Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 113: Thành Hắc Dực




Trấn Hồng Diệp, xóm nghèo.

Tuy vẫn là ban ngày, bất quá trong quán rượu Tuý Tâm chật ních người chơi đỏ gần đen. Bất quá ở trong nhóm người ấy, có vài người chơi tên xanh có vẻ không hợp chỗ này, mấy người kia đúng là Thiết Kiếm Cuồng Sư cùng thủ hạ của hắn trong Võ Lâm Minh.

“Tuyệt Thiên, tôi muốn cậu giết một người, cậu ra giá đi.” Thiết Kiếm Cuồng Sư nhìn về phía chàng trai mặt lạnh ở đối diện đang uống rượu mà nói.

Chàng trai lạnh lùng cũng không để ý tới Thiết Kiếm Cuồng Sư, vẫn vừa ôm cô gái xinh đẹp đẫy đà, tay vừa cầm bình rượu, tự nhiên đùa giỡn với cô gái đẹp ấy, khóe miệng lộ ra nụ cười mỉm xấu xa, cho người ta cảm giác trừ lạnh, vẫn là lạnh.

Nét mặt Thiết Kiếm Cuồng Sư lập tức xạm lại.

Một bên Tây Môn Phiêu Huyết đột nhiên đập mạnh cái bàn, la mắng: “Này, mày có nghe hay không, lão đại của chúng tao đang gọi mày, đừng mẹ nó giả người chết không nói lời nào!”

Vào lúc Tây Môn Phiêu Huyết nói vừa xong, liền thấy một thanh chuỷ thủ sáng như tuyết xẹt qua cổ Tây Môn Phiêu Huyết, sau đó lại đâm vào ngực, đột nhiên kéo từ dưới lên, kéo lê một vệt miệng vết thương thật sâu, đâm một phát kéo vẽ một đường, thủ pháp tự nhiên lưu loát, thậm chí Tây Môn Phiêu Huyết còn chưa kịp phản ứng đã kêu thảm thiết, liền ngã trên mặt đất.

“Tuyệt Thiên cậu làm gì đấy, tôi tới nói chuyện làm ăn, giết thủ hạ của tôi là có ý gì?” Nhìn thấy Tây Môn Phiêu Huyết trong nháy mắt bị giải quyết, Thiết Kiếm Cuồng Sư phẫn nộ quát, bất quá hắn không dám nhào lên, bởi vì hắn biết mình nếu như ra tay, cũng sẽ cùng một kết cục như Tây Môn Phiêu Huyết vừa nãy thôi.

“Bởi tao thích, mày muốn có ý kiến?” Tuyệt Thiên tùy ý vung đao một cái ra, lạnh lùng nhìn về phía Thiết Kiếm Cuồng Sư, cười cười.

“Mày…” Thiết Kiếm Cuồng Sư tức giận nổi giận, Nhưng là không dám mắng ra miệng.

Tuyệt Thiên trong hiện thực cũng là kẻ làm công việc ám sát, hơn nữa tiếng tăm không nhỏ. Ở trong trò chơi càng cao thủ đứng đầu, bất quá biết rõ hắn đích xác rất ít người. Hễ biết rõ hắn, cơ hồ đều bị hắn ám sát qua. Thiết Kiếm Cuồng Sư chính là trong trò chơi võ hiệp cũ từng bị Tuyệt Thiên đánh chết mấy lần, cho nên mới nhận thức Tuyệt Thiên.

Bất quá tên Tuyệt Thiên này tính tình rất quái lạ, đối với thứ mình không có hứng thú, cho dù ra bao nhiêu tiền, hắn cũng sẽ không làm, chỉ có thứ khiến hắn cảm thấy hứng thú mới bằng lòng đi làm, đến bây giờ còn chưa có thất bại một lần nào.

Nếu như mở miệng uy hiếp hoặc bắt buộc Tuyệt Thiên, thường thường người yêu cầu cũng sẽ rơi xuống một cái kết quả xấu.

