“Tôi không ngốc, làm sao lại đi trêu chọc Bạch Khinh Tuyết, ném mình lâm vào tuyệt cảnh.” Tuyệt Thiên lắc đầu.
“Cậu không có trêu chọc Bạch Khinh Tuyết, vậy là ai giết chết được cậu, tôi nghĩ cả trấn Hồng Diệp hẳn không có cao thủ như vậy đi.” Nam Lang không khỏi khiếp sợ tò mò.
Căn cứ hắn lấy được tin tức, cao thủ ở trấn Hồng Diệp chỉ có vài tên, không phải Bạch Khinh Tuyết là cao thủ đỉnh cấp, vậy chẳng nhẽ ở bên trong trấn Hồng Diệp có cao thủ đỉnh cấp nào chạy tới, mà hắn còn chưa có tin tức sao?
Lòng tò mò của Nam Lang kích thích thật sâu lòng tự trọng của Tuyệt Thiên lòng tự trọng, bàn tay nắm chặt thiếu chút nữa ứa ra máu.
Hắn hao tốn thời gian dài chế định kế hoạch thế kia, lại chuẩn bị nhiều thủ đoạn, vốn có thể 100% giết chết Thạch Phong, kết quả tốc độ Thạch Phong nâng cao thực lực vượt xa quá dự đoán của hắn.
Chứng kiến Tuyệt Thiên trầm mặc, Nam Lang không khỏi cười, đối với cao thủ có thể làm thịt Tuyệt Thiên càng cảm thấy hứng thú hơn.
“Tuyệt Thiên, cậu cũng biết công việc của tôi là làm cái gì, hiện tại trấn Hồng Diệp toát ra cao thủ như vậy, tôi nhất định phải biết rõ người nọ là ai cơ mà?” Nam Lang nhìn về phía Tuyệt Thiên trầm giọng hỏi.
Vẻ mặt Tuyệt Thiên u buồn, căn bản không muốn đem cái chuyện mất mặt này nói cho những người khác, chớ nói chi là Nam Lang trước mặt chứ.
Bảo trì bản ghi ba năm không thất thủ, hôm nay lại ở bị đánh vỡ trong tay một kẻ yên lặng vô danh như Thạch Phong, rõ ràng hiện giờ là ngày đáng vui mừng vì hắn gia nhập Minh Phủ, kết quả lại thành như vậy, tuyệt đối sẽ ảnh hưởng địa vị của hắn ở trong Minh Phủ.
“Ai, tôi có thể hiểu rõ tâm tình của cậu, thật vất vả tiến vào Minh Phủ, lại gặp được chuyện như vậy, tâm tình rất chắc chắn không tốt, bất quá đây là công tác của tôi, nếu như cậu không phối hợp, thân là thành viên vòng ngoài cậu có thể sẽ bị đuổi, cậu phải nghĩ cho kỹ.” Nam Lang nghiêm túc nói.
“Anh…” Trong lòng Tuyệt Thiên tức giận vô cùng, nhưng lời nói vừa rồi của Nam Lang, căn bản hắn không thể cãi lời, chỉ có thể cố nén lửa giận, thấp giọng nói, “Người nọ tên Dạ Phong, là một kiếm sĩ.”
“Kiếm sĩ Dạ Phong? Đây không phải là Dạ Phong cùng một chỗ với Bạch Khinh Tuyết qua cửa Nghĩa địa Ám Nguyệt cấp Địa Ngục sao?” Nam Lang lâm vào trầm tư, “Tôi xem qua video chiến đấu của hắn ta, cũng phân tích qua thực lực của hắn, hắn thật sự là cao thủ, nhưng cũng bất quá là trình độ bình thường mà thôi, căn bản không có tư cách gia nhập Minh Phủ, bây giờ lại có thể đem cậu xử lý, xem ra trước đó hắn che dấu thực lực cũng không ít nha.”
“Gì mà che dấu thực lực chứ, bất quá là nhờ vào may mắn, không biết hắn từ nơi này lấy được một ngọn lửa có uy lực cực lớn, lúc chiến đấu còn có thể phá hư hết trang bị của tôi, mà ngay cả vũ khí cấp Bí Ngân vũ khí đều giảm bớt độ bền trên diện rộng. Nếu không có ngọn lửa kia, hắn căn bản không có khả năng đánh chết tôi.” Tuyệt Thiên khinh thường nói.
