Trọng Sinh Chi Thanh Thái Tử Phi

Chương 42




“Thái tử điện hạ, thái tử phi dựa vào cái gì có thể tùy tiện đánh người? Tiết trời lạnh giá như vậy ở đâu ra muỗi, rõ ràng là bịa chuyện!” Tam phúc tấn thấy đám người vinh phi không thay nàng mở miệng, nhịn không được vừa tức vừa tủi thân mà nói rằng, “Coi như là thật có muỗi, thái tử phi nhắc nhở một câu không được sao? Cần gì phải động thủ!”

Nói xong, trong mắt tam phúc tấn rưng rưng nước mắt căm hận nhìn thái tử phi, từ nhỏ đến lớn, cho dù sau khi được gả vào hoàng cung cũng không ai dám đánh nàng, hôm nay ở trước bao cặp mắt của mọi người lại bị đánh một bạt tai, thật sự là khiến cho nàng không có mặt mũi nào đi gặp người! Cục tức này không thể nuốt nổi!

Thái tử nghe vậy, căn bản là không có nhìn tam phúc tấn, hai mắt đảo qua đám người Vinh phi, Huệ phi, đột nhiên bật cười một tiếng, đưa tay đem cái tay thái tử phi đã đánh tam phúc tấn kia mở ra, “Cô cũng không phải người không nói đạo lý, các ngươi nói không có muỗi, thế cái con trong lòng bàn tay thái tử phi này là con gì? Nếu không phải muỗi cũng là sâu, thái tử phi thấy trên mặt tam phúc tấn có sâu nhất thời tình thế cấp bách, động thủ đập chết sâu, chẳng lẽ không phải trợ giúp tam phúc tấn? Nếu như sâu không ở trên mặt tam phúc tấn, mặt của tam phúc tấn cũng sẽ không bị thương, cho nên muốn trách thì trách con sâu kia đang yên đang lành leo lên trên mặt tam phúc tấn làm gì, bị đập chết cũng đáng đời! Chuyện này thì có liên quan gì đến thái tử phi?”

Thái tử phi đánh người, nếu không có lý do vậy cũng phải nói cho qua.

“Đúng vậy, tam đệ muội, thái tử gia đã nói ra hết những lời trong lòng bổn cung muốn nói. Bổn cung trong tình thế cấp bách mới phải đập chết con sâu kia, là sợ sâu có độc hay là có cái bệnh truyền nhiễm gì, cũng hoàn toàn không dùng nhiều sức lực, mặt của tam đệ muội sưng như vậy, đến chính phần mười là bị con sâu kia đốt, ai nha, tay của bổn cung làm sao tự dưng lại đau như thế, Cam Dược, nhanh đi tìm nước sạch cho bổn cung rửa tay một cái. Mau truyền thái y đến xem mặt cho tam phúc tấn, tránh cho tam phúc tấn bị nọc độc sâu hủy dung mạo.”

Đám người vinh phi thấy thái tử và thái tử phi kẻ xướng người hoạ, đem sự tình từ to hóa nhỏ từ nhỏ hóa đến không còn một mảnh, đổi trắng thay đen, cũng không cam tâm cứ để yên mà chẳng làm gì như vậy, muốn nói thái tử phi vô lý đánh người, thế nhưng quả thật có sâu, thế nhưng bởi vì một con sâu mà nói thái tử phi đánh người cũng quá vô lý đi.

“Vinh ngạch nương, ngài không cần phải quá lo lắng, trên mặt của tam phúc tấn đúng là trúng sâu độc, nhanh đi tìm thái y đến xem, bổn cung thật không có dùng lực, coi kìa, mặt của tam phúc tấn thế nào lại sưng thành như vậy?” Thái tử phi lại một lần nữa nhắc nhở, chỉ cần thái y tới đây kết luận mặt của tam phúc tấn là bị trúng độc, vậy hắn liền hoàn toàn không còn chuyện gì, may là lúc hắn cho người ta ăn tát dùng lòng bàn tay nghiền nát sâu, không có lưu dấu tay ở trên mặt tam phúc tấn. “Tay của bổn cung cũng có hơi ngứa, may là rửa rồi.”

