Trọng Sinh Chi Thú Hồn

Chương 84




La Tố cũng không có thời gian thanh tịnh ở nhà tù của mình lâu lắm, bởi vì sau khi gặp người nhà, quân bộ lập tức phái người tới đàm phán, có thể là muốn rèn sắt ngay từ khi còn nóng. Lần này Tề Đức cũng không đến, chỉ bảo cấp dưới tiến thành đàm phán với La Tố.

“Thưa cậu, vì nể tình song thân mà phối hợp tham gia thí nghiệm của quân đội đi, quân đội xin cam đoan cả quá trình tuyệt đối an toàn.”

“Tôi thật muốn hỏi một chút, hiệp nghị lần trước quân bộ cam đoan với tôi đi đâu rồi?” La Tố cười nhạt với lí do thoái thác của quân đội.

Quan đàm phán hiển nhiên đã sớm đề phòng vấn đề này, vì thế trả lời rất mau: “Đó là điều kiện của tổng đại tướng tường nhiệm, hiện không có quan hệ với quân đội.”

“Tôi có thể nên nghĩ rằng, chờ tôi đáp ứng điều kiện này xong lại có một tân quân đội nữa?” La Tố tuy trên mặt vẫn rất bình thản, nhưng lời nói lại không chút lưu tình.

“Cậu cứ nói đùa.” Quan đàm phán cố tránh né vấn đề này, một lần nữa nói tới yêu cầu của quân đội.

Toàn bộ quá trình La Tố rất bình ổn, không phụ họa, không phản bác, chỉ dùng biểu tình lạnh nhạt bảo quan đàm phán cứ tiếp tục. Quan đàm phán đã nói ra vô số ưu đãi từ quân bộ, đương nhiên cũng không phải điều kiện chắc chắn, chỉ là những lời ngon tiếng ngọt nghe rất suông tai mà thôi. Quan đàm phán nói hơn nửa giờ, miệng cũng sắp khát khô nhưng La Tố vẫn không có phản ứng, quan đàm phán biết hôm nay tiếp tục cũng không có kết quả nên ngừng lại.

“Sao không tiếp tục?” La Tố bắt chéo chân, nghiêng người dựa lưng vào ghế hỏi.

“Nếu hôm nay cậu không có tâm tình nói chuyện, không bằng ngày khác chúng ta lại bàn.” Quan đàm phán cẩn thận trả lời.

“Làm thế nào ông biết tôi không có tâm tình? Kì thực tôi đã dự định đáp ứng điều kiện này.” La Tố khẽ nhếch khóe môi.

Cái gì? ! Quan đàm phán giật mình, ông hiển nhiên không ngờ mình nghe được đáp án thế này, bất quá tốt xấu gì cũng là chuyên gia đàm phán đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, vì thế lập tức lấy lại tinh thần: “Cậu không phải đang nói đùa với tôi chứ?”

“Ông cảm thấy bộ dáng tôi giống đang nói đùa sao?” La Tố buông chân xuống, tao nhã đứng lên: “Trở về nói với Tề Đức, tôi đáp ứng tất cả điều kiện của quân đội, bảo ông ta đừng quên chuyện đã hứa hẹn với tôi!”

“Vâng thưa cậu.” Quan đàm phán chào theo nghi thức quân đội với La Tố, sau đó cung kính lui xuống. Lúc này tâm tình của quan đàm phán rất tốt, bởi vì ông đã hoàn thành nhiệm vụ vượt mức, đây chính là chuyện ngay cả Tề Đức đại nhân cũng không thể đàm phán được a!

***

La Tố một lần nữa nằm xuống chiếc giường trong nhà tù, mồi đã thả chỉ chờ cá mắc câu. La Tố đương nhiên không phải thiệt tình muốn hợp tác với quân đội, muốn làm cậu thức tỉnh? Phải xem quân đội có bản lĩnh này hay không. Với lực tinh thần của cậu hiện tại, máu người bình thường căn bản không có tác dụng, quân đội định lấy bao nhiêu máu tử tội? Chỉ sợ có giết tất cả tử tội cũng không có tác dụng.

