Edit: Akiko Chono.
Thạch Phong nếu đã gọi đến, Bạch Khinh Tuyết tự nhiên sẽ không từ chối, dù sao còn phải chờ thêm chút thời gian Ma Đao Thạch đưa tới.
“Người bận rộn, rốt cục có thời gian liên lạc tôi rồi đây.” Bạch Khinh Tuyết khẽ cười trêu chọc một câu sau khi nhận cuộc gọi.
“Cô Bạch cứ nói đùa, tôi cũng không có cách nào mà, lo ngại cuộc gọi sẽ réo lên không ngừng ảnh hưởng đến mình, cho nên đóng lại trước. Giờ không phải là hết bận liền lập tức gọi cho cô Bạch sao.” Thạch Phong cười cười.
Từ giọng điệu của Bạch Khinh Tuyết cũng có thể nghe ra Bạch Khinh Tuyết nén giận, bất quá cũng phải đành chịu thôi. Hắn vì sửa sang lại thông tin về thành Bạch Hà là đã tốn không ít thời gian, hơn nữa hắn còn chừa một khoảng thời gian ra, vì nếu như vừa tiến vào thành Bạch Hà liền công bố catalogue giới thiệu thành Bạch Hà thì quá dễ khiến người ta hoài nghi. Không bỏ ra một đoạn thời gian làm sao mà điều tra ra, không điều tra liền xuất hiện catalogue giới thiệu, nếu thế thì muốn người khác không hoài nghi mới là khó đấy.
Cho nên Thạch Phong mới kéo dài thời gian như vậy, khiến cho mọi người cho rằng khoảng thời gian này hắn bỏ ra để điều tra thành Bạch Hà.
“Nếu anh đã tìm đến tôi, nói rõ anh cũng xem qua tin nhắn tôi gửi rồi. Thông tin liên quan về thành Bạch Hà, anh thấy thế nào cứ nói giá cả đi, tôi sẽ mua hết.” Bạch Khinh Tuyết nghiêm túc nói.
Nếu như có thể sớm biết rõ những thông tin tương quan về thành Bạch Hà, cô ấy cũng có thể đi chuẩn bị sớm, chỉ như thế mới có thể vượt lên dẫn đầu các công hội khác một chút, còn về giá cả, cô ấy không để bụng chút nào, hơn nữa cô tin tưởng Thạch Phong sẽ không ra giá vớ vẩn.
“Catalogue giới thiệu thông tin về thành Bạch Hà tôi đã sửa sang xong rồi, chia làm phiên bản đơn giản và phiên bản xa hoa, chuẩn bị qua một đoạn thời gian sẽ yết giá bán công khai trên diễn đàn.” Thạch Phong gật đầu nói.
Bạch Khinh Tuyết vừa nghe xong cũng không biết nói sao cho phải, không thể không cảm thán Thạch Phong biết nắm chắc cơ hội làm ăn quá rồi. Nếu Thạch Phong thực làm như vậy, cộng thêm hắn là người chơi đầu tiên tiến vào thành Bạch Hà, độ tin cậy của catalogue giới thiệu thành Bạch Hà khẳng định cực cao, đến lúc đó công hội lớn nào cũng sẽ tranh mua.
Không thể không nói, cô cũng có chút bội phục đầu óc buôn bán của Thạch Phong luôn.
Cả khu vực thành Bạch Hà có vô số công hội lớn nhỏ, tính sơ bộ cũng có hơn một nghìn hội, coi như kiếm một nghìn từ mỗi nhà, Thạch Phong cũng có thể kiếm một triệu điểm tín dụng. Mà phiên bản đơn giản kia, rõ ràng cho thấy là dành cho người chơi bình thường dùng, nhất định sẽ không có ít người chơi mua về, có thể lợi nhuận không ít.
Chỉ là mấy giờ thu thập tin tức, cộng với danh xưng người đầu tiên tiến vào thành Bạch Hà thôi, một đêm liền có thể kiếm mấy triệu điểm tín dụng, e là chỉ có Thạch Phong mới có khả năng này đi.
“Không thể không nói suy nghĩ của anh xác thực rất tuyệt, bất quá tôi muốn biết trước giờ. Đương nhiên tôi sẽ thanh toán tiền cao hơn, hoặc có lẽ là kéo dài thời gian thêm ba bốn tiếng mới công bố tin tức này. Tôi không chỉ mua với giá cao, còn bằng lòng thanh toán một triệu điểm tín dụng làm phí kéo dài thời hạn, không biết có được không?” Bạch Khinh Tuyết cười hỏi.
“Một triệu làm phí kéo dài thời hạn ư?”
Thạch Phong thật sự hoảng sợ, hắn vốn nghĩ thông báo cho Bạch Khinh Tuyết chỉ là muốn bán catalogue giới thiệu thành Bạch Hà trước giờ cho cô ấy thôi, không nghĩ tới Bạch Khinh Tuyết sẽ chơi một chiêu này, Bạch Khinh Tuyết quả thật rất thông minh. Kỳ thật cho dù Bạch Khinh Tuyết không thanh toán bất kỳ đồng tiền nào, hắn cũng sẽ tuyên bố trễ hơn hai ba tiếng đồng hồ, thế thì độ tin cậy của nó sẽ càng cao.
Đồng thời đối với những công hội khác mà nói là sẽ càng cần gấp, dù sao bọn họ cách level 10 gần ngay trước mắt, cần gấp biết rõ thông tin về thành Bạch Hà.
“Không đủ sao? Tôi đây ra giá hai triệu được chưa.” Bạch Khinh Tuyết khẽ nhíu mày, cảm giác Thạch Phong hơi tham tiền rồi.
“Không phải, một triệu đã đủ rồi, không biết cô muốn phiên bản đơn giản hay là phiên bản xa hoa?” Thạch Phong cười hỏi.
“Điều này còn phải hỏi sao? Nhất định là càng cặn kỹ càng tốt.” Bạch Khinh Tuyết liếc mắt Thạch Phong.
Cô ấy đã bằng lòng tốn một triệu điểm tín dụng rồi, còn để tâm chút tiền kia sao?
“Vậy đó là bản xa hoa rồi, giá bán ra ngoài là hai mươi ngàn điểm tín dụng. Kỳ thật tôi còn có một phiên bản siêu hào hoa, không biết cô Bạch có cảm thấy hứng thú không?” Thạch Phong cười nói.
“Phiên bản siêu hào hoa? Anh muốn bao nhiêu tiền?” Bạch Khinh Tuyết có chút khinh bỉ nói.
“Một triệu!” Thạch Phong nói chân thành.
“Bản xa hoa bán hai mươi nghìn, bản siêu hào hoa anh lại bán một triệu, anh coi tôi là kẻ ngốc đấy à?” Bạch Khinh Tuyết nói.
“Nào có, tôi đây đã xuất huết tặng nhiều rồi, nếu như cô không muốn thì thôi vậy, mua bản xa hoa cũng đủ.” Thạch Phong thực sự có lòng tốt mà.
Phiên bản siêu hào hoa hắn sẽ thêm vào một số tin tức quan trọng thực sự, ví dụ như vấn đề làm sao để công hội phát triển nhanh chóng, thêm vài chỗ ở thành Bạch Hà có nhiệm vụ thường ngày giúp tăng nhanh danh vọng lên, vân vân. Mặc dù không nhiều, nhưng cũng giúp ích không nhỏ đâu. Đủ để kéo giãn khoảng cách không nhỏ với các công hội khác.
Lúc đầu Thạch Phong không nghĩ đến việc bán ra những tin tức này, bất quá Bạch Khinh Tuyết có chút đặc biệt.
Nguyên nhân chủ yếu nhất là Phệ Thân Chi Xà của Bạch Khinh Tuyết không có mâu thuẫn gì với hắn, dù sao thế lực chủ chốt của Phệ Thân Chi Xà ở vương thành Tinh Nguyệt, sớm muộn gì Bạch Khinh Tuyết đều sẽ đi vương thành phát triển. Bây giờ bán cho Bạch Khinh Tuyết một ân tình, về sau khi hắn gặp phải phiền phức, nói không chừng có thể nhờ Bạch Khinh Tuyết đến giúp đỡ, thành Bạch Hà cạnh tranh cũng rất kịch liệt, không thể đảm bảo chắc chắn sẽ không bị công hội khác ra sức đối phó, khi hắn không thể phân thân ra giải quyết, thì nhờ Bạch Khinh Tuyết đến giúp một chút, với tính cách của Bạch Khinh Tuyết, nhất định sẽ giúp đỡ đấy.
Còn một nguyên nhân khác nữa chính là phân tán lực chú ý, cây cao chịu gió lớn, nếu có một hội càng nổi bật, các công hội lớn kia sẽ dời ánh mắt đi.
Có thể nói đây là chuyện tốt một hòn đá ném hai con chim, chỉ còn phải xem lựa chọn của Bạch Khinh Tuyết thôi.
Sau khi im lặng vài giây, Bạch Khinh Tuyết thở ra một hơi thật sâu, mở miệng nói: “Được rồi, tôi mua, anh chừng nào thì có thể đưa tôi?”
“Nửa tiếng sau.” Thạch Phong khẳng định nói.
“Tốt lắm, khi đó tôi sẽ chuyển tiền sang.” Bạch Khinh Tuyết cúp máy.
Triệu Nguyệt Như đứng bên tự nhiên cũng nghe thấy hết, không tài nào hiểu nổi mà nói: “Khinh Tuyết, tôi thấy tuy Thạch Phong là cao thủ đỉnh cấp hiếm có, thế nhưng trong mấy giờ ngắn ngủi thì có thể thu thập bao nhiêu tin tức hữu dụng chứ? Huống chi là tin tức giá trị một triệu, rõ ràng là muốn làm thịt chúng ta một phen mà. Thạch Phong kia quá thiếu suy nghĩ rồi, rõ ràng trước kia chúng ta giúp hắn như vậy, còn giải quyết vụ Minh Phủ nhắm vào hắn nữa.”
“Xem trước rồi hãy nói.” Bạch Khinh Tuyết thở dài, kỳ thật cô ấy cũng không ôm quá lớn hi vọng, nếu quả thật có một chút tin tức có giá trị, cô ấy cũng không tính là quá thiệt thòi.
Sau đó Thạch Phong cũng nói những chuyện tương tự với Thứ Tâm của Liên Minh Thích Khách, bất quá không có nói đến catologue phiên bản siêu hào hoa, dù sao thế lực chủ yếu của Liên Minh Thích Khách ở tại thành Bạch Hà, hắn vì quan hệ bạn bè mới bán tình báo cho Thứ Tâm sớm hơn đấy.
Thứ Tâm đương nhiên biết rõ, cho nên trong lòng cảm động không thôi, trực tiếp sảng khoái trả năm chục nghìn điểm tín dụng cảm ơn Thạch Phong, đồng thời có phần tư liệu về thành Bạch Hà này, Thứ Tâm cũng có niềm tin để cấp cao thông qua quyết định chèn ép sự phát triển của Võ Lâm Minh tại thành Bạch Hà, làm cho Võ Lâm Minh không có thời gian rảnh đi gây rối với Thạch Phong.
Sau đó, thời gian lại trôi qua nửa giờ.
Thạch Phong cũng coi như sửa sang xong catalogue giới thiệu thành Bạch Hà phiên bản siêu hào hoa, gửi cho Bạch Khinh Tuyết và đám Hắc Tử. Với tốc độ Hắc Tử kéo người, tất cả mọi người trong đoàn rất nhanh có thể lên tới level 10, tốc độ nhanh hơn Bạch Khinh Tuyết rất nhiều, tự nhiên phải để đám Hắc Tử tìm hiểu trước về thành Bạch Hà, bằng không lúc vào thành Bạch Hà sẽ không biết làm gì mới tốt.
Lúc này từ phòng rèn, Seraora đẩy cửa sắt lớn bước ra.
So sánh với thời điểm đi vào, trạng thái tinh thần của Seraora bây giờ rõ ràng rất mệt nhọc, làn da lúa mạch khỏe mạnh chảy rất nhiều mồ hôi trong suốt, cứ như mới đi từ trong ao ra, làm động lòng người.
“Thứ này cho anh.” Seraora lấy ra Đoán Tạo Chi Thư, rất không nỡ bỏ mà giao trả lại cho Thạch Phong, đồng thời lại lấy ra một thanh phi châm màu đỏ rực, cây phi châm ấy tản ra ánh sáng đỏ hoa mỹ khiến người ta mê say, “Thứ này có thể nói là kiệt tác tốt nhất của tôi trừ thanh đại kiếm cấp Sử Thi kia, phẩm chất của nó vì tài liệu hạn chế nên không có khả năng đạt được cấp Sử Thi, bất quá lại vượt qua cấp Ám Kim, xem như là vũ khi có phẩm chất Siêu Ám Kim, anh phải quý trọng nó đấy nhé.”
“Phẩm chất Siêu Ám Kim?”
“Đó là cái gì?”
Thạch Phong nghi ngờ, Ám Kim chính là Ám Kim, Sử Thi chính là Sử Thi, làm sao còn có phẩm chất Siêu Ám Kim chứ, nhìn ý tứ mà Seraora muốn biểu đạt, hình như nó là phẩm chất đặc biệt xen giữa hai cấp bậc kia.