Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 445: Sóng Ngầm, Đợt Sóng Quái Vật Đầu Tiên




Với "Khống Vật Thuật", vận tốc phi hành của Đình Tấn gần chạm tới con số 90 km/h, tương đương với cưỡi một chiếc xe máy chạy trên đường trường.

Khởi hành từ nơi hắn đang luyện cấp trở về biên giới khu rừng cây bị sang bằng bên ngoài cứ điểm, thời gian chỉ mất không tới 10 phút, quả thật là nhanh hơn hắn chạy bộ rất nhiều lần.

Vừa trở về trụ sở cứ điểm, Đình Tấn phát hiện chỉ hai ngày hắn rời đi, ở đây đã xảy ra một sự biến đổi to lớn. Mặc dù không nắm giữ được phần thưởng từ hai danh hiệu ‘Công Trình Cứ Điểm’ thứ hai và thứ ba của hệ thống, nhưng rõ ràng là việc xây dựng cứ điểm diễn ra rất thuận lợi.

Biểu hiện dễ thấy nhất là khu rừng cây rậm rạp bên ngoài cứ điểm đã bị đốn trụi, không còn một gốc cây cối nào nữa. Mặt đất bằng phẳng cũng đã bị đào ra trăm ngàn lỗ thủng, không lớn thì nhỏ, cả độ sâu và kích thước hố đều khác nhau.

Chuyển dời tầm nhìn về phía trước, đập vào mắt Đình Tấn là một tấm tường thành không chỉ còn đơn thuần là một tấm sắt dày cứng nữa, mà lúc bấy giờ, nó còn có thêm chi chít những cây gai nhọn, dài hơn hai mét, mọc tua tủa ra bên ngoài.

Đình Tấn dám chắc, chỉ cần bất kì con quái vật nào xông tới hết tốc lực thì nhất định có thể bị đâm nát bấy, không còn một bộ phận nào hoàn chỉnh.

Chông Hợp Kim (Vật liệu xây dựng cấp 7)

Chất lượng: Tốt

Giới thiệu: Được rèn đúc bằng phương pháp đặc biệt, pha trộn giữa xương quái vật trên 30 cấp với nhiều loại hợp kim, tạo ra khả năng công kích lý rất tốt và có độ bền cực cao, được dùng cho xây dựng các công trình bẫy rập.

Thuộc tính:

- Sát thương vật lý 4.500 điểm.

- HP 3.000 điểm

- Bỏ qua phòng thủ của quái vật dưới 20 cấp

Chẳng những vậy, khi Đình Tấn đến càng gần, hắn còn trông thấy được chỉ số của những cây gai nhọn hợp kim này. Hắn thật sự bị làm cho bất ngờ với sát thương cao đến chóng mặt của mấy cây gai hợp kim này.

Tuy nhiên, khi ngẫm nghĩ lại, hắn cũng hiểu rõ. Đây chỉ là con số tương đối, nếu gặp phải những con quái vật có khả năng phòng thủ vật lý cao như loài Trâu Mộc Độc mà nói, nhiều lắm chỉ gây một lượng sát thương không đến 2.000 điểm là cùng.

- “Hội Trưởng về, mau mở cổng!”

Không biết là ai đã phát hiện ra Đình Tấn đầu tiên mà hưng phấn vội hô hào lên. Đón lấy một khu vực trống trải, không có chông nhọn ở giữa tấm tường hợp kim chậm chạp khai mở ra, để lộ một con đường đi vào rộng rãi đủ để hai chiếc xe tải cùng đi vào một lúc.

Bộ dáng Đình Tấn thong dong bước đi vào bên trong cứ điểm, thuận tiện còn không ngừng quan sát một số biến đổi của kiến trúc bên trong tường thành.

Hai vách núi đá ở hai bên cũng đã được dựng bậc thang và đập phá một số nơi thành bằng phẳng, mục đích là để xây dựng thêm rất nhiều hàng rào bảo vệ cùng với bục đứng.

Hiện tại đang có không ít người đang rảo bước bên trên đó, cẩn thận canh phòng khuôn viên hơn nghìn mét bên ngoài cứ điểm.