La Tố cũng không phải không nghĩ tới chuyện rời khỏi đây, bất quá nếu cậu tự tiện rời đi, như vậy sẽ thành vô gia cư. Đơn giản mà nói, cậu chẳng những không thể về nhà, hơn nữa quân đội có thể sẽ liều mạng truy lùng, kết quả tệ nhất là ngay cả người nhà cũng bị kéo vào. Tuy cậu vẫn chưa có tình cảm sâu sắc với Mễ Duy và Ai Tạp Tư, nhưng tốt xấu gì cậu cũng kế thừa cơ thể này, cậu sẽ tận lực không gây ra phiền toái cho người nhà cơ thể này.

Tiếp đó chính là Tư Lôi Tạp, không thể không thừa nhận, nam nhân buồn tao này quả thực làm cậu rất để ý. La Tố không tin Tư Lôi Tạp thực sự gặp nguy hiểm, nam nhân có khứu giác mẫn cảm như dã lang này nhất định đang trốn ở đâu đó chờ thời cơ hành động, đấy chính là cự lang thất lạc của cậu, vô luận thế nào cậu nhất định phải tìm cự lang về, mà ngày thí nghiệm thức tỉnh chính là thời cơ tốt nhất.

Mồi La Tố quăng ra quả nhiên rất nhanh làm Tề Đức mắc xâu, Tề Đức thu được tin tức của cấp dưới xong thì lập tức chạy tới chỗ La Tố, một lần nữa bắt đầu đàm phán.

“Khanh khách khanh khách, lão nhân này thực hiếu kì, rốt cuộc nguyên nhân gì đã làm cho tiểu quỷ cậu thay đổi chủ ý.” Tuy có được kết quả mình muốn nhưng tiếng cười của Tề Đức vẫn âm trầm như lệ quỷ kêu trên, không có chút cao hứng nào.

“Ai biết được?” La Tố không muốn trả lời, Tề Đức cũng thức thời không hỏi tiếp.

Tuy La Tố đã đáp ứng yêu cầu của quân bộ, nhưng Tề Đức cũng không thả lỏng cảnh giác, số lượng quân nhân canh gác vẫn đồ sộ như trước, bởi vậy có thể thấy Tề Đức cũng không hoàn toàn tin tưởng La Tố.

Thí nghiệm quyết định vào đầu tháng, cũng chính là 3 ngày sau, dựa theo truyền thống của liên minh, ngày đó vừa lúc là ngày hiến tế Thú Hoàng. Tương truyền mấy ngàn năm trước, có một vị thú nhân thực lực siêu cường đã sáng lập ra liên minh, vị tổ tiên thú nhân này là hồn thú, có khả năng thông thiên, để tưởng niệm người sáng lập liên minh, hậu nhân tôn xưng vị này là Thú Hoàng, mà ngày vị này ra đi cũng được chỉ định làm ngày hiến tế Thú Hoàng.

Liên minh chọn hôm nay có ý nghĩa rất sâu sắc, nếu Kì Lân thức tỉnh vào ngày này, chẳng những có thể vãn hồi danh dự đã tuột tới đáy cốc của quân bộ, còn có thể nâng cao vận thế của liên minh lên một tầm cao mới.

Ba ngày này, miên trùng La Tố phái ra ngoài mang tới không ít tin tức, quân đội tuy giữ bí mật về thí nghiệm này với cậu, nhưng La Tố cũng tra được không ít manh mối, tỷ như địa điểm thí nghiệm là tổng bộ quân đội, hơn nữa còn áp dụng phương pháp truyền hình trực tiếp, điều đáng tiếc duy nhất là như cũ vẫn không có tin tức của Tư Lôi Tạp.

