Mông của Tạ Vũ Hân bị Vu Đồng bóp làm cho gương mặt đỏ càng đậm, nhưng nàng vẫn nằm trong ngực Vu Đồng không có ý định rời khỏi. Vẫn may Vu Đồng kịp thời phản ứng đẩy nàng ra, hắn hơi gấp gáp hỏi:
- Dì ta, ngươi làm sao vậy, có phải dì cảm thấy không thoải mái không?
- Không có… Không có, dì rất khỏe.
Tạ Vũ Hân cuối đầu, nói cực nhỏ, đến cả Vu Đồng đứng ngay bên cạnh mà cũng vừa đủ nghe mà thôi. Sau khi nói xong, nàng lùi lại bước đứng bên cạnh Tần Vận.
Tiểu nha đầu cũng rời khỏi hai bầu vú cao vút của Tần Vận quay lại chỗ Vu Đồng, ghé vào tai nói nhỏ với hắn:
- Anh Đồng, mông của mẹ em có phải rất dễ chịu không?
Vu Đồng không biết nói gì, đành vỗ một bàn tay lên mông của nàng nói:
- Không khác của em bao nhiêu nha!
Tiểu nha đầu cười khanh khách kéo tay Vu Đồng chay đi chỗ khác chơi, còn Tần Vận thì mặt mũi tràn đầy nghiền ngẫm nhìn chằm chằm vào Tạ Vũ Hân, Tạ Vũ Hân cảm thấy Tần Vận cứ nhìn chằm chằm mình đành tìm đại lời nói:
- Chị Tần, trang phục hôm nay của chị rất không giống bình thường nha.
Tần Vận cười nói:
- Vậy thì có sao, ta muốn mặc sao thì mặc, còn có ai dám ăn ta hay sao?
Tạ Vũ Hân trêu đùa:
- Đúng nha, chị đã sớm bị một sứ giả hộ hoa nuốt mất, làm sao người khác có thể ăn được nữa?
Tạ Vũ Hân nhấn mạnh chữ “Ăn”, sao Tần Vận có thể không hiểu ý của nàng chứ?
Nhưng Tần Vận cũng không có thẹn thùng gì mà ngược lại đùa giỡn nói:
- Vậy nếu em chưa có thì cũng đến cùng một chỗ với sứ giả hộ hoa này đi, thuận tiện ăn thử một lần?
Tần Vận cũng nhấn mạnh chữ “Ăn”, Tạ Vũ Hân vống cũng bởi vì chột dạ tự sướng với con trai người ta khi nghe Tần Vận trêu chọc lập tức hoảng loạn, hai tay lắc lắc vội vàng nói:
- Không có, không có, em không cần đâu, chị Tần không nên hiểu lầm!
- Thật sự không muốn hả?
Tần Vận hỏi, thấy Tạ Vũ Hân lắc đầu, nàng thở dài một hơi:
- Haizz, vốn chị nghĩ em sẽ chia sẻ một chút với chị đấy, đáng tiếc a, vẫn là bản thân phải chịu khổ.
Tạ Vũ Hân không rõ ý tứ của Tần Vận nói:
- Chị Tần, có chuyện gì hả? Chị yên tâm đi, nếu chị có việc gì khó khăn, nhất định em sẽ san sẻ giúp chị.
- Có thật không?
Tần Vận vui mừng:
- Em thật tốt, em thật sự quá tốt! Haizz, em không biết đâu, mấy ngày nay ngày nào chị cũng phải chịu khổ rất nhìu a!
Tạ Vũ Hân hỏi:
- Cuối cùng là có chuyện gì vậy?
- Còn không phải tên tiểu tử nhà chị hay sao?
Tần Vận nói tiếp:
- Hăn thật sự rất lợi hại, một lần đều làm cho chị toàn thân không còn chút sức lực nào, nhưng mà hắn còn chưa thể tận hứng, chuyện này làm chị cảm thấy hổ thẹn mấy ngày nay, bây giờ tốt rồi, có em giúp đỡ, chúng ta nhất định có thể đánh bại hắn!
- Ahh!
Tạ Vũ Hân sững sờ, lập tức khuôn mặt nàng đỏ bừng:
- Ai… Ai trợ giúp chị? Em… Em không làm đâu.
Nói xong, Tạ Vũ Hân vội chạy qua chỗ khác. Tần Vận mỉm cười đi theo.
Rất nhanh đã đến tám giờ tối, Vu Đồng và tiểu nha đầu chạy loạn khắp nói cũng đã về bên cạnh hai mỹ phụ. Lúc này, khách được mời tham gia cũng đã đến gần đủ, trong đại sảnh tụ tập đầy người. Chủ nhân của bữa tiệc lần lượt chào hỏi từng người, chủ bữa tiệc này cũng xem như là một phú hào, tài sản cá nhân đạt đến hơn ngàn vạn.
