Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 113: Louis phát huy, dị biến




Không đến 3 phút, một nhóm 15 người có vũ trang đầy đủ đến tận răng đều đã bị Louis giết gần hết, chỉ còn lại một tên cuối cùng đang cố gắng trốn chạy về phía đường cao tốc.

Tên đang chạy trốn này gương mặt tái nhợt không vết máu, quần áo rách tơi tả, cả người cũng bị nhiều vết cắt song song nhau, xé ra một lớp da thịt. Máu tươi từ trong đó cứ rỉ ra làm ướt đẫm cả thân thể và quần áo của hắn.

“Gào…”

“Phịch!”

- “Á! Không… đừng giết ta. Khô..n..g”

Bỗng dưng từ trên không lao xuống một bóng đen đè lên lưng của tên này. Hắn chỉ vừa kịp hoảng sợ thét lên vài tiếng cầu xin thì đã bị một cái miệng đầy răng nanh và máu tươi, kẹp chặt vào cổ.

Máu tươi còn đọng lại trên răng nanh, trộn lẫn với máu của tên này rơi vãi xuống mặt đất tuyết.

“Rắc…”

Ngay khi vừa cắn vào cổ một tên thành viên Hồng Môn Hội cuối cùng trong nhóm người này. Louis đầu lắc mạnh qua hai bên, lập tức bẻ gãy cổ của con mồi. Âm thanh la hét thảm thiết, cùng tiếng cầu xin của hắn cũng im bặt đi.

“A Húuuu…”

Cặp mắt với hai màu đen vàng xen lẫn nhau của Louis liếc nhìn xung quanh một chút. Sau khi đã phát hiện con mồi đều bị tiêu diệt hết, hắn ngửa đầu lên trời tru lên một tiếng thật dài, như để chứng tỏ mình đã giết sạch kẻ dám xâm phạm lãnh thổ của mình.

Đình Tấn và David ở trên dốc núi cao đều chứng kiến từ đầu đến cuối một màn này. Đối với Đình Tấn thì còn đỡ, hắn dù sao cũng đã khá quen thuộc với việc Louis biến thân sói giết chóc ở trước thời điểm trọng sinh.

Riêng David thì khá bị sốc, cũng như sợ hãi. Dù sao sự việc lần này cũng quá li kỳ, hắn là chưa bao giờ nghe tới huống chi là bây giờ được nhìn thấy tận mắt người sói giết người ở hiện thực.

Tốc độ, sức mạnh và khả năng hồi phục khủng bố, gần như làm cho Louis chân chính trở thành một con quái vật.

- “Đi thôi!”

Đình Tấn ra hiệu cho David đi xuống bên dưới. Dù sao Louis biến thân thời gian cũng có hạn, nếu hắn không thể bình tĩnh mà giải trừ hóa sói trạng thái thì có thể sẽ gặp phải nguy hiểm.

Louis lúc này mới chú tới phía sau còn có Đình Tấn và David đang tiếp cận. Hắn xoay người, ánh mắt bắt đầu lóe lên từng tia sắc lạnh, nhìn chăm chăm hai người. Ngay sau đó, khom lưng tay chống đất, từng bước tiến lại gần.

Ngay khi bước vào khoảng cách 30m, đột nhiên Louis bắt đầu gia tốc xông lên. Trong miệng liên tục gầm gừ, đôi mắt hắn nhìn về phía bóng người Đình Tấn cũng giống như là nhìn lấy con mồi.

Đình Tấn vẫn bình tĩnh, bước từng bước lên những tảng đá lởm chởm đi xuống sườn dốc. David cũng nhanh chóng phục hồi tinh thần bước theo sau.

“Gào…”

Ngay khi khoảng cách giữa hai người chỉ còn 5m, Louis gào thét một tiếng tốc độ lại không hề giảm lại.

- “Louis!”

Đình Tấn nhìn thấy dị động của Louis thì ngay lập tức hét lớn một tiếng, gọi lên tên của hắn.

Louis như đã điên cuồng không hề nghe thấy mà tiếp tục vồ tới. Hắn vung lên móng vuốt của mình hướng về đầu của Đình Tấn vỗ mạnh.

Đình Tấn gương mặt trầm trọng, lập tức cúi đầu né tránh. Thế nhưng Louis lại nhanh hơn, cánh tay còn lại lập tức vung ngược về phía Đình Tấn đang cúi đầu.

Nhìn thấy bộ móng vuốt sắc nhọn của Louis đang vỗ tới, Đình Tấn tiếp tục cúi người, tay chống xuống đất nhào lộn qua một bên để né tránh.

“Vụt… xoạt”

Móng vuốt sượt qua eo của Đình Tấn, xé rách đi một lớp vải. Đình Tấn đã may mắn né tránh được cú tát này, thế nhưng tình huống hiện tại của hắn lại không ổn một chút nào.

Ngay khi vừa chống tay xuống lộn người, Đình Tấn liền biến sắc, thầm hô không ổn. Nhưng mọi chuyện đã quá muộn, bờ vai của hắn bị thương do đạn bắn trúng. Lực tay yếu đi không thể chống đỡ lấy thân thể hoàn thành cú nhào lộn làm cho cả người hắn đang lộn ngược ở trên không liền bị ngã ngang, nằm ngửa trên mặt đất.

Louis vỗ hụt, vừa xoay người lại thì liền nhìn thấy con mồi của mình đang nằm trên mặt đất. Hắn lập tức gầm gừ một tiếng rồi vung tay đập xuống đầu của Đình Tấn.

