“Tịch Mịch, tôi không phải đang nằm mơ chứ.” Hắc Tử vỗ vỗ Tịch Mịch Như Tuyết bả vai, chỉ vào Hoàng Kim Ngư đã lâm vào trạng thái tàn phế.
Tịch Mịch Như Tuyết ánh mắt đờ đẫn, thành thật mà lắc đầu.
So sánh với khiếp sợ vì thanh máu của Hoàng Kim Ngư điên cuồng mất, Tịch Mịch Như Tuyết càng khiếp sợ hơn bởi thủ pháp Thạch Phong phóng phi tiêu, chỉ thấy được vô số bóng tay, căn bản thấy không rõ tay thật, đã có hơn mười cây Đóng Băng Hình Bóng bay ra, quả thực có thể so với súng tự động rồi.
Ngoại trừ tốc độ khủng khiếp ngoài, trình độ chính xác cũng làm cho người thán phục, mỗi một cái Đóng Băng Hình Bóng đều chính xác đánh trúng vị trí tương đối mềm mại bên bụng Hoàng Kim Ngư bị nguyền rủa, nếu để cho hắn làm, có thể mỗi lần ném ra một cây Đóng Băng Hình Bóng đánh trúng Hoàng Kim Ngư cũng không dễ dàng rồi, chớ nói chi là ném ra hơn mười cây Đóng Băng Hình Bóng, mỗi một cái đều đánh trúng bên bụng.
“Tôi nghĩ mình khi nào thì có thể đạt tới kỹ xảo như vậy, tôi liền thỏa mãn.” Tịch Mịch Như Tuyết nhìn thủ pháp phi tiêu của Thạch Phong tựa như ảo mộng, hãm sâu trong đó không thể tự thoát ra được.
“Các cậu đừng ngẩn người, mau vớt Hoàng Kim Ngư tàn phế đi.” Thạch Phong nói vội.
Lúc này Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết mới giật mình, lập tức lấy ra võng ma pháp vớt Hoàng Kim Ngư ở trạng thái tàn phế.
Một con… hai con… ba con…
Thạch Phong chỉ là tốn ngắn ngủn ba mươi giây, khiến cho hai ba con Hoàng Kim Ngư lâm vào trạng thái tàn phế, tốc độ cuồng bạo thế này, cả Faust đều lắp bắp kinh hãi, không khỏi cảm thấy thịt đau.
Bất quá khi hiệu quả làm sâu vết thương mất đi, và hiệu quả nguyền rủa mất đi, không có tác dụng của Ám Thiên Cuồng Vũ, sau đó tốc độ bắt cá Hoàng Kim Ngư lập tức chậm lại, chỉ có thể đợi các kỹ năng như Phong Lôi Thiểm, Liệt Địa Trảm, Diễm Lôi Bạo, Ám Thiên Cuồng Vũ CD xong xuôi, mới có thể bắt đầu bộc phát một đợt mới.
Như vậy chia đều xuống thì một phút đồng hồ không sai biệt lắm có thể bắt được năm con Hoàng Kim Ngư.
Một giờ chính là 300 con Hoàng Kim Ngư, không đến bốn giờ có thể gom góp một ngàn con đạt mục tiêu cái nhiệm vụ không thể hoàn thành kia.
Thời gian từng giây trôi qua.
Trong lúc không để ý đã trôi qua hơn bốn giờ.
“Phát tài, phát tài! Tịch Mịch cậu bắt bao nhiêu con?”
“618 con. Cậu thì sao?”
“Ha ha ha, tôi nhiều hơn cậu. Tôi đây có 645 con, hai chúng ta cộng lại đã là 1263, đã hoàn thành mục tiêu một ngàn con đổi vật phẩm cấp Truyền Thuyết (mảnh vỡ) rồi.”
“Đội trưởng cố gắng lên, hiện tại hẳn là còn có một chút thời gian, nói không chừng còn có thể gom góp hơn một trăm con rồi đổi một vật phẩm cấp Ám Kim.”
Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết hai người bắt cá hết sức vui vẻ, chứng kiến trong ba lô càng ngày càng nhiều Hoàng Kim Ngư, cười toe toét cả miệng.
Đáng tiếc duy nhất đúng là Thạch Phong công kích những con Hoàng Kim Ngư này cũng không thể gia tăng độ thuần thục kỹ năng, cũng không có điểm kinh nghiệm EXP.
