Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 481: ‘Địa Ngục Môn’ Mở, Hoàn Thành Thử Thách




Đúng như Mephisto dự đoán, Đình Tấn chính là đang triệu hồi ‘Địa Ngục Môn’!

Nếu như Địa Ngục Kỵ Sĩ không thể gây uy hiếp gì cho hắn thì không có lý do gì hắn phải sử dụng kỹ năng tối cường sau cùng của mình.

Nhưng bây giờ thì lại khác, chẳng những Địa Ngục Kỵ Sĩ sở hữu sức mạnh chiến đấu trên mặt đất cực kì cường đại, mà còn có khả năng công kích viễn trình đồng thời không kém cạnh chút nào.

Một mũi cốt thương vừa nãy đã đủ để Đình Tấn cảm thấy được hơi thở tử vong cận kề với mình như thế nào, cho nên dù vòng tiếp theo có quái vật cường đại đến cách mấy thì Đình Tấn nhất quyết phải triệu hồi ra ‘Địa Ngục Môn’.

Hắn cần vượt qua vòng thứ ba này trước tiên, một khi bị Địa Ngục Kỵ Sĩ giết chết thì dù Đình Tấn có trữ sẵn ‘Địa Ngục Môn’ để chuẩn bị cũng sẽ không còn cơ hội sử dụng.

Đón lấy Đình Tấn đứng im tập trung triệu hồi ‘Địa Ngục Môn’, số lượng đàn vong linh đại quân của hắn dần dần suy giảm đi, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Kéo theo đó, nhiều tên Địa Ngục Kỵ Sĩ đã mất đi mục tiêu, lập tức chuyển sang mục tiêu khác trên bầu trời, là đội Bộ Xương Pháp Sư và bao gồm cả Đình Tấn ở bên trong đó.

‘Vút vút… Rốp răng rắc…’

-11240 -22311 (Điểm Yếu)…

Từng tên Địa Ngục Kỵ Sĩ thi nhau phóng ra cốt thương trong tay chúng, tốc độ nhanh đến nỗi muốn xé rách không gian. Mũi thương phi tốc đâm xuyên qua thân thể của đám Bộ Xương Pháp Sư, mà thế tới vẫn còn chưa hết, tiếp tục kéo lê thân thể của chúng yếu ớt bay thẳng tắp lên không trung.

Tổn thương khủng bố nổi lên, tức khắp miểu sát những tên Bộ Xương Pháp Sư xui xẻo bị đánh trúng bộ vị điểm yếu như đầu hoặc lồng ngực chứa linh hồn hỏa diễm của chúng.

Thậm chí ngay cả Đình Tấn cũng không là ngoại lệ, vô số mũi cốt thương thẳng tắp bay lướt qua, gây nên từng trận sóng âm vun vút xé gió khiến hắn không khỏi cảm thấy lạnh cả sống lưng.

Mà càng đáng sợ hơn nữa là bọn Địa Ngục Chiến Sĩ đã rơi xuống Tử Vong Chiến Mã kia, không biết từ lúc nào lại triệu hồi và ngồi lên trên lưng ngựa trở lại với tư cách Địa Ngục Kỵ Sĩ của chúng.

Cốt thương bị ném ra trong tay, đồng dạng đều được nắm lôi ra từ bên trong áo giáp của chúng, có trời mới biết liệu đó có phải là xương cốt của bọn chúng tự hình thành ra thương hay không.

Đình Tấn đứng giữa làn mưa cốt thương dày đặc phóng tới, lại đang tập trung triệu hồi kỹ năng ‘Địa Ngục Môn’ tại thời khắc quan trọng, không thể làm ra hành động phản ứng.

Mặc dù hắn đã cố gắng phân tán những tên Bộ Xương Pháp Sư ra xung quanh mình, ý đồ muốn dùng chúng để đánh lạc hướng chú ý của đám Địa Ngục Kỵ Sĩ. Bất quá, cũng không thể nào tránh khỏi có một số mũi lạc thương hoặc bị một vài tên Địa Ngục Kỵ Sĩ nhắm trúng mà công kích.

‘Choang choang choang…’

Miễn Dịch (x3)



Dưới tình huống đó, Đình Tấn phải đón nhận mấy mũi cốt thương đâm tới, mà rất may quanh người hắn còn có đến những sáu tấm "Cốt Giáp" cùng ba tấm bùa "Ngự Thuẫn Thuật" bảo hộ, nên không mảy may bị thương tí nào.

