Trọng Sinh Chi Tướng Quân VS Tướng Quân

Chương 71: Chúng ta làm đi




Bởi vì khiến cho âm mưu của Mendel bị tiết lộ, đồng thời còn gây tổn hại cho Satan, quân hàm của bốn người tham dự hành động lần này đều được đề cao. Hình Chiến và Cố Khâm thăng lên tới Trung úy, Hứa Thiếu Phong được Trung tá, còn Alvin thì thành Giáo quan. Chiến sự tiếp theo không quá căng thẳng, Cố Hoằng liền vung tay cho Cố Khâm vài ngày nghỉ để điều dưỡng cơ thể.

Lần này, Mina cuối cùng cũng được sửa chữa Chiến Thần và Thương Lang như mong muốn. Nhất là Thương Lang, hư hỏng đến thảm thiết, hoàn toàn không cách nào tưởng tượng được Cố Khâm đã làm thế nào để vượt qua trận kịch chiến này mà vẫn còn sống như thế! Quá trình sửa chữa Thương Lang rất phiền toái, không khác gì phải phục chế toàn bộ, một mình Mina không biết làm tới năm tháng nào mới có thể xong được? Cuối cùng cô không thể không xin phép Cố Hoằng, mời đội duy tu cơ giáp tốt nhất trong quân đội tới cùng mình sửa chữa Thương Lang.

Ban đầu, mấy người này chẳng qua chỉ là vì nể mặt Nguyên soái và Tướng quân mà mới tới sửa chữa cơ giáp cho hai quân nhị đại này, song tới khi họ biết được hai chiếc cơ giáp này được tạo bởi đại sư Russell thì nhất thời không còn dám khinh thường, đề cao tinh thần mười hai phần, cho dù phải nghe theo sự chỉ huy của bé gái tên Mina này họ cũng không oán hận một câu.

Thiết kế cùng kỹ thuật của Chiến Thần, Thương Lang chính là đại diện cho tài nghệ đỉnh cao của giới cơ giáp, chuyến đi này quả thực mang lại không ít lợi ích cho họ, ai cũng tranh nhau muốn trở thành người duy tu chuyên thuộc cho hai chiếc cơ giáp. Đối mặt với đám tiền bối này Mina cũng không mất bình tĩnh, lớn tiếng tuyên bố công việc sửa chữa và bảo dưỡng của hai chiếc cơ giáp đã do mình thầu toàn bộ, ai cũng không được làm!

Biết cô là cháu gái của đại sư Russell, mọi người cũng không dám có xung đột gì với cô, vì thế chỉ đành trực tiếp tìm tới chỗ hai người Cố Khâm tự đề cử mình. Cố Khâm cười nói, “Chúng tôi không phải người nói không giữ lời, nếu đã đáp ứng Mina rồi thì mời mọi người tự tới cùng cô ấy thương lượng.”

Vì thế mọi người chỉ đành ủ rũ mà thất bại trở về.

Mấy ngày này, phần lớn thời gian Hình Chiến và Cố Khâm đều dùng để so tài, huấn luyện. Mặc dù cấp bậc thể chất của Cố Khâm hiện tại đã đuổi kịp Hình Chiến, khi đánh nghiêm túc cũng sẽ đánh ngang tay, thế nhưng Cố Khâm lại vẫn luôn cảm thấy đối phương luôn đè ép mình không ngóc đầu lên được, đây cũng có nghĩa kỹ xảo cận chiến của Hình Chiến kì thực còn cao hơn cả hắn. Dù sao thì ai cũng có lĩnh vực của riêng bản thân mình, Cố Khâm cũng không quá coi trọng việc thắng thua, chỉ là đến sau này khi lăn giường, hắn có lẽ sẽ trở nên tương đối bị động, việc này cũng không tốt cho lắm.

Cố Khâm liên tục tới phòng y tế khám lại vài ngày cũng không kiểm tra ra điểm nào không thích hợp, lão quân y cuối cùng cũng tạm thời buông tha cho hắn, đặt ra thời gian tái khám thành một tuần một lần, đồng thời nhắc nhở họ đừng quên việc ông đã đề cập lúc trước. Kỳ thực, chuyện kiểm tra cơ thể thông qua làm tình mà lão quân y nói cũng không phải là việc bắt buộc. Lúc đầu ông chỉ cho rằng nếu hai người họ đã là một đôi, thuận tiện thử nghiệm một chút cũng không sao cả, ai ngờ được hai thằng chả lại ngây thơ đến mức này! Hiện tại ông nhấn mạnh thêm lần nữa cũng không còn đơn thuần là vì muốn thử nghiệm mà còn là vì tâm lý muốn trêu chọc, muốn nhìn dáng vẻ ngượng ngùng xấu hổ của họ, ai bảo tên nhóc mặt giống như bị liệt kia cứ luôn dùng ánh mắt sắc như dao nhìn ông, không có chút kính già yêu trẻ nào cả!