Tam phúc tấn vừa nghe đến có thể bị hủy dung, sốt ruột, “Mau cho truyền thái y, nhanh lên, thực sự rất đau.” Nói xong nước mắt lại đổ xuống như xả lũ.

“Sự tình đã rất rõ ràng, chuyện này căn bản không có can hệ gì đến thái tử phi. Mấy vị thứ thiếp ngạch nương, một ít việc nhỏ cũng đáng để các người đánh trống khua chiêng ư, hay cũng là đám các người nghĩ thái tử phi còn trẻ dễ ăn hiếp mà lên mặt dạy bảo? Nếu các ngươi nghĩ như vậy, vậy đi bẩm báo hoàng a mã, xin cho mình làm gia sư của thái tử phi đi.” Thái tử thấy sự tình đã êm đẹp, giọng nói pha lẫn trào phúng, “Nếu không có chuyện gì, cô và thái tử phi đi về trước.”

Nói xong, thái tử điện hạ vẫy tay, để thái tử phi theo hắn cùng nhau quay trở về Dục Khánh Cung.

Trên đường quay về Dục Khánh Cung, tâm tình thái tử phi vô cùng sung sướng, nhưng mà lại vừa có chút bận tâm, “Gia, ngươi vừa nãy nói với đám người Vinh phi các nàng đi xin hoàng a mã làm gia sư của ta, lỡ đâu các nàng thật sự suy nghĩ như vậy thì phải làm sao bây giờ? Thật sự để cho các nàng dạy ta sao?”

“Thân phận của ngươi là gì? Các nàng cũng dám xin làm gia sư của ngươi ư?” mí mắt thái tử vừa nhấc, “Nếu các nàng thật sự dám làm như thế, không phải là hoàng a mã sẽ lo lắng các nàng có dã tâm làm mẫu nghi thiên hạ sao. Một phi tử nho nhỏ cũng muốn làm sư phụ của quốc tương lai, một người nắm quyền thống trị thiên hạ to lớn sao. Vì sao ngươi không suy nghĩ một chút, người vẫn giáo dục ngươi làm sao lại vẫn là hoàng mã ma?”

“Thì ra là thế.” Thái tử phi nghe được thái tử nói đến thời gian sắp tới mình làm quốc mẫu vẫn còn có chút ngập ngừng, đến lúc đó cái tên thái tử gia này không muốn để cho hắn đi dạo phố sẽ liền đưa mình vào lãnh cung rồi.

“Ai, ngươi nói đợi các nàng mời thái y, thái y có thể lật tẩy lời của ta hay không a.” Thái tử phi cao hứng nói, “Ngươi không biết ngày hôm nay ta ở Từ Nhân Cung bị tam phúc tấn chọc tức đến nỗi muốn đánh người biết bao, kết quả ra khỏi Từ Nhân Cung nàng còn muốn chọc ta, ta không đánh nàng thì đánh ai.”

“Không phải ngươi đã phái cung nữ của ngươi đi mời thái y cho tam phúc tấn sao, chỉ cần ở bên tai thái y nhiều lần nói là sâu cắn bị thương, tam phúc tấn bị thương cũng không quá nặng, bọn họ tự hiểu phải nói thế nào.” Thái tử chậm rãi vừa đi vừa nói chuyện, một bên là thái tử phi một bên là tam a ca phúc tấn, bên nào nặng bên nào nhẹ người thông minh sẽ không nhận thấy sao?

“Được trả lại sự trong sạch thật là tốt, miễn cho hoàng a mã tìm ta nói này nọ, ngày hôm nay ngươi có cùng hoàng a mã nói cái gì sao?” Thái tử phi lại hỏi.