- “Mẹ kiếp, đám sâu mọt này lại dám công kích bản Đại Đế, một chút nữa để ta cho các ngươi phải trả giá đắt.”

Mephisto đã được Đình Tấn vận dụng "Khống Vật Thuật" đưa đi ẩn nấp tại phía sau lưng mình, xem như chẳng phải lo bị công kích của đám Địa Ngục Kỵ Sĩ giết chết, nhưng tức giận là điều không thể nào tránh khỏi.

Với bản tính ngạo mạn, xem thường những con sinh vật vong linh cấp thấp của Mephisto, khi phải trốn chui trốn nhủi trước đám vong linh nhỏ yếu ấy, hắn cảm thấy mình thật sự bị sỉ nhục.

Dù vậy, Mephisto biết rõ, hắn rất nhanh sẽ có cơ hội trả đũa ngay khi Đình Tấn hoàn thành triệu hồi ra ‘Địa Ngục Môn’.

Đại quân vong linh nhanh chóng vơi đi bớt, 80 tên Bộ Xương Pháp Sư thay Đình Tấn đón nhận cốt thương mà chết đi gần hết, còn lại chưa đủ 10 tên.

‘Ầm rắc…’

-7688 -8421



"Cốt Giáp" của Đình Tấn một hơi ngăn đón không biết bao nhiêu mũi cốt thương mà nói, sáu tấm giáp đã bị phá hủy đi hết bốn. Mà lại ở chiến trường trên mặt đất, đại quân vong linh của Đình Tấn cũng đã hoàn toàn bị Địa Ngục Kỵ Sĩ cùng Tu La Huyết Chiến Sĩ hoang dại sang bằng hết sạch.

Tất cả tràng diện ấy đều rơi vào trong cặp mắt Đình Tấn, thế nhưng trên gương mặt lại không hề có bất kì biến hóa nào, từ đầu đến cuối dường như vẫn duy trì một vẻ lãnh tĩnh.

"Khống Vật Thuật"

Chẳng còn cách nào khác, Đình Tấn chỉ có thể cố gắng phân tâm ra một chút tâm thần trong khi vẫn còn đang thi pháp triệu hồi ‘Địa Ngục Môn’, ý đồ muốn điều động "Khống Vật Thuật" di chuyển ngược trở về phía sau, né tránh sự truy đuổi của Địa Ngục Kỵ Sĩ.

Đám Địa Ngục Kỵ Sĩ cùng Tu La Huyết Chiến Sĩ còn lại nào có dễ dàng để cho Đình Tấn bỏ chạy như vậy được. Đã thoát khỏi được sự dây dưa của đại quân vong linh, những tên Địa Ngục Kỵ Sĩ không còn vướng bận gì nữa, tức tốc phi ngựa đuổi theo Đình Tấn.

Cốt thương trong tay chúng liên tục được triệu hồi ra rồi ném lên hư không, tận diệt Đình Tấn và một nhóm Bộ Xương Pháp Sư còn lại của hắn.

Từng tên Bộ Xương Pháp Sư thay phiên nhau ngã xuống, chặn đỡ không ít cốt thương thay cho Đình Tấn. Từng giây nhỏ giọt trôi qua, áp lực lên Đình Tấn càng lúc càng lớn, mật độ của cốt thương đánh tới hắn cũng vì thế mà tăng lên nhanh chóng.

‘Vút… Ầm rắc…’



-9664



Đúng ngay tại khoảnh khắc hai tấm "Cốt Giáp" cuối cùng lao ra ngăn đón một nhóm cốt thương mà bị phá hủy, Đình Tấn rốt cuộc đã hoàn thành xong quá trình triệu hồi kỹ năng.

- “ĐỊA NGỤC MÔN, MỞ CHO TA!”

Sau một tiếng rống lớn của Đình Tấn, phương viên mấy chục mét giữa khu đất trống dưới chân hắn rốt cuộc cũng xuất hiện một chút động tĩnh, một cánh cửa ‘Địa Ngục Môn’ uy thế ngạo nghễ không nhanh không chậm trôi nổi ra khỏi cái hố đen hắc ám bên dưới.

Cùng lúc ấy, thân ảnh của Mephisto chậm chạp trở nên mờ nhạt, mãi đến khi hoàn toàn biến mất như chưa hề tồn tại.