Sự tình vốn đã bị vứt ra sau đầu giờ lại bị đề cập tới một lần nữa, Cố Khâm hết sức khó xử, nói vài câu qua loa có lệ rồi lập tức chạy khỏi phòng y tế, sợ Hình Chiến sẽ nghĩ lung tung còn đặc biệt nói, “Thế cục trước mắt căng thẳng như thế, làm sao có tâm tư nghĩ đến mấy cái này…”

Hình Chiến vốn không có ý định tiến hành giao lưu ở mức độ sâu sắc hơn với Cố Khâm dưới tình huống này, nhưng lần mất tích này của Cố Khâm khiến cho Hình Chiến cảm thấy khủng hoảng vô cùng. Y bỗng nhiên có chút không đợi nổi, y muốn Cố Khâm, muốn Cố Khâm hoàn toàn triệt để thuộc về mình!

Thấy Hình Chiến không lộ ra thái độ gì, Cố Khâm cho rằng y coi lời nói của lão quân y thành gió thổi bên tai, không để vào trong lòng, cho nên hắn không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong mơ hồ lại có chút mất mát khó nói. Khụ khụ, mất mát cái gì? Vì không thể làm Hình Chiến sao? Ánh mắt Cố Khâm chợt lóe lên.

Thế nhưng, khi bọn họ về đến phòng, Hình Chiến lại dùng ngữ điệu như đang nói “Chúng ta đi ăn đi” mà nói với Cố Khâm, “Chúng ta làm đi.”

Cố Khâm còn cho là mình nghe nhầm, có lẽ ý của đối phương không phải là như hắn nghĩ. Hắn không chắc chắn hỏi lại, “Làm cái gì?”

“Làm tình.” Hình Chiến trả lời.

“Phụt… Sao đột nhiên cậu lại…” Cố Khâm tí thì văng nước miếng ra ngoài, hắn không nghĩ tới Hình Chiến sẽ nói lời mời vào thời điểm như thế này.

“Quân y nói.” Đây là một lý do vô cùng đàng hoàng. Mắt thấy Cố Khâm vẫn treo trên mặt biểu tình hoài nghi, Hình Chiến bước một bước dài tới trước mặt hắn, trong căn phòng nhỏ hẹp, hai người vốn cách nhau không xa, vì thế lồng ngực của cả hai lập tức dán chặt vào với nhau. Cố Khâm theo bản năng lùi lại một bước, kết quả vấp phải thành giường, trọng tâm không vững mà ngã ngửa xuống giường. Hắn đang muốn đứng dậy, ai ngờ Hình Chiến đã đè lên, cúi đầu nhìn thẳng hắn, ánh lửa trong mắt sáng rực mà rõ ràng, “Đương nhiên, quan trọng nhất chính là – Tôi muốn làm em.”

Cố Khâm híp hai mắt, giơ tay lên vòng lấy cổ Hình Chiến, khuỷu tay còn lại nâng người lên, môi tiến sát tới bên tai đối phương thở nhẹ ra một hơi, cảm giác được cơ bắp Hình Chiến có chút căng cứng, hắn cười khẽ hỏi lại, “Anh nói, anh làm ai cơ?” Chân hắn nhanh như chớp quấn lấy bắp chân Hình Chiến, eo dùng lực, xoay người đẩy đối phương xuống dưới người mình. Để đề phòng Hình Chiến sẽ lại xoay người, một tay hắn chế trụ mạch máu trên tay phải đối phương, tay còn lại mò vào trong quần y, di chuyển thẳng tới mục tiêu, lập tức khiến hô hấp của Hình Chiến hỗn loạn hơn rất nhiều.

Cố Khâm biết nếu như đánh nhau thật sự, thực lực của hắn sẽ luôn yếu hơn Hình Chiến một quãng. Nếu muốn chiếm ưu thế khi ở trên giường, vậy hắn nhất định phải ra tay trước, làm cho đối phương ý loạn tình mê thì mới có thể có cơ hội chiếm được lợi thế. Nghĩ tới đây, hắn lại càng thêm tận tâm đối đãi với bộ phận trong tay mình, cảm giác được cơ thể căng cứng của Hình Chiến đã trầm tĩnh lại, dường như thực sự bỏ qua việc kháng cự, bắt đầu hưởng thụ sự hầu hạ của hắn.

