Trọng Sinh Chi Thú Nhân Cơ Giáp

Chương 40




Cùng anh ngồi vào cơ giáp cấp mười , khí thế trêи người Bạch Lạc Sơn bỗng chốc thay đổi . Rõ một bộ cao hứng vô cùng , đôi mắt lạnh lùng nhìn vào khoảng không liên tục chớp loé.

Bạch Lạc Sơn khởi động chắc năng tàng hình sau đó rất Hưng phấp mà bay thẳng lên bầu trời tấn công vào khoảng không

Ầm ầm ... đùnggggggg

Khoảng không trước mặt phát ra tiếng nổ lớn , quả cầu lửa dần tản đi để lộ một cánh tay cơ giáp . Còn chưa kịp nhìn thấy rõ đối phương Bạch Lạc Sơn liền điều khiển cơ giáp xoay người tránh đi luồng pháo Lazer vừa công kϊƈɦ. Vừa xoay người vừa liên tục nả pháo về phía đối phương .

Ầm ầm ầm ...., đùng đùng đùngggggh

Bạch Lạc Sơn lần nữa bay lên cao lợi dụng màn khói lửa còn chưa tan liền bồi thêm một cú đá liên hoàn đánh nát các khớp nối trêи cánh tay cơ giáp. Sau cùng lại nả thêm một phát pháo đánh thẳng vào khoang điều khiển

Ầm ...Uỳnhhhh

Thế cục dần trở nên bất lợi , nhóm sát thủ nóng lòng muốn hoàn thành nhiệm vụ liền dùng vũ khí bí mật cuối cùng .

Gã chỉ huy ấn lên nút điều khiển trêи cổ tay ra lênh cho con dị thú có bộ lông màu nâu nhạt bên cạnh dùng tinh thần lực tấn công.

Dị thú ăn đau đành nhận mệnh , tên chỉ huy đáp xuống một toà nhà mở khoang điều khiển để dị thú đứng lên vai cơ giáp rồi bay lên cao.

Dị thú xoè ba chiếc đuôi mềm mại của mình ra ,há to miệng hít một hơi rồi vận dụng tinh thần lực dồn vào

tiếng gầm của mình .

Graoooooooooooooooooo

Tiếng gầm cất lên mang theo tinh thần lực công kϊƈɦ trêи diện rộng đánh trực tiếp vào não bộ của kẻ địch .

Nhóm sát thủ cấp S chịu đựng sức tấn công tàn bạo lợi dụng lúc kẻ địch suy yếu mà đoạt tiên cơ.

Vương Thiên Hành Mặc dù đau đớn nhưng vẫn có thể cắn răng chịu đựng nhưng Tần Tranh tinh thần lực cấp B liền không chịu được mà ngất đi vì khoảng cách của anh cách con dị thú khá gần nên trực tiếp chịu ảnh hưởng nặng nề.

Trần Phóng cũng chẳng khá khẳm hơn là bao,gương mặt anh đã trắng bệt ,hai Hàm răng cắn chặt cố gắng chống chọi.

Bạch Lạc Sơn lòng đau như cắt nhưng vẫn phải cắn răng nghênh địch. Không thể bỏ cuộc vào lúc này.

Tần Phong cũng có thể gắn gượng nhưng Lâm Hàn thì không thể , cậu đưa hai tay bị lại lỗ tai của mình ,thống khổ chịu đựng " Aaaaaa" lúc cậu sắp không chịu nổi cửu vỹ liền tạo ra một cái lồng phòng hộ che toàn bộ cơ giáp nhưng chỉ là ngăn phân nữa công kϊƈɦ . Nó không muốn hành động quá lộ liễu nên chỉ đành để chủ nhân chịu khổ một chút .

Nói thì lâu nhưng mọi việc chỉ xảy ra trong vài giây .

Cửu Vỹ không động nhưng nó là chỉ huy tối cao vào lúc này , nó cho phép Lôi khuyển hành động .

Mị Vỹ sau giây phút bất ngờ nó liền tức giận vì sự khiêu khích kia, mặc dù nó biết nó với kẻ kia không cùng đẳng cấp nhưng kẻ nào dám đụng với chủ nhân của nó chính là muốn chết.

