Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 177: Seraora khiếp sợ




Edit: Akiko Chono.

Nhìn thấy Seraora trừng trừng đôi mắt to, hai tay chống nạnh, cứ như một con sư tử cái đang nổi giận, làm Thạch Phong phải cố nén cười.

Trước còn xa cách, kết quả chẳng phải vẫn bị hắn chỉnh cho dễ bảo.

Sí Hỏa Phi Tinh là một trong những món vũ khí nổi danh nhất của Seraora, là món vũ khí khiến các người chơi thuộc chức nghiệp kiếm sĩ tha thiết ước mơ.

Ở kiếp trước chỉ cần là người chơi kiếm sĩ biết đến Seraora, đều sẽ chạy tới đây xin Seraora chế tạo Sí Hỏa Phi Tinh cho mình, rất nhiều kiếm sĩ vì lấy được Sí Hỏa Phi Tinh mà thậm chí táng gia bại sản đều bằng lòng, kể cả trở thành chính hắn đã thành Kiếm Vương cũng tốn thời gian rất nhiều, mới khó khăn lấy được nó.

Mặc dù mục đích đã đạt đến, nhưng Thạch Phong vẫn tỏ ra vẻ do dự, lập tức khiến Seraora khẩn trương hơn, nếu thực sự để ông già Prussito kia lấy được viên Sao Hoả Thuỷ Tinh lớn như thế này, ông già kia nhất định sẽ thường xuyên đến chỗ cô khoe khoang đắc ý.

“Anh phải biết, tôi chính là đoán tạo sư lợi hại nhất thành Bạch Hà, đồ được chế tạo từ tay tôi, không có một cái nào là đồ tầm thường. Hơn nữa tâm trạng hiện tại của tôi rất tốt, còn có thể lấy tài liệu hi hữu độc nhất vô nhị cất kỹ trong hòm ra để chế tạo Sí Hỏa Phi Tinh thích hợp với anh nhất đấy nhé. Nếu không tin, anh có thể vào xem thử.” Seraora vội vàng kéo Thạch Phong vào trong phường rèn, để Thạch Phong biết rõ hơn về các kiệt tác mà cô chế tạo ra.

Vừa vào bên trong nhà, lập tức có thể phát hiện, trong và ngoài phòng chính là hai thế giới khác biệt. Bên ngoài là căn nhà vô cùng rách rưới, nhưng bên trong lại rất tráng lệ, từng món từng món trang và vũ khí tuyệt đẹp đều được trưng bày ở trong kệ thuỷ tinh.

Ở trong đó không có một vũ khí nào là đồ tầm thường, đều là kiệt tác cấp Tinh Kim trở lên. Sở dĩ xưng là kiệt tác, vì so với những món trang bị có ngang phẩm chất, những vũ khí này có thuộc tính vượt xa các trang bị cùng bậc.

“Như thế nào? Anh xem thanh kiếm lớn màu đỏ treo ở chỗ cao nhất kia chưa? Nó chính là vũ khí cấp Sử Thi chính tay tôi tạo ra.” Seraora ưỡn ngực, khoe khoang nói.

Đích thực theo lời của Seraora, món vũ khí lợi hại nhất trong số trang bị ở chỗ này chính là đại kiếm cấp Sử Thi level 120 ấy, thuộc tính của nó so với Familion Thủ Hộ mạnh hơn rất nhiều, cũng là tác phẩm tốt nhất Seraora tạo ra, đồng thời cũng là vật phẩm cấp Sử Thi duy nhất ở đây.

Seraora được xưng là thiên tài giới rèn đúc, cũng là bởi vì ngẫu nhiên chế tạo ra vũ khí cấp Sử Thi kia. Dù sao đoán tạo đại sư nghĩ muốn chế tạo ra được một món vật phẩm cấp Sử Thi hầu như là không có khả năng, bởi vì xác suất chế tạo thành công quá ư là thấp, thường chỉ có đoán tạo tông sư mới có thể làm ra thôi. Nhưng đáng tiếc về sau cô vẫn mãi không có tiến bộ gì, vẫn cách đoán tạo tông sư chỉ một bước ngắn.

Cho nên Seraora không muốn bị bất kỳ ai đến quấy rầy mình, cứ ẩn cư ở khu tự do của thành Bạch Hà để nghiên cứu kỹ thuật rèn đúc.