Nếu như là bình thường đánh chết nhiều Tinh Anh đặc thù level 20 như thế này, bọn họ đã sớm thăng không chỉ hai hay ba level ấy chứ.
Bất quá Thạch Phong lại cảm thấy không có gì. Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết cũng không biết vật phẩm cấp Truyền Thuyết (mảnh vỡ) là trân quý cỡ nào, chỉ sợ rất lâu về sau, đều khó có khả năng nhìn thấy, bây giờ vì lấy được vật phẩm cấp Truyền Thuyết (mảnh vỡ) – Thiên Long Thánh Tức, lãng phí một hai ngày không đáng kể chút nào, huống chi tốn mấy giờ.
Có vật phẩm cấp Truyền Thuyết (mảnh vỡ), nâng cao thực lực cũng không phải chỉ nhỏ tí tẹo, mà là bay vọt một cấp độ, khi trang bị nó, cho dù đối diện cao thủ đỉnh cấp đều là mạnh mẽ áp đảo.
Ở trong Thần Vực không ai sẽ đi theo kẻ yếu, đều là sùng bái kẻ mạnh.
Thạch Phong muốn thành lập đế quốc ảo của mình, nhất định phải làm bản thân mạnh lên trước, như vậy mới có khả năng hấp dẫn những người khác đi theo.
Thần Vực thời điểm ban đầu, Studio giống như bọn họ còn chưa có khởi bước, căn bản không có biện pháp so sánh với công hội lớn. Ở trong Thần Vực có rất nhiều khu vực ngoài thành cao cấp, đều rơi đồ rất không tồi, thậm chí rơi xuống vật phẩm cấp Ám Kim. Nếu như may mắn còn có thể gặp được quái vật Đại Lãnh Chúa dã ngoại.
Tuy quái vật cấp Đại Lãnh Chúa mạnh mẽ vô cùng, nhưng là có tỷ lệ nhỏ sẽ rơi xuống vật phẩm cấp Sử Thi. Vật phẩm cấp Sử Thi giúp công hội phát triển không cần nói cũng biết, không chỉ có tăng thực lực cá nhân, có thể đi đánh chết quái vật mạnh hơn, còn có khả năng hấp dẫn rất nhiều nhiều người chơi nghe danh mà đến vào công hội, tiến đến nâng cao thực lực lớn mạnh thêm một bước.
Đối với quái vật cấp cao hoặc là quái vật như Đại Lãnh Chúa, công hội lớn hoàn toàn có thể dùng chiến thuật biển người đi đè chết, trả giá giá cao thảm trọng, nhờ đó mà thu hoạch trang bị cực phẩm. Bất quá hết thảy trả giá đều rất đáng, mà công hội nhỏ và studio nhỏ sẽ không có năng lực như thế ấy, nên góp phần tạo thành việc công hội lớn thu hoạch trang bị cực phẩm dễ dàng hơn bọn hắn nhiều, thời gian lâu dài chênh lệch giữa hai công hội sẽ càng lúc càng lớn, về sau không cách nào so sánh.
Tuy nhiên muốn phát triển studio trở thành công hội đông người rất dễ dàng, nhưng muốn lưu lại những người này, bằng lòng công hội chịu nạn chịu khó, đây là một quá trình khá dài, cần có thời gian tích lũy, không ngừng hoàn thiện hợp tác làm việc, nhất là yêu cầu một cái khung xương nòng cốt, có thể kéo theo cũng quản lý tốt thành viên công hội, ngoài ra công hội còn nhất định phải có phúc lợi và đãi ngộ đủ hấp dẫn người, càng phải có một không gian giúp tiến bộ cực lớn và tương lai tốt đẹp, mà tương lai tốt đẹp là do có kẻ mạnh dẫn đầu, ba điều đó thiếu một thứ cũng không được, bằng không khó khăn tụ tập lại được nhưng rất dễ dàng tản mất.
Như là Võ Lâm Minh, Thích Khách Liên Minh, Phệ Thân Chi Xà bọn họ tạo khung xương nòng cốt và máu thịt kiên cố, càng có thêm kẻ mạnh đỉnh cấp có danh tiếng dẫn đầu, cho nên bọn họ vừa tiến vào trong trò chơi thực tế ảo mới, nhanh chóng phát triển, hơ nữa khung xương cùng máu thịt có tính dung nạp rất mạnh, có thể không ngừng hấp thu số lượng lớn người chơi, bọn họ cũng ăn tiêu, cho nên có thể mau mạnh lên.