- “Mephisto! Cấp tốc giải quyết, chúng ta không có quá nhiều thời gian.”

Cánh cửa ‘Địa Ngục Môn’ vừa mở rộng ra hai bên, Đình Tấn vội vàng gân cổ hét lên, ra lệnh cho Mephisto.

"Năng Lượng Chúc Phúc"

+2900 MP

"Sinh Mệnh Cứu Rỗi"

+8150 HP

Nói đoạn, Đình Tấn cũng không có quá nhiều thời gian rảnh rỗi, tranh thủ cấp cho mình vài cái kỹ năng khôi phục, sau đó lại tiếp tục lấy ra thuốc khôi phục uống vào duy trì trạng thái.

Bây giờ cứ mỗi một giây trôi qua, hắn phải chịu đựng một lượng tiêu hao cao đến khủng bố. Coi như có được thuộc tính giảm đi 60% tiêu hao của kỹ năng từ quyển sách bị nguyền rủa mà Đình Tấn đang trang bị trên người, con số tiêu hao ấy vẫn luôn duy trì ở mức 10.000 điểm MP cho mỗi giây.

Với lượng tiêu hao khủng bố ấy, ống MP còn lại 60.000 điểm sau khi thi triển hai kỹ năng quần sáng, cùng với 34.000 điểm HP, Đình Tấn chỉ có thể tiếp tục duy trì triệu hồi ‘Địa Ngục Môn’ được không tới 30 giây.

Đấy hoàn toàn là bởi vì đẳng cấp linh hồn của Mephisto quá cao, phỏng chừng ít nhất đều đã chạm đến cột mốc trăm cấp.

Dù rằng Mephisto đã bị phong ấn, giới hạn lại sức mạnh, nhưng nó vẫn là vượt qua khỏi tầm kiểm soát của Đình Tấn, điều đó cũng đồng nghĩa với việc Đình Tấn là đang vượt cấp thi triển kỹ năng.

Duy nhất ưu điểm nằm ở chỗ, Đình Tấn không phải chịu đựng thống khổ vì bị giảm đi điểm thuộc tính tinh thần như lần đầu tiên triệu hồi, và hơn hết là không phải gánh chịu phản phệ, thân thể suy nhược trong một đoạn thời gian dài.

- “Khà khà khà… Sâu mọt, giun dế, đón nhận hỏa ngục tẩy lễ của bản đại đế đi.”

Mephisto thong dong bước ra khỏi ‘Địa Ngục Môn’, ngửa đầu cười to nói trong hưng phấn, bao nhiêu cảm xúc dồn nén bấy lâu đều được hắn phóng thích ra ngoài ngay lúc này.

Đình Tấn cau chặt đôi chân mày, sắc mặt trầm xuống, cũng không rảnh rỗi đứng đó chịu trận nhìn Mephisto giễu võ giương oai nữa.

- “Nhanh lên Mephisto!”

Nộ quát một tiếng, trong lòng Đình Tấn có chút bực tức vì Mephisto làm trễ nãi thời gian quý giá. Đã hắn không có khả năng để duy trì thời gian quá lâu mà Mephisto vẫn còn nhởn nhơ như vậy, tỉ lệ thất bại là càng dâng lên cao hơn.

Đình Tấn vẫn không có đủ tự tin một mình hắn có thể thoát khỏi sự truy đuổi của hơn 5.000 tên Địa Ngục Kỵ Sĩ.

Chẳng cần nói tới Đình Tấn không có khả năng phản ứng kịp trước tốc độ ném cốt thương chớp nhoáng của chúng, chỉ so sánh về tốc độ di động giữa Tử Vong Chiến Mã với khả năng phi hành "Khống Vật Thuật" thì Đình Tấn đã thua một bậc mất rồi.

Cơ hồ, mỗi giây lúc này đối với Đình Tấn đều là nhân tố quyết định thắng thua của vòng thứ ba thử thách này.

Biết Đình Tấn đang rất gấp gáp, Mephisto cũng không nói nhiều nữa, bắt đầu ra tay hành động.

- “MA NGỤC!”

Nắm tay chậm chậm bốc lên trước ngực rồi nắm chặt lại, Mephisto vô thức bật thốt ra một tiếng quát trầm, mặt đất lập tức theo hành động của hắn mà xuất hiện vô số xúc tua đen ngòm cực kì ghê tởm.