Trong khoảng thời gian này, Mễ Duy và Ai Tạp Tư còn tới xem La Tố một lần nữa, hai người không biết điều kiện của quân bộ và La Tố, vì thế chỉ nói cậu phải bảo trọng. Ngải Địch sau đó có một mình tới gặp La Tố, Ngải Địch vẫn bộ dáng cũ, gương mặt không có biểu tình, nói những chuyện cần thiết xong thì liền li khai.

Ngày công khai thí nghiệm, quân đội phái rất nhiều cao thủ hộ tống La Tố tới tổng bộ quân bộ, bởi vì dân chúng vây quanh tổng bộ rất đông, vì thế quân đội không thể không thả ra tin tức giả để đảm bảo an toàn cho La Tố.

La Tố từ cửa nhỏ tiến nhập tổng bộ, cửa điện tử vừa mở ra lập tức có quân nhân mặc võ trang hạng nặng dẫn cậu tiến vào phòng thí nghiệm, Tạp Kì Ân đã ngồi chờ sẵn ở đó, nhìn thấy La Tố thì hừ lạnh một tiếng.

Không gian phòng thí nghiệm rất lớn, có thế chứa khoảng 500 người, cả căn phòng lạnh lẽo trong màu bạc của kim loại. Trừ bỏ thiết bị máy móc, phòng thí nghiệm còn có hai cái lồng thủy tinh cực lớn ở trung tâm, theo thiết kế hẳn đó là nơi La Tố và Tạp Kì Ân nhận thí nghiệm.

Quân đội lần này có thể nói là dốc toàn bộ lực lượng, trừ bỏ 300 quân nhân đóng quân ở ngoài phòng thí nghiệm, cả bên ngoài tổng bộ quân đội và nội thành thành bố cũng phong tỏa nghiêm mật, có thể thấy quân đội coi trọng lần thí nghiệm này cỡ nào. Nhân viên cùng chuyên gia tham gia thí nghiệm cũng được trang bị võ trang hạng nặng, không khí hiện trường có vẻ rất khẩn trương.

La Tố nhìn quét một vòng xung quanh, cậu không phát hiện Tư Lôi Tạp, nhưng lại phát hiện Ngải Địch, tuy không biết Ngải Địch dùng biện pháp nào trà trộn vào đội cảnh vệ, bất quá đối với cậu điều này không thể nghi ngờ là chuyện tốt.

“Đã đến giờ.” Tề Đức âm trầm mỉm cười.

Các quan lớn được tầng tầng lớp lớp quân nhân bảo vệ, đều tỏ vẻ phụ họa.

La Tố cùng Tạp Kì Ân được phân biệt đưa vào lồng thủy tinh bất đồng, lồng thủy tinh được thiết kế bịt kín, chỉ chừa vài lỗ nhỏ để hô hấp, sau lưng nối với một cái ống to, có thể dùng để vận chuyển máu.

Sau khi tiến vào lồng thủy tinh, La Tố vẫn dùng lực tinh thần liên kết với bọn Tiểu Hoàng, nếu có sự cố ngoài ý muốn cậu có thể lập tức phản ứng. Mục đích của La Tố kì thực chỉ có một, chính là phải dẫn cự lang của mình về, bất luận phải dùng phương thức gì.

“Thực sự làm người ta khẩn trương.” Ngay lúc lồng thủy tinh sắp rót máu, một quan lớn đột nhiên lên tiếng.

“Đúng vậy, chúng ta sắp chứng kiến khoảnh khắc lịch sử Kì Lân ra đời.” Nhóm quan lớn khác cũng phụ họa.

Bởi vì lồng thủy tinh không cách âm nên hoàn toàn có thể nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài.

La Tố nhìn về phía người đầu tiên lên tiếng, lúc này cậu mới phát hiện nam nhân đó chính là Pháp Phi Tư. Đây là lần đầu tiên cầu nhìn Pháp Phi Tư ngoài đời thực, tây trang phẳng phiu, tóc tai chải kĩ lưỡng cùng với ánh mắt lợi hại, nam nhân này đúng là không thẹn với hai chữ tinh anh.