Mị vỹ nhảy lên bàn điều khiển nhìn Tần Phong nhe nanh biểu đạt ý tứ "..... gruwwww"



Tần Phong lập tức không đắn đo mà vượt lên không trung ,nhanh chóng mở cửa khoang điều khiển một khoảng đủ lớn để mị vỹ nhảy ra .môt bàn tay cơ giáp nâng lên trước ngực đón lấy mị vỹ. Lôi khuyển cũng nhảy theo , nó biết năng lực của mị vỹ nên phải đi theo trợ lực .

Vừa đáp xuống bàn tay cơ giáp mị vỹ liền nhanh chóng hướng về kẻ địch mà tấn công " Graooooooooo"

Sóng âm cộng thêm tinh thần lực của mị vỹ thành công thu hút sự chú ý của con dị thú kia. Nhưng cấp bật chênh lệch quá xa , nó dừng lại một giây rồi hướng mị vỹ mà công kϊƈɦ

Gruwwwww

Mắt thấy kẻ địch tấn công Lôi Khuyển cũng không khách sáo mà đáp lại , nhưng nó chỉ dùng ba phần sức mạnh mà đánh .

Gầmmmmmmmmm

Hai luồng tinh thần lực giao nhau nổ ầm trêи không trung . Chấn động mạnh khủng khϊế͙p͙ tới mức cả hai cơ giáp cấp mười đều bị hất bay đi một đoạn .

Mọi người "........"

Tần Phong "........."

Kẻ chỉ huy "........"

Mị vỹ cũng bị uy lực chấn cho ngu người nhìn lôi khuyển "......." nó biết Lôi khuyển rất mạnh nhưng nó không ngờ ....

Dị thú cấp S chật vật trèo lên vai cơ giáp lần nữa , nó tức giận gầm lên . Lần này nó dùng toàn bộ sức mạnh mà tấn công " Graoooooooooo"

Nó rất tự tin vào sức mạnh sắp đạt SS của mình chỉ là nó không ngờ gặp đối thủ ngang hàng.

Mị vỹ sực tỉnh nó cũng mặc kệ mà nghênh địch " Gruwwwwww"

Lôi Khuyển " Graoooooooooo"

Ầmmmmmmmmm

Lần này là đòn quyết định . Cả vùng trời bỗng chốc bị chấn động rung lên dữ dội .

Tất cả cơ giáp gần đó đều bị hất văng đi rất xa, tên chỉ huy cùng con dị thú hoàn toàn thất thủ , hắn hộc một ngụm máu rồi ngã gục , tinh thần lực đã trực tiếp đánh tan lý trí của gã , con dị thú của gã cũng chật vật vô cùng. Nó bị sức mạnh Tương đương song S đánh cho lết mo bò mủng không thể động đậy nỗi nữa

. Đúng là nó rất mạnh nhưng nếu so với Lôi Khuyển nó vẫn còn thua xa lắm.

Riêng Lôi khuyển vẫn như mọi khi nó vẫn tạo ra lồng phòng hộ , ngăn cách chỉ gói gọn trong khoảng cách giữa đôi bên trêи không trung. Dao động tinh thần lực sẽ không bị bại lộ nhưng tầm ảnh hưởng thì nó cũng lười quản.

Cơn choáng váng qua đi ,lợi thế một lần nữa trở về lòng mọi người đều thực vui vẻ " Tấn Công ..." kênh liên lạc nội bộ một lần nữa sôi trào nhiệt huyết.

Gió đã đổi chiều , tiên cơ đã mất nhóm sát thủ liên tục bị triệt hạ hoặc tự bạo để giữ bí mật.

Những tàn bình cấp S mấy lần cố tiếp cập Vương Thiên Hành đều bị Lôi Khuyển cho ăn sét đến ngu người. Nó cũng tận dụng cơ hội để diệt luôn con dị thú kia, tuyệt không thể để nó trở về cáo trạng.

Xoẹt xoẹt xoẹt



Ầm ầm ầm .....

Trận chiến cuối cùng cũng kết thúc , cả một vùng lớn bỗng chốc biết thành Đống gạch vụn hoang tàn đỗ nát chìm trong khói lửa.

Lần lượt từng cơ giáp đã bị hư hỏng nghiêm trọng lần lượt được thu hồi.