Trương Đạt khoảng bốn mươi tuổi, mi thanh mục tú, dánh người nhỏ gầy, nhìn thấy Tần Vận vội vàng chạy tới. Mặc dù Tần Vận là vĩnh hằng cổ đông không phải ai cũng biết, nhưng đồng thời nàng cũng là quản lý của Vĩnh Hằng. Bình thường, Trương Đạt muốn mời nàng cũng không được a.
- Quản lý Tần, hoan nghênh hoan nghên a!
Khi còn cách một khoảng xa, Trương Đạt đã lớn tiếng kêu lên, phải biết rằng, thành phố Tô có không ít phú hào tổ chức yến hội, muốn mời người của Vĩnh Hằng đến, nhưng chưa một ai mời được. Lần này, quản lý Tần có danh tiếng rất lớn tại chi nhánh Vĩnh Hằng thành phố Tô lại đến đây, chuyện này làm cho hắn cảm thấy rất có mặt mũi. Khi hắn còn cách Tần Vận hai bước mới chú ý thấy bên cạnh nàng là Tạ Vũ Hân, Tạ Vũ Hân là tổng giám đốc công ty Mậu Dịch, tài sản cũng không khác với hắn bao nhiêu, hắn cũng không dám chậm trễ vội vàng nói:
- Thì ra là Tạ Tổng cũng ở đây a? Hai ngài có thể đến đây thật sự là phúc phận ba đời của tôi!
Tần Vận không vì hắn nịnh bợ mà thay đổi, mỉm cười nói:
- Trương tổng khách khí.
Tạ Vũ Hân cũng khách khí gật đầu.
Trương Đạt nhìn thấy một nam một nữ bên cạnh hai nàng, hỏi:
- Hai vị này là?
Tạ Vũ Hân cười nói:
- Đây là con trai của chị Tần – Vu Đồng, còn đây là con gái của tôi – Trương Na.
- Xin chào chú Trương.
Vu Đồng và tiểu nha đầu cũng chào hỏi.
Trương Đạt nhìn tiểu nha đầu giống như con chim nhỏ nép vào người Vu Đồng, sao Trương Đại có thể không hiểu đây rõ ràng là một đôi đang yêu nhau, cười nói:
- Thì là là công tử thiên kim của quản lý Tần và Tạ tổng, hai vị giống như kim đồng ngọc nữ vậy, thật sự là một đôi trời sinh a!
Nhưng lời này làm cho trong lòng tiểu nha đầu vui vẻ, lập tức nở nụ cười sáng lạng, hảo cảm đối với chú Trương này cũng tăng lên nhiều. Nàng đang chuẩn bị nói gì thì thấy một người vội vàng chạy tới nói nhỏ bên tai Trương Đạt, sau đó Trương Đạt nói xin lỗi rồi đi đến chỗ khác.
Tiểu nha đầu khanh khách nở nụ cười nói:
- Anh, mọi người đều nói hai chúng ta là một đôi trời sinh đấy! Từ này về sau em sẽ chính là vợ của anh!
Vu Đồng bất đắc dĩ vuốt một cái lên mũi của nàng.
Tần Vận thì lại cười nói:
- Nha! Đây là con dâu của ta hả? Nhanh lên, lại đây hành lễ với mẹ chồng đi!
- Cái gì mà mẹ chồng, từ nay về sau ta sẽ gọi người là chị Vận nhi!
Tiểu nha đầu cười nói:
- Chị Vận nhi, tin nhắn mà chị gửi cho anh Đồng em cũng đã đọc rồi, đừng nghĩ em không biết chị chính là Vận nhi kia nha.
Tần Vận cũng đã nhận định quan hệ của mẹ con hai người, nhưng khi nghe thấy vậy cũng nhịn không được thẹn thùng, trên mặt đỏ ửng lên. Nhìn thấy Tạ Vũ Hân bên cạnh cười mình, nàng quyết định kéo theo xuống nước, vì vậy nói:
- Đúng vậy nha! Từ nay về sau em chính là em của chị rồi, nhưng mà, em còn một người chị nữa, còn không mau gọi chị đi!
Tiểu nha đầu cực kỳ thông minh, sao còn không biết Tần Vận đang ám chỉ ai chứ? Nàng nắm tay mẹ mình, cười nói:
- Chị Hân nhi, từ nay về sau em không phải con gái của chị nữa, mà hai chúng ta sẽ là chị em nha!
Tạ Vũ Hân mắc cỡ mặt mũi đỏ bừng, hung hăng liếc nhìn Vu Đồng đang cười ngây ngô.
- ------------------------------------------&&----------------------------------------
Cầu kim phiếu, cầu TLT. Ai có tiền cho tiền ai không tiền cho xin một tim.
Mong các vị đạo hữu đi ngang qua ghé lại ủng hộ tại hạ một tim để tại hạ có động lực dịch tiếp.