Thiết Kiếm Cuồng Sư chỉ thấy qua một kẻ yêu cầu chẳng qua là muốn Tuyệt Thiên đi giết một người chơi về level 0, nhưng là Tuyệt Thiên không muốn làm. Người yêu cầu kia tính tình cũng xấu, tuyên bố muốn đối phó cả Tuyệt Thiên, kết quả người yêu cầu kia bị Tuyệt Thiên giết trở về level 0, không thể không xóa nick luyện lại.

Tuyệt Thiên chứng kiến Thiết Kiếm Cuồng Sư không nói, cười cười, tiếp tục ngồi trên ghế dựa ôm mỹ nữ uống rượu, tiêu dao vô cùng, như thể chuyện gì đều chưa từng xảy ra.

Tây Môn Phiêu Huyết ở quán bar bị giết chết, cũng đồng dạng không có khiến người chơi khác chú ý, bởi vì nơi này chính là như thế, mỗi ngày đều sẽ phát sinh những chuyện tương tự, mọi người đã sớm thấy nhưng không thể trách rồi.

Mà Thiết Kiếm Cuồng Sư chỉ có thể hít thật sâu mấy lần, để loại bỏ phẫn nộ trong lòng.

“Tuyệt Thiên, cậu đừng từ chối nhạn như vậy, nếu như tôi nói ra tên người này, cậu nhất định cảm thấy hứng thú.” Thiết Kiếm Cuồng Sư nói nghiêm túc.

Tuyệt Thiên còn chưa quan tâm, phảng phất như xem Thiết Kiếm Cuồng Sư là không khí.

“Người nọ tên Dạ Phong, tuyệt đối là cao thủ đứng đầu, tôi muốn cậu giết về level 0, hoặc xóa nick luyện lại, giá cả tùy cậu quyết.” Thiết Kiếm Cuồng Sư lấy ra một video, gửi Tuyệt Thiên. Hình ảnh bên trong video, đúng là quá trình chính Thiết Kiếm Cuồng Sư bị Thạch Phong đánh chết, một kiếm tám ảnh, không thể ngăn cản hết, cuối cùng một kiếm lại nhanh như bão táp, căn bản không để người ta ngăn được.

Tuyệt Thiên xem xong, lập tức có vài phần hứng thú, mở miệng nói: “Một triệu điểm tín dụng, thanh toán tiền một lần.”

Thiết Kiếm Cuồng Sư nghe giá cả ấy, trong lòng không khỏi run rẩy, bất quá hắn cũng sớm biết Tuyệt Thiên ra giá từ trước đến nay là đánh giá thực lực cao thấp mà quyết định, thông thường mà nói thì một trăm nghìn, không nghĩ tới Thạch Phong đáng giá như thế, lại muốn giá một triệu.

“Được, cho tôi tài khoản, tôi chuyển cho cậu, bất quá cậu cần bao nhiêu thời gian?” Thiết Kiếm Cuồng Sư cũng ác tâm, coi như là lấy hết tài sản từ đáy hòm ra, cũng muốn xử lý Thạch Phong để thoả cơn tức của mình.

“Năm ngày.” Tuyệt Thiên nhìn Thạch Phong trong video, hưng phấn cười nói.

Nghe được Tuyệt Thiên bảo đảm, Thiết Kiếm Cuồng Sư đã có thể tưởng tượng đến bộ dạng Thạch Phong nổi giận khi bị giết về level 0, vì vậy đem tiền chuyển cho Tuyệt Thiên.

Bản thân Thạch Phong bên kia đã đi tới thành Hắc Dực.

Thành Hắc Dực là một trong thành thị bí ẩn nhất Thần Vực, trình độ phồn hoa viễn siêu Vương thành Tinh Nguyệt, đứng ở trên đường phố, khắp nơi đều có thể thấy được kiến trúc châu Âu nguy nga hoa lệ thời Trung Cổ, cho dù là ban đêm thành cũng không tối tăm, khắp nơi đèn đuốc sáng trưng.