Với tầm nhìn bao quát hết thảy khu vực bên ngoài bức tường phòng thủ, nếu quái vật xông tới công thành thì nơi này sẽ là vị trí cực phẩm để cho người chơi viễn trình có thể công kích quái vật ở bên dưới.

Bên trong trụ sở căn cứ là một vùng đất bằng phẳng rộng lớn, khu rừng rậm lúc Đình Tấn vừa mới tiến đến nơi này đã bị đốn sạch, thu thập không còn một gốc rễ để lại.

Từng đống cây gỗ đã được vận chuyển ra phía sau cứ điểm, chặn lại nơi bờ tiếp giáp giữa khu vực đồng bằng và con sông lớn bên cạnh.

Đây là Đình Tấn chỉ định trước đó, đề phòng cho tình huống bất ngờ trong lúc phòng thủ cứ điểm, ví như sự xuất hiện của đám quái vật từ trong con sông.

Trông thấy thân ảnh Đình Tấn đang rảo bước đi trên con đường, được hình thành từ những căn chòi được xây dựng từ đống cây gỗ bị chặt bỏ, đám người chơi bon chen nhau tiến đến vây quanh hắn, nhưng không một ai lên tiếng hay đứng ra chặn đường đi của hắn.

- “Hội Trưởng, anh em đã tập hợp xong ngay tại cổng ‘Thủy Tinh Thể’.”

David từ trong đám người chen đi ra ngoài, đến bên cạnh Đình Tấn thông báo cho hắn một tiếng, nét mặt tỏ rõ sự hưng phấn.

Có thể nói trong thời gian vừa qua, Đình Tấn rời đi luyện cấp, Lý Uyên bận bịu công việc, hắn cùng với Terrell gần như đã trở thành Phó Hội Trưởng thay thế trọng trách chỉ huy đội viên xây dựng cứ điểm.

- “Ừm, các ngươi làm rất tốt, cố gắng vượt qua ải này chúng ta sẽ nhất phi trùng thiên.”

Trải qua một hồi quan sát toàn cảnh biến đổi trong trụ sở căn cứ, Đình Tấn rất thỏa mãn vỗ vai, tán thưởng David một câu. Vừa nói hắn vừa gia tăng cước bộ, bước nhanh về phía cổng ‘Thủy Tinh Thể’.

Nơi đó lúc này đã được Terrell tập trung hàng nghìn tên đội viên, bao gồm cả thành viên [The Alliance] và thành viên của các đội Lính Đánh Thuê liên minh.



Đình Tấn thản nhiên đi đến bên cạnh cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’, một mặt bình tĩnh hướng về toàn thể thành viên dõng dạc nói.

- “Cuộc chiến hôm nay quyết định cho tương lai ngày mai, các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”

‘Rồi’

Thanh âm Đình Tấn vừa dứt, đám đội viên bên dưới đồng loạt hưng phấn vung tay tung hô, hai ngày hai đêm làm việc liên tục, dường như không hề làm cho bọn họ có cảm giác mỏi mệt gì cả.

- “TỐT! Tại đây ta nói rõ, người trong [The Alliance] chỉ có chiến đấu đến khi không còn đẳng cấp để rơi xuống nữa, các ngươi mới có quyền được lui bước về hậu tuyến. Còn nếu sợ hãi đào ngũ, không cần bất kì nguyên do gì, ta cũng tất sẽ trục xuất ngươi ra khỏi công hội, vĩnh viễn ở tại trong danh sách đen của [The Alliance].”

Quát lớn một tiếng, Đình Tấn sử dụng một loại giọng điệu nghiêm trọng, lại kết hợp thêm ánh mắt sắc lạnh quét nhìn xung quanh một vòng.

Một cảm giác lạnh lẽo truyền đi khắp cơ thể đám đội viên, từng người bọn họ không khỏi xuất hiện một nỗi sợ hãi trong lòng, nhưng càng nhiều hơn là niềm hi vọng và chờ mong vào tương lai.

