Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 92: Thực tế ảo







Bên trong phòng làm việc trang hoàng tinh xảo, một người đàn ông mày rậm tinh tráng ngồi trên ghế làm việc, ngón tay gõ có âm tiết lên mặt bàn công tác, một tay lật xem sơ yếu lý lịch dày đặc.

Cộc cộc cộc!

“Xin mời vào.” Người đàn ông mày rậm thấp giọng nói.

“Anh Trương, chuyện anh nói em đã làm.” Ngô Nghị nhẹ nhàng mở cửa, cẩn thận đi đến, căng thẳng đứng ở trước bàn làm việc.

Tuy nhiên không phải lần đầu tiên thấy được người cầm quyền U Ảnh – Trương Lạc Uy, nhưng là mỗi lần nhìn thấy đều cảm giác áp lực thật lớn, nói tới nói lui đều khiến người ta sợ hãi.

Trong Studio, ngoại trừ Lam Hải Long ra, Trương Lạc Uy quyền lực uy vọng lớn nhất, hơn nữa Trương Lạc Uy là quán quân cuộc thi đấu võ thuật trường đại học Kim Hải, càng là nhân vật đứng đầu đoạt cúp cuộc thi đấu võ thuật thành phố Kim Hải thị tán thủ đại tái đoạt giải quán quân đứng đầu nhân vật, mà ngay cả Lam Hải Long đều muốn kính sợ ba phần, U Ảnh ở trường học có trình độ nổi danh lớn như vậy, tất cả đều là dựa vào danh tiếng Trương Lạc Uy người này.

“Ngồi xuống đi, nói nghe xem.” Trương Lạc Uy đem sơ yếu lý lịch đặt ở một bên, chỉ về ghế sa lon bằng da thật trước bàn làm việc.

Nhìn Trương Lạc Uy có vẻ thân thiết, Ngô Nghị biết rõ dưới bề ngoài vẻ thân thiết ấy là khủng bố như vực sâu vậy, làm người tâm ngoan thủ lạt, bằng không cũng không ép được các cao thủ võ thuật như Chu Ngọc Hổ.

Ngô Nghị nghĩ một lát, tổ chức chút thoáng lại ngôn từ rồi nói: “Anh Trương, mấy người khác cũng đã đáp ứng rồi, chỉ là Hắc Tử kia quả thực như tảng đá trong hầm cầu vậy, vừa thúi vừa cứng, chết sống gì cũng không muốn, gia nhập một Studio mới xây tên là Linh Dực, hắn ta còn buông lời nói khinh thường gia nhập Studio U Ảnh đồ bỏ đi như vậy.”

“Không muốn tới sao? Còn gia nhập Studio Linh Dực?” Trên mặt Trương Lạc Uy mang nụ cười nghiền ngẫm, bất quá trong lóe ra một tia rét lạnh, “Cái Studio Linh Dực này có lai lịch gì, tại sao tôi không nghe qua trong trường?”

“Anh Trương, Studio Linh Dực kia là do một sinh viên năm tư tên Thạch mới xây, nghe nói cái Studio kia không có gì cả, thiết bị trò chơi cũng là hôm nay mới đi mua. Chỉ có điều người nọ rất có tiền, cho Hắc Tử tiền lương gốc hai mươi nghìn, tên đó còn để tôi gửi một câu, không cần phải lại nghĩ đào thành viên Studio khác, vẫn nên trông nom kỹ một phần ba miếng đất của mình.” Ngô Nghị nói xong ở bên cạnh vừa biểu hiện rất phẫn nộ, “Nghe đến mấy câu này, ngay cả em đều nghe không vô, bọn họ bất quá là một cái Studio mới ra đời thôi, mà dám khiêu chiến U Ảnh chúng ta, dám đi so sánh. Anh Trương, không bằng để em dẫn người đi diệt dáng vẻ kiêu ngạo bệ vệ của bọn nó đi.”

“Thạch Phong sao? Cái tên này tôi nhớ đã nghe qua.” Trương Lạc Uy khẽ nhíu mày, suy tư ở đâu nghe qua cái tên này rồi, nhưng nghĩ nửa ngày đều không có nhớ ra, lắc đầu mà nói, “Đừng để ý tới tụi nó, mấy ngày nữa chính là Hội liên nghị trường học tổ chức mỗi năm một lần, đây là cơ hội tốt để U Ảnh chúng ta thăng chức rất nhanh, không có thời gian lãng phí ở những Studio nhỏ như thế.”

“Đúng rồi, cậu đi tổ chức mấy người mới vào, để bọn hắn luyện cấp mau lên, các công hội trong khu vực thành Bạch Hà chẳng mấy chốc sẽ bắt đầu tranh đoạt vinh quang đánh thông phó bản đoàn đội hai mươi người đầu tiên, chúng ta cũng phải đoạt vinh quang đánh thông phó bản đoàn đội level 5 đầu tiên mới được.”

“Vâng, anh Trương cứ yên tâm, em nhất định để bọn họ rất nhanh lên tới level 5.” Ngô Nghị vỗ bộ ngực bảo đảm nói.

Bên kia, Thạch Phong mang theo Hắc Tử đi mua hai nón trò chơi ảo cao cấp.

Tuy nhiên bây giờ kỹ thuật thực tế ảo rất phát đạt, nhưng mà vì lo lắng mọi người sẽ tự chế nón rẻ tiền nên có nón ảo bình thường, mức độ mô phỏng thực tế thì đạt 80%. Nhưng nón trò chơi ảo cao cấp lạ không giống thế, mức độ mô phỏng cao tới 90%, ngũ giác có thể ở trong Thần Vực trở nên càng thêm nhạy bén. Nhìn như chênh lệch không lớn, nhưng trong chiến đấu, một chút chênh lệch như thế, có thể quyết định thắng thua.