Mà ngay cả đi ở trên đường phố NPC, tùy tiện một cái NPC đều vượt qua một trăm level, thậm chí có không ít NPC bậc hai thậm chí chức nghiệp bậc ba, chuyện xưa truyền lại, ngay cả Quốc vương của Vương quốc Tinh Nguyệt khi thấy Thành chủ của thành Hắc Dực cũng phải khách sáo mấy phần, không dám đắc tội.

Ở bên trong thành Hắc Dực, chuyện thú vị rất nhiều, nếu muốn du ngoạn, tối thiểu phải bỏ ra vài tuần. Thành Hắc Dực còn thật nhiều các đại sư chức nghiệp sinh hoạt ở, những thứ bọn họ chế luyện, thường xuyên sẽ đặt bán ở trong cửa hàng. Hơn nữa tại thành Hắc Dực còn có thể mua được tất cả vật phẩm đặc sản quốc gia, đây là đãi ngộ ở thành phố lớn bình thường khác tuyệt không có.

Trong đó nổi danh nhất phải kể tới hội đấu giá trong nơi đây, ở hội đấu giá này, một tuần sẽ cử hành đấu giá một lần, hơn nữa đồ bán đều là vật phẩm hiếm hoi của NPC bán ra, thậm chí ngay cả trang bị cấp Sử Thi đều có đem bán, việc này ở ngoại giới tuyệt đối mua không được, là nguyên nhân khiến cấp cao tất cả các thế lực lớn chỗ này.

Người chơi bình thường cho dù tới nơi này, cũng chỉ đi xem chơi, bởi vì căn bản họ mua không nổi vật phẩm NPC bán ra, ngoài ra ở đây không có dã quái, không có nhiệm vụ, không có cách nào khác để thăng cấp, là một thành thị chuyên kinh doanh, là thiên đường trong trò chơi mà các nhà giàu thích nhất.

“Bất quá hai giờ sau hội đấu giá mới bắt đầu, mình trước tiên đi mua một ít đặc sản đi.” Thạch Phong nhìn đồng hồ, phát hiện thời gian còn sớm, liền đón một chiếc xe ngựa, đi đến con phố buôn bán lớn ở thành Hắc Dực.

Thành Hắc Dực quá lớn, nếu như đi bộ, tối thiểu cần hai hay ba tiếng mới có thể tới con phố buôn bán, bình thường đều dùng tiền ngồi xe ngựa thay cho việc đi bộ, bất quá phí đi xe ngựa không rẻ, định giá tối thiểu một ngân tệ, căn cứ cự ly bao nhiêu, giá cả cũng khác biệt, hiện tại người chơi bình thường đến đây, chỉ sợ không lên được xe ngựa nữa là…

Hơn mười phút sau, Thạch Phong xuống xe ngựa đi tới một cửa hàng công trình.

Cửa hàng công trình ấy không lớn, chỉ có một tòa nhà nhỏ hai tầng, trên cánh cổng lớn treo một tấm bảng gỗ cũ kỹ, trên đó viết nhà xưởng Crews.

Nhìn qua không bắt mắt, nhưng là Thạch Phong lại biết, nhà xưởng này do công trình Tông sư Crews Gaza mở, cũng là một công trình học Tông sư duy nhất ở thành Hắc Dực, về phần cửa hàng công trình khác đều là một ít công trình học Đại sư hoặc là công trình sư mở, nhìn phồn hoa rực rỡ, nhưng là bán đồ vừa đắt lại kém chất lượng, năm đó Thạch Phong cũng thiếu lần bị mất cửa tiệm đó lừa gạt.

Thạch Phong đẩy cửa vào.

Trông tiệm là một cô gái trẻ trên đầu cuộn hai bím tóc dài, mang vẻ hơi ngượng ngùng, tên là Lucy Aura.

Nếu như dùng Con Mắt Quan Sát xem, sẽ phát hiện, người thiếu nữ này nhìn có vẻ yếu đuối, nhưng thật ra là một Nguyên tố sư lên bậc chức nghiệp Pháp sư, đẳng cấp đạt level 100.

Pháp sư bậc hai level 100, tiêu diệt trấn Hồng Diệp cũng dễ ợt, nếu như dám ở chỗ này quấy rối, thế thì sẽ biến thành một đống tro bụi.