“Hiện tại biết rõ sự lợi hại của tôi rồi đi, ngoại trừ những kia đám quái vật ẩn cư kia, thì chưa có người nào có thể thắng tôi về mặt kỹ thuật rèn đúc cả.” Ánh mắt của Seraora lại chuyển dời đến Sao Hoả Thuỷ Tinh trong tay Thạch Phong, cười nói: “Với kỹ thuật của tôi cộng thêm Sao Hoả Thuỷ Tinh trong tay anh, tôi cam đoan có thể chế tạo ra một thanh Sí Hỏa Phi Tinh kiệt xuất, hơn nữa ngài Wiseman đã để anh tìm đến tôi, tôi tự nhiên sẽ dốc hết sức mình giúp anh rồi.”

Thạch Phong cười cười giao Sao Hoả Thuỷ Tinh cho Seraora, nhẹ giọng nói: “Vậy thì nhờ cả vào đại sư Seraora.”

Seraora tiếp nhận Sao Hoả Thuỷ Tinh thì mặt mày liền hớn hở, lập tức muốn chạy vào phòng rèn chế tạo Sí Hỏa Phi Tinh.

“Xin đại sư Seraora chờ một chút.” Thạch Phong vội mở miệng cản lại.

“Làm sao? Anh muốn đổi ý à?” Seraora khẽ nhíu mày, rất không nỡ bỏ qua Sao Hoả Thuỷ Tinh trong tay.

“Đại sư Seraora hiểu lầm, tôi nghĩ thứ này hẳn là sẽ giúp đỡ được ít nhiều.” Thạch Phong lại lấy ra một khối Phù Văn Chi Cương mà hệ thống ban thưởng. Thứ này chính là có thể gia tăng xác xuất thành công, đồng thời có tỷ lệ tăng lên thuộc tính của vật phẩm.

Seraora sau khi nhìn thấy Phù Văn Chi Cương, không nhịn được giật mình kinh ngạc, lập tức đoạt nó từ trong tay Thạch Phong về, đôi mắt đẹp của cô đánh giá Thạch Phong, cái lưỡi thơm tho liếm liếm môi mỏng, cười đùa nói: “Không nghĩ tới anh có không ít bảo bối nha, còn có cái gì thì lấy ra hết đi.”

“Được rồi, chỗ này của tôi còn có một thứ có thể tạm thời cho cô mượn.” Bị Seraora nhìn như vậy, Thạch Phong không khỏi bật cười, bèn lấy ra Đoán Tạo Chi Thư.

Nhất thời hai mắt Seraora mở to, nhìn chòng chọc Đoán Tạo Chi Thư trong tay Thạch Phong, khiếp sợ đến mức nói không ra lời.

“Đây chính là Đoán Tạo Chi Thư do Thần Tượng (tượng ở đây nghĩa là thợ) biên soạn. Anh… anh làm sao có được thứ này?” Seraora vô cùng khiếp sợ, lúc nói chuyện cũng kích động phát run, hận không thể lập tức đoạt Đoán Tạo Chi Thư về tay mình, nghiên cứu kỹ càng một phen.

“Đại sư Seraora, thứ này trân quý ra sao tôi nghĩ cô cũng biết, tôi có thể tạm thời cho cô mượn dùng, hi vọng cô có thể sử dụng sao cho tốt, rồi tạo ra một món kiệt tác nữa.” Thạch Phong ôm lòng chờ mong cực kì cao với Sí Hỏa Phi Tinh đấy, đương nhiên sẽ không giấu giếm thứ gì, với lại vật phẩm của người chơi thì NPC không có khả năng chiếm lấy của riêng được.

“Thật ư?” Seraora sắp không thể tin vào tai của mình, trực tiếp kích động ôm lấy Thạch Phong mà hôn một cái, rồi cầm lấy Đoán Tạo Chi Thư, vọt vào phòng rèn riêng của mình ở bên trong, “Anh chờ ở đây một lúc, tôi cam đoan sẽ không để anh phải thất vọng.” (Akiko: tèn ten, nụ hôn đầu của Phong ca ở kiếp này cứ thế bị cướp ~)

Thạch Phong không khỏi ngây dại tại chỗ, bất quá lấy lại tinh thần rất mau, rồi lắc đầu bật cười.