David đi ở phía sau Đình Tấn, ngay khi vừa thấy Louis công kích hắn thì sắc mặt kinh hoảng, vội vàng xông lên.

- “Louis! Louis! Tỉnh lại!”

Hắn vừa cố gắng ôm chặt lấy cánh tay đầy lông của Louis, vừa la hét gọi tên hắn. Thế nhưng lực lượng của hắn làm sao có thể chống lại Louis khi đang hóa sói.

“Phịch”

David bị Louis hất tung, bay sang một bên, lăn lộn nhiều vòng trên mặt đất mới dừng lại. Hắn cố gắng nhanh chóng bò dậy, hướng về Louis đang vung lên móng vuốt muốn đập xuống đầu Đình Tấn mà hét khàn cả giọng.

- “Louis!!! Ngươi muốn giết Đội trưởng sao?!”

Đình Tấn vừa ngã ngửa xuống đất, bờ vai bị súng bắn trúng lúc này đã ướt đẫm bởi máu tươi liên tục chảy ra. Hắn cố gắng muốn lăn sang một bên để né tránh nhưng cả người vô lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn móng vuốt cách mình càng lúc càng gần.

Ngay khi móng vuốt chỉ còn chưa đến 30cm, tiếng hét của David dường như có tác dụng với Louis. Đôi mắt hắn từ một màu đen tuyền tăm tối bắt đầu xuất hiện con ngươi giống như mắt người.

“Rầm”

Móng vuốt của Louis đập mạnh xuống sát bên cạnh gò má của Đình Tấn, để lại một vệt máu trên đó. Móng vuốt sắc bén cắm sâu vào trong đất, phá nát những tảng đá nhỏ xung quanh.

Đôi mắt vàng tròng đen có thần nhìn về phía Đình Tấn, sau đó Louis từ từ đứng lên. Hai tay đưa lên cẩn thận nhìn ngắm thân thể mình từ trên xuống dưới.

David và Đình Tấn nhìn thấy một màn này âm thầm thở phào một hơi. Cả người Đình Tấn như bị rút hết đi sức lực mà ngã ngửa, nằm lăn ra đất. Tay cũng đưa lên bịt lại miệng vết thương trên vai mình. David cũng đã lồm cồm bò dậy, đi lại gần hai người.

“Gấu… gừ… gâu”

Louis mở miệng muốn nói chuyện nhưng âm thanh phát ra toàn là tiếng chó sủa. Hắn gương mặt càng lúc càng tức giận, muốn mở miệng nói gì đó thế mà ngược lại thành ra tiếng sủa vang một hồi là Đình Tấn và David cười ra nước mắt.

- “Hahaha… Louis ngươi bây giờ rất là nhập vai đó.”

Đình Tấn vui vẻ, trêu chọc Louis một hồi làm hắn càng tuổi thân, hai lỗ tai cụp xuống trông không khác gì một con chó con.

- “Tốt rồi! Ngươi bây giờ nhắm mắt lại, cảm thụ trong đầu của ngươi cái vật đó đi. Sau đó thì bắt đầu tập trung suy nghĩ, điều khiển đem nó ngược trở về tim.”

Vì hiện tại Louis vẫn còn chưa biết cách để điều khiển sức mạnh của mình, Đình Tấn chỉ có thể dựa vào trong những kinh nghiệm được Louis của tương lai chia sẻ mà chỉ dạy lại cho hắn.

Louis nhắm mắt lại tập trung tinh thần làm theo như lời Đình Tấn đã nói.

Bỗng nhiên không biết từ đâu bay đến một quả rocket, hướng về gần sát bên cạnh nơi ba người đang đứng lao đến.

“Ầm!”

Vừa chạm đất, đầu đạn lập tức dcznpQcJ nổ tung. Sóng khí cùng hơi lửa lan tràn ra xung quanh bán kính hơn 5m. Cát đá bị bốc tung lên, để lại một cái hố sâu hơn 2m.

Ba người đang đứng, bởi vì Louis là khoảng cách gần nhất nên hắn ăn trọn cả quả rocket. Thân thể người sói cao hơn 2m bị hất tung lên không trung, bay về phía trước. Cả phần lưng của hắn bị hơi nóng từ vụ nổ đốt cháy khét da thịt và một lớp lông sói.

“Bịch”

Louis từ trên không rơi xuống, treo vắt ngang trên một tảng đá cao hơn 1m, rồi nằm im bất động. Thân thể người sói to lớn từ từ co rút, biến trở lại thành người bình thường.

Đình Tấn và David may mắn có Louis che chắn nên chỉ bay ngược lại 2m rồi ngã ngửa ra trên đất.

Nằm trên đất một lúc, hai người mới cố nén đau đớn, chống lấy thân thể của nhau mà đứng lên.

Đột nhiên, David chú ý đến trên vai Đình Tấn lại có một vết chấm nhỏ màu đỏ. Mượn nhờ lớp bụi bay lượn lờ xung quanh, hắn nhìn ra càng rõ ràng đó chính là một tia ánh sáng laze.

David lập tức biến sắc hét lớn một tiếng.

- “Cẩn thận!”

Vừa hét lớn, hắn vừa chồm tới đẩy ngã Đình Tấn. Cũng ngay tại thời khắc đó, một tiếng súng như tiếng sấm rền vang lên.

“Đoàn…”