“Ngọn lửa? Còn có thể phá hủy trang bị, cả vũ khí cấp Bí Ngân cũng ngăn không được sao?” Nam Lang càng tò mò, “Tôi nhớ là kiếm sĩ hình như không có kỹ năng nào như vậy, hẳn là kỹ năng đặc biệt của trang bị nào đó. Bất quá có thể làm cho vũ khí cấp Bí Ngân cũng đỡ đở không nổi, đủ để thấy kỹ năng này không đơn giản. Cái trang bị đặc biệt này có phẩm chất hẳn là cực cao, có thể là trang bị hoặc đạo cụ đặc thù cấp Ám Kim. Song có điều, vật phẩm cấp Ám Kim hẳn không có hiệu quả mạnh như thế được, có khả năng rất lớn là cấp Sử Thi.”
“Cấp Sử Thi.” Tuyệt Thiên hơi khiếp sợ, “Không thể nào, đến thời điểm hiện tại tôi còn chưa nghe nói có người đạt được vật phẩm cấp Ám Kim nữa. Hắn là một gã người chơi tự do mà có thể thu được vật phẩm cấp Sử Thi?”
“Cái này cũng không có gì to tát, trong Thần Vực khắp nơi đều tràn ngập kỳ ngộ, cho dù với đẳng cấp bây giờ, cũng không phải là không thể có được vật phẩm cấp Sử Thi. Ở trong Minh Phủ chúng ta, đã có không chỉ một người đạt được vật phẩm cấp Ám Kim rồi. Chỉ là cấp Sử Thi tôi cũng là lần đầu nghe nói, bất quá tôi bây giờ mới chỉ là suy đoán. Còn cần thêm một bước xác minh mới được.” Vẻ mặt Nam Lang rất hưng phấn, nghĩ đến hắn có thể lấy được tin tức thế này, dù chỉ thuộc loại khả năng cũng có thể khiến cấp trên ban thưởng không ít, nếu có thể xác định, nói không chừng địa vị của hắn tại Minh Phủ có thể tăng thêm một bước.
“Tôi phải báo chuyện của cậu cho Minh Phủ. Tôi thông báo xong, tôi sẽ đi tra xem ngọn lửa kia ngay bây giờ. Nếu thật là vật phẩm cấp Sử Thi, chỉ cần Dạ Phong dâng lên ngọn lửa kia, cộng thêm thân thủ của hắn, nói không chừng có thể trở thành thành viên vòng ngoài Minh Phủ chúng ta. Trong đoạn thời gian này cậu đừng tìm hắn ta gây sự nữa, dù sao các cậu từ nay về sau có thể chính là đồng nghiệp nha.” Nam Lang nói xong cũng cười rời đi.
“Đáng giận!” Nhìn xem Nam Lang hờ hững rời đi, Tuyệt Thiên đột nhiên đánh một quyền lên trên bàn rượu, bình rượu rơi xuống trên đất, phá thành vô số mảnh nhỏ.
Ao đầm Trầm Mặc, thác nước.
Thạch Phong đang dẫn Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết đi công kích một con rắn ba đầu bự toàn thân màu xanh biếc.
Xà Yêu Ba Đầu, cấp Tinh Anh hi hữu, level 16, HP 15 000.
Tinh Anh hi hữu cũng không mạnh hơn Tinh Anh đồng cấp bao nhiêu, bất quá bởi vì vô cùng khó thấy, cho nên mới được gọi là Tinh Anh hi hữu. Nhưng chúng nó cũng có điểm nảy sinh mới, bất quá điểm nảy sinh mới cũng nhiều, thật không dễ tìm.
Tinh Anh hi hữu rơi xuống nếu so với Tinh Anh bình thường tốt hơn nhiều, cho nên các người chơi đều rất thích Tinh Anh hi hữu.
Ở bên trong ao đầm Trầm Mặc chỉ có năm con Tinh Anh hi hữu, trong đó yếu nhất chính là Xà Yêu Ba Đầu, sau khi Tinh Anh hi hữu chết, hai ngày sau mới có thể đang xuất hiện lại.
Mang Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết tới level 10 xong, Thạch Phong cũng lên tới level 11, cảm giác không sai biệt lắm có thể đánh chết con Xà Yêu Ba Đầu này rồi, mới đi tốn chút thời gian tìm đến nó.
“Anh Phong, con Tinh Anh hi hữu này có tốc độ di chuyển quá nhanh, tôi căn bản đánh không trúng nó.” Hắc Tử vẫn luôn Ám Ảnh Tiễn công kích, nhưng mà con rắn ba đầu bự kia di chuyển cực mau lẹ, ung dung nhích người chút là có thể né tránh Ám Ảnh Tiễn.
