Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 395: Nhận Thưởng, Vòng Thứ Hai




Gương mặt đang tỏ vẻ tò mò của Đình Tấn, chỉ trong phút chốc đã cứng đờ lại. Hắn lắp bắp, trong lòng cực kì hồi hộp hỏi lại.

- “Ngài nói chính xác là Kaiser Long? Có dấu hiệu nhận diện nào không?”

- “Hừm… thật ra hắn còn trẻ hơn ta rất nhiều, với gốc người Á Châu nên ta nghĩ, nhận diện rõ nhất là mái tóc và cặp mắt màu đen tuyền của hắn. Trước khi ta nhận được truyền thừa của nghề nghiệp Thẩm Giám, thì hắn đã dạy cho ta một số kỹ năng chiến đấu của Tu Sĩ.”

Michael trầm ngâm một chút như đang cố nhớ lại bộ dạng của đối phương, sau đó mới chậm rãi thuật lại cho Đình Tấn những cố sự mà hắn đã từng trải qua.

- ‘Nhặt được bảo vật rồi!’

Chỉ mới nghe đến đấy thôi thì hai mắt Đình Tấn đã tỏa sáng lên, trong đầu hứng khởi, điên cuồng gào thét lên.

Thế nhưng, mọi chuyện cũng không dừng lại tại đó, Michael còn giải thích rõ về thân phận của Mephisto.

- “Thực chất, Mephisto là một linh hồn bị nhốt trong Thánh Vật được mệnh danh là ‘Mắt Trái Của Chúa’. Thầy của ta từng nói, hắn đã phải tốn rất nhiều công sức mới đoạt được nó tới tay món đồ vật đó. Kể từ thời điểm ấy, hắn bắt đầu khám phá ra được rất nhiều bí mật, cùng với những kỹ năng, phép thuật mới mà hắn luôn gọi là Thánh Thuật.

Lúc những nhà khoa học gia và lập trình viên khởi tạo dự án này, họ có từng tìm kiếm rất nhiều cao thủ để xin bọn họ cống hiến những kiến thức và bí kíp tu luyện của mình.

Đương nhiên, với một người có lòng trắc ẩn nhiều như thầy của ta thì không thể không gia nhập vào hàng ngũ những cộng tác viên đó rồi. Mephisto cũng được phát hiện ra kể từ đó, và tất nhiên sẽ còn có một số kỹ năng bí mật khác nữa.

Sau này, ta từng được nghe kể lại, trong số những cống hiến đó có một kỹ năng rất mạnh mẽ, gọi là ‘Cánh Cổng Của Quỷ’ hay đại loại ‘Cánh Cổng’ gì đó. Nếu sau này ngươi có cơ hội học tập được kỹ năng đó thì nhất định sẽ hiểu, nó khủng bố đến mức độ nào khi kết hợp với Mephisto. Thậm chí, kỹ năng ‘Phán Quyết’ của ta sợ là cũng không thể sánh bằng với cái tổ hợp này.”

Nhận được những thông tin này từ chính lời kể của Michael, Đình Tấn mới hiểu rõ ra được rất nhiều điều.

Đầu tiên, người thầy có tên gọi Kaiser Long trong miệng Michael nhắc đến, không ai khác hơn, chính là Long, còn món Thánh Vật ‘Mắt Trái Của Chúa’ kia thì dĩ nhiên chính là ‘Viên Đá Bjorketorp’ trong tay Đình Tấn.

Chính bản thân Đình Tấn cũng không tài nào ngờ tới việc, chỉ vì một tình huống ngẫu nhiên, hắn đã cứu ra được người thầy của một vị anh hùng huyền thoại trong tương lai.

Nói như vậy, hắn vô tình đã sửa đổi lại dòng chảy lịch sử. Nếu Long đã không thể chiếm được ‘Viên đá Bjorketorp’, cũng không thể học được những pháp thuật từ Mephisto, thì lẽ dĩ nhiên, Michael có thể trở thành một tượng đài anh hùng của Entire Land trong tương lai hay không thì vẫn còn là một ẩn số.

Dù vậy, khả năng rất cao là Michael sẽ hoàn toàn bỏ mất cơ hội để trở thành một vị Thẩm Giám cao thủ như xưa, do hắn không có người dẫn dắt nữa.

Bên cạnh đó, Đình Tấn cũng đã có lời giải đáp cho vấn đề, vì sao kỹ năng ‘Địa Ngục Môn’ lại xuất hiện ở trong trò chơi, trong khi một kẻ cống hiến cả quyển bí kíp tu luyện vong linh pháp thuật như hắn cũng không biết cách sử dụng nó.