Đình Tấn im lặng càng lâu, bầu không khí lại càng trở nên cô đọng, trầm trọng thêm ra. Ánh mắt hắn trong giây lát không biết vô tình hay cố ý lại liếc nhìn đến một bóng người, với mái tóc màu đỏ đứng hàng đầu của các đội Lính Đánh Thuê liên minh.

Tựa như cảm nhận được có ai đó đang nhìn mình, Lạc Hồng vô thức ngẩng đầu lên nhìn đến Đình Tấn. Hai ánh mắt va chạm lấy nhau, nhưng chỉ trong phút chốc lại tách rời ra, trong lòng từng người có từng suy nghĩ riêng.

Đến một thời điểm cảm thấy đã đủ, hắn mới tiếp tục lên tiếng, bất quá lần này là để phân công nhiệm vụ chiến đấu.

- “Nếu mọi người đã hiểu rõ, vậy ta không nói nhiều nữa. Toàn bộ thành viên [The Alliance] nghe lệnh, nghề nghiệp viễn trình cùng với Triệu Hồi Sư, theo ta tiến lên đỉnh núi cùng tường thành, sẵn sàng chiến đấu. Nghề nghiệp cận chiến, theo chỉ huy của các người phòng thủ sườn núi, không cho quái vật công lên.

Những người khác ở lại bên trong cứ điểm, nghề nghiệp cận chiến bao vây xung quanh cổng ra vào, viễn trình ở phía sau dồn lực công kích. Chốc lát sau khi khai chiến, nếu áp lực bên ngoài không chịu đựng được nữa, ta sẽ mở cổng để quái vật công vào, các ngươi có chỉ có một nhiệm vụ duy nhất, không được để cho bọn chúng tiến vào bằng bất cứ giá nào. Hiểu rõ chưa?!”

- “Khoan đã!”

Đợi cho Đình Tấn vừa mới nói dứt câu, Lạc Hồng đột ngột gọi lên, sau đó bước ra khỏi hàng ngũ nhìn thẳng vào Đình Tấn không sợ hãi, thần sắc lạnh lùng nói.

- “Hội Trưởng, ngươi làm vậy có phải là hơi quá không? Dù sao chúng ta trực diện đối chiến với quái vật như vậy, thương vong thực sự sẽ rất lớn. Ngươi lại sắp xếp cho đội viên của [The Alliance] lên khu vực an toàn, có phải là đang lấy việc công làm việc tư, ép chúng ta chịu đựng tổn thất thay cho mình phải hay không?

Chẳng bằng, ngươi đổi ngược lại, để chúng ta lên tường thành còn người của [The Alliance] thì lui xuống giữ cổng thành đi. Hoặc ít nhất cũng phải cho một số người của [The Alliance] xuống canh giữ cổng thành hay cổng ‘Thủy Tinh Thể’ mới hợp lý chứ sao lại giao hết những chuyện đó cho bọn ta.”

- “Ai chà… Lạc Hồng nói cũng đúng nha Hội Trưởng, ngươi có phải nên suy nghĩ lại một chút hay không?”

- “Đúng rồi, Hội Trưởng. Lỡ như chúng ta thất thủ để quái vật vượt vào bên trong công kích cổng ‘Thủy Tinh Thể’ thì làm sao?”

- “Phải nha, ngươi cũng nên cho một số đội viên [The Alliance] xuống bảo vệ cổng chứ.”



Ngữ khí hùng hồn, ngôn từ chính nghĩa của nàng khiến cho những tên đội trưởng của mấy đội Lính Đánh Thuê khác trong liên minh cũng không khỏi sinh ra dị tâm, bắt đầu xì xào bàn tán với nhau, ánh mắt bất thiện dõi theo Đình Tấn, chờ xem hắn trả lời như thế nào.

Bất quá, làm cho bọn họ kinh ngạc là Đình Tấn chỉ nhếch miệng nở một nụ cười rồi bước nhẹ một bước sang trái, để lộ ra cánh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ ở phía sau, cánh tay giơ ra làm một tư thế mời.

Tiếp đó, ánh mắt sắc bén của hắn nhìn về phía đám người đang bàn tán trước mặt, mở miệng thản nhiên nói.

