Trọng Sinh Chi Tinh Tế Trúc Mộng Sư

Chương 4: Dệt mộng sư




Sau khi về phòng, Hạ Phi dùng thiết bị di động cầm tay vào mạng.

Một màn hình trong suốt dài hai thước hiện ra lơ lửng trước mặt hắn, Hạ Phi trực tiếp tìm kiếm thông tin mấu chốt quan trọng —— Giang Thành Khải.

Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, tốt xấu gì người này cũng là vị hôn phu của hắn, cho dù là chết rồi, cũng phải tìm hiểu một chút.

Trang web tìm kiếm tải rất nhanh, ngoài dự liệu của Hạ Phi, Giang Thành Khải này cực kỳ được quần chúng nhân dân sùng bái.

Sùng bái đến trình độ nào ấy hả? Nói chung là, toàn bộ phụ nữ ở Liên bang, từ 100 tuổi cho đến 1000 tuổi, không có một ai ghét y, ngôn luận trên mạng cũng khen lấy khen để. Thậm chí còn có một bộ phận fan não tàn vì nam thần mà lập riêng một diễn đàn, cả diễn đàn để toàn một màu đen, kéo dài một tháng để bày tỏ niềm thương nhớ, so với ‘treo cờ rủ’ của kiếp trước chỉ có hơn chứ không có kém.

Hạ Phi cực kỳ: _(:з)∠)_ (muốn quỳ lạy =)))

Nam thần thần thánh, tôi một chút cũng không đố kỵ với anh!

Đã từng là một đại thần đam mỹ hiện tại trở thành quân sinh tàn tật, Hạ Phi biểu thị bản thân vô cùng bình tĩnh.

Không sai, Hạ Phi kiếp trước là một tác giả trạch nam, phương hướng sáng tác của hắn lại hoàn toàn không giống các tác giả khác. Hầu hết trạch nam khi viết đều là viết sảng văn nam chính ngựa đực hậu cung một đàn, mà Hạ Phi lại cố tình mở lối đi riêng, tấn công mảng đam mỹ mà hắn cảm thấy tương đối hứng thú, hơn nữa còn là VIP của đại thần Tấn Giang. Mặc dù không đến mức tiền hô hậu ủng, nhưng người theo dõi cũng có cả đống.

Chỉ tiếc xuyên qua một cái, cái gì cũng mất.

Hạ Phi vô cùng ưu thương mà đăng nhập vào tài khoản Tinh Bác của nguyên chủ. Tinh Bác là mạng xã hội được sử dụng phổ biến nhất tại Liên bang, giống như weibo ở kiếp trước, công năng so với weibo lại càng tiên tiến hơn, thậm chí muốn xem cái gì cũng được, muốn đọc tin tức nào cũng có.

Nguyên chủ cơ bản cũng không cập nhật trạng thái mấy, chủ yếu là chia sẻ một vài nội dung liên quan đến học thuật, nhưng bình luận bên dưới lại đặc biệt nhiều, chủ yếu là mấy ngày gần đây sau khi có tin kết hôn mới tăng lên, đa phần là chúc hắn cùng với (bài vị của) nam thần trăm năm hảo hợp, hoặc là mắng hắn ôm được đùi lớn.

Hạ Phi mất chút thời gian mới làm quen được với thao tác sử dụng, vừa chuyển đến trang chủ Tinh Bác, một tiêu đề đẫm máu đứng đầu đã đập thẳng vào mắt.

#Nam-thần-đã-qua-đời-rồi,cha-mẹ-nam-thần-còn-nhẫn-tâm-muốn-nam-thần-cưới-một-kẻ-tàn-phế-vô-dụng#

Cái tiêu đề tri âm thế này, đặc biệt công kích nguyên chủ, Hạ Phi vừa nhìn liền có chút 囧, nhịn không được bấm vào xem.

Đây là một thread Tinh Bác đặc biệt dài, bác chủ cũng chính là người khởi xướng, xem lối hành văn hẳn là một em gái có tài văn chương, mà nội dung lại khiến cho Hạ Phi dở khóc dở cười.

Nội dung đại thể là, Giang đại nam thần tro cốt còn chưa lạnh, Giang lão tướng quân đã đem gen của y đi ghép gen tìm bạn đời, đây vốn là chuyện không có gì đáng trách. Tìm một partner ưu tú còn chưa chắc đã ghép thành công, đằng này lại cố tình ghép thành công với một worker tàn tật vô dụng, lại còn là kẻ ngu xuẩn đưa thư tình trong trường quân đội mà nhà nhà đều biết. Bác chủ cảm thấy cực kỳ lo lắng thay cho đứa con mang gen của nam thần còn chưa ra đời.