Tất nhiên, nguồn gốc xuất xứ của Mephisto cũng chẳng phải là bắt đầu từ bí kíp tu luyện vong linh phép thuật, mà là đến từ Kaiser Long trong tương lai. Bộ dạng bây giờ của Mephisto, rất có thể là dựa vào bên trong tưởng tượng mà miêu tả ra.

Nghĩ đến những điều này, trong lòng Đình Tấn không khỏi cảm khái, những gì mà hắn bắt gặp sau khi trùng sinh về, khiến cho cái nhìn của hắn với mọi sự vật đều hoàn toàn bị vặn vẹo, biến đổi đi hết rồi.

- ‘Anh Hùng, Huyền Thoại thì đã thế nào chứ? Cuối cùng rồi cũng bất lực, không thể chống lại với sức mạnh của thời gian.’

Trông thấy Đình Tấn cứ đứng đực người ra, khuôn mặt thẫn thờ một hồi lâu như vậy Michael lập tức lên tiếng, phân tán đi sự tập trung của hắn.

- “Thôi, nói nhảm bao nhiêu đó là đủ rồi, quay trở lại vấn đề chính thôi. Nhiệm vụ thì đã hoàn thành, ta cũng nên ban thưởng cho ngươi chút gì đó chứ nhỉ?”

Michael vừa nói dứt câu thì bên tai Đình Tấn lại vang lên một âm thanh thông báo của hệ thống.

Keng! – Chúc mừng, ngài vừa nhận được một điểm kỹ năng.

Đầu tin tức thông báo này giống như một hồi chuông đánh thức Đình Tấn, kéo hắn ra khỏi dòng suy nghĩ miên man. Bất ngờ, kinh ngạc, tiếp theo đó, khuôn mặt của Đình Tấn dần dần bị vẻ mừng như điên lấp đầy.



Trước đó, sau khi dùng hết những điểm kỹ năng tích lũy từ lúc mới bắt đầu chơi trò chơi cho đến hiện tại, để nâng cấp một số kỹ năng cần thiết, Đình Tấn đã chỉ còn lại duy nhất 1 điểm kỹ năng thừa lại. Với một điểm kỹ năng này của Michael thưởng cho, hắn lại có thể tiếp tục sử dụng nó để nâng cấp thêm một số kỹ năng cần thiết hoặc quan trọng khác.

Đây là một điều cực kì quan trọng đối với Đình Tấn, bởi vì kỹ năng không thể nào tự động nâng cấp theo điểm kinh nghiệm như những trò chơi online hiện hành khác.

Nguyên nhân theo Đình Tấn suy đoán phỏng chừng là đến từ mối liên hệ giữa trò chơi này với hiện thực. Những nhà khoa học hay những nhà lập trình trò chơi ắt hẳn cũng đã phải tính đến vấn đề thăng cấp này.

Thế giới tận thế là điều quan trọng trước mắt, tuy nhiên, không phải bất cứ kỹ năng nào cũng được bọn họ đưa vào bên trong trò chơi, tức là có một số kỹ năng không có phiên bản thăng cấp của nó.

Ngoài ra, khả năng còn có một phần nguyên do khác là bắt nguồn từ những tính toán trong tương lai ở phía sau của những nhà lập trình nên trò chơi này.

Quái vật thì không ngừng tiến hóa, phát triển và sinh sôi nảy nở. Đường hầm không gian cũng không ngừng mở ra, dẫn đến rất nhiều chủng loài quái vật mới mà con người chưa từng biết tới, sang xâm lấn.

Con người chắc chắn là không thể chỉ ngừng lại ở một chỗ rồi. Bọn họ cần phải phát triển, để bản thân càng lúc càng mạnh mẽ hơn. Và để thực hiện được khái niệm ấy, những người lập trình trò chơi mới quyết định không cho tự do thăng cấp kỹ năng.

Những ai muốn trở nên cường đại, muốn là người đứng trên người thì nhất định phải tự động mày mò, tự thân vận động đầu óc mà tìm hiểu, nghiên cứu và phát triển thêm cái mới.

Còn đối với những kẻ lười biếng, chỉ biết hưởng thụ từ những cái có sẵn hoặc là chỉ biết vận động như một cỗ máy móc, thì chỉ có thể vĩnh viễn dậm chân tại chỗ, làm sỏi đá bên con đường của những kẻ thành công mà thôi.

Còn về phần điểm kỹ năng này, chắc có lẽ chỉ là một phần thưởng khích lệ, tạo thêm động lực cho người chơi thi đua, phấn đấu với nhau mà thôi.

Coi như là vậy thì Đình Tấn vẫn rất kích động khi nhận được điểm kỹ năng này. Lý do cũng rất đơn giản, vì cho dù hắn vẫn đang không ngừng nghiên cứu, tìm hiểu ý nghĩa trong từng câu chú ngữ hay từng ấn ký ma thuật, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là hắn không muốn tự do nâng cấp kỹ năng lên một tầm cao mới.

