“Chư vị khách quý, mời đi theo hướng này, ngồi trên thang lơ lửng đến hết tầng sáu mươi sáu, nơi đó sẽ có người chuyên nghênh đón.” Một mỹ nữ tóc vàng đứng ở bên cạnh thang lơ lửng, mỉm cười nói.
Hội đấu giá Hắc Dực có thang lơ lửng rất lớn, cũng đủ dung nạp hơn năm mươi người, là do Thất Diệu tinh thạch chế tác thành, trên mặt có khắc rất nhiều phù văn ma pháp, có thể làm cho thang lơ lửng tùy ý di chuyển treo trên bầu trời, bất quá giá thành chế tạo đắt đỏ hết sức, cho dù bán cả trấn Hồng Diệp cũng mua không nổi.
Cả vương quốc Tinh Nguyệt cũng chỉ có hội đấu giá ở thành Tinh Nguyệt và hoàng cung mới thiết đặt thang lơ lửng, hơn nữa nhỏ hơn thang lơ lửng của hội đấu giá Hắc Dực nhiều, có thể thấy hội đấu giá Hắc Dực là tiền tài như biển cỡ nào.
Hội đấu giá Hắc Dực lớn vô cùng, chia làm mấy khu vực: khu bình thường, khu khách quý và khu sang trọng.
Khu đấu giá bình thường ở từ tầng 4 đến tầng 36, chỉ cần mua huy hiệu Hắc Dực là có thể tham gia hội đấu giá, vật phẩm hiếm hoi và vật phẩm đắt giá được bán ra rất ít.
Khu khách quý ở từ tầng 50 đến tầng 100, nhất định phải là người có thân phận đặc biệt mới có thể tham gia đấu giá, vật phẩm hiếm hoi và đắt giá bán ra là chủ, ngẫu nhiên có trân phẩm.
Khu đấu giá sang trọng từ tầng 150 đến tầng 180, người có thể tham gia thì ngoài thực lực rất mạnh ra thì chính là bá chủ của một phương, ví dụ như nhân vật đỉnh phong của vương quốc Tinh Nguyệt.
Ở kiếp trước Thạch Phong tấn thăng đến Kiếm Vương bậc ba, lấy được một vài danh xưng rất tốt mới may mắn tiến vào khu khách quý. Còn khu sang trọng chỉ có hội trưởng và phó hội trưởng của những công hội nhất lưu kia mới có tư cách tiến vào, hoặc là người chơi tấn chức bậc năm, trong đó cụ thể mua bán cái gì, Thạch Phong cũng không rõ ràng lắm, đó là bí mật chỉ có bá chủ và cường giả tột đỉnh trong Thần Vực mới biết.
Thạch Phong đi đến phòng đấu giá tầng sáu mươi sáu.
Cả trong phòng đấu giá là một sân banh cỡ nhỏ, lúc này đã đầy ấp người, họ đều là NPC quý tộc trở lên, muốn tranh đoạt vật phẩm với những NPC này, vẫn là rất khó, bởi vì những NPC ấy chủ yếu dùng để phòng ngừa không có người chơi nào cạnh tranh, dễ dàng lấy ra được vật phẩm bán đấu giá.
Nói trắng ra chính là sắp xếp của phòng đấu giá, nếu người chơi ra giá không đạt được tiêu chuẩn, sẽ do NPC đập đi, muốn thừa cơ kiếm lợi là không thể nào.
Sau khi tất cả mọi người vào chỗ của mình, hội đấu giá chính thức bắt đầu, một cái ông già râu bạc đi lên đài, tuyên bố bắt đầu xong, liền lấy ra từng món từng món vật phẩm đấu giá.
Vật phẩm đấu giá thứ nhất là một tấm giáp bảo vệ ngực cấp Bí Ngân level 20, giá quy định 2 kim.
“Thuộc tính tuy không tệ, nhưng giá cả quá mắc.” Thạch Phong nhất chọn cột quan sát, kiểm tra thuộc tính vật phẩm này một hồi, sau đó trực tiếp bỏ qua.
Trang bị tuy tốt, nhưng hắn hiện tại không dùng được.
Nếu thật là tốn 2 kim mua lại, Thạch Phong còn có thể cân nhắc, nhưng là NPC đấu giá với nhau, giá cả đã đạt tới 7 kim.
Nếu như bán cho công hội nhất lưu, khẳng định bán không được 7 kim, có thể bán 3 đến 4 kim đã cực hạn rồi, dù sao bây giờ đối với người chơi bình thường mà nói, đồng tệ còn rất trân quý, huống chi kim tệ đây.
Tiếp đó lại lấy ra từng trang bị cấp Bí Ngân, thậm chí còn lấy ra trang bị cấp Tinh Kim, nhưng Thạch Phong đều chướng mắt hết.
Lý do rất đơn giản, quá mắc.
Nếu như chờ đại đa số người chơi lên tới khoảng level 20, giá cả của những trang bị này sẽ tương đối rẻ hơn rất nhiều, nhưng bây giờ Thần Vực còn chưa mở được thời gian bao lâu, đẳng cấp phổ biến mới level 4, sao có nhiều tiền như thế được.
Nửa giờ sau, giai đoạn bán đấu giá trang bị chấm dứt, bắt đầu đấu giá vật phẩm khác.
“Kế tiếp bán đấu giá là một tấm bản thiết kế rèn vũ khí, là tinh phẩm do đại sư Kathur chế tác, giá quy định 3 kim tệ.”
Lập tức đưa tới Thạch Phong hứng thú, kiểm tra một hồi.
Ngân Sắc Lê Minh, bản thiết kế kiếm một tay, cấp Bí Ngân, level 10.