“Có, hoàng a mã thế mà lại đáp ứng cô điều tra.” Thái tử đắc ý nói, hắn đến cả chiêu làm nũng khi còn bé đều đem ra dùng hết, hoàng a mã có thể không đáp ứng sao.

“Gia, đây coi như là chúng ta đắc thắng trở về đi. Tới đây, đập tay ăn mừng chiến thắng!” Thái tử phi cười tủm tỉm, đưa tay ra chờ thái tử đập tay để chúc mứng chiến thắng.

Trong lòng thái tử cũng vui vẻ, không có cự tuyệt, nhưng ở trong lúc vỗ tay chúc mừng chiến thắng đùa bỡn một phen, giả bộ đập tay làm thái tử đập hụt, thuận thế té nhào vào bên trong kiệu, thấy thái tử phi trúng chiêu, cười ha ha.

Thạch Tuấn Nham mới vừa đứng dậy nghĩ muốn đáp lễ thái tử điện hạ, thế nhưng đã đến Dục Khánh Cung, chỉ có thể cười hào phóng, trước tiên không cùng thái tử tính toán, lúc xuống kiệu chờ thái tử cùng nhau đi xuống.

Thái tử cười tủm tỉm, “Phúc tấn, ngươi về trước đi nhìn tiểu a ca, cô phải về thư phòng một chuyến.” Ý tứ chính là ta có công chuyện, không định cùng thái tử phi ngươi đi chung.

Thạch Tuấn Nham biết thái tử sợ cùng đi chung với hắn sẽ bị hãm hại mới có thể nói như vậy, nhưng hắn trái lại rất hiền lành mà nở nụ cười, “Gia, nô tì không quấy rầy ngươi, còn nhiều thời gian.”

Nói xong, hắn liền dẫn cung nữ nhũ mẫu theo tách khỏi đám người thái tử.

Thái tử nhìn bóng lưng thái tử phi, thầm nghĩ thật là một nữ nhân lòng dạ hẹp hòi, cũng không đem lời nói của thái tử phi để ở trong lòng một chút nào, liền dẫn người của hắn quay về tẩm điện của mình.

Thái tử phi trở lại nơi ở, đi vào sân viện củ cải đỏ trước, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn mà đỏ như mông khỉ cái của củ cải đỏ, hỏi đám người Lý ma ma coi chừng tiểu a ca xem nó có quấy khóc hay không, nghe được các nàng nói củ cải đỏ khi tỉnh lại bởi vì tìm thái tử phi đã khóc một hồi sau đó thì vẫn ngoan ngoãn ngủ, trong lòng yên tâm lại. Vừa định cho hai bên thúi lui ôm củ cải đỏ tiến nội thất, chợt nghe được tiếng người truyền báo từ Cung Càn Thanh.

Chờ ra khỏi nội thất, thấy người tới thái tử phi mới biết được hóa ra là thay mặt Khang Hi đưa tặng lễ vật tới, nhận chỉ, một phần là để trấn an hắn, một phần là an ủi củ cải đỏ, cả hai phần lễ vật đều rất nhiều, thái tử phi sai người cung kính đưa tiễn công công ban chỉ, lại để cho Trữ ma ma kiểm kê lễ vật được ban thưởng, thấy danh sách ban thưởng âm thầm líu lưỡi, Khang Hi ra tay thật đúng là hào phóng, khẳng định Khang Hi đã nghe chuyện hắn đánh tam phúc tấn, thế nào lại còn ban thưởng cho hắn, đây không phải là càng làm cho tam phúc tấn hận hắn tận xương sao?

