Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 156: Có kẻ phản bội




Henry nhíu chặt đôi chân mày lại, trong lòng có chút buồn bực. Đây không phải là vì hắn tức giận khi bị phục kích hay tức giận vì người của mình bị giết mà bởi hắn không muốn mất quá nhiều thời gian ở lại nơi này.

- “Tập họp những tên tanker lại, đẩy lùi đám Song Giác Thú này đi, sau đó tiếp tục lên đường. Ta không muốn mất thời gian ở lại nơi này.”

- “Rõ thưa thiếu gia…”

Hắn giọng nói lạnh lùng ra lệnh cho những tên đội trưởng. Bốn tên đội trưởng Bò Cạp, Huyền Thoại, Ai Kiu Ai và Ollay đồng thanh lên tiếng, sau đó lập tức chạy về phía đoàn đội dưới tay của mình chỉ huy đám đàn em chiến đấu.

Những con Song Giác Thú ngay sau khi xông vào rất dũng mãnh chém giết được hơn hai nhóm người chơi pháp sư của [The Throne].

Nhưng dần dần những tên người chơi nghề nghiệp cận chiến tiếp cận, chặn lại được làm bọn chúng cũng rất khó xông lên tiếp tục chém giết những con mồi mềm yếu, béo bở ở phía sau.

Hơn nữa, bởi vì bị cản lại nên bọn chúng rất nhanh bị đảo ngược lại vai trò, từ kẻ săn mồi trở thành con mồi, để cho những tên người chơi pháp sư, cung thủ và thợ săn kia thỏa sức công kích, chém giết đi vài con. Số lượng từ hơn 50 con đến bây giờ đã giảm xuống, chỉ còn lại hơn 40 con.

Đột nhiên ngay tại thời điểm sắp bị đoàn đội tanker của [The Throne] bao vây, những con Song Giác Thú như nhận được chỉ lệnh của chủ nhân. Cả đàn Song Giác Thú nhanh chóng xoay đầu bỏ chạy tứ tán khắp nơi.

Một vài tên người chơi chức nghiệp thiên tính về tốc độ muốn tiếp tục đuổi theo săn giết thêm vài con thì bị chỉ huy của mình phát lệnh ngăn lại.

- “Toàn đội tập trung tiếp tục lên đường, không được ham chiến đuổi theo.”

Và thế là bọn họ cũng chỉ đành ngậm ngùi tổ chức lại đội ngũ, xếp hàng ngay ngắn rồi bước đều bước lên đường theo sự dẫn dắt của những tên đội trưởng và Henry.

David từ đầu đến cuối đều quan sát rõ mồn một toàn bộ diễn biến của trận tập kích. Hắn cũng khá bất ngờ vì những biểu hiện của đàn Song Giác Thú hay nói đúng hơn là sự phân công điều khiển và phối hợp rất nhuần nhuyễn đến từ những tên triệu hồi sư này.

Bọn họ phân công rất đồng đều, hầu như có rất ít sự trùng lặp mục tiêu xảy ra. Mỗi hai hoặc có khi là ba con Song Giác Thú sẽ vồ tới tấn công lấy một mục tiêu, sau đó những con ở phía sau liền lập tức sẽ bỏ qua mục tiêu này mà tìm kiếm và tấn công đối tượng khác.

Chính nhờ vậy số lượng mục tiêu bị giết chết trong đợt tập kích lần này mới có thể tăng nhanh lên đến hơn 30 người. Cao hơn nhiều lần so với những dự tính mà David đã chờ mong.

Đến khi bị chặn lại và bị bao vây, đàn Song Giác Thú này cũng rất có thứ tự mà liên tục đổi vị trí cho nhau hoặc che chắn cho đồng gs2ni1j đội. Nhờ vậy mà lượng sát thương được chia đều ra, làm giảm đi số lượng những con Song Giác Thú bị công kích của đối phương giết chết đến mức thấp nhất.

Tuy nhiên cũng là có một số con Song Giác Thú không may bị quá nhiều công kích tấn công, dồn vào một chỗ, làm cho đồng đội của nó không kịp tiến tới che chắn, hỗ trợ nên đã lập tức bị giết chết.

Bất quá số lượng tử vong vẫn là nằm trong vòng mà David có thể chấp nhận được, nên hắn cũng xem như là đạt yêu cầu.

Cuối cùng tuy rằng thời điểm rút lui đi có hơi chậm trễ và cũng rất lộn xộn, không có thứ tự. Thế nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến sự thành công của toàn bộ đợt tập kích lần này.

Âm thầm đánh giá cao và có chút chờ mong người chỉ huy lần tập kích này chính là Dendi, David khóe miệng không kìm chế được mà tự nhếch lên một chút cười nhạt.

Làm một người anh cả, có ai lại không muốn em của mình vượt trội hơn người đâu chứ.

Nhưng là rất nhanh nụ cười của David lập tức cứng lại khi hắn nhìn thấy đoàn người của đối phương không có ý định truy đuổi theo đàn Song Giác Thú đang bỏ chạy.

Nắm tay xiết chặt lại, David chân mày nhíu chặt tựa như đang suy nghĩ đến điều gì đó mà trầm lặng không nói gì một lúc lâu.

Những tên thành viên đạo tặc ở phía sau cũng có chút nôn nóng, không hiểu sao chỉ huy của mình vẫn chưa hạ lệnh gì trong khi những tên đồng đội triệu hồi sư của họ đã hạ lệnh cho Song Giác Thú của mình chiến xong một trận rồi.

Cậu thanh niên Jimmy cũng không nhịn được nóng lòng muốn chiến đấu mà tiến lên hỏi nhỏ với David.