Cả một bài dài đều là hoài nghi cùng chửi bới Hạ Phi.

Cho dù không phải là chửi mình, Hạ Phi đọc mà cũng cảm thấy khó chịu.

Càng đừng nói là tập đoàn fan não tàn!

Đại bộ phận người xem đều phun tào, nói bác chủ bị bệnh mắt đỏ ghen tức người ta, có bản lĩnh thím cũng đi ghép thử xem có thành công không, ghép được rồi thím muốn đoạt người ai cũng không cản thím. Cũng có một bộ phận nhỏ người xem chất vấn Hạ Phi, dù sao Hạ Phi cũng là tại thời điểm đã định hôn ước rồi còn đi viết thư tình cho người khác, hơn nữa tin tức này còn gây chấn động một thời gian, bọn họ lo lắng Hạ Phi sau khi kết hôn sẽ cắm sừng nam thần.

Nhưng thế lực nhỏ bé đó rất nhanh đã bị tập đoàn fan não tàn đè chết. Quần chúng não tàn biểu hiện đặc biệt tin tưởng, người có thể cùng nam thần ghép đôi gen thành công cho dù có vô dụng cũng tuyệt đối không phải là loại vô dụng tầm thường, nhất định là loại vô dụng đặc biệt quý hiếm trăm năm khó gặp. Hơn nữa người của tinh hệ Daours chú trọng nhất là lòng trung thành, bọn họ đặc biệt bày tỏ nếu tên vô dụng trăm năm khó gặp kia dám làm gì có lỗi với nam thần, lập tức phun chết hắn.

“Vô dụng trăm năm khó gặp” nhìn tuyên ngôn sục sôi khí thế của quần chúng não tàn, lặng lẽ đổ một thân mồ hôi lạnh.

Chiếu theo cái đà này, cũng không biết đến khi hắn tái hôn liệu có bị làn sóng quần chúng chôn sống không…

Mà nói đi nói lại, worker với partner là cái quái gì? Không có nhiều tri thức về thế giới này lắm, Hạ Phi đối với những khái niệm này cảm thấy vô cùng hoang mang.

Hắn còn chưa kịp nghĩ kỹ, đã bị những bình luận phía dưới hấp dẫn lực chú ý.

Giang_hạ_tiểu_hồ_điệp: Thần thánh như nam thần, cũng chỉ có dệt mộng sư mới có thể xứng với anh ấy.

Cẩu_cơ: Lầu trên nói nhảm cái gì đấy? Dệt mộng sư là nghề đi tiêu khiển cho người khác, thím đem nam thần phối với dệt mộng sư chính là sỉ nhục nam thần!

Bác_ảnh: Dệt mộng sư thì có vấn đề gì mà gọi là sỉ nhục nam thần? Thím cũng không tự nghĩ xem, muốn làm dệt mộng sư tinh thần lực phải mạnh cỡ nào, chỉ riêng cái này những nghề khác đã không so kịp!

Giang_hạ_tiểu_hồ_điệp: Lầu trên +1, lầu trên của lầu trên vừa nhìn đã biết là không có văn hóa. Dệt mộng sư phát triển ai bảo chỉ để giải trí, thân thích nhà tôi có một người chú họ, vốn là dệt mộng sư, sau đó các thím đoán thử xem? Cả nhà được điều vào quân đội rồi! Nghe nói đều là nòng cốt của bộ phận hỏi cung!

Cẩu_cơ: Đậu mòe, một đám phú nhị đại, ai mà không biết chỉ mấy người có tiền mới mời được dệt mộng sư, mua được sản phẩm của bọn họ, các thím đương nhiên hiểu biết, chỉ có tầng lớp bình dân bọn tôi không so được.

Giang_hạ_tiểu_hồ_điệp: Nói không lại thì ngáng chân, thím mới phải lượn đi.

Sau đó chính là một hồi gió tanh mưa máu.

Hạ Phi đọc lướt qua một chút, đối với cái nghề gọi là dệt mộng sư này cảm thấy đặc biệt hứng thú.

Trải qua một phen tìm hiểu thông tin, hắn cuối cùng cũng hiểu rõ đây là một nghề nghiệp vĩ đại đến mức nào, đồng thời tái tạo lại tam quan của bản thân.