‘Phốc…’

Những cái xúc tua có chút tương tự với vòi bạch tuộc, không ngừng bốc lên khói đen nghi ngút, quấn quanh cả thân thể của tổng số gần 10.000 tên Tu La Huyết Chiến Sĩ hoang dại cùng với Địa Ngục Kỵ Sĩ và Tử Vong Chiến Mã ở bên dưới, khiến chúng không thể nhúc nhích thêm được một li nào.

Thậm chí, lực siết chặt của xúc tua càng lúc càng tăng cường thêm, mà Địa Ngục Kỵ Sĩ cũng không giống như Paal ngày trước, cường đại đến nỗi chỉ cần đơn giản dùng lực một hồi thì phá hủy được trói buộc của xúc tua. Chúng chỉ có thể vùng vẫy, gào thét trong vô vọng.

‘Rốp rốp rốp…’

-1123 [Hắc Ám]

-1322 [Hắc Ám]



Dưới sức mạnh siết chặt kinh khủng của xúc tua ‘Ma Ngục’, thanh âm xương cốt bị gãy vỡ không ngừng vang lên, kèm theo đó còn có sát thương mang thuộc tính hệ [Hắc Ám] nổi lên trên đầu đám Địa Ngục Kỵ Sĩ, ăn mòn dần dần áo giáp bên ngoài của chúng, giảm đi khả năng phòng ngự thấy rõ.

Hệt như mặt kệ Mephisto muốn làm gì thì làm, Đình Tấn sau khi hối thúc đối phương một tiếng kia thì tức khắc đã ngồi xuống, lơ lửng trong hư không mà tiến vào trạng thái "Minh Tưởng Thuật’. Hắn muốn dùng phương pháp này để gia tăng thêm một ít khả năng khôi phục của MP.

MP dù ít thì cũng là MP, có thể tăng lên thêm được một giây, khả năng thành công vượt qua cửa ải vòng thứ ba này sẽ càng cao. Đình Tấn không biết liệu khi thất bại thử thách chuyển cấp này, hắn có thể sẽ phải chịu đựng trừng phạt gì hay không.

Hoặc thử thách chuyển chức nghề nghiệp có giới hạn thời gian giữa mỗi lần tiến vào phụ bản hay không. Nếu thực sự có những thứ này, thì quả thật là rất phiền phức cho Đình Tấn.

Đang trong lúc Đình Tấn ngồi tu luyện, Mephisto vẫn không ngừng tay lại dù chỉ một giây. Vừa thi triển ra ‘Ma Ngục’ xong, đôi cánh xương hừng hực hỏa diễm sau lưng Mephisto điên cuồng vũ động, nâng đỡ thân thể khổng lồ, cồng kềnh của hắn từ từ phi hành lên không trung.

- “Thượng Cấp Hỏa Pháp – Lưu Tinh Hỏa Vũ!”

Đạt đến độ cao 10 mét, Mephisto bỗng nhiên giơ cao hai tay quá đầu, miệng quát lớn từng chữ đứt đoạn, giọng nói trùng trùng điệp điệp, kết hợp với gương mặt ác quỷ của hắn, càng trở nên quỷ dị ghê rợn thêm hơn.

Thanh âm chưa dứt, trên đầu của Mephisto bất thình lình nổi lên một đốm lửa đen ngòm, khí tức âm sâm lạnh lẽo đến đáng sợ. Hỏa diễm từng bước tích tụ năng lượng trong không gian xung quanh, mở rộng kích cỡ của nó ra, thành một cái hỏa cầu khổng lồ.

5 mét…

10 mét…

20 mét…

Không đến ba cái hô hấp, bán kích của hỏa cầu đã đạt đến 50 mét, mà đó cũng là thời điểm Mephisto ngưng giọng gọi ra tên kỹ năng.

Nói đoạn, Mephisto không chút do dự, làm một cú gập người thật sâu, hai tay nâng đỡ hỏa cầu ném mạnh xuống giữa bầy vong linh hoang dại bên dưới.

Bị xúc tua ‘Ma Ngục’ trói chặt, bọn chúng không thể làm ra bất cứ hành động phản kháng nào, như cá nằm trên thớt chờ chết, mà ở đây con dao xử quyết bọn chúng chính là quả hỏa cầu mang tên ‘Lưu Tinh Hỏa Vũ’ kia.

‘ẦM! UỲNH!’

