Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 121: Nguyên nhân và hậu quả




Louis trong lòng cũng phẫn nộ không kém. Chính bản thân hắn cũng suýt chết dưới họng súng của đám Lính Đánh Thuê nếu như không được cứu viện kịp thời.

Không nghĩ ngợi gì nhiều, hắn bắt đầu kể lại mọi chuyện từ đầu đến cuối cho Lý Uyên và những người khác cùng nghe.

Trong suốt quá trình kể chuyện, mọi người sắc mặt đều là một mảnh khẩn trương. Nắm tay Lý Uyên có khi siết chặt lại đến trắng bệt cả đầu ngón tay.

- “Khốn kiếp thật bọn người Hồng Môn Hội này cũng thật quá xảo quyệt mà! Đánh không lại trong game lại kiếm chuyện ở hiện thực… đúng là một lũ người điên.”

Ameerah nhỏ tuổi nhất nên tâm trí cũng chưa thành thục. Nghe Louis kể đến Hồng Môn Hội bắt người rồi uy hiếp thậm chí muốn diệt khẩu thì lập tức phẫn nộ mà mắng to.

Thế nhưng bản thân là mang tiếng ‘Nữ hoàng của giới kinh doanh’ trong tương lai, Lý Uyên làm sao có thể không đoán ra được đầu đuôi trong chuyện này.

Nàng ngay khi nghe Louis kể lại xong lập tức nhớ lại, hôm qua ở trong game. Hệ thống có vang lên một đoạn thông báo ba lần.

“Thế giới thông báo: Chúc mừng người chơi The King là người thứ ba trên thế giới thành lập Đội Lính Đánh Thuê [The Throne]. Mọi người xin nâng ly chúc mừng nào.”

Lồng ghép lại những sự kiện này, Lý Uyên lập tức biết rõ, đây chính là do đám người [The Throne] động tay động chân, cấu kết với bọn người Hồng Môn Hội. Thậm chí bọn họ còn có thể là đầu sỏ của vụ án lần này.

Nàng nắm tay siết chặt, cặp mắt như muốn bắn ra tia lửa, nghiến răng nghiến lợi gằng giọng mà nói.

- “Là đám người [The Throne] đứng ở phía sau màn!”

Sau đó nàng bắt đầu giải thích những hành động của đám người [The Throne] trong game thời gian gần đây.

Louis và hai cha con Terrell đều cũng đã có suy đoán sơ bộ rồi, nghe Lý Uyên nói xong cũng không nhịn được gật gù đồng ý. Chỉ có Ameerah vẻ mặt ngạc nhiên một chút, sau khi hiểu ra thì mới tức giận mắng vài câu.

Cả đám người đứng xoay quanh giường của Louis, gương mặt lạnh lẽo, cúi đầu trầm tư nghĩ nghĩ một hồi lâu.

Cả căn phòng cũng rơi vào trong yên tĩnh, chỉ có âm thanh “Bíp bíp” vang lên đều đặng từ máy móc y tế.



Lúc này ở một căn phòng khách sạn trong game, ngồi trên bàn làm việc là một người đàn ông trung niên. Mái tóc đen lấm tấm sợi bạc, gương mặt hơi dài đang âm trầm nhìn lấy một tên thuộc hạ đang đứng trước mặt hắn.

Gương mặt trầm trọng, đôi mắt với hai vết quần thâm, hắn trầm giọng mở miệng hỏi.

- “Thế nào rồi?”

Tên thuộc hạ của hắn đầu cúi thấp đến ngực không dám nhìn mặt hắn, giọng nói có chút rung rung.

- “Bị FBI điều tra, toàn bộ số hàng ở tiểu bang CLF đều bị hốt gọn. Lần này chúng ta tổn thất không chỉ nhóm hàng mà còn có số thành viên hơn 200 người.

Khách hàng cũng bị ảnh hưởng khá lớn, một số người đã bắt đầu lên tiếng không hài lòng về ảnh hưởng của chuyện lần này.”

“Rầm”

- “Con mẹ nó! Thằng khốn Chu Quốc Tường này, thành sự thì ít bại sự có thừa…”

Tên đàn ông trung niên kia sau khi nghe thuộc hạ báo cáo xong thì tức giận đập mạnh tay lên bàn, miệng cũng không nhịn được mắng tục liên hồi.

Sau khi đã mắng đủ, hắn mới ngừng lại suy nghĩ một chút rồi hỏi tiếp.

- “Người của phe ta trong chính phủ nói sao? Ta nhớ ở khu vực CLF hình như có tên Leland Yee cũng rất được việc mà. Làm sao lần này hắn không hỗ trợ gì cả?!”