- “Chỉ huy trưởng, khi nào chúng ta mới hành động đây? Người của đối phương sắp rời đi rồi…”

David nghe có người nói nhỏ bên tai mình, liền từ từ xoay đầu nhìn sang bên cạnh. Trông thấy gương mặt trẻ tuổi của Jimmy, David cũng không nói gì mà tiếp tục quay đầu lại nhìn lấy đoàn đội của kẻ địch đang rời đi.

Bị ngoảnh mặt làm ngơ, Jimmy cũng không có suy nghĩ gì quá nhiều, cũng không tỏ thái độ gì quá khích mà bắt chước David tiếp tục nhìn lấy đoàn người của đối phương.

Một lúc sau đó, khi đám người [The Throne] thuận lợi bước đều bước, sắp vượt qua khỏi khu vực rừng đá, David mới mở miệng bình tĩnh hồi đáp.

- “Toàn đội lập tức chuẩn bị, theo hiệu lệnh của ta tiến công về phía sau đuôi của đội hình kẻ địch, giết xong một mục tiêu lập tức trợ giúp đồng đội rồi theo mệnh lệnh rút lui không được ham chiến.”

Nghe được chỉ lệnh của David, thanh niên da trắng Jimmy và những tên đạo tặc mặc giáp da hoặc giáp vải ở phía sau liền lập tức xồn xồn lên. Cả người cũng bắt đầu súc thế như một vận động viên điền kinh chuẩn bị cho màn bức phá lúc mở đầu.

Riêng chỉ có David vẫn bình tĩnh mở ra bảng giao diện hệ thống gửi tin nhắn mật đến cho Dendi và Đình Tấn.

Thế nhưng bàn tay của hắn lại đang xiết chặt lấy thanh nanh độc, cùng với đôi mắt sắc lạnh vẫn đang liếc nhìn những tên đội viên của mình như nói lên sự lo lắng vẫn đè nặng bên trong lòng của hắn.



Ngồi ở trên đồi cao, Dendi và Ami vẫn đang chăm chú quan sát lấy đội hình của đám người [The Throne], với hi vọng có thể tìm ra được kẻ hở mà đột kích vào.

Cái biệt danh trong game, đang trôi nổi trên đầu của hai đứa trẻ, lúc này đã không còn là một màu trắng đục nữa mà thay vào đó là một màu vàng chói lóa. Đây là minh chứng cho việc Dendi và Ami đã đơn độc hạ sát một tên người chơi khác.

Phía sau lưng hắn những tên triệu hoán sư kia cũng có một số người giống như vậy. Biệt danh trong game của họ lúc này cũng đã từ màu trắng mà ngã sang vàng nhạt.

Thế nhưng không mấy ai quan tâm lắm tới điều đó, bọn họ vẫn đang chăm chú quan sát tình hình của kẻ địch. Một số khác thì lục tục triệu hồi lại Song Giác Thú đã tử trận trong lần tập kích trước rồi ra lệnh, điều khiển bọn chúng theo kịp bước chân của tổ đội.

Hiện tại đàn Song Giác Thú đã được Dendi dẫn dắt chạy ra khỏi tầm mắt của đám người [The Throne] rồi vòng trở lại bãi rừng đá, nơi mà nhóm của David dẫn dắt đang tập trung ẩn nấp.

Đợt tập kích vừa qua chính là do cậu bé hiệu lệnh, phân công và dẫn đầu cả đội triệu hồi sư chiến đấu. Hắn chính là mượn nhờ những kinh nghiệm mà Đình Tấn đã chỉ dạy trước đó mà áp dụng vào cho tổ đội của mình lần này.

Hiệu quả thật quá tốt đến mức Dendi cũng không thể ngờ được. Trong lòng tuy rằng rất vui sướng, thế nhưng nghĩ lại hai con Song Giác Thú trái lệnh xông lên đầu tiên trước đó làm cậu bé có chút không vui.

Song Giác Thú tuy rằng trên đầu chúng cũng sẽ có hiển thị tên của chủ nhân. Ví như của Dendi thì tên của nó sẽ là ‘Song Giác Thú của Dendi’.

Bất quá bọn chúng hành động quá bất ngờ làm Dendi cũng không kịp chú ý đến điều này, lại thêm khoảng cách cũng khá xa và thời điểm đó cũng quá vội vàng, gấp gáp nên nhìn cũng không được rõ ràng cho lắm.

Vì vậy mà cậu bé cũng chỉ đành gác lại chuyện này, để sau đó sẽ tính, đồng thời không chậm trễ thời gian mà ra lệnh, chỉ huy đám người này tiếp tục hành động.

Keng! - Ngài nhận được một tin nhắn mật.

Đột nhiên âm thanh hệ thống cảnh báo tin nhắn đến vang lên bên tai đã kéo Dendi ra khỏi những suy nghĩ vẫn vơ này. Cậu bé lật đật mở ra giao diện kiểm tra nội dung tin nhắn lần này của anh mình.

Ami trông thấy Dendi có vẻ hấp tấp như vậy, liền cũng bị hấp dẫn sự tò mò mà chồm sang kiểm tra tin nhắn theo.

- “Chờ báo hiệu tin nhắn mật kế tiếp của anh được gửi đến thì lập tức ra lệnh tấn công, mục tiêu là phía sau đuôi của đội hình đối phương. Không được ham chiến và nhớ bảo hộ cho chúng ta rút lui.

Cẩn thận, chú ý những thành viên trong đội. CÓ KẺ ĐÃ PHẢN BỘI! NHANH CHÓNG TÌM RA HẮN.”