Dệt mộng sư sơ cấp cũng giống như tiểu thuyết gia ở thế giới của hắn. Thế giới này không lưu hành tiểu thuyết, tác phẩm văn học phần lớn cũng toàn là thơ ca, sách sử, truyện ký, chỉ có một thứ gần giống với tiểu thuyết, chính là thẻ mộng cảnh, mà dệt mộng sư chính là người chế tác thẻ mộng cảnh.

Thiên hà Thôn Nha Tinh, Mộc nguyên năm 23333, những người sống ở đây đều không thể nằm mơ. Bọn họ tuổi thọ lâu dài, thân thể cường tráng, lại có một vấn đề về thần kinh, là đi ngủ không mơ được. Từ đây, ở nơi này bắt đầu xuất hiện một loại nghề nghiệp —— dệt mộng sư.

Dệt mộng sư, nghĩa cũng như tên, chính là người tạo ra giấc mơ.

Bởi vì trong chín thiên hà chỉ có gen của nhân loại ở Ngân Hà mới có khả năng nằm mơ, cho nên dệt mộng sư nhất định phải có huyết thống nhân loại, đồng thời tỷ lệ huyết thống tối thiểu phải là 20%. Tỷ lệ này tại hệ Thôn Nha Tinh đã rất hiếm, ngoài ra còn một điều kiện nữa là phải có tinh thần lực mạnh mẽ, không được thấp hơn cấp A, điều này lại càng khiến cho số lượng dệt mộng sư trở nên ít ỏi.

Cũng chính vì vậy nên giá của thẻ mộng cảnh cao cắt cổ, chỉ gia đình giàu có mới mua được, mà dệt mộng sư lại càng chỉ có gia đình quý tộc mới có khả năng mời được.

Đương nhiên, xây dựng mộng cảnh chỉ là năng lực của dệt mộng sư sơ cấp, dệt mộng sư cao cấp thậm chí còn có thể xâm nhập vào não bộ của con người, chế tạo ảo cảnh, dùng cách này moi được bí mật cất giấu sâu trong đại não, cũng giống như người trên mạng bình luận, có thể dùng để hỏi cung phạm nhân.

Nếu như hắn có thể trở thành dệt mộng sư, đây chẳng phải là tiền đồ rộng mở sao!

Hạ Phi vui vẻ rạo rực một hồi, sau đó sắc mặt đột nhiên trầm xuống.

Hắn đã quên mất, mình đã trọng sinh rồi, thân thể đã sớm không phải là cái trước kia. Chưa nói đến tinh thần lực còn chưa kiểm tra xem là cấp mấy, bản thân hắn cũng không xác định được mình có huyết thống nhân loại không.

Lập tức từ trên mây rớt xuống đất, Hạ Phi cả người đều chán nản mất tinh thần.

Hứng thú tìm hiểu thông tin về vị hôn phu cũng không còn, hắn đóng thiết bị di động cầm tay, tháo máy trợ thị, nhanh chóng tiến vào giấc ngủ.



Một đêm không mộng mị.

Tỉnh lại, Hạ Phi lại càng thêm uể oải, đến ngủ mơ cũng chẳng mơ được, hắn vẫn là đừng nên đoán mò thì hơn, cứ an tâm làm thiếu tướng phu nhân đi thôi QAQ.

Tâm tình không tốt, Hạ Phi thậm chí quên cả việc phải đeo máy trợ thị, xuống giường chưa đi được hai bước liền bước hụt, ngã sấp trên đất thành hình chữ đại.

Hạ Phi: QAQ!!!

Lúc này, cửa phòng bị gõ vài tiếng.

Hắn luống cuống tay chân từ dưới đất bò lên, đem máy trợ thị quàng vào mặt, vội vã mở cửa.

“Tiểu Phi, vị này chính là Giang phu nhân, chính là… A!!!”

Phương Tĩnh lời còn chưa nói xong đã kết thúc bằng một tiếng kêu đầy hoảng sợ.

Hạ Phi không rõ lắm tình huống, đầu méo xệch: “Xin hỏi có chuyện gì không?”

Phương Tĩnh một tay giả tạo che miệng, run giọng nói: “Tiểu Phi, con bị đụng vào đâu sao?”

“Hả?”

Hạ Phi cực kỳ mờ mịt, cảm giác dưới mũi có chút ẩm ướt, tiện tay quệt một cái, sau đó…

Hai mắt nhắm lại, trực tiếp bất tỉnh nhân sự.

Phương Tĩnh: “…”

Giang phu nhân: “…”

Quên không nói, hắn sợ máu.