- “Mời! Ai cảm thấy bất công, không thể tuân theo được mệnh lệnh của ta, có thể lập tức rời khỏi liên minh, quay trở lại EL thành. Thời gian vẫn còn hơn 30 phút, đủ cho các ngươi đi ra nơi này. Nhưng! Khi đã ở tại nơi này thì nhất định phải nghe mệnh lệnh, nếu không đừng trách ta tàn nhẫn, đá các ngươi ra khỏi liên mình rồi tự tay tiễn đưa các ngươi về thành.”

Thái độ bất cần của hắn, tức khắc làm cho đám người xuất hiện dị tâm trước mặt trở nên câm lặng, không còn ai dám lên tiếng hó hé gì nữa.

Tuy nhiên, nội tâm bọn họ thì đang không ngừng chửi mắng Đình Tấn cáo già. Nếu không có sự giúp đỡ của bọn họ, Đình Tấn cũng không thể nhanh như vậy mà xây dựng xong cứ điểm. Bây giờ mọi thứ đã làm xong, bọn họ nếu lại bỏ đi thì chẳng phải công sức mấy ngày vừa qua đều tan thành mây khói hết sao.

Thậm chí ngay cả Lạc Hồng mạnh dạng kháng nghị trước đó cũng bị nói cho cứng họng, thần tình bối rối bước lui trở về hàng ngũ, cảm thấy mất mặt xấu hổ đến nỗi không dám ngẩng mặt lên.

- “Đã không còn ai ý kiến gì nữa thì nhanh chóng vào vị trí đi! Nhớ kỹ những lời ta nói.”

Không thấy ai lên tiếng gì, gương mặt Đình Tấn lại xuất hiện vẻ mỉm cười bình dị, cất giọng vung tay ra hiệu cho mọi người rời đi. Bất quá, khi nói đến câu cuối cùng, ánh mắt hắn chợt rơi vào người Lạc Hồng, lời nói như ẩn ẩn hàm ý bên trong.

Lạc Hồng ngoảnh mặt làm ngơ trước ý tứ này của Đình Tấn, tự động dẫn đội rời đi đến nơi được chỉ định.

Ấy thế nhưng lúc vừa xoay lưng lại với Đình Tấn, khóe miệng nào chợt nhếch lên, hiển lộ ra một nụ cười tà dị, hệt như đã thành công sắp đặt được một hồi âm mưu cho đối phương.



Cùng lúc đó, tất cả những người ở khắp mọi cứ điểm được xây dựng trên ‘Chiến Trường Thế Giới’ cũng bắt đầu chạy đôn chạy đáo, sắp xếp đội hình cho phù hợp nhất, chuẩn bị đối chiến với quái vật công thành sắp xuất hiện.

Thế nhưng cũng có một số trường hợp ngoại lệ, ví như những thế lực đối địch nhau muốn làm ra hành động ngáng chân đối phương mà đã cử người hành quân đường dài, tiến đến vùng biên giới an toàn bên ngoài cứ điểm của đối phương và chờ đợi thời cơ hành động.

Mà đúng theo mục đích ấy, đang có một tổ đội không đến 200 tên thành viên, dưới sự dẫn dắt của một tên Chiến Sĩ, đi thẳng đến cứ điểm của [The Alliance].

- “Long a, Hồ thiếu tại tổng bộ quả thật rất để mắt đến ngươi, đừng làm ngài ấy thất vọng nha. Nếu ngươi may mắn đạt được Hồ thiếu tín nhiệm, nói không chừng lại có thể được đón thẳng đến tổng bộ cũng nên. Lúc đấy vinh hoa phú quý đều có, cũng đừng quên huynh đệ mọi người ở đây a.”

Tên Chiến Sĩ dẫn đầu đoàn đội này bất chợt mỉm cười lên tiếng, vỗ vai gã đồng bạn đi bên cạnh, thái độ tâng bốc thấy rõ không hề che dấu chút nào.

- “Ta biết, làm sao có thể quên các ngươi được. Sắp tới nhất định ta sẽ cố hết sức, dù sao chính hắn cũng đã bất nhân với ta trước, cũng không thể trách ta bất nghĩa lại với hắn. Người không vì mình, trời tru đất diệt.”