Lần đầu tiên chân thực cảm thụ được cuộc chiến khốc liệt Lâm Hàn vẫn ngẫn ngơ nhìn cảnh điêu tàn mà cậu vừa chân chính cảm thụ trực tiếp "........." trận ác chiến , chết chóc , sự tàn phá thật đáng sợ nhưng hơn hết chính là cái sức mạnh phi thường đáng sợ kia.

Khí thế ,sức mạnh , anh dũng , cuồng nộ , phấn khích chính là những gì cậu cảm nhận được . Phải cậu thật sự rất thích cảm giác này ,không phải hoang mang hay hoảng sợ . Chính là nhiệt huyết , nhiệt huyết đang sôi trào trong huyết quản ,như một con dã thú sắp thức tỉnh sau giấc ngủ dài.

Lôi khuyển cùng cửu vỹ vẫn luôn quan sát trạng thái của chủ nhân , chúng rất vui mừng vì trạng thái tích cực của chủ nhân lúc này .

Tần Phong vẫn một bước không rời , anh luôn lo lắng cậu sẽ không thích ứng được nhưng nhìn trạng thái Hưng phấn kia anh biết mình lo thừa rồi .

Một bàn tay thon dài hữu lực nhẹ nhàng xoa lên mái tóc đen bồng bềnh . Cảm xúc thật tốt.

Lâm Hàn giật mình quay sang nhìn anh rồi nở một nụ cười .

Vương Thiên Hành cẩn thận ôm ngang người Tần Tranh bước xuống khỏi cơ giáp.

Tần Phong , Lâm Hàn , Đường Ngự Long nhìn thấy liền hốt hoảng chạy về phía họ .

Đường Ngự Long gấp đến độ luống cuống tay chân " Cậu ấy sao rồi ? Cậu cậu ... cấu ấy ....." biết bao phen nhìn bạn thân chết đi sống lại trái tim anh đã sớm mong manh . Nhìn Tần Tranh nằm yên bất động trái tim liền như ai đó đâm một dao khiến anh rối tinh rối mù ,nói năng lộn xộn.

Vương Thiên Hành biết tâm tình của anh lúc này liền tiếp lời " Cậu ấy không sao , chỉ bị ngất thôi."

Đường Ngự Long kéo kéo khoé miệng nặn ra một nụ cười mệt mỏi " Thật sao , vậy thì tốt quá , tốt qua rồi..." nói rồi anh ngồi phịch xuống một mãng tường vỡ nát . Anh thật sự là mệt đến không đứng nỗi nữa.

Trần Phóng cùng Bạch Lạc Sơn xiu vẹo quàng vai nhau bước đến bên cạnh hỏi thăm tình hình mỗi người sau đó mới an tâm mà gia nhập đội ngủ ngồi bẹp dưới nền gạch đỗ nát. Giờ này hình tượng gì cũng vứt, thật sự là mệt

chết người mà.

Nhưng họ vẫn chưa thể trở về nghỉ ngơi , sự kiện lớn như vậy nào có chuyện bỏ qua dễ dàng như vậy.

Bầu trời vừa mới yên tĩnh chốc lát lại một lần nữa náo nhiệt . Có rất nhiều tàu chiến loại nhỏ rất nhanh đã bao vây họ lại , lính cơ giáp đã dàn trận thế vô cùng lớn như thể truy bắt tội phạm cực kỳ nguy hiểm vậy .

Vương Thiên Hành mặt lạnh không buồn phản ứng "......." nhưng trong lòng lại thấy phiền . Chỉ muốn nhanh chóng đập chết mấy tên mù này mà đưa người về nghỉ ngơi thôi ,nhìn người trong lòng dáng vẻ mệt mỏi . Gương mặt tái nhợt khí lạnh quanh thân lại lạnh thêm một bậc .

Đường Ngự Long mệt mỏi đánh một cái ngáp.

Lâm Hàn đưa đôi mắt lo lắng nhìn bảo tiêu "........."

Bảo tiêu Tần Phong "....... Đừng lo lắng . Không việc gì " một tay anh choàng lên vai cậu , tay còn lại bỏ vào túi quần , tư thế rất không để đám người quân đội kia vào mắt.

Cận vệ và bảo tiêu ai còn đứng được thì mang một người bị thương đứng vào hàng ngủ của mình chờ lệnh.