“Không sao, dùng Nguyền Rủa Suy Nhược làm giảm tốc độ và sức mạnh của Xà Yêu Ba Đầu là được rồi.” Thạch Phong nói trong kênh chat tổ đội.
Trước vẫn xoạt Chiểu Trạch Hà Mã, tuôn ra không ít thứ tốt, trong đó có một quyển sách kỹ năng cho Chú thuật sư – Nguyền Rủa Suy Nhược, có thể làm cho tất cả thuộc tính của mục tiêu giảm xuống 15%, thương tổn mục tiêu tạo thành giảm xuống 15%, chịu tổn thương ám ảnh tăng lên 10%, là một trong kỹ năng tiêu chuẩn của Chú thuật sư.
Có Tà Ác Tiên Si trói lại hạn chế cùng Xung Phong và Đoạn Gân của Tịch Mịch Như Tuyết, giúp Thạch Phong đối phó Xà Yêu Ba Đầu dễ dàng rất nhiều.
Hình thức công kích của Xà Yêu Ba Đầu công kích hình thức chủ yếu là công kích bằng nọc độc tầm xa, loại chất độc chất này phi thường khủng bố, cho dù là MT level 15 cũng gánh không được độc tố tạo thành thương tổn liên tiếp, hơn nữa thuốc giải độc sơ cấp căn bản không có tác dụng, được cái Xà Yêu Ba Đầu có tổn thương vật lý từ cận chiến rất thấp.
Hơn nữa Xà Yêu Ba Đầu phòng ngự kém Cương Bì Hà Mã hơn nhiều, chỉ bằng cú chém ngang của là Thạch Phong có thể tạo thành hơn một trăm năm mươi điểm thương tổn, tăng thêm Phong Lôi Thiểm có hiệu quả làm sâu thêm vết thương, tính ra có thể đạt tới hai trăm, nếu sử dụng kỹ năng càng vượt qua ba bốn trăm điểm, thanh máu hơn một chục nghìn kia căn bản ngăn không được thương tổn khủng bố thế ấy.
Hơn mười phút sau, Xà Yêu Ba Đầu kêu thảm một tiếng, ngã xuống trong khe suối, còn tuôn ra năm món vật phẩm.
“Anh Phong, anh gần đây càng ngày càng may mắn nha, quả thực còn may hơn tôi nhiều lắm đó.” Hắc Tử chứng kiến Thạch Phong đánh chết quái vật đều có thể tuôn ra không ít thứ tốt, không khỏi tò mò nói.
Hắn nhớ rõ trước kia Thạch Phong cũng không may mắn, dù là đánh chết quái Tinh Anh, cũng mới rơi xuống một món trang bị Thanh Đồng thôi, hiện tại ít nhất là ba cái trang bị Thanh Đồng, còn có tài liệu hiếm hoặc là sách kỹ năng, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
“Ha ha ha, bí mật.” Thạch Phong cười cười, hắn đương sẽ không nói là nhờ có Ám Ảnh Chúc Phúc, hiệu quả 3 điểm may mắn cũng không phải là Hắc Tử có thể vượt qua được.
Lập tức Thạch Phong nhặt đồ rơi xuống, phát hiện một món rất quen thuộc, “Ồ, đây không phải Đóng Băng Hình Bóng sao, thật là khiến người ta hoài niệm.”
“Anh Phong, rớt cái gì thế?” Hắc Tử hỏi.
Tịch Mịch Như Tuyết cũng rất tò mò.
“Thu hoạch rất tốt, hai món trang bị Thanh Đồng level 15, một món trang bị Huyềt Thiết level 15, còn có một tấm quyển trục truyền tống vào phó bản hiếm, một vật phẩm hạn chế số lượt sử dụng – Đóng Băng Hình Bóng, tuyệt đối là lời to.” Thạch Phong đem thuộc tính chia cho hai người, “Xoạt Xà Yêu Ba Đầu xong, lần sau xuất hiện phải chờ tới hai ngày sau rồi, chúng ta tiếp tục trở về xoạt Chiểu Trạch Hà Mã đi.”
Ngay lúc đám người Thạch Phong đi xoạt Chiểu Trạch Hà Mã, Thạch Phong đột nhiên nhận được một thông báo xin liên lạc.
“Nam Lang là ai?” Thạch Phong nhìn qua tên người xin liên lạc, phát hiện mình không nhận ra người này, hơn nữa trong ký ức của hắn cũng không có bất kỳ ấn tượng, “Nếu là người không hề biết tới, vậy thì cúp máy cho xong.”
Nói xong Thạch Phong liền từ chối tiếp cuộc thoại.