Bên ngoài vẫn còn tiếp tục thảo luận, Pháp Phi Tư vươn ngón tay thon dài gõ nhẹ mặt bàn: “Nói ra thì lần này tổng cộng dùng máu của bao nhiêu tử tù?”

“Tử tù? Pháp Phi Tư, anh đừng nói đùa, lúc trước không phải mọi người đã nhất trí sử dụng máu của khế ước thú sao? Kích thích càng mạnh, càng có thể thúc đẩy Kì Lân thức tỉnh.” Quan lớn dùng bộ dáng ‘anh đừng có giả vờ’ nhìn Pháp Phi Tư.

“Thật là, trước đó tôi đã nói tôi không tán thành cách làm này, khế ước thú dù sa cũng là đồng bọn của thú nhân chúng ta.” Pháp Phi Tư bất đắc dĩ nhấc tay đầu hàng.

Khế ước thú…… đồng tử La Tố một khắc này đột nhiên co rút, sao có thể như vậy? Liên minh định giết bao nhiêu khế ước thú để làm bọn họ thức tỉnh……?

Ngay lúc tâm thần La Tố hoảng hốt, mùi máu gay mũi nhanh chóng lan tràn trong lồng thủy tinh, máu đỏ tươi từ lòng bàn chân chậm rãi dâng lên, La Tố kinh ngạc nhìn cơn lốc xoáy màu đỏ, tâm dần dần nghiêm túc…..

Đây là máu khế ước thú, không phải máu nhân loại…… đến tột cùng phải giết bao nhiêu khế ước thú mới có được nhiều máu như vậy, vì cái gì, vì cái gì cơ chứ, chỉ vì một Kì Lân thôi mà liên minh có thể hi sinh nhiều khế ước thú vô tội như vậy?

La Tố cơ hồ có thể nhìn thấy vô số khế ước thú chết đi trước mặt mình, nhóm khế ước thú không đủ tứ chi ngã vào vũng máu, gào khóc đau đớn, hỏi cậu vì sao phải giết bọn nó……

Bên trong thế giới bị máu tươi chôn vùi, chung quanh đột nhiên im lặng, La Tố dường như lại nhớ tới thời tận thế, cậu thật vất vả chạy thoát khỏi một ổ vi rút dịch bệnh, trong tay còn có không ít thú sinh hóa đã cải tạo.

Thời điểm đó, cậu tràn ngập lòng tin và hi vọng, nghĩ rằng dựa vào chính mình và thú sinh hóa nhất định có thể sống sót, sau đó một ngày nào đó nhân loại sẽ chiến thắng tang thi. Cậu tìm được căn cứ gần nhất, gia nhập và cũng nhóm đồng đội chiến đấu. Đó là những năm tháng gian khổ, chính là cậu không thấy khổ chút nào, thẳng đến ngày phản bội cùng tử vong ập tới…..

“La Tố, tình huống rất khẩn cấp, chúng ta phải dời căn cứ, mà hiện tại làm mồi dụ chỉ có thú sinh hóa của cậu……”

“Tỉnh lại đi La Tố, so với đám thú sinh hóa này, nhân loại vẫn quan trọng hơn không phải sao? Chúng ta không thể để đồng bào bị giảm bớt nữa!”

“La Tố, tôi không chống nổi nữa, cậu cho thú sinh hóa tới chịu giúp tôi một chút!”