Kẻ nắm bắt được cơ hội trước, mới là kẻ có khả năng mở đường dẫn đầu cho sự thành công.

- “Ngươi đã sẵn sàng cho bước tiếp theo của nhiệm vụ chưa?”

Mặc kệ những suy nghĩ trong đầu Đình Tấn lúc này, Michael tiếp tục lên tiếng.

- “Vâng, ta đã chuẩn bị tốt, xin ngài cứ giao nhiệm vụ.”

Keng! – Chúc mừng, ngài vừa nhận được Nhiệm vụ chuyển chức nghề nghiệp cấp 2 - Thẩm Giám (Vòng thứ hai).

Cấp tốc khôi phục lại tinh thần, Đình Tấn hít sâu một hơi, vội vàng đứng nghiêm người, khí khái thẳng thừng đáp. Cùng lúc đó, một âm thanh thông báo của hệ thống bất ngờ vang lên, như để thông báo cho hắn biết, nhiệm vụ đã nhận thành công.

Dường như rất thỏa mãn với những gì mà Đình Tấn biểu hiện ngay lúc này, Michael cười to tán thưởng, sau đó mới bắt đầu công bố bước tiếp theo của chuỗi nhiệm vụ chuyển chức.

- “Rất tốt, nhiệm vụ thứ hai này, ta muốn người đi vào sâu bên trong kia, ở đó sẽ có một con đường bị ngập nước cũng chính là tổ của đàn cá Piragon. Ngươi cầm lấy món đồ vật này rồi trực tiếp ngâm mình vào bên trong mặt nước, chiến đấu với đàn cá Piragon. Nhớ, phải cầm lấy nó trong tay khi đi sâu vào trong nước thì mới có hiệu lực.

Đúng bảy ngày sau, nếu ngươi có thể dùng hết năng lượng ẩn chứa bên trong món đồ vật này và quay trở lại đây, nhiệm vụ xem như hoàn thành. Còn nếu ngươi chết ở nơi đó thì những cố gắng của ngươi ở vòng thứ nhất sẽ đổ sông đổ bể hết. Hiểu rõ chứ?”

Vừa nói, Michael không biết từ chỗ nào bên trong chiếc áo choàng, lại lấy ra được một viên thủy tinh cầu to bằng hai nắm tay, với hình dạng bề ngoài trông có phần tương tự với viên ‘Lôi Lê Kết Tinh’ mà Đình Tấn vẫn hay sử dụng, chỉ có điều kích cỡ lớn hơn rất nhiều lần thôi.

- “Bảy ngày?!”

Ngược lại, Đình Tấn chẳng để ý mấy đến quả thủy tinh cầu này, chỉ vừa mới nghe đến đoạn thời gian 7 ngày để làm nhiệm vụ thì hắn đã trợn mắt lên vì kinh ngạc và khó tin, không tự chủ được mà mở miệng hỏi lại.

- “Có vấn đề gì sao?”

Michael giống như có chút không hài lòng vì câu hỏi này của hắn, nên hơi trầm giọng đáp.

- “Không, không, ta chỉ là… cảm thấy thời gian có chút dài thôi.”

Giật mình, Đình Tấn hơi bối rối, vội vàng đáp lại, nhưng cứ ấp úng nói không trôi chảy được. Quả thật hắn cũng hơi bị ngỡ ngàng khi nghe đến đoạn thời gian để làm nhiệm vụ này kéo dài đến 7 ngày cố định, không thể thay đổi.

Nói như vậy thì chẳng khác nào đã phán định, hắn không thể vượt thời gian hoàn thành nhiệm vụ để nhanh chóng trở về được rồi.

Ấy thế nhưng những suy nghĩ vẫn vơ này nhanh chóng bị hắn vứt ra sau đầu. Đây là cơ hội quý báu để hắn có thể vững chắc tăng lên sức mạnh cho mình, phải nắm bắt lấy nó trước tiên, còn những chuyện khác có thể sửa chữa lại sau cũng được.

Cho nên, hắn nhanh chóng đưa tay tiếp đón quả thủy tinh cầu trong tay Michael. Tuy nhiên, khi hắn vừa tiếp xúc lấy viên thủy tinh cầu này, một trận tê dại bất thình lình truyền đến từ nó và lan truyền ra khắp cơ thể hắn, tựa như có một dòng điện đang lưu chuyển bên trong.

Kinh hãi nhìn lại món đồ vật nằm trong tay mình, Đình Tấn phát hiện ra một thứ lôi điện màu tím, đang quấn lấy nhau thành từng chùm rối rắm, không ngừng cựa quậy bên trong viên thủy tinh cầu.