Một tiếng nổ lớn chấn động màng nhĩ đến cả Đình Tấn ngồi cách đó không xa cũng không khỏi cảm thấy trong đầu ong ong trực hưởng một lúc. Sóng khí nóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng xung quanh, thổi bay cát bụi cùng đất đá lên không trung. Mặt đất càng là bị làm cho nứt ra vô số đạo liệt phùng, run rẩy hồi lâu chưa dứt.

Hỏa cầu ‘Lưu Tinh Hỏa Vũ’ tựa như một quả vẫn thạch đang bốc cháy lên ngọn lửa địa ngục đen đúa, lấy một tốc độ chớp nhoáng rơi xuống đất, tiếp đó thì liền vỡ tan thành từng mảnh nhỏ ra khắp nơi xung quanh, tựa như đang nhảy múa.

Lấy nơi hỏa cầu rơi xuống làm trung tâm, khuôn viên nghìn mét xung quanh lập tức bị biển lửa bao trùm.

‘Hí hí…’

-39.224 [Hỏa]

-39.224 [Hỏa]



Toàn bộ hơn 5.000 con Tử Vong Chiến Mã ngay trong nháy mắt bị lửa bao trùm liền hí dài một tiếng, bật đứng lên bằng hai chân, hất tung Địa Ngục Kỵ Sĩ ra đất rồi ngã lăn đùng ra đất tử vong, không thể chịu đựng nổi quá một giây bị địa ngục hỏa diễm thiêu đốt.

Đồng dạng Tu La Huyết Chiến Sĩ hoang dại chỉ trong nháy mắt sau đó cũng bị lửa thiêu đốt, hóa thành một vũng máu, tan biến trong hư vô.

Địa Ngục Kỵ Sĩ đối với địa ngục hỏa diễm phỏng chừng còn có khả năng đề kháng lại như đối với [Sát Thương Thuộc Tính Lôi] của Đình Tấn.

Tuy nhiên, trước thực lực tuyệt đối đến từ Mephisto, lại thêm không có dựa dẫm vào thuộc tính siêu cường nào của người triệu hồi như Đình Tấn, chênh lệch đôi bên là quá lớn, dù cho có khả năng kháng cự, Địa Ngục Kỵ Sĩ cũng không thể chống chịu được lâu.

‘Gào… Gào’

Ba giây sau, đến lượt Địa Ngục Kỵ Sĩ nối tiếp theo đồng bạn của chúng, gào rống thảm thiết một hơi rồi chợt tắt lịm đi, xương cốt, chiến giáp, cả linh hồn hỏa diễm đều tan biến trong không khí.

Dưới sự nghiền ép và trói buộc của xúc tua ‘Ma Ngục’, để cho ‘Lưu Tinh Hỏa Vũ’ thiêu đốt, toàn bộ vong linh hoang dại bên dưới mặt đất, tất cả Tu La Huyết Chiến Sĩ và Địa Ngục Kỵ Sĩ đều bị hôi phi yên diệt, không để lại bất kì dấu vết tồn tại nào của chúng ở chiến trường khốc liệt này.

‘Ầm ầm ầm…’

Ngay tại khoảnh khắc ấy, ‘Địa Ngục Môn’ hay nói đúng hơn là Đình Tấn đã đạt đến giới hạn sau cùng, không thể tiếp tục duy trì được nữa.

Mephisto có kinh nghiệm từ lần trước, biết bản thân không thể kháng cự lại lực hút của ‘Địa Ngục Môn’, cho nên lần này học khôn, hắn không làm ra hành động phản kháng gì cả.

Keng! – Vòng thứ ba thử thách kết thúc. Chúc mừng ngài đã hoàn thành thử thách chuyển chức nghề nghiệp cấp hai của Vong Linh Pháp Sư. Hiện tại, ngài đã trở thành Vong Linh Ma Đạo Sư, kỹ năng sẽ được tự động thêm vào danh sách, mời kiểm tra.

Cũng tại thời điểm một tên Địa Ngục Kỵ Sĩ sau cùng ngã xuống, Đình Tấn rốt cuộc đã nghe được âm thanh thông báo của hệ thống mà hắn mong chờ từ lâu.

Mephisto bị ‘Địa Ngục Môn’ hút trở về, đưa thẳng vào không gian của Hệ Thống Thú Nuôi, xung quanh Đình Tấn không còn một ai, bốn bề khung cảnh bỗng chốc trở lại với vẻ yên tĩnh vốn có của nó.