Suy nghĩ một chút, đẽo gọt ý tứ của Khang Hi, đại khái cũng là có ý tứ mượn lần này nhắc nhở hắn trấn an tam phúc tấn, dù sao thái tử phi vẫn muốn làm việc cho hoàn mỹ, nếu Khang Hi thưởng cho hắn, vậy hắn cũng nên tặng lễ cho tam phúc tấn, để bày tỏ lòng áy náy và tình hữu nghị tốt đẹp, sau khi tặng lễ vật rồi thì tam phúc tấn cũng sẽ không tính toán với hắn, và còn có một tam a ca biết xét đoán tình hình mà làm việc nữa.

Tìm Trữ ma ma, để cho người của ma ma đi tặng lễ, lấy trực tiếp từ trong kho riêng của hắn, đưa đến quý phủ của tam a ca là xong việc.

“Trữ ma ma, ngươi gọi một tiểu công công trực tiếp đưa quà tặng đến trước mặt tam a ca, tam phúc tấn đang lúc nóng giận, đừng gây thêm chuyện nhục nhã gì nữa.” Thái tử phi dặn dò, nghĩ thầm mặt tam phúc tấn sau khi được bôi thuốc khẳng định cũng sẽ hết sưng, tam a ca nghe đầu đuôi câu chuyện xong cũng biết phúc tấn hắn luôn luôn điêu ngoa, nhất định sẽ chọn cách nhận lễ, dẹp yên việc này.

“Vâng.” Trữ ma ma đáp, lại không cam lòng, “Chủ tử, căn bản lúc nãy người cũng không đánh sai người, tam phúc tấn cũng không nghĩ nàng làm sao có thể cùng chủ tử so sánh, lại càng muốn liên tục trêu chọc ngươi, hiện tại còn phải đi tặng lễ vật cho nàng, thật sự là bất công với chủ tử.”

“Ta lại không cảm thấy ủy khuất gì, tóm lại nàng là a ca phúc tấn, mau đi đi.” Dù gì mình cũng đánh cho nàng ê mặt, tính toán một ít quà mọn làm gì, cái này gọi là đánh một cái tát cho một quả mứt táo.

Thái tử phi chờ sau khi phân phó xong, liền mang theo củ cải đỏ đã không nhịn được đang cào bới tóc hắn ôm vào nội thất, để đám người Cam Thảo thủ vệ bên ngoài có việc gì thì gõ cửa thông báo, sau đó ôm củ cải đỏ liền tiến vào không gian.

Không khí trong không gian tươi mát, nhiệt độ không khí bảo trì ở ôn độ cuối mùa xuân đầu mùa hè, thái tử phi vào không gian đã cảm thấy có chút nóng, cởi áo khoác thay đổi y phục mỏng, mà củ cải đỏ bị quấn thành túi cầu càng nóng đến không ngừng dãy dụa, thái tử phi dứt khoát đem y phục nó cởi xuống, chỉ còn một cái yếm nhỏ, dù sao đang ở trong không gian cũng sẽ không sinh bệnh.

Thái tử phi đã có một đoạn thời gian không đi vào không gian, thấy cây ăn quả và hoa cỏ trong không gian phát triển càng thêm rậm rạp, mùi trái cây mùi hương hoa bay xa, nhưng chỉ có nhìn không thể hái nên rất là chán nản, lại nhìn căn chòi gỗ trên đảo trồng ruộng thuốc xa xa kia, hắn càng thở dài không ngớt, quay đầu không nhìn nữa, ôm củ cải đỏ liền đi vào căn nhà cao cấp.

Đem củ cải đỏ đặt trong nôi treo đầy đồ chơi lắc lư, hắn thì ở một bên dùng máy phô-tô-cóp-py sao chép hồ sơ bí mật của thái tử, chuyện bí mật của thái tử nhiều lắm囧, một quyển tranh vốn đã vẽ xong, bởi vì không có chuyện gì làm nên hắn đem bản vẽ phô-tô-cóp-py để cất dấu.

Phô-tô-cóp-py xong, thái tử phi bồi củ cải đỏ chơi xếp gỗ một hồi, sau đó hắn tự đi đến thư phòng đọc sách, để củ cải đỏ nghe nhạc, hắn đang lật xem một quyển thái cực công mà tiểu tinh quái đặt ở thư phòng.

Quyển thái cực công này chắc là do tiểu tinh quái thấy thái tử phi không có ham thích luyện võ một chút nào, không thể nhịn được nữa tìm ra công pháp, thái tử phi nhìn động tác nhân vật vẽ trên bí kíp, rõ ràng chính là có một quả dưa hấu cắt thành hai nửa, động tác giống như phân nửa cho ta phân nửa đưa cho ngươi, cùng kiếp trước thấy mấy người già luyện thái cực căn bản cùng một dạng a.

Nghĩ vậy đầu lông mày nhíu lại nhướn lên, quên đi, hay là luyện một chút thái cực có thể cường thân kiện thể đi, nhưng thân thể hắn đã đủ khỏe mạnh. Nghĩ vậy, ánh mắt thái tử phi lại liếc tới chỗ củ cải đỏ đang không nghe âm nhạc mà đùa nghịch súng đồ chơi, chờ củ cải đỏ lớn thêm chút nữa thì nên dạy nó tập luyện, miễn cho một thân béo phì a.

Từ trong không gian đi ra, thái tử phi bắt đầu luyện thái cực mỗi buổi sớm, vốn là cho rằng động tác rất dễ dàng, luyện đủ năm ngày có thể đem một bộ thái cực học thuộc, đánh thử từ đầu tới đuôi một lượt, hắn lại cũng không dám khinh thường thái cực chân chính.

Thái tử cũng đã gặp thái tử phi đánh thái cực, nhìn động tác chập chạp của nàng mà xem thường đến cực điểm, nói thái tử phi đang tự dằn vặt mình, vốn còn muốn nhiều chuyện nói thái tử phi nếu muốn luyện võ hắn có thể dạy nàng mấy chiêu quyền pháp coi ra hồn, nhưng là nghĩ đến thái tử phi chưa có luyện võ thì đã một thân khí lực hắn khó có thể áp chế nàng, chờ nàng luyện xong còn cao đến đâu, không muốn nuôi hổ để gặp nạn, thái tử điện hạ ngược lại còn thường xuyên đi quấy rầy thái tử phi, khiến cho nàng làm nhiều cung vụ thêm chút công việc bừa bộn hơn.

Đáng tiếc, chuyện thái tử phi đã quyết định cũng không dễ dàng thay đổi.

Thái tử thấy mình nói vài lần đều vô dụng, cũng lười nói thái tử phi, hắn còn phải lo nhiều việc, chính là việc sai thủ hạ chế tạo chứng cứ chứng minh Minh Châu nhất đảng hạ độc củ cải đỏ, gần đây hắn liên tiếp gây sự với đại a ca, hướng lên trên làm rối loạn rung chuyển không ngớt, hắn không còn có nhiều tâm tư đi quấy rầy thái tử phi, một bên đả kích đại a ca một bên chú ý đến thái độ hoàng a mã.

Khang Hi vẫn luôn giữ thái độ dung túng đối với thái tử, điều này làm cho thái tử đã kiêu ngạo càng thêm kiêu ngạo, ngay cả đi nước cờ cũng thắng lớn, thậm chí khiến Minh Châu gặp nạn bị Khang Hi giáng chức cáo bệnh về nhà, thấy sắc mặt đại a ca trắng bệch như bị chặt một tay, dáng vẻ tức giận đến hận không thể ăn tươi nuốt sống mình, thái tử gia rất là cao hứng.

Minh Châu nhất đảng uể oải không sức sống, Tác Ngạch Đồ nhất mạch lập tức quật khởi, chuẩn bị thừa thắng xông lên, nhưng vào lúc này, Khang Hi rốt cục lên tiếng, làm thái tử điện hạ yên tĩnh lại.

“Dận Nhưng, chuyện Hoằng Thăng cho tới bây giờ cũng xử trí ổn thỏa rồi, nên phạt cũng đã phạt, đáng giết cũng đã giết, mấy ngày nữa chính là năm mới, hoàng gia chúng ta chính là phải đón năm mới, biết không?” Khang Hi lén nói với thái tử điện hạ, thấy đại a ca luôn luôn được mình xem trọng gần đây đầu tóc rối bù đầy chán nản, Khang Hi cũng có chút không chịu nổi.

Thái tử đang lúc cao hứng, đây là lần đầu tiên kể từ khi cùng đại a ca tranh chấp hắn có thể xả ra cục tức lớn như vậy, kết quả hoàng a mã lại chuẩn bị ra tay ngăn cản, đã hiểu ý tứ của Khang Hi thái tử gia cũng không dám trái ý, cũng biết gần đây phe phái của hắn được một tấc lại muốn tiến một thước quá mức khiến hoàng a mã không vừa ý, cho nên hắn thật biết điều mà nói rằng, “Chuyện hoàng a mã nói, Dận Nhưng đã hiểu, hoàng gia chúng ta năm nay nhất định có thể ăn tết vui vẻ.”

“Ngươi hiểu chuyện là tốt rồi.” Khang Hi rất vui mừng, thấy thái tử lần này thật biết điều địa thu tay lại, trong lòng vui vẻ, cố ý giữ thái tử lại cùng nhau dùng bữa, làm sâu sắc phụ tử tình thâm.

Thái tử điện hạ từ Càn Thanh cung trở lại Dục Khánh Cung, nhìn thấy thái tử phi đang vi hoàng cung đón năm mới mà chỉ đạo trang đèn kết hoa, sắc mặt phiền muộn, ngồi ở trên ghế chủ tọa không nói lời nào, đợi một hồi lâu, thấy thái tử phi vẫn còn đang làm việc của mình không để ý gì đến mình, thái tử điện hạ bất mãn, hừ một tiếng phất tay áo vào nội thất thái tử phi.

Chờ thái tử điện hạ đi, thái tử phi mới ngẩng đầu, cho gọi Hà Ngọc Trụ tới hỏi, “Hà công công, thái tử điện hạ là làm sao vậy?”

“Chủ tử nương nương, nô tài cũng không biết. Sau khi chủ tử từ Cung Càn Thanh ra ngoài, trở về Dục Khánh Cung sắc mặt liền thay đổi, sau đó trực tiếp tới chỗ chủ tử nương nương nơi này.” Hà ngọc trụ nhíu gương mặt trả lời.

Trong lòng thái tử phi vô cùng kinh ngạc, gần đây thái tử có thể nói là đường làm quan rộng mở, hắn cũng không có đi chọc tức thái tử, thế nào lại đột nhiên lại nổi tính hờn dỗi như vậy? Trở về lại bưng cái gương mặt cái gì cũng không nói, để thử thách hắn xem có thể đoán ra cái gì.

Quên đi, vẫn là vào hỏi cho nhanh.

Chờ thái tử phi vào nội thất, liền thấy thái tử điện hạ ngủ ở bên cạnh củ cải đỏ, một lớn một nhỏ tư thế ngủ đều chênh lệch không bao nhiêu, một phiên bản thái tử phóng đại, một phiên bản thái tử thu nhỏ, thật sự là một cảnh tượng quá ấm áp, vừa định xoay người rời đi để không quấy rầy hai ch con bọn họ, chỉ thấy thái tử mở mắt ra, “Buông bỏ được cung vụ vào rồi sao.”

Bước chân thái tử phi dừng lại, quay đầu nhìn thái tử, “Ngươi tức giận cái gì đó, ngày hôm nay là ai chọc giận ngươi?”

Thái tử xoay người đứng lên, bất mãn nói, “Hoàng a mã để cô thu tay lại, không cho cô tiếp tục đối phó Dận Thì! Hừ, còn nói cái gì hoàng gia phải đón chào năm mới với hòa khí thật là.”

Thái tử phi vừa nghe, thì ra là như vậy, “Ngươi chính là vì chuyện này mà mất hứng? Lần này hoàng a mã vẫn có thể dung túng ngươi, ngay đến Minh Châu đều đã bị giáng chức, tim của ông đã có thiên hướng nghiêng về chúng ta. Ông là hoàng a mã, mà không phải a mã, Dận Nhưng, ta cũng hiểu được Tác Ngạch Đồ bọn họ gần đây thế nào, hoàng a mã thấy ngứa mắt đó là chuyện sớm hay muộn.”

“Lời là nói như vậy không sai, nhưng lẽ nào sẽ không cho cô hả lòng hả dạ một chút?” Thái tử nhíu mày nói, “Về phần Tác Ngạch Đồ cô sẽ báo cho hắn.”

“Ngươi không cãi lời hoàng a mã đó chứ?” Thái tử phi thật đúng là lo lắng thái tử làm như vậy.

Thái tử rất là khinh bỉ nhìn thái tử phi, “Cô là người không có đầu óc như thế sao, làm sao có thể xung đột với hoàng a mã. Hơn nữa, hoàng a mã muốn vui vẻ đón năm mới, cô là hiếu tử, đương nhiên muốn cho hoàng a mã vui vẻ đón năm mới.”

“Gia thật thông minh thật hiếu thuận.” Thái tử phi không tiếc lời khích lệ, thuận tiện vuốt đuôi ngựa thái tử làm hắn vui vẻ. “Hoàng a mã nhất định sẽ rất vui mừng khi biết gia hiểu chuyện.”

“Nói lung tung cái gì, cô vẫn luôn tốt, hoàng a mã có thể không biết sao?” Thái tử liếc mắt thái tử phi một cái, khinh thường cách nàng khích lệ mình như đang dỗ tiểu hài tử vậy.

“Gần đây có người làm khó dễ ngươi hay không?” Thái tử rảnh rỗi không việc gì liền hỏi.

Thái tử phi cười cười lắc đầu, “Có cũng không phải chuyện lớn gì, hơn nữa, đều sắp đến lễ mừng năm mới, các nàng làm sao có thể đến phiền nhiễu ta, ngày thường ta đều ở cùng hoàng mã ma, khi trở về Dục Khánh Cung lại lo xử lý cung vụ, chuyện thường ngày bận rộn làm sao còn để ý các nàng đang có suy tính gì.”

Vinh phi Nghi phi Đức phi Huệ phi sau khi các nàng bị côn trùng cắn qua, bởi vì trên người có không ít điểm đỏ không thể hầu hạ Khang Hi, tiện nghi cho các phi tần, quý nhân khác, hiện tại các nàng đang khẩn trương lôi kéo củng cố thế lực của mình trong cung, đâu còn có thể có tâm tư lại đi trêu chọc hắn.

“Vậy là tốt rồi, dù cho cô có để yên, các nàng cũng chưa chắc có thể sống tốt qua năm mới.” Thái tử đưa tay niết gương mặt của củ cải đỏ một chút, bị thái tử phi đánh bay, mới nói, “Những nữ nhân này đều không phải là dạng thích an phận, hoàng a mã cũng biết rất rõ.”

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Cảm tạ sự ủng hộ của mọi người để sâu có thể có một nghìn bình chọn, cảm tạ Lam Bổ Phân, cũng cảm tạ Con Cua Trường Bình, sâu sẽ giữ chữ tín tăng năng suất, thế nhưng ngày hôm nay kinh nguyệt đột ngột tới nên rất thống khổ, chỉ có thể đem tiền nợ đổ lên ngày mai, sâu sẽ làm được, trả lời tin nhắn cũng phải ngày mai sâu mới có thể hồi đáp, hôm nay đưa trước một phần. Cảm tạ các vị, cúc cung biểu thị ý nghĩ – yêu thương.