- “Bẩm Đường chủ. Leland Yee quả thực có ra tay bưng bít cho tên Chu Quốc Tường kia lúc hắn thi hành nhiệm vụ mà ngài giao cho.

Nhưng mà tên Chu Quốc Tường này quá phế vật a. Hắn không kịp xử lý gọn ghẽ mọi chuyện trước khi có sự can thiệp của cao cấp lãnh đạo trong quân đội, nên hắn cũng bị lôi xuống nước theo rồi.

Hiện tại tên Leland Yee với vây cánh của hắn ở CLF cũng đang bị FBI bắt giữ và truy tố. Khả năng là bọn chúng sẽ phải lãnh án phạt 5 năm tù trở lên vì tội buôn bán vũ khí trái phép, tham nhũng và cấu kết với tội phạm có tổ chức a.”

Tên thuộc hạ thân trọng bẩm báo đầu đuôi sự việc cho ‘Đường chủ’. Sau khi nói xong hắn đứng cúi đầu, im lặng không nói lời nào.

‘Đường chủ’ càng nghe thì gương mặt càng tối sầm lại. Hắn lần này bị rất nhiều tên ‘Đường chủ’ ở khu vực khác để ý. Nếu xảy ra chuyện có thể hắn sẽ phải chịu rất nhiều áp lực từ tổng đà.

Nói về tên ‘Đường chủ’ này. Hắn gọi là Trần Cận Hùng, là một tên người nước Entire Land gốc Hoa, di cư sang sinh sống tại đây đã được hơn 30 năm.

Nhờ có gia thế là một trong những người thành lập nên Hồng Môn Hội nên hắn mới có cơ hội nắm giữ một phương thế lực như hôm nay.

Vừa qua hắn nhận được một cuộc thương lượng giao dịch từ tập đoàn William, mà thỏa thuận trong đó làm hắn không thể không tiếp nhận.

Yêu cầu của đối phương là bắt giữ và giải quyết một nhóm vài người. Phải biết chuyện này đối với Hồng Môn Hội chỉ là một chuyện cỏn con. Cùng lắm hi sinh vài người liền có thể thực hiện được trót lọt.

Đổi lại đối phương sẽ cấp cho hắn một phần hợp đồng cổ phần công ty bất động sản. Mà giá trị của hợp đồng này lớn gấp mấy lần thu nhập một năm qua việc buôn lậu vũ khí của Hồng Môn Hội.

Mà cái quan trọng không phải ở giá tiền của nhóm cổ phần này, cái bọn họ bị hấp dẫn chính bởi những mảnh đất mà công ty này nắm giữ. Nếu có được cổ phần của công ty Trần Cận Hùng liền có thể thu mua những nhóm đất đai mà hắn thèm nhỏ dãi đã lâu.

Sau đó nhờ vào nhóm đất đai này, hắn lập tức có thể mở rộng ra thế lực của mình. Bỏ xa hoặc có thể đè lên một đầu những tên Đường chủ khác, thậm chí còn có thể diệt đi, thâu tóm thế lực của bọn họ.

Mọi chuyện quá đơn giản làm cho hắn quá tự tin mà giao toàn bộ quyền quyết định cho tay chân của mình đi làm. Kết quả là không bắt được gà còn mất nắm gạo.

Hiện tại phải lo lót giải quyết những phiền phức sắp kéo đến đây, cũng đã đủ để hắn sứt đầu mẻ trán rồi.

Trần Cận Hùng ánh mắt đảo quanh, nghĩ lại nhiều chuyện. Sau đó hắn bắt đầu nghi vấn đám người đối tác của mình.

- ‘Vì sao bọn họ thế lực rất lớn nhưng lại không đi làm mà lại yêu cầu mình nhúng tay vào?!’

“Cộc… Cộc… Cộc…”

Đôi mắt hắn híp lại thành một vòng cung, ngón tay gõ nhịp đều đặn lên mặt bàn, không biết đang suy tính những gì.



Cũng ở trong game lúc này, tại một căn nhà cao tầng, ở bên ngoài cửa vào có để một tấm bảng lớn [The Throne Trụ Sở].

Đây chính là căn nhà mà Henry đã dùng tấm giấy khế ước nhà đất, lấy được từ tay Đình Tấn, mà đặt mua.

Hắn không lựa chọn mở cửa hàng như Đình Tấn bởi vì tình thế hiện tại của [The Throne] đang cần mở rộng, mà giải quyết chỗ ở cho thành viên cũng là một vấn đề.

