Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 182: Chờ đợi thời cơ (2)




Lợi dụng thời gian an toàn ngắn ngủi này, tên Huyền Thoại đưa mắt nhìn xung quanh tìm kiếm thân ảnh của người triệu hồi ra đám vong linh kia, thế nhưng bởi khói bụi hơi dày đặt lại thêm Đình Tấn đang nằm ẩn giấu ở góc khuất làm hắn không thể tìm ra được mục tiêu.

Trái lại hắn phát hiện thấy có một con Bộ Xương Cung Thủ đã bò ra khỏi hố đen, đang lắp tên hướng về phía mình nhắm tới, tên Huyền Thoại lập tức hoảng hồn nấp sau lưng một tên đội viên chiến sĩ.

- “Á…”

Chỉ ngay sau đó một giây, tiếng kêu thảm của gã chiến sĩ này liền vang lên, làm cho tên Huyền Thoại không khỏi cảm thấy lạnh cả sống lưng.

Hắn vội vàng hướng về phía những tên đội viên trong nhóm đấu sĩ và thích khách lớn tiếng ra lệnh.

- “Xông lên giết những con Bộ Xương Cung Thủ kia trước tiên! Đừng để chúng nó được tự do công kích như vậy!”

Ngay lúc này, đợt công kích thứ 11 của đám người viễn trình ở phía sau cũng đã tới.

Những đòn đánh từ trên trời rơi xuống như một cơn mưa rào, đánh lên người con Griffin cùng với những con vong linh của Đình Tấn đang đứng bao vây xung quanh.

Đám Bộ Xương Cung Thủ có một điểm yếu chết người là lượng HP và phòng thủ rất thấp. Nếu so với một con Bộ Xương Chiến Sĩ có 5700 điểm HP thì nó chỉ có được 1/3 số đó mà thôi.

Lại thêm chỉ số phòng thủ rất thấp, làm cho những kỹ năng công kích của đám người chơi viễn trình khi đánh lên người nó đều là từ 100 điểm sát thương trở lên. Đó là chưa kể đến những đòn công kích trúng vị trí điểm yếu và chí mạng của nó.

Một đợt công kích trôi qua, hơn 20 con Bộ Xương Cung Thủ, tính luôn những con chưa bò ra khỏi hố đen mà đã bị giết, thì một nửa số lượng Bộ Xương Cung Thủ mà Đình Tấn triệu hồi đã bị diệt sạch.

Đám Bộ Xương Chiến Sĩ và Tang Thi thì kết quả càng tệ hại hơn.

Cả hai gọp lại với số lượng chỉ có khoảng 130 con, chúng phải chống đối với một nhóm người có số lượng gấp 10 lần mình, thì hậu quả chỉ có thể là bị nghiền ép.

Nhóm 72 con Bộ Xương Chiến Sĩ kết làm tường rào, ngay khi vừa va chạm với đội hình đang trùng kích của đám chiến sĩ và đấu sĩ xong, chỉ trong ba hơi thở thì chúng đã bị đám người kia đẩy lùi, phá vỡ trận hình. Một vài con bị đẩy ngã ra đất, lập tức bị đám người đạo tặc, thích khách hoặc võ sĩ ở phía sau xông tới dẫm đạp hoặc dùng vũ khí chém giết.

Đám Tang Thi thì theo lệnh của Đình Tấn xông thẳng vào đoàn người, ý định muốn quấy rối để câu giờ cho con Griffin hoàn thành triệu hồi kỹ năng. Thế nhưng số lượng đối thủ quá đông làm cho chúng không có không gian để phát huy ra lợi thế về tốc độ, sự linh hoạt và sát thương khủng của mình.

Khi một con Tang Thi xông vào công kích một người, ngay tức khắc hơn chục tên người chơi xung quanh đó lập tức sẽ công kích lấy nó. Kỹ năng khống chế dồn dập được tung ra làm chúng không thể thoải mái mà hành động.

Dừng lại một giây đồng nghĩa với việc chúng sẽ bị đập như cái mền rách cho đến khi tử vong. Thế nên số lượng 54 con Tang Thi này giống như một đội quân cảm tử, chỉ làm chậm bước tiến của đội cận chiến [The Throne] này trong vài giây mà thôi.

Nằm trên lưng con Griffin, Đình Tấn càng lúc càng nôn nóng. Trong lòng không khỏi lẩm bẩm cầu xin.

- “Griffin đại ca! Làm ơn mau tung chiêu cuối đi, anh em sắp chịu không nổi rồi...”

Trong đầu thì cầu xin như vậy, bên ngoài thì hắn cũng không ngừng lại việc triệu hồi vong linh bổ sung.

Thế nhưng tốc độ chém giết của đám người này quá nhanh làm cho những con vong linh vừa bò ra khỏi hố đen thì lập tức bị giết làm hắn không khỏi bất lực.

Bất chợt ngay lúc này, Đình Tấn đột nhiên cảm giác như có một cơn gió vừa thổi nhẹ qua mặt mình. Ánh mắt kinh ngạc của hắn lập tức đảo qua toàn bộ khu vực xung quanh thân thể con Griffin.