Nhưng cũng không lâu lắm, Hình Chiến lại khàn khàn mở miệng, “Cởi quần áo.”

Động tác của Cố Khâm khựng lại một chút, có chút cảnh giác nhìn chằm chằm đối phương, lại chỉ thấy được dục vọng cháy hừng hực trong cặp mắt kia giống như đang muốn thiêu cháy cả bản thân mình… Tới khi Cố Khâm nhịn không được mà đỏ mặt dời mắt đi, Hình Chiến mới ung dung chậm rãi nói tiếp, “Không cởi thì định làm thế nào?”

Cố Khâm chần chờ trong một giây, cuối cùng đưa tay đặt lên trên quân trang của Hình Chiến, bắt đầu cởi cúc áo. Vì phòng ngừa đêm dài lắm mộng, động tác của hắn rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã cởi sạch sẽ đồ của Hình Chiến, mà trong toàn bộ quá trình đối phương chỉ chăm chú mà nhìn hắn, không có bất kì phản kháng gì.

“Quần áo của em.” Dường như muốn thể hiện ra thái độ định để cho hắn làm tới cùng, Hình Chiến chỉ nhắc nhở một câu, lại không làm gì cả, làm cho Cố Khâm dần dần buông lòng cảnh giác, đáng tiếc là hắn cũng không ý thức được rằng, Hình Chiến vẫn luôn dẫn dắt hắn từ đầu tới cuối.

Tới khi hai người đã cởi hết đồ, Cố Khâm lại bắt đầu muốn lui bước. Hắn không phải không biết tiếp theo nên làm thế nào, nhưng… Bọn họ thật sự sẽ tiếp tục làm đến cùng sao? Cố Khâm chần chừ nhìn Hình Chiến, lại bị nhiệt độ đè nén dưới đáy mắt của đối phương làm cho giật mình, trong lòng run lên một cái, “Hay là… Chúng ta dùng tay…”

“Dùng tay?” Hình Chiến ý vị không rõ mà nhướn mày, tiếng cười trầm thấp vang dội trong lồng ngực.

Mắt Cố Khâm như bị cố định lại, ngơ ngác mà nhìn chằm chằm nụ cười của Hình Chiến. Trong lúc hắn còn đang ngẩn người, trời đất bỗng nhiên quay cuồng, vị trí của hai người lại chuyển biến thêm một lần nữa. Hình Chiến nhìn từ trên cao xuống, ý cười nơi khóe môi ngả ngớn mang theo ép buộc, “Chậm rồi.”



Cố Khâm mơ mơ màng màng mà tỉnh lại, cảm giác cả người vừa nặng nề lại vừa khó chịu. Hắn thật vất vả mở mắt ra mới phát hiện Hình Chiến còn đang đè lên người mình, hơi thở ấm áp mơn trớn lỗ tai hắn, khiến cho người hắn lại càng trở nên mẫn cảm.

Lúc đầu Cố Khâm cũng không quá tỉnh táo, trong đầu hoàn toàn trống rỗng. Hắn giật giật cơ thể, sau đó giác quan toàn thân mới bắt đầu thức tỉnh, chua xót, đau đớn, vô lực, nhất là nửa người dưới, vị trí kia quả đúng là ngũ vị tạp trần.

“Đệch…” Cố Khâm nghiến răng nghiến lợi, hắn cuối cùng cũng nhớ ra hắn cùng Hình Chiến đã làm cái gì! Họ cư nhiên thực sự làm tới cuối! Rõ ràng lúc đầu hắn vẫn còn chiếm thượng phong, tại sao trong chớp mắt lại trở thành người phía dưới?!

“CMN anh đứng lên cho tôi!” Giọng Cố Khâm khàn khàn mà biếng nhác, rõ ràng là câu mệnh lệnh tức giận đùng đùng, thế nhưng lại thiếu đi vài phần hung tợn, thêm vào mấy phần ý tứ câu dẫn.

Hình Chiến ôm Cố Khâm, vùi đầu hít một hơi thật sâu tại hõm vai của hắn, cho tới khi nhẫn nại của hắn lên đến cực hạn mới chịu rời khỏi cơ thể hắn. Gương mặt tê liệt của Hình Chiến kia nhìn qua đứng đắn đến khác thường, chỉ là ánh mắt lại vẫn dừng ở trên người Cố Khâm. Trên ấy lưu đầy dấu vết xanh xanh tím tím do mình làm ra, khiến cho Hình Chiến cảm thấy vô cùng sung sướng mà thỏa mãn.