Cửa hàng chỉ cho phép căn nhà ba tầng mới có thể mở ra, nếu hắn lựa chọn nhà thấp như vậy sẽ không đủ chỗ ở cho thành viên trong hội. Chính vì vậy Henry chỉ có thể lựa chọn vừa mở trụ sở vừa làm khách sạn cho thuê.

Ngay khi nhận được tin tức từ Trần Cận Hùng, nói rằng Đình Tấn và cả nhóm của hắn đã bị trọng thương. Henry lập tức gọi lên những tên đội trưởng dưới tay mình trở về văn phòng tại lầu 8, tầng lầu cao nhất của [The Throne Trụ Sở], để bàn bạc.

Chờ trong phòng đông đủ người, Henry mới mở miệng giải thích tình hình hiện tại.

- “Hồng Môn Hội thất bại, chỉ làm cho đám người [The Alliance] kia bị trọng thương nằm bệnh viện thôi. Bọn họ lần này tổn thất cũng khá lớn, cụ thể thế nào thì ta cũng không rõ.

Cuối cùng bọn chúng yêu cầu chúng ta giao ra cổ phần của công ty bất động sản H-W. Nói là bù đắp thiệt hại của chúng, nếu không sẽ làm căng chuyện này lên. Các ngươi thấy thế nào?”

Sau khi nói xong, hắn im lặng chăm chú nhìn đám đội trưởng kia một hồi lâu nhưng không ai nói gì. Thấy vậy, tên Bò Cạp mới đứng ra mở lời.

- “Thiếu gia, nếu như bọn người Hồng Môn Hội đã không giải quyết xong chuyện thì cứ quỵt tiền đi. Dù sao bọn họ cũng là có lỗi trước, không thể trách chúng ta được. Ai biết đâu đám người đó lợi dụng chúng ta tin tức không linh thông mà lừa gạt thì sao.”

Henry đầu gật gù, tán thành. Hắn cũng là không tình nguyện lắm giao ra đám cổ phần kia. Dù sao đó cũng là tài sản riêng mà hắn phải bỏ ra rất nhiều thời gian và công sức mới mở rộng ra được.

Lúc này ông lão quản gia đứng bên cạnh, cặp mắt đảo quanh một hồi mới hít sâu một hơi, cúi người nhẹ giọng khuyên can.

- “Thiếu gia, chuyện này dù sao cũng đã có ảnh hưởng rất lớn đến bọn họ. Ta thiết nghĩ, chúng ta nên giao ra một phần coi như bù đắp cho bọn họ. Giữ lại một mối liên hệ, sau này còn có thể hợp tác mà phát triển. Nếu làm quá quyết liệt thì có thể sau này [The Throne] lại sẽ có thể một kẻ thù thì chỉ thiệt hại cho chúng ta.”

Louis ánh mắt liếc qua lão quản gia một chút, sau đó lạnh lùng hừ một tiếng. Trong lòng nghĩ thầm.

‘Ta là cậu út trong William gia tộc, làm đếch gì phải sợ đám người kia chứ. Cùng lắm sau này lại quăng cho bọn chúng vài khúc xương thì sẽ ngoan ngoãn vẫy đuôi thôi.’

Nghĩ vậy nên hắn không thèm quan tâm đến lời của ông lão quản gia, lớn giọng hướng FX3fKEVn về đám người đội trưởng kia mà nói.

- “Chúng ta lần này chậm một bước mà thành lập đội Lính Đánh Thuê sau đám người [Special Squad] kia. Cho nên phần thưởng lần thứ ba thành lập đội Lính Đánh Thuê chỉ tăng lên 1 cấp.

Hiện tại ta yêu cầu các ngươi gấp rút dẫn những tên thành viên chính thức trong đội đi làm nhiệm vụ Lính Đánh Thuê, cấp tốc tăng lên điểm kinh nghiệm của đội. Nhanh chóng hướng về 5 cấp đội Lính Đánh Thuê.

Theo như thông tin thông báo trên diễn đàn, có thể ở sau 5 cấp sẽ là thành lập công hội và doanh trại, trụ sở ở dã ngoại. Điều này rất quan trọng để mở rộng thế lực của [The Throne] nên nhất định phải gấp rút làm cho tốt. Các ngươi nghe rõ chưa?”

- “Rõ!”

Nghe được mệnh lệnh của Henry, đám người đội trưởng đứng thẳng lưng hét lớn một tiếng. Sau đó theo cái phẩy tay của Henry mà xoay người rời đi.

Trong phòng lập tức yên tĩnh lại, chỉ còn Henry đang ngồi trầm tư suy tính trên bàn làm việc và ông lão quản gia đứng bên cạnh nhìn hắn thở dài.