Dựa vào những hiểu biết của mình về phong cách chiến đấu của Michael, Đình Tấn không kìm được bắt đầu suy đoán một vài nguyên nhân cho những nhiệm vụ chuyển chức này.

Ở vòng thứ nhất của chuỗi nhiệm vụ, rất có thể là Michael đang muốn thử xem, hắn có đủ kiên nhẫn cùng với khả năng phản ứng hoặc là đủ thông minh hay không.

Bởi vì ở khu vực địa hình bất lợi cho việc chiến đấu đó, ngoài việc lấy thân ra làm mồi dụ cho đám Piragon lao ra khỏi mặt nước thì Đình Tấn không thể nào nghĩ ra được cách nào khác an toàn hơn để đối phó với chúng.

Chỉ có những kẻ điên hoặc quá mạnh mẽ, vượt trội hơn rất nhiều so với cấp độ 27 của đàn cá Piragon mới nghĩ đến chuyện nhảy xuống cái hồ nước tăm tối đó, trực diện chiến đấu với đàn cá.

Còn ở vòng thứ hai của chuỗi nhiệm vụ này, Đình Tấn thoáng nghĩ, đối phương rất có thể là đang muốn huấn luyện cho mình cách khống chế lôi điện hoặc làm quen với nó.

Bởi vì theo như phong cách chiến đấu tràn ngập [Sát Thương Thuộc Tính Lôi] của Michael mà Đình Tấn đã từng quan sát thông qua những đoạn phim ghi hình trong thời điểm trước khi trùng sinh, chắc hẳn là không thể nào không dính đến lôi điện được.

Với một người chưa hề biết gì về Nguyên Tố Hệ [Lôi] này thì đây là một khâu cần thiết để tiếp nhận dần với việc phải sử dụng loại [Sát Thương Thuộc Tính Lôi] này trong chiến đấu.

Hiểu rõ được những điều này, Đình Tấn cảm thấy rằng, cách huấn luyện như vậy quả thật rất tốt đối với mình.

- “Vâng, ta sẽ đi ngay. Nhất định sẽ không phụ sự kì vọng của ngài.”

Nhìn thẳng vào gương mặt mờ mờ, ảo ảo của Michael, Đình Tấn gật mạnh đầu, đáp lại với giọng khẳng định. Quả thủy tinh cầu trong tay cũng được hắn đem cất vào trong ba lô.

- “Tốt lắm. Nên nhớ, khi bước đi vào nơi này, nếu không phải ngươi thỏa mãn được điều kiện đầu tiên là mang theo trên người một nghề nghiệp Linh Mục, thì chắc có lẽ người mà ngươi đang đối mặt bây giờ đã không phải là ta rồi.

Có thể nói, ngươi gặp ta tại đây đã là một may mắn rất lớn, nên nắm bắt thật tốt lấy lấy cơ hội này. Ta rất hi vọng, trong tương lai, Entire Land lại sẽ có thêm một Anh Hùng Huyền Thoại nữa.”

Michael rất thỏa mãn với biểu hiện quyết tâm của Đình Tấn. Hắn muốn đưa tay ra vỗ vai đối phương như một cách để cổ vũ, nhưng chợt nhớ lại, hiện giờ bản thân mình chỉ là một cái bóng, nên không khỏi ngậm ngùi, đành nói vài câu cổ vũ.

Đình Tấn không nói gì để đáp lại Michael. Không biết có phải vì cảm giác hổ thẹn, sau khi đã chiếm đoạt mất tương lai anh hùng của đối phương, hay là vì không muốn nói thêm nhiều lời, hắn chỉ dứt khoát xoay lưng rời đi, tiến vào nơi mà Michael chỉ định.

- “Cho ngươi một lời khuyên, hãy làm quen với nó, đánh bại đó, chiếm hữu nó, thì ngươi mới có thể tùy tiện sử dụng nó như một bộ phận trên cơ thể.”

Ngay tại thời điểm Đình Tấn chỉ mới nhấc chân, đi được vài bước thì chợt, Michael đột nhiên lớn tiếng nói một câu khá tối nghĩa.

Bất quá, Đình Tấn vẫn rất chăm chú nghe và khắc ghi từng câu từng chữ ấy vào trong đầu mình. Dù vậy, hắn cũng không đáp lại một lời nào, chỉ lạnh lùng giữ vững cước bộ bước đi.

Michael đứng nhìn thân ảnh của hắn rời đi thật xa, thật lâu. Mãi cho đến khi đối phương hoàn toàn khuất bóng khỏi tầm nhìn của mình, hắn mới chậm chạp tan biến đi trong không khí.