Mà công hội mới vừa phát triển như U Ảnh thì không được, khung xương mới thành lập không lâu, phúc lợi đãi ngộ là phần máu thịt đều chưa hoàn thiện, nghĩ muốn hấp thu lượng lớn người chơi căn bản ăn không tiêu, ngược lại sẽ không tiêu hóa trôi, tiến vào một giai đoạn đình trệ thậm chí suy yếu.
Cho nên Thạch Phong cần phải làm là đi con đường tinh anh, trước xây dựng đoàn đội khung xương đủ mạnh mẽ, đang từng bước hoàn thiện máu thịt, gia tăng tính dung nạp, mới sẽ không giống U Ảnh ở kiếp trước, tình huống mặt ngoài đều tốt, bên trong lại có trăm ngàn lỗ thủng, không chịu nổi một kích.
Mà muốn xây dựng một khung xương kiên cố, kẻ mạnh dẫn đầu ắt không thể thiếu, nếu studio mới xây càng cần như vậy, không có kẻ tài trí hơn người cùng thực lực, làm sao thuyết phục những cao thủ kia, làm cho bọn hắn gia nhập, chỉ có thực lực mạnh mẽ mới có thể để bọn họ chứng kiến ánh sáng hi vọng, chứng kiến khả năng giúp bọn họ có thể tăng thêm một bước, mà vật phẩm cấp Truyền Thuyết (mảnh vỡ) không thể nghi ngờ có thể giúp Thạch Phong biến thành càng mạnh mẽ hơn.
“Thời gian cũng không còn nhiều lắm rồi, bắt đầu đợt bộc phát cuối cùng đi.”
Hơn bốn giờ chiến đấu hăng hái cường độ cao, Thạch Phong bấy giờ đã mồ hôi đầm đìa, bất luận là tinh thần hay là thể xác đều đã mệt đến không chịu nổi, nếu như không phải nhờ vật phẩm cấp Truyền Thuyết (mảnh vỡ) hấp dẫn, hắn đã sớm hôn mê ngủ luôn rồi.
Sau đó Thạch Phong lại lấy ra tất cả lựu đạn Băng Sương, còn có quyển trục ma pháp bậc một, phân cho Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết.
“Những vật này rất trân quý, chúng ta cùng tập trung sử dụng ở một chỗ, tuyệt đối không nên lãng phí.” Thạch Phong nói nghiêm túc trong kênh chat riêng tổ đội.
“Anh Phong, anh yên tâm, tôi thân là Chú thuật sư, phóng thích những quyển trục ma pháp bậc một này tuyệt đối không có vấn đề.”
“Giao cho tôi đi.”
Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết cũng cảm thấy những vật phẩm này trầm trọng, không nói lựu đạn Băng Sương bỏ túi, chỉ quyển trục ma pháp bậc một ở đây có giá trị đều không thể đo lường, lỡ may không dùng tốt, tổn thất có thể rất lớn.
“Cùng tôi công kích bầy Hoàng Kim Ngư kia.” Thạch Phong ném ra lựu đạn Băng Sương trung cấp cố định vị trí Hoàng Kim Ngư, lại dùng Phong Lôi Thiểm tạo hiệu quả làm sâu vết thương tổn và hiệu quả nguyền rủa, lập tức lại mở ra một quyển trục ma pháp bậc một hệ hoả đánh lên.
Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết đồng thời ném lựu đạn Băng Sương ra phía trước, đem những con Hoàng Kim Ngư này đông cứng lại, tiếp tục dùng quyển trục ma pháp bậc một, bắt đầu không ngừng oanh tạc bọn nó.
Thanh âm oanh tạc liên tiếp, quanh quẩn trong Ngân Hà, tạo nên từng tầng bọt nước, xúc mục kinh tâm thương tổn làm cho thanh máu của bầy Hoàng Kim Ngư điên cuồng trượt, so với lần đầu tiên Thạch Phong bộc phát ban nãy mạnh hơn rất nhiều.
Faust sau khi thấy, không khỏi giơ tay xoa xoa mồ hôi từ trên trán chảy xuống.
“Những người tuổi trẻ này đang muốn đem hết của cải của ta đào đi luôn sao.”