh trừng đại quy mô, mà vô số người phải vì thế mà bị đánh trở về 1 cấp thảm thiết.

Thế nhưng mà kẻ gây ra toàn bộ chuyện này là Đình Tấn thì lại không hề hay biết gì, hắn chỉ có chú tâm một đường tăng tốc bay trở về cứ điểm của [The Alliance].

Đáng lẽ ra, Đình Tấn cũng không cần phải phiền toái thế này. Trên cơ bản, hắn có thể sử dụng thiết bị liên kết có sẵn trong tay để kết nối với cánh cổng [Thủy Tinh Thể] tại cứ điểm [The Alliance].

Tiếp đến chỉ cần mang tới cứ điểm của hội [Anh Em Việt Nam] rồi kết nối với cánh cổng [Thủy Tinh Thể] của bọn họ, thì sẽ mở ra được cổng dịch chuyển, chỉ tốn một giây liền có thể quay trở về nhà. Đồng thời nhận lại thiết bị kết nối của bọn họ, để tiếp tục đi kết nối với cổng [Thủy Tinh Thể] của cứ điểm hội [Rockefeller].

Tuy nhiên, Đình Tấn không làm như vậy, vì theo như hắn nghĩ, để lộ ra quá nhiều thứ cũng không tốt, đối phương có thể nghĩ rằng, hắn có thiết bị nhưng lại ích kỷ không chịu xuất ra hỗ trợ đồng bạn, điều này có thể làm cho quan hệ của đối bên dựng lên một tầng vách ngăn.

Ngoài ra còn có một tầng quan hệ với Lý Uyên trong đây nữa, nên tóm gọn lại Đình Tấn thật sự không tiện xách theo thiết bị của mình làm hành động khoe mẽ, khiêm tốn vẫn là biện pháp tốt nhất.

- “Ầy… không ngờ có một ngày vẫn phải trở về làm một chân chạy…”

Đang bay với tốc độ cao tối đa, Đình Tấn không khỏi âm thầm cảm khái. Tưởng đâu thực lực lên cao có thể an nhàn đi luyện cấp tăng cường thực lực bản thân, bàn giao lại hết công việc cho cấp dưới. Thế mà hiện thực thì hắn vẫn phải trở thành một chân chạy lao động khổ cực.

Dù sao thì đường về cũng đơn giản hơn thời điểm đi tới đây nhiều lắm, Đình Tấn đơn giản chỉ cần theo đường cũ mà đi, không nhất thiết phải cẩn thận thăm dò từng chút một như trước nữa.

Nhờ đó, thời gian đi đường liền bị rút ngắn xuống một nửa, chỉ đến tối ngày hôm sau, Đình Tấn đã an toàn trở lại cứ điểm của [The Alliance].

- “Điểm tiếp nối đầu tiên của [The Alliance], Việt Nam… Khà khà…”

Nắm lấy trong tay thiết bị kết nối cổng [Thủy Tinh Thể], nội tâm Đình Tấn không tránh khỏi sẽ bị kích động đôi chút. Viên gạch đầu tiên trong kế hoạch xây dựng mở rộng [The Alliance] ra khắp thế giới của hắn, chính thức được đặt xuống ngay tại thời khắc này.