Chiến đấu trong Thần Vực từ trước đến nay chính là không phải chết đi rồi sống lại như cũ, chết một lần là phải trả giá không ít điểm kinh nghiệm cùng độ thuần thục kỹ năng, cho nên Studio quy mô lớn đều thống nhất phân phát nón trò chơi ảo cao cấp cho thành viên chính thức.

Trước không có tiền thì nón ảo bình thường cũng mua không nổi, hiện tại có tiền tự nhiên không thể rớt lại phía sau ở phương diện này.

Mua nón ảo cao cấp xong, Thạch Phong tìm một nhà hàng ngon, gọi một vài món ăn dinh dưỡng cao cấp, cùng Hắc Tử vừa ăn cơm, vừa bàn về phát triển sau này của Studio.

Điều này làm cho Hắc Tử cảm giác phảng phất giống nằm mơ vậy.

Lúc này Thần Vực mới mở ra hơn ba ngày thôi, không chỉ có giải quyết vấn đề nón ảo rồi, Thạch Phong còn dẫn hắn đến nhà hàng cao cấp ăn cơm, trò chuyện vấn đề phát triển Studio nữa.

Càng không thể tin nổi, đó là Thạch Phong lại không chút do dự cho hắn tiền lương hai mươi nghìn điểm tín dụng, tiền lương hai mươi nghìn là mộng tưởng thu nhập của bao nhiêu sinh viên, nhưng mà hắn không có giúp đỡ được Thạch Phong tí gì, có được nhiêu ấy tiền lương, tuy ngoài miệng hắn chưa nói, nhưng trong lòng cảm động không ngừng, cảm giác mình rất băn khoăn, âm thầm thề trong bụng, nhất định phải càng cố gắng, như vậy có thể giúp đỡ Thạch Phong một chút cũng tốt.

Thạch Phong cùng Hắc Tử nói chuyện cả một buổi ban ngày, hoạch định thật chu đáo vấn đề phát triển Studio thời gian kế tiếp, cũng chuẩn bị chính thức thu nạp mấy người bên Tịch Mịch Như Tuyết, thành lập một cái Studio chân chính, còn dư lại chính là tìm địa điểm văn phòng, cùng vấn đề mua sắm thiết bị và quản lý ra sao.

“Anh Phong, việc này giao cho tôi đi, ban ngày tôi cũng nhàn rỗi, anh chỉ cần gấp rút thăng cấp và kiếm tiền đã không dễ dàng, dù sao tôi học chuyên ngành quản trị kinh doanh, vừa vặn có thể phát huy sở trường riêng, tôi bảo đảm nhất định khiến anh hài lòng.” Hắc Tử nói hết một hơi ôm hết việc, hận mình không thể đi làm ngay bây giờ.

“Được, liền giao cho cậu.” Thạch Phong cười cười, có Hắc Tử quản lý, hắn rất yên tâm.

Sau khi hai người tách ra, Thạch Phong gửi cho cha mẹ một tin nhắn, hơn nữa gởi ba nghìn điểm tín dụng cho cha mẹ, nói cho bọn họ biết không cần phải gửi sinh hoạt phí đến đây nữa, hắn đã tìm được một công việc tốt, có thể nuôi sống chính mình.

Thạch Phong còn không định đem mọi chuyện bây giờ nói cho cha mẹ, nếu bỗng dưng nói cho hai người, nói mình vài ngày buôn bán lời hai trăm nghìn, chỉ sợ bọn họ cũng không cách nào tiếp nhận, dứt khoát để từ từ sẽ đến, gửi tiền qua, sau này từ từ gia tăng, như vậy cũng có thể làm cho hai người chậm rãi tiếp nhận, cũng sẽ cảm thấy hợp tình hợp lý.

Buổi chiều 19 giờ, Thạch Phong sau khi ăn cơm xong, uống một lọ thuốc dinh dưỡng cấp độ C, đội nón trò chơi ảo cao cấp mới mua, bắt đầu chinh chiến Thần Vực.

Lúc này đây sau khi tiến vào Thần Vực, Thạch Phong nhận thấy cảm giác khi đứng ở bên cạnh ao nước lớn hết thảy đều khác trước.

Gió thổi lất phất qua mát rượi, tiếng nước chảy rơi vào trong ao, trên vách tường sắt thép có thể thấy rõ ràng vết rạch và rỉ sét, có thể ngửi thấy được một mùi nhàn nhạt của dầu máy, cảm giác điều khiển thân thể cũng trở nên càng thêm ung dung.

Thạch Phong hoạt động một chút thân thể ở trên cầu thang, rút ra song kiếm, chém ra từng vết kiếm hoa mỹ, bóng kiếm lúc ẩn lúc hiện, làm cho người ta có một loại cảm giác bay bổng không rõ.

“Ừm, cuối cùng có lại cảm giác chơi Thần Vực ở kiếp trước.” Thạch Phong ngừng lại, rất hài lòng trạng thái bây giờ.

Ở kiếp trước hắn vẫn có thói quen dùng khoang thực tế ảo rồi, khoang thực tế ảo có trình độ mô phỏng đạt tới 97% trở lên, tại trong Thần Vực, nếu không các loại thanh hệ thống cùng các ký hiệu trạng thái, cơ hồ khiến người ta không thể phân rõ cảnh thật hay giả.

Thân thể thích ứng xong, Thạch Phong cảm thấy cũng nên đi tìm Trái Tim Thanh Thản.