Nhóm động vật mang ra từ bệnh viện ngày càng ít, bọn nó không chút oán hận phục tùng mệnh lệnh của cậu, cho dù là mệnh lệnh đi tìm chết…… cậu bắt đầu mê mang, đoạn thời gian đó, cậu không rõ mình phải hi sinh như vậy vì cái gì, bảo vệ loài người? Cậu không có tinh thần vĩ đại như vậy. Xét đến cùng là vì lòng tham của cậu, cậu cần đồng loại, cần người có thể trao đổi với mình, vì thế cậu mang theo nhóm động vật này tìm tới đám người. Nhưng sự thực chứng minh đó là một nơi ăn thịt người, vì thế đồng bọn của cậu đều chết hết rồi, vì nhân loại mà hi sinh, cũng vì lựa chọn buồn cười của cậu mà hi sinh.

Cuối cùng người trong căn cứ đều chết hết, một phần chết trong tay tang thi, một phần là tự giết lẫn nhau.

Lúc ra khỏi căn cứ, cậu chỉ còn một đồng bọn duy nhất là A Lại, bọn họ một người một lang đi qua rất nhiều nơi, sống nương tựa lẫn nhau thật lâu. Rất nhiều lúc La Tố cảm thấy thứ duy nhất mình còn chỉ có A Lại, nhưng một ngày kia, lúc A Lại chắn trước người cậu, vì để cậu trốn thoát mà nó cố gắng mãi tới khi chậm chạp ngã xuống, nước mắt từ sau khi bảy tuổi một lần nữa chảy ra.

Đi quay về hiện trường, La Tố phải tìm rất lâu mới thấy thi thể A Lại, cậu cái gì cũng không làm, bởi vì cậu quá yếu đuối, chỉ có thể dựa vào thú sinh hóa mới sống sót, nếu cậu có thể mạnh mẽ hơn……

La Tố ôm lấy thi thể A Lại, đây là lần đầu tiên từ khi chào đời đến nay, cậu phát ra tiếng gào khóc gần như tuyệt vọng——

“Nếu tao ngay cả mày cũng mất đi rồi, tao còn lại gì nữa đây?”

Không ai trả lời La Tố, sau đó một đoạn thời gian dài cậu không tìm kiếm thú sinh hóa mới nữa.

Có đôi khi La Tố nghĩ, có lẽ đây là hình phạt ông trời dành cho cậu, cậu không thể bỏ qua thân phận nhân loại nên cậu mất đi tất cả thú sinh hóa, nếu thời điểm kia cậu chọn lựa sinh hoạt với thú sinh hóa, có lẽ….. sẽ không có kết cục như vậy.

La Tố nắm chặt chiếc nhẫn trên cổ, Tư Lôi Tạp, nếu là anh, anh sẽ lựa chọn thế nào?

Cậu không….. muốn mình phải hối hận nữa, nếu ông trời đã cho cậu sinh mệnh một lần nữa vì muốn cậu có cơ hội chọn lựa, như vậy……

***

“Không ổn, các trị số của lồng thủy tinh số 1 phát hiện khác thường, áp lực lên tới cực hạn, 10s sau sẽ nổ mạnh.” Âm thanh nhân viên thao tác vừa vang lên, nhóm quan lớn lập tức lùi ra sau lưng bảo tiêu.

Lồng thủy tinh bắt đầu xuất hiện vệt nứt, cùng với một tiếng nổ ‘ầm’ thật lớn, thủy tinh nhiễm máu văng loạn khắp nơi, thiếu niên một thân áo blu trắng từ lồng thủy tinh chậm rãi đi ra. Máu từ sợi tóc đen của thiếu niên tí tách chảy xuống hai má, dưới ánh đèn chiếc xạ làm người ta có cảm giác rất quỷ dị, biểu tình thiếu niên rất lạnh lùng, đường cong gương mặt cơ hồ có ý tứ lãnh khốc.

“Vì sao phải giết nhóm khế ước thú?” Đồng tử La Tố có chút tán loạn, giống như ánh mắt cậu dừng ở một phương xa mà không ai biết, có cảm giác mê mang, yếu ớt.

“Đây là……?” Nhóm quan lớn chật vật lau máu bắn lên mặt, có vài người bình tĩnh hét lớn với nhóm bác sĩ: “Sao lại thế này, này xem là thành công à?”