Bị vỗ mông ngựa, Long cơ hồ cũng khá là hưởng thụ với điều này, vỗ ngực khí hùng đáp ứng hứa hẹn với tên Chiến Sĩ ấy. Tuy vậy nhưng khi nhắc đến ‘hắn’, vẻ mặt Long lập tức trở nên băng lãnh, giọng điệu cũng trở thành gay gắt như đang nghiến răng nghiến lợi.

Lẽ dĩ nhiên, những tên đội viên xung quanh đều hiểu, ‘hắn’ trong lời nói của Long chính là Đình Tấn.

- “Hahaha… được rồi được rồi, đừng tức giận. Đến đó chỉ cần ngươi thỏa thích tung một đòn ‘Hỏa Ngục’ như trước nữa thì mọi ân oán sẽ được giải quyết thôi.

Chúng ta nhanh chân lên đi, thời gian không còn nhiều nữa rồi. Cũng may Đường Chủ đã cho người quét sạch đường đi từ trước, chứ nếu không, dù cho có được tọa độ chính xác của cứ điểm đám người [The Alliance] thì chắc cũng không biết làm sao mà đi đến đó.”

Gã Chiến Sĩ cười xòa, vỗ vỗ vai như muốn trấn an Long, đồng thời hối thúc mọi người rời đi. Thật ra, trước đó nói như vậy với Long cũng không chỉ đơn thuần là muốn ôm bắp đùi đối phương. Gã Chiến Sĩ này còn muốn thăm dò xem, Long có thật tâm thật lòng muốn theo [Hồng Môn Hội] hay không.

Tất nhiên, biểu hiện của Long như vậy đã làm cho hắn cực kỳ thỏa mãn, không còn dị nghị gì nữa.

Long liếc mắt nhìn đối phương, nhưng không nói gì, chỉ lẳng lặng bước theo sau. Hắn làm sao mà không đoán biết được ý đồ thăm dò của đối phương. Chuyện giống như vậy đã xảy ra quá nhiều lần từ lúc hắn rời đi khỏi [The Alliance] để đi đến [Hồng Môn Hội] rồi.



Từng giây từng phút nhanh chóng trôi qua, tại cứ điểm của [The Alliance], từng đoàn người đã sắp xếp xong xuôi theo vị trí được Đình Tấn an bài, xung quanh cổng ‘Thủy Tinh Thể’ được vây chặt bởi đám đội viên viễn trình thuộc các công hội trong liên minh, phân tán ra phía bên ngoài là hơn 1.000 tên cận chiến.

Riêng chỉ có người của [The Alliance] thì toàn bộ được Đình Tấn sắp xếp lên trên tường thành hoặc vách đá, thoát khỏi tràng cảnh trực diện đối đầu với quái vật.

Ngay khi thời gian cũng vừa chạm đúng cột mốc, âm thanh hệ thống đồng loạt vang lên bên tai từng người bọn họ.

Keng! – Đợt sóng đầu tiên quái vật tấn công cứ điểm bắt đầu, toàn bộ người chơi hãy sẵn sàng chuẩn bị.

Một đầu tin nhắn hệ thống giống như một tảng đá ném vào mặt hồ tĩnh lặng. Mặt nước bằng phẳng thoáng chốc xuất hiện vô số gợn sóng, tâm tình người chơi tham gia vào quá trình phòng thủ cứ điểm cũng vì thế mà dâng lên cao đến đỉnh điểm.

Đón lấy âm thanh hệ thống vừa kết thúc, Đình Tấn lập tức trông thấy phía bên ngoài tường thành của cứ điểm, khoảng cách có hơn 2 – 3 km, bất thình lình xuất hiện hàng hà sa số những đường hầm không gian đen kịt.

Từng bóng ảnh to lớn từ bên trong đó không ngừng lao nhanh mà ra, dù quan sát từ đằng xa cũng đủ đến thấy rõ, số lượng của chúng là cực kì đông.

‘Rống rống rống…’

Mặt đất run rẩy, trái tim của đám đội viên cũng nhấc lên đến tận cuống họng khi nghe được tiếng thú rống vang dội cả một góc trời phía đằng xa.