Trước đó, ngoài bên dưới mặt đất có đoàn người chơi cận chiến đang ùa tới. Thì trên bầu trời cũng đầy rẫy những kỹ năng công kích của đội viễn trình ở bên ngoài, tựa như một cơn mưa rào nhiễu xạ vào.

Nhưng lúc này, khung cảnh bên dưới mặt đất, cát bụi dường như đang được gió thổi bay lên làm thành một cơn lốc xoáy nhỏ, bán kính chỉ khoảng 2 mét xung quanh thân thể duQnYnZZ con Griffin. Trên trời mây trắng cũng như bị khuấy động, tụ tập lại thành một vòng xoáy ở ngay trên đầu của nó.

Tuy nhiên cơn gió này cũng rất nhẹ, chỉ tầm cỡ những cơn gió hiu hiu khi người ta đang chạy xe dạo chơi trên đường. Cho nên nếu không cẩn thận chú ý sẽ rất khó phát hiện ra điều này.

Duy chỉ có một người thanh niên, đang đứng bên cạnh Henry là phát hiện ra sự biến đổi này.

Gương mặt hắn thì có chút lo lắng, nhíu mày khi trông thấy tình cảnh xung quanh con Griffin. Trầm ngâm một chút hắn mới mở miệng nói với Henry.

- “Ta cảm thấy có chút gì đó không ổn. Ngươi tốt nhất là nên gọi những người kia rút lui đi thôi.”

Đang hăng say tung ma pháp kỹ năng về phía con Griffin, khi nghe tên thanh niên này chủ động mở lời khuyên Henry không khỏi khựng lại thân thể trong tư thế đang triệu hồi kỹ năng, có chút kinh ngạc mà đưa mắt nhìn đối phương.

Bất quá hắn lại không nghĩ nhiều chỉ cười lớn một tiếng rồi trấn an lại đối phương.

- “Ngươi đừng lo. Con Griffin này chỉ cần 3 đợt công kích nữa thôi là nó sẽ phải đắp chiếu rồi. Đám người bỏ chạy trước đó thì đã có người khác lo liệu rồi, tóm lại là cũng không thoát khỏi tay ta đâu.

Ta lúc này chỉ đang nôn nóng muốn biết con Boss này sẽ cho ra phần thưởng là gì đây. Ngươi cứ yên tâm mà xem [The Throne] của chúng ta sẽ trở nên nổi tiếng thế nào đi Long. Hahaha…”

Vừa nói Henry vừa vỗ vai tên linh mục Long. Đã được hắn cứu mạng nhiều lần trước đó, Henry rất hài lòng và tin tưởng với thực lực của gã hộ vệ này.

Tuy nhiên đối phương chỉ là ký một bản hợp đồng cho thuê ngắn hạn mà thôi, rồi sẽ có một ngày hắn sẽ phải rời đi.

Henry thì lại rất muốn giữ thanh niên Long ở lại bên cạnh mình, nhưng với tính cách lạnh lùng, ít nói của hắn, Henry cũng rất khó mà tiếp cận. Lúc này hắn lại chủ động mở miệng khuyên bảo, thế nên cũng khó trách Henry vui vẻ như vậy.

Bất quá, thanh niên Long cũng không phải giống như Henry suy nghĩ, hắn chỉ là muốn nhắc nhở một chút mà thôi.

Bởi sau khi nghe xong lời nói của tên Henry, đôi chân mày trên gương mặt góc cạnh của tên linh mục Long vẫn không hề giãn ra chút nào. Thậm chí nỗi lo lắng, bồn chồn trong lòng hắn càng lúc càng tăng lên.

Vì công việc ở hiện thực của hắn có chút đặc thù, Long nhiều lúc phải đối mặt với những loại nguy hiểm khác nhau. Cả từ linh hồn đến thể xác của hắn đều có thể vướng phải những nguy cơ bị chiếm đoạt.

Chính vì thế nên bản thân hắn cũng có một loại dự cảm về nguy hiểm giống như Đình Tấn đã rèn đúc được qua thời kỳ tận thế.

Hắn luôn giữ vững niềm tin của mình vào những điều mà hắn dự cảm được, bởi điều đó luôn giúp hắn vượt qua những khó khăn, hay thậm chí là cứu mạng của hắn. Và ngay lúc này hắn vẫn tin vào dự cảm của mình.

Long siết chặt cây đoản trượng cùng với chiếc khiên tròn trên tay, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn về phía con Griffin, chuẩn bị sẵn sàng cho mọi tình huống tồi tệ nhất có thể xảy ra.



Ngược lại với sự lo lắng của Long, nằm trên cổ con Griffin, Đình Tấn khóe miệng nhếch lên nở một nụ cười tà. Ánh mắt sắc lạnh mà nhìn lấy những người đang hò hét mà thi nhau leo lên thân thể con Griffin, dùng vũ khí của họ cắt xé da thịt của nó.

Hắn đang chờ đợi cho đến thời điểm gió sẽ góp thành bão…