Chứng kiến cấp Bí Ngân, Thạch Phong biết rõ vận may đến rồi, hơn nữa còn là bản thiết kế level 10, tuyệt đối là thứ hắn cần nhất, hơn nữa thăng cấp Thâm Uyên Giả của hắn yêu cầu 10 thanh vũ khí level 10 cấp Bí Ngân, có được bản thiết kế thì vũ khí sẽ không phải dễ dàng lấy được tới tay hay sao.
Bất quá ngoại trừ Thạch Phong cần ra, một vài đoán tạo sư cũng muốn lấy về tham khảo một chút, dù sao cũng là bản thiết kế cấp Bí Ngân, hết sức hiếm có, đều bắt đầu ra giá.
Chỉ chốc lát, giá đấu giá đã đến 6 kim.
Thạch Phong cắn răng, hô: “7 kim!”
“7 kim 30 ngân.”
“7 kim 50 ngân.”
“8 kim.”
NPC điên cuồng ra giá, giá cả cũng liên tục tăng lên.
“Móa, tôi ra 15 kim!” Mắt thấy đã tới rồi 13 kim rồi, Thạch Phong trực tiếp tăng lên 2 kim, cho những NPC kia giật mình đôi chút, nói cho bọn hắn biết quyết tâm của mình, nếu tiếp tục tăng nữacl, hắn cũng ăn không tiêu, dù sao hắn chỉ còn lại có hơn 20 kim.
“16 kim!”
Cái bản thiết kế này bản thân nó trị giá khoảng 15 kim, Thạch Phong không nghĩ tới còn có NPC đến tranh.
“17 kim!” Thạch Phong quyết định liều mạng, nếu NPC đoán tạo sư kia lại ra giá, hắn liền chạy đến 20 kim, không được hắn đành nhận mình xui xẻo.
Rốt cục lúc này đây NPC đoán tạo sư kia đối với cái giá tiền này, lắc đầu, không tranh nữa.
“Chúc mừng ngài Hắc Viêm thắng được bản thiết kế Ngân Sắc Lê Minh của đại sư Kathur.” Ông già râu bạc vỗ tay chúc mừng.
Thạch Phong bắt được bản thiết kế, rốt cục thở dài một hơi, lần này tới hội đấu giá cuối cùng không có đi một chuyến uổng công, về phần tiêu hết 17 kim, hắn sớm muộn sẽ thông qua Ngân Sắc Lê Minh kiếm về.
Bán đấu giá xong bản thiết kế, sai đấy ông già râu bạc nói tiếp: “Vật phẩm tiếp theo chính là kỹ năng siêu hiếm của chức nghiệp cận chiến, Diễm Lôi Bạo, giá quy định 5 kim.”
Diễm Lôi Bạo, yêu cầu sử dụng vũ khí cận chiến, loại động tác, tạo thành 200 điểm thương tổn cơ bản với phạm vi chung quanh 5 mét, cộng thêm thương tổn lửa sét, và gây choáng kẻ địch 4 giây, CD 45 giây.
Thạch Phong sau khi thấy, hai mắt tỏa sáng, Diễm Lôi Bạo tuyệt đối là kỹ năng siêu cấp của chức nghiệp cận chiến, tuyệt đối là trân phẩm của cuộc bán đấu giá này.
“Làm sao bây giờ, không đủ tiền rồi.” Thạch Phong rất khát vọng cái sách kỹ năng này, nhưng giá quy định đã 5 kim, giá cuối cùng tối thiểu 20 kim trở lên.
Vào lúc Thạch Phong đang phát sầu, giá cả đã nhảy lên tới 10 kim, so với Ngân Sắc Lê Minh còn nóng hổi hơn rất nhiều.
Thạch Phong đành phải vội vàng mở trung tâm giao dịch ảo hủy bỏ số kim tệ bán ra còn lại.
“Cũng may.” Thạch Phong thở phào nhẹ nhõm, phát hiện trung tâm giao dịch ảo còn thừa lại 23 kim, cộng thêm số tiền hắn vốn có, miễn cưỡng đạt tới 30 kim, hẳn có thể tranh một chuyến Diễm Lôi Bạo này.
“20 kim!” Thạch Phong gấp rút hô.
“20 Kim rồi, ngài Hắc Viêm ra giá 20 kim, không biết còn có người nào hứng thú không, đây chính là vật trân duy nhất của lần đấu giá này, mọi người không nên bỏ qua đâu.”
Thạch Phong không khỏi khinh bỉ ông già râu bạc này.
“21 kim.”
“Nếu là trân phẩm, vậy nhất định không đơn giản tôi ra 24 Kim.” Một Kiếm sư bậc hai hào sảng nói.
“Tôi ra giá 26 kim.” Một vị Ám Ảnh bậc ba hô.
…
Sàn bán đấu giá NPC phần lớn lấy chức nghiệp cận chiến làm chủ, cho nên cạnh tranh cũng kịch liệt khác thường, hơn nữa NPC bậc cao đều có tiền hơn các người chơi bình thường, làm đại một cái nhiệm vụ cũng có thể đạt được thù lao mấy kim tệ, tốc độ kiếm tiền rất nhanh, nếu không Thạch Phong trước kiếm được rất nhiều, căn bản không có tư cách tranh giành với NPC bậc cao ấy.
Xem những NPC bậc cao kia là ai cũng trâu như ai, thậm chí có chức nghiệp bậc bốn ra giá nữa.
Chỉ lát nữa là sẽ vượt qua ranh giới cuối cùng mà Thạch Phong có thể thừa nhận.
“30 kim!” Thạch Phong khai ra giá cuối cùng, không thành công cũng thành nhân.