Seraora chế tạo vũ khí cần không ít thời gian, trong lúc rảnh rỗi Thạch Phong liền tiếp tục công việc hoàn thành catalogue hướng dẫn thành Bạch Hà phiên bản xa hoa. Dù gì thì lượng thông tin về thành Bạch Hà nhiều lắm, muốn sắp xếp và lọc ra những điều muốn viết, không phải hai ba câu là có thể xong.

Thời gian thấm thoát trôi đi, Thạch Phong tiến vào thành Bạch Hà đã hơn hai giờ.

Mà các tiểu trấn bên ngoài thành Bạch Hà đang bận rộn với khí thế hừng hực, không ngừng mua hoặc đổi Ma Đao Thạch, đồng thời điên cuồng thăng cấp tại các khu quái vật cao cấp.

“Khinh Tuyết, ở đây càng lúc càng nhiều người, khiến tốc độ thăng cấp của chúng ta chậm lại nhiều lắm, chi bằng chúng ta đi thung lũng Khôi Ám (u tối) thăng cấp đi!” Một chiêu Tam Liên Hoả Xung của Triệu Nguyệt Như liền xử lý một con Người Sói Ám Ảnh level 10 đã máu đỏ, xong xuôi rồi nhìn về phía Bạch Khinh Tuyết nêu đề nghị.

Lúc đầu thì khu level 10 này không có nhiều người chơi như bây giờ, cũng bởi vì do Thạch Phong, mà người chơi level 8 và level 9 đều tới đây, dẫn tới việc người chơi tại chỗ này càng ngày càng nhiều. Mỗi khu vực thăng cấp chỉ có bấy nhiêu tài nguyên mà thôi, người càng nhiều thì tài nguyên được chia đến càng ít, tài nguyên ít, tự nhiên thời gian thăng cấp chậm đi, cho nên Triệu Nguyệt Như mới đề nghị đổi thành thung lũng Khôi Ám cấp cao hơn.

Thung lũng Khôi Ám là khu quái vật level 11 đến level 14, với trang bị hiện tại của bọn họ, đủ để đối phó quái vật level 11 hoặc là level 12, có điều múc độ nguy hiểm cũng tăng lên, nhưng tốc độ lên cấp khẳng định mau hơn chỗ này. Mà thung lũng Khôi Ám cách chỗ này cũng không xa, chỉ mất nửa giờ đường chạy là đến, nếu như sử dụng quyển trục Gia Tốc, vậy thì hơn mười phút là đến rồi.

Bạch Khinh Tuyết nhìn chung quanh mình một chút, phát hiện người chơi quả nhiên càng ngày càng nhiều, hơn nữa đều là tinh anh của các công hội lớn, dù rất tin tưởng vào khả năng lùa quái vá đoạt quái của mình, nhưng cứ thế này vẫn khiến các cô có thể lấy được quái vật càng ít, tốc độ thăng cấp bây giờ đã chậm gần một nửa ban đầu, hơn nữa người chơi còn đang tiếp tục tụ tập nhiều thêm ở đây, nếu tiếp tục như vậy, dù tốn bảy tám tiếng thì e rằng vẫn chưa lên được level 10.

“Được rồi, đợi khi chúng ta nhận được lô Ma Đao Thạch mới rồi đi thung lũng Khôi Ám.” Bạch Khinh Tuyết nhìn nhìn độ bền của vũ khí, chỉ còn lại có 9 điểm thôi, bởi vì vũ khí của cô là cấp Bí Ngân, nên có thể chống được thêm một giờ nữa mới tới giới hạn báo hỏng.

Lúc này, thông báo có cuộc thoại của Bạch Khinh Tuyết vang lên.

Bạch Khinh Tuyết vốn muốn tắt đi, lại nhìn thấy người gọi đến chính là Thạch Phong, khẽ mỉm cười.

Khi Thạch Phong tiến vào thành Bạch Hà trước đó, cô cũng từng thử liên lạc Thạch Phong, bất quá Thạch Phong trực tiếp đóng cửa tiếp nhận cuộc gọi, căn bản liên lạc không được, cô đành phải gửi một tin nhắn. Hiện tại Thạch Phong liên lạc lại với cô, có lẽ là đã